Chương 22: Bị Dọa Đến Mức Ngây Người
Di Phương
10/06/2023
Cô lườm anh, không can tâm mà ngủ cùng. Cô bước vào phòng anh, dường như đang trong tư thế sẵn sàng đề phòng mọi hành động của Lục Thiên Triết. Anh nhìn dáng vẻ cô cố gắng giữ khoảng cách, khiến anh không thể nào nhịn được mà bật cười to thành tiếng.
Tiểu Nhi nhìn anh cười tươi, ánh mắt vô cùng sát khí không nhịn nổi anh nữa liền bước lại mà dẫm mạnh vào chân Lục Thiên Triết một cái thật mạnh rồi leo lên giường bấm điện thoại giả bộ không biết.
Anh cũng không muốn gây khó dễ nếu không thì lại bị đồn là bạo hành vợ tai tiếng khắp nơi. Lục Thiên Triết không dùng những cách đó mà anh dùng cách thâm độc hơn khiến cô phải phát hoảng lên.
Tôi đi tắm đây, cô ở ngoài đừng có mà lén lút đấy.
Nói xong, anh liền chạy một mạch vào phòng tắm.
Tiểu Nhi bên ngoài thấy anh tắm cũng không mấy quan tâm, cô chỉ mong anh đừng bày ra mấy trò vô liêm sỉ để uy hiếp cô.
Lục Thiên Triết vừa tắm, trong đầu vừa nghĩ ra khuôn mặt của Tiểu Nhi sẽ hốt hoảng như thế nào trong kế hoạch. Anh tắm một hồi, cuối cùng cũng bước ra.
Tiểu Nhi không mấy quan tâm, theo phản xạ thấy anh bước ra cũng đưa mắt nhìn theo. Lục Thiên Triết trên người chỉ mang mỗi quần lót, bước ra với vẻ mặt nghênh ngang. Thấy anh không mặc quần áo cô liền phát hoảng bật dậy mà chạy tới cửa phòng. Cô nhìn anh với ánh mắt dị ứng, sợ đến độ không kịp nông đôi dép. Thấy Tiểu Nhi phản ứng dữ dội như vậy, anh càng được nước mà lấn tới hơn.
Lục Thiên Triết anh ăn mặc cái kiểu gì vậy? Quần áo đâu mau mặc vào đi.
Cô không dám tiếp tục nhìn anh, liền quay mặt sang chỗ khác, khuôn mặt cũng ửng đỏ.
Đây là phòng tôi, tôi ăn mặc như vậy thì có sao?
Lục Thiên Triết tiến tới, dùng bàn tay của mình mà xoay người cô lại.
Cô không thích hay sao? Mặt ửng đỏ hết cả lên thế mà còn bày đặt ngượng ngùng, không phải ai cũng thấy được đâu cô là người đầu tiên đấy.
Tiểu Nhi nhắm chặt hai mắt lại, một hai quyết không chịu nhìn dù chỉ 1 giây. Bây giờ Lục Thiên Triết có nói lời ngon tiếng ngọt nào thì cũng không thể nào mà lọt được vào tai của Tiểu Nhi.
Anh làm cái gì vậy tính hành hung tôi sao? Mau mặc quần áo đàng hoàng lại coi cái tên dê xòm này.
Thấy Tiểu Nhi cọc cằn như vậy anh cũng thỏa mãn thú vui của mình quyết định không chọc cô nữa mà mặc quần áo vào cho tử tế.
Tiểu Nhi thấy anh không còn nhây nữa, cô mới dám mà mở mắt ra nhìn vào mặt anh. Nhưng cô vẫn vô cùng giữ khoảng cách với anh, không cho anh bất kỳ cơ hội nào để tiếp cận mình.
"Tên biến thái này dám bày trò để dụ mình còn dám dở trò đồi bại nữa. Hôm nay anh ta bị chạm mạch hay sao mà làm ra mấy cái trò này để trêu đây bộ rãnh rỗi quá hay gì."
Anh bị hâm hay sao mà lại mặc kiểu đó đấy? Mém chút thì tôi lên cơn tim vì anh đó.
Lục Thiên Triết nghe cô nói liền bật cười khúc khích ngày càng trở nên lớn hơn.
Trời hôm nay nóng nên tôi không mặc quần áo thôi, bình thường tôi đều mặc như vậy mà cô làm gì mà ngạc nhiên quá vậy.
Cô cau mày, nhăn mặt nhìn anh với ánh mắt ghê tởm giống như anh là tên biến thái chuyên đi sàm sỡ vậy.
Thôi không nói chuyện với tên hách dịch nhà anh nữa, tôi đi ngủ đây. Nè nha tôi đi ngủ cấm anh làm ba cái trò nhảm nhí đó nữa đấy.
Cô mặc dù đã buồn ngủ liên tục gục lên gục xuống nhưng trong lòng thì lại thấy bất an sợ Lục Thiên Triết lại bày trò với cô. Mặc dù đã là vợ chồng nhưng từ cách xưng hô cho tới những thói sinh hoạt bình thường của hai người lúc nào cũng vô cùng bất ổn. Anh nhìn Tiểu Nhi khuôn mặt vô cùng hả hê vì không nghĩ có thể khiến cô thua đậm tới mức như vậy.
Sáng hôm sau.
Tiểu Nhi vừa mở mắt ra thì thấy Lục Thiên Triết lại không mặt quần áo nhưng mà lần này anh lại còn trần truồng không một mảnh vải che thân. Tiểu Nhi nhìn thấy anh thì giật bắn mình lật đật ngồi bật dậy khiến Lục Thiên Triết cũng bừng tỉnh theo cô.
Lục Thiên Triết anh lại bị chạm mạch hay sao lại không mặc quần áo thế này?
Tiểu Nhi mặt mày xanh xao như vừa nhìn thấy ma, cô trong vô cùng hoảng hốt mãi một hồi sau mới bình tĩnh lại được. Vừa mới sáng sớm, cô lại bị anh chơi một vố khiến cô tởn tới già, cô vừa bất ngờ vừa sợ hãi tột độ mà né anh.
Có chuyện gì mà sáng sớm đã ầm ĩ vậy?
Lục Thiên Triết khuôn mặt mớ ngủ, từ từ mà ngồi dậy khiến con chằn tinh của anh bị lộ ra hết. Tiểu Nhi bây giờ hốt hoảng nhìn thấy cảnh tượng này lại càng trở nên hoảng loạn mà hét ầm lên.
LỤC THIÊN TRIẾT, ANH MAU CÚT KHỎI ĐÂY MAU LÊN!!!!
Tiểu Nhi thấy anh không chút động đậy, cô cũng không muốn tiếp tục ở lại liền nhanh chóng mà chạy ra khỏi phòng lập tức bay thẳng vào nhà vệ sinh. Bây giờ điều mà cô mong muốn nhất đó chính là quên đi những gì vừa thấy, cô muốn đi tẩy não cho rồi.
Tiểu Nhi nhìn anh cười tươi, ánh mắt vô cùng sát khí không nhịn nổi anh nữa liền bước lại mà dẫm mạnh vào chân Lục Thiên Triết một cái thật mạnh rồi leo lên giường bấm điện thoại giả bộ không biết.
Anh cũng không muốn gây khó dễ nếu không thì lại bị đồn là bạo hành vợ tai tiếng khắp nơi. Lục Thiên Triết không dùng những cách đó mà anh dùng cách thâm độc hơn khiến cô phải phát hoảng lên.
Tôi đi tắm đây, cô ở ngoài đừng có mà lén lút đấy.
Nói xong, anh liền chạy một mạch vào phòng tắm.
Tiểu Nhi bên ngoài thấy anh tắm cũng không mấy quan tâm, cô chỉ mong anh đừng bày ra mấy trò vô liêm sỉ để uy hiếp cô.
Lục Thiên Triết vừa tắm, trong đầu vừa nghĩ ra khuôn mặt của Tiểu Nhi sẽ hốt hoảng như thế nào trong kế hoạch. Anh tắm một hồi, cuối cùng cũng bước ra.
Tiểu Nhi không mấy quan tâm, theo phản xạ thấy anh bước ra cũng đưa mắt nhìn theo. Lục Thiên Triết trên người chỉ mang mỗi quần lót, bước ra với vẻ mặt nghênh ngang. Thấy anh không mặc quần áo cô liền phát hoảng bật dậy mà chạy tới cửa phòng. Cô nhìn anh với ánh mắt dị ứng, sợ đến độ không kịp nông đôi dép. Thấy Tiểu Nhi phản ứng dữ dội như vậy, anh càng được nước mà lấn tới hơn.
Lục Thiên Triết anh ăn mặc cái kiểu gì vậy? Quần áo đâu mau mặc vào đi.
Cô không dám tiếp tục nhìn anh, liền quay mặt sang chỗ khác, khuôn mặt cũng ửng đỏ.
Đây là phòng tôi, tôi ăn mặc như vậy thì có sao?
Lục Thiên Triết tiến tới, dùng bàn tay của mình mà xoay người cô lại.
Cô không thích hay sao? Mặt ửng đỏ hết cả lên thế mà còn bày đặt ngượng ngùng, không phải ai cũng thấy được đâu cô là người đầu tiên đấy.
Tiểu Nhi nhắm chặt hai mắt lại, một hai quyết không chịu nhìn dù chỉ 1 giây. Bây giờ Lục Thiên Triết có nói lời ngon tiếng ngọt nào thì cũng không thể nào mà lọt được vào tai của Tiểu Nhi.
Anh làm cái gì vậy tính hành hung tôi sao? Mau mặc quần áo đàng hoàng lại coi cái tên dê xòm này.
Thấy Tiểu Nhi cọc cằn như vậy anh cũng thỏa mãn thú vui của mình quyết định không chọc cô nữa mà mặc quần áo vào cho tử tế.
Tiểu Nhi thấy anh không còn nhây nữa, cô mới dám mà mở mắt ra nhìn vào mặt anh. Nhưng cô vẫn vô cùng giữ khoảng cách với anh, không cho anh bất kỳ cơ hội nào để tiếp cận mình.
"Tên biến thái này dám bày trò để dụ mình còn dám dở trò đồi bại nữa. Hôm nay anh ta bị chạm mạch hay sao mà làm ra mấy cái trò này để trêu đây bộ rãnh rỗi quá hay gì."
Anh bị hâm hay sao mà lại mặc kiểu đó đấy? Mém chút thì tôi lên cơn tim vì anh đó.
Lục Thiên Triết nghe cô nói liền bật cười khúc khích ngày càng trở nên lớn hơn.
Trời hôm nay nóng nên tôi không mặc quần áo thôi, bình thường tôi đều mặc như vậy mà cô làm gì mà ngạc nhiên quá vậy.
Cô cau mày, nhăn mặt nhìn anh với ánh mắt ghê tởm giống như anh là tên biến thái chuyên đi sàm sỡ vậy.
Thôi không nói chuyện với tên hách dịch nhà anh nữa, tôi đi ngủ đây. Nè nha tôi đi ngủ cấm anh làm ba cái trò nhảm nhí đó nữa đấy.
Cô mặc dù đã buồn ngủ liên tục gục lên gục xuống nhưng trong lòng thì lại thấy bất an sợ Lục Thiên Triết lại bày trò với cô. Mặc dù đã là vợ chồng nhưng từ cách xưng hô cho tới những thói sinh hoạt bình thường của hai người lúc nào cũng vô cùng bất ổn. Anh nhìn Tiểu Nhi khuôn mặt vô cùng hả hê vì không nghĩ có thể khiến cô thua đậm tới mức như vậy.
Sáng hôm sau.
Tiểu Nhi vừa mở mắt ra thì thấy Lục Thiên Triết lại không mặt quần áo nhưng mà lần này anh lại còn trần truồng không một mảnh vải che thân. Tiểu Nhi nhìn thấy anh thì giật bắn mình lật đật ngồi bật dậy khiến Lục Thiên Triết cũng bừng tỉnh theo cô.
Lục Thiên Triết anh lại bị chạm mạch hay sao lại không mặc quần áo thế này?
Tiểu Nhi mặt mày xanh xao như vừa nhìn thấy ma, cô trong vô cùng hoảng hốt mãi một hồi sau mới bình tĩnh lại được. Vừa mới sáng sớm, cô lại bị anh chơi một vố khiến cô tởn tới già, cô vừa bất ngờ vừa sợ hãi tột độ mà né anh.
Có chuyện gì mà sáng sớm đã ầm ĩ vậy?
Lục Thiên Triết khuôn mặt mớ ngủ, từ từ mà ngồi dậy khiến con chằn tinh của anh bị lộ ra hết. Tiểu Nhi bây giờ hốt hoảng nhìn thấy cảnh tượng này lại càng trở nên hoảng loạn mà hét ầm lên.
LỤC THIÊN TRIẾT, ANH MAU CÚT KHỎI ĐÂY MAU LÊN!!!!
Tiểu Nhi thấy anh không chút động đậy, cô cũng không muốn tiếp tục ở lại liền nhanh chóng mà chạy ra khỏi phòng lập tức bay thẳng vào nhà vệ sinh. Bây giờ điều mà cô mong muốn nhất đó chính là quên đi những gì vừa thấy, cô muốn đi tẩy não cho rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.