Kế Hoạch Trăm Năm: Dụ Dỗ Ông Xã Vào Tròng
Chương 16: Tức điên người
Vương Khiết Băng (Yu)
26/06/2023
Ngày hôm sau, Trình Mộc Cát được đích thân Hoàng tử đào hoa Đỗ Hoành Dương đưa đi học, cả trường Tuệ Lân bây giờ giống như là sốc đến tận óc rồi, họ ban đầu chỉ nghĩ anh đùa giỡn với con nhỏ nhà quê như cô thôi, bây giờ không chỉ rộ tin tức Đỗ thiếu gia đưa bạn gái về nhà ra mắt, mà hiện tại Đỗ thiếu gia còn đích thân đón bạn gái đi học. Chẳng lẽ từ trước đến giờ Đỗ gia và Lương gia thật sự chỉ tồn tại mối quan hệ làm ăn thôi sao? Hoàn toàn không phải thân thiết gì cả, ngay cả chuyện Đỗ Hoành Dương có hôn ước với Lương Thoại Di cũng chỉ là tin đồn nhảm nhí?
Chuyện lớn như thế này thì rất nhanh đã được lên diễn đàn của trường, nó hiện tại đã là hot search nóng hổi của trường Tuệ Lân, không chỉ những nam sinh, nữ sinh kia kinh ngạc, mà ngay cả người bạn thân như Lương Mục Phàm cũng phải há hốc khi biết tin này. Anh còn tưởng Hoành Dương chỉ là nhất thời say nắng mà thôi, anh còn chưa nghĩ đến cảnh tượng hãi hùng kia nữa mà Hoành Dương đã đưa Trình Mộc Cát về nhà ra mắt rồi?
Hôm qua cha của anh vừa hỏi Thoại Di có muốn kết hôn với Hoành Dương không, em gái của anh vừa mới đồng ý hôm qua mà hôm nay đã nghe tin người nam nhân chuẩn bị làm vị hôn phu của mình, đã đưa Trình Mộc Cát về nhà ra mắt phụ huynh. Chuyện này nếu đồn ra ngoài thì Lương gia còn mặt mũi gì nữa, không thể tin nổi những chuyện phi lý như thế này, Lương Thoại Di liền đi tìm Đỗ Hoành Dương.
Khi nhìn thấy Đỗ Hoành Dương và Trình Mộc Cát đang tay trong tay với nhau, lửa hận của cô ta càng lớn hơn, giống như là tự châm dầu vào lửa. Không đợi ai hỏi hay ai nói gì cả, Lương Thoại Di liền đi đến trước mặt của Trình Mộc Cát, không nhịn được mà vung tay tát vào má của cô một cái. Tiếng *Chát* vang lên, âm thanh va chạm này rõ mồn một, đến cả Đỗ Hoành Dương và Lương Mục Phàm cũng không thể nào đỡ được. Gương mặt của Trình Mộc Cát bị cô ta tác động đến mà đỏ lên, Đỗ Hoành Dương lập tức hất cô ta ra, gương mặt không còn hòa nhã như trước nữa, nhíu mày lại hắng giọng:
- Lương Thoại Di, em bị điên hả?
- Anh lớn tiếng với em? Đỗ Hoành Dương anh dám lớn tiếng với em?
Đỗ Hoành Dương cũng không có gì để nói nữa, nhẹ nhàng đưa Trình Mộc Cát vào trong lớp, mặc kệ cho Lương Thoại Di ở bên ngoài la ó um sùm lên, Lương Mục Phàm thấy em gái tức giận như vậy cũng không biết làm gì hơn, bình thường ai cũng biết tính tình của Lương Thoại Di đã không mấy gì được tốt đẹp, bây giờ gặp chuyện như thế này thì cô ta sớm muộn gì cũng sẽ điên lên thôi.
Nhưng Lương Mục Phàm lại có một chút cảm giác kỳ lạ, lúc em gái của mình phát điên thì anh không lo cho nó, mà người anh lo lắng lại là Trình Mộc Cát, lúc Lương Thoại Di đánh cô một cái, thì cùng lúc đó trái tim của Lương Mục Phàm cũng giống như có ai đó đâm vào một nhát. Khó thở đến mức hô hấp không thể đều được, anh cảm thấy bản thân sắp điên rồi, dù sao thì Trình Mộc Cát cũng là bạn gái của Hoành Dương, mà Hoành Dương lại là bạn thân nhất của anh. Anh không muốn vì một đứa con gái mà hai anh em họ lục đục.
Sau khi Đỗ Hoành Dương đã chăm sóc cho cô xong hết thì anh mới rời khỏi, cả lớp ai nấy đều phải ganh tị với Trình Mộc Cát vì cô có một người bạn trai quá yêu chiều mình. Nhưng sau khi Đỗ Hoành Dương rời đi không lâu thì Lương Thoại Di lại đến kiếm chuyện, cô ta nhìn từ đầu đến chân của cô, rồi cười khinh bỉ, nói:
- Đúng là đũa mốc mà tròi mâm son.
Nhưng Trình Mộc Cát không tức giận, cô cũng chỉ nhẹ nhàng nở một nụ cười nhẹ, nhìn thẳng vào cặp mắt kia của Lương Thoại Di, đáp:
- Chứ đâu như ai kia, tu hú mà cứ đòi chiếm tổ Phượng hoàng. Cốt cách là Rồng là Phượng thì phải cho đúng với cốt cách đó, chứ cái loại là ngan và vịt thì...
Đến đây, Trình Mộc Cát che miệng cười đầy khinh miệt, Lương Thoại Di giống như nổi đóa liền muốn vung tay đánh cô thêm một cái, nhưng lần này Trình Mộc Cát không đơn giản để cô ta muốn đánh là đánh nữa. Lúc nãy chỉ là cô sơ ý thôi, còn lần này cô liền cầm được tay của cô ta, nhẹ nhàng nhắc nhở:
- Lương tiểu thư, cô là con của gia đình quyền thế, có ăn có học sao cứ động tay động chân, như mấy kẻ côn đồ vô học vậy?
- Mày nói ai vô học?
- Hiện tại cô đang thể hiện cái trình độ vô học của mình sao? Cô chiêu quyền quý đó sao? Tiểu thư thượng lưu thanh lịch đó sao? Tôi khinh!
Lúc này cô ta đã điên lắm rồi, cô ta liền muốn xông vào đánh nhau với Trình Mộc Cát, nhưng đúng lúc đó chuông vào lớp lại reo lên. Hạ Tú liền nhắc nhở mọi người về chỗ ngồi đi, cô ta cũng chịu nhịn mà về chỗ ngồi xuống với một bụng tức.
Chuyện lớn như thế này thì rất nhanh đã được lên diễn đàn của trường, nó hiện tại đã là hot search nóng hổi của trường Tuệ Lân, không chỉ những nam sinh, nữ sinh kia kinh ngạc, mà ngay cả người bạn thân như Lương Mục Phàm cũng phải há hốc khi biết tin này. Anh còn tưởng Hoành Dương chỉ là nhất thời say nắng mà thôi, anh còn chưa nghĩ đến cảnh tượng hãi hùng kia nữa mà Hoành Dương đã đưa Trình Mộc Cát về nhà ra mắt rồi?
Hôm qua cha của anh vừa hỏi Thoại Di có muốn kết hôn với Hoành Dương không, em gái của anh vừa mới đồng ý hôm qua mà hôm nay đã nghe tin người nam nhân chuẩn bị làm vị hôn phu của mình, đã đưa Trình Mộc Cát về nhà ra mắt phụ huynh. Chuyện này nếu đồn ra ngoài thì Lương gia còn mặt mũi gì nữa, không thể tin nổi những chuyện phi lý như thế này, Lương Thoại Di liền đi tìm Đỗ Hoành Dương.
Khi nhìn thấy Đỗ Hoành Dương và Trình Mộc Cát đang tay trong tay với nhau, lửa hận của cô ta càng lớn hơn, giống như là tự châm dầu vào lửa. Không đợi ai hỏi hay ai nói gì cả, Lương Thoại Di liền đi đến trước mặt của Trình Mộc Cát, không nhịn được mà vung tay tát vào má của cô một cái. Tiếng *Chát* vang lên, âm thanh va chạm này rõ mồn một, đến cả Đỗ Hoành Dương và Lương Mục Phàm cũng không thể nào đỡ được. Gương mặt của Trình Mộc Cát bị cô ta tác động đến mà đỏ lên, Đỗ Hoành Dương lập tức hất cô ta ra, gương mặt không còn hòa nhã như trước nữa, nhíu mày lại hắng giọng:
- Lương Thoại Di, em bị điên hả?
- Anh lớn tiếng với em? Đỗ Hoành Dương anh dám lớn tiếng với em?
Đỗ Hoành Dương cũng không có gì để nói nữa, nhẹ nhàng đưa Trình Mộc Cát vào trong lớp, mặc kệ cho Lương Thoại Di ở bên ngoài la ó um sùm lên, Lương Mục Phàm thấy em gái tức giận như vậy cũng không biết làm gì hơn, bình thường ai cũng biết tính tình của Lương Thoại Di đã không mấy gì được tốt đẹp, bây giờ gặp chuyện như thế này thì cô ta sớm muộn gì cũng sẽ điên lên thôi.
Nhưng Lương Mục Phàm lại có một chút cảm giác kỳ lạ, lúc em gái của mình phát điên thì anh không lo cho nó, mà người anh lo lắng lại là Trình Mộc Cát, lúc Lương Thoại Di đánh cô một cái, thì cùng lúc đó trái tim của Lương Mục Phàm cũng giống như có ai đó đâm vào một nhát. Khó thở đến mức hô hấp không thể đều được, anh cảm thấy bản thân sắp điên rồi, dù sao thì Trình Mộc Cát cũng là bạn gái của Hoành Dương, mà Hoành Dương lại là bạn thân nhất của anh. Anh không muốn vì một đứa con gái mà hai anh em họ lục đục.
Sau khi Đỗ Hoành Dương đã chăm sóc cho cô xong hết thì anh mới rời khỏi, cả lớp ai nấy đều phải ganh tị với Trình Mộc Cát vì cô có một người bạn trai quá yêu chiều mình. Nhưng sau khi Đỗ Hoành Dương rời đi không lâu thì Lương Thoại Di lại đến kiếm chuyện, cô ta nhìn từ đầu đến chân của cô, rồi cười khinh bỉ, nói:
- Đúng là đũa mốc mà tròi mâm son.
Nhưng Trình Mộc Cát không tức giận, cô cũng chỉ nhẹ nhàng nở một nụ cười nhẹ, nhìn thẳng vào cặp mắt kia của Lương Thoại Di, đáp:
- Chứ đâu như ai kia, tu hú mà cứ đòi chiếm tổ Phượng hoàng. Cốt cách là Rồng là Phượng thì phải cho đúng với cốt cách đó, chứ cái loại là ngan và vịt thì...
Đến đây, Trình Mộc Cát che miệng cười đầy khinh miệt, Lương Thoại Di giống như nổi đóa liền muốn vung tay đánh cô thêm một cái, nhưng lần này Trình Mộc Cát không đơn giản để cô ta muốn đánh là đánh nữa. Lúc nãy chỉ là cô sơ ý thôi, còn lần này cô liền cầm được tay của cô ta, nhẹ nhàng nhắc nhở:
- Lương tiểu thư, cô là con của gia đình quyền thế, có ăn có học sao cứ động tay động chân, như mấy kẻ côn đồ vô học vậy?
- Mày nói ai vô học?
- Hiện tại cô đang thể hiện cái trình độ vô học của mình sao? Cô chiêu quyền quý đó sao? Tiểu thư thượng lưu thanh lịch đó sao? Tôi khinh!
Lúc này cô ta đã điên lắm rồi, cô ta liền muốn xông vào đánh nhau với Trình Mộc Cát, nhưng đúng lúc đó chuông vào lớp lại reo lên. Hạ Tú liền nhắc nhở mọi người về chỗ ngồi đi, cô ta cũng chịu nhịn mà về chỗ ngồi xuống với một bụng tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.