Chương 37: Em nhớ anh
ThaoPham
04/01/2021
Nhận được lời đồng ý giúp đỡ của Hàn Nhật Hạo,Nhậm Thiếu Thiên ra về như trút bớt đi phần nào lo lắng.Nhậm Thiếu Thiên trở về Nhậm Thị tiếp tục làm việc.
Hàn Nhật Hạo gọi Cảnh Hy vào phòng làm việc của mình,khi Cảnh Hy vào đến:
" Ông chủ gọi tôi"
" Điều tra lại Nhậm gia 20 năm trước và cả Tôn gia"
Hàn Nhật Hạo giọng điệu hết sức nghiêm túc.
Cảnh Hy chưa hiểu tại sao phải điều tra lại,chẵng phải việc này đã từng làm rồi sao,nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện,cũng không hỏi gì,Cảnh Hy biết Nhật Hạo không làm chuyện gì dư thừa,mất thời gian.
" Tôi sẽ làm ngay"
Cảnh Hy nhanh chống ra ngoài làm việc được giao.
Hàn Nhật Hạo có dự cảm chẳng lành,chợt nghĩ đến Mẫn Mẫn,phải tăng cường bảo vệ Mẫn Mẫn,anh gọi điện cho Lục Vĩnh Kỳ.
Điện thoại đổ chuông.
Bên kia Lục Vĩnh Kỳ nghe máy.
" Alo"
" Cậu cho hai người giỏi nhất âm thầm theo sau bảo vệ Mẫn Mẫn,tôi có linh cảm bất an"
" Được,tôi sẽ làm ngay,tôi đã nhận được dữ liệu cậu vừa gởi,chắc chắn có gì đó liên quan với nhau"
Lục Vĩnh Kỳ vừa nhận được mail của Hàn Nhật Hạo về chuyện Nhậm gia 20 năm trước.
5 giờ tại biệt thự Tôn gia,Hàn Nhật Hạo đi làm về ghé cùng ăn tối với ba mẹ vợ.
Chuông cửa vang lên,Mẫn Mẫn biết ngay là Hàn Nhật Hạo,cô ra ngoài mở cửa ôm chầm lấy anh như đứa con trẻ vậy.
" Bà xã sao vậy,nhớ anh rồi"
Hàn Nhật Hạo yêu thương ôm cô vào lòng,tay xoa xoa đầu cô.
" Em nhớ anh"
Mẫn Mẫn làm nủng với Nhật Hạo,như vậy Nhật Hạo lại thấy cô vô cùng đáng yêu.
Nhật Hạo hôn nhẹ lên môi Mẫn Mẫn rồi ôm eo cô vào nhà.
Cả hai cùng vào phòng khách,hôm nay nhà đã có người hầu nên Mẫn Mẫn không cần vào bếp.
Vào đến phòng khách Nhật Hạo lễ phép chào ba mẹ vợ:
" Thưa ba mẹ con mới về".
Ông Tôn thích đứa con rễ ra mặt:
" Hạo,ngồi xuống đi con"
" Ba không định kinh doanh nữa sao"
Câu hỏi bất ngờ của Hàn Nhật Hạo,càng làm Tôn Hưng Nghiêm phải nể phục đứa con rễ này,mọi thông tin đều nắm rất chắc.
" Nghi Trân không thích kinh doanh, Mẫn Mẫn thì đã có Hàn Nhật Hạo con rồi,chắc gì con sẽ để Mẫn Mẫn tiếp nhận công việc nhiều như vậy,ta không thể ép con gái mà ta yêu thương phải vì ta mà đánh mất đi sở thích của mình,hai đứa con gái của ta muốn làm gì ta cũng ủng hộ"
Càng tiếp xúc với ông,Hàn Nhật Hạo càng cảm thấy ông rất tâm lý,yêu thương gia đình.
Nói chuyện một lúc lâu,người nên đến cũng đã đến.Chuông cửa bên ngoài vang lên.
Hàn Nhật Hạo ra mở cửa,đập vào mắt Hạ Hoa và Nhậm Thiếu Thiên một sự kinh ngạc.
" Hàn Nhật Hạo sao anh lại ở đây"
Hạ Hoa lên tiếng hỏi nhưng khuôn mặt lại cực kỳ nghi hoặc.
Nhậm Thiếu Thiên nét mặt cũng không khác gì Hạ Hoa.
" Đây là nhà ba mẹ vợ tôi".
Hàn Nhật Hạo giọng nhẹ nhàng nhưng mang lại vẻ nghi hoặc cho người bên cạnh.Nhìn vào hai gương mặt đơ ra của Nhậm Thiếu Thiên và Hạ Hoa,Nhật Hạo nói tiếp.
" Vào trong đi hai người sẽ hiểu"
Nhậm Thiếu Thiên nắm tay Hạ Hoa bước vào trong,Hàn Nhật Hạo theo sau hai người.
Lúc này Tôn Nghi Trân từ trên lầu đi xuống,khi thấy người bên ngoài đi vào,cô vui mừng gọi lớn.
"Anh hai"
Theo tiếng gọi của Nghi Trân,Mẫn Mẫn nhìn qua thì thấy Hạ Hoa cùng Nhậm Thiếu Thiên, Mẫn Mẫn vui mừng xen lẫn ngạc nhiên.Nghi Trân đi đến kéo hai người qua sô pha của phòng khách nhanh chống hỏi:
" Đây chắc là chị dâu"
Nhậm Thiếu Thiên giới thiệu Hạ Hoa cho ông bà Tôn và Nghi Trân được biết:
" Đây là Hạ Hoa vợ sắp cưới của con"
Hạ Hoa lễ phép chào hỏi:
" Con chào chú,chào dì,chào em Nghi Trân, con đã nghe anh Thiên nhắc về mọi người rất nhiều".
" Lễ đính hôn của hai con ta không về được,lễ cưới sẽ có quà lớn"
Tôn phu nhân lời nói nhẹ nhàng mang theo lòng yêu thương cho hai người họ.
Tiếp theo đó thân phận của Mẫn Mẫn được kể lại chi tiết cho Hạ Hoa và Nhậm Thiếu Thiên được hiểu,cuối cùng Nhậm Thiếu Thiên đã biết được những lời nói lúc trưa của Hàn Nhật Hạo là gì.
Sau câu chuyện dài về thân thế của Mẫn Mẫn, tất cả cùng vào ăn tối,bữa ăn đầy ấp tình yêu thương, ấm áp mà Hàn Nhật Hạo cả Nhậm Thiếu Thiên đã từ lâu không dám nghĩ đến.
Suy cho cùng Hàn Nhật Hạo và Nhậm Thiếu Thiên cũng có hoàn cảnh gia đình không trọn vẹn,từ nhỏ đã chịu nhiều tổn thương về mặt tinh thần.
Hàn Nhật Hạo định sau bữa ăn sẽ hỏi ông Tôn chuyện của năm xưa,nhưng thấy không khí gia đình đang ấm áp nên cũng không muốn làm ông vừa nhận lại Mẫn Mẫn,lại phải lo lắng,để điều tra thêm rồi mới tìm ông ấy xác minh thông tin lại.
Bữa ăn cũng xong,giờ này cũng đã hơn 9 giờ tối,Hàn Nhật Hạo xin phép đưa Mẫn Mẫn về,Nhậm Thiếu Thiên và Hạ Hoa cũng ra về cùng lúc.
( Mọi người oi nhớ ủng hộ mình nha,xin cảm ơn ạ)
Hàn Nhật Hạo gọi Cảnh Hy vào phòng làm việc của mình,khi Cảnh Hy vào đến:
" Ông chủ gọi tôi"
" Điều tra lại Nhậm gia 20 năm trước và cả Tôn gia"
Hàn Nhật Hạo giọng điệu hết sức nghiêm túc.
Cảnh Hy chưa hiểu tại sao phải điều tra lại,chẵng phải việc này đã từng làm rồi sao,nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện,cũng không hỏi gì,Cảnh Hy biết Nhật Hạo không làm chuyện gì dư thừa,mất thời gian.
" Tôi sẽ làm ngay"
Cảnh Hy nhanh chống ra ngoài làm việc được giao.
Hàn Nhật Hạo có dự cảm chẳng lành,chợt nghĩ đến Mẫn Mẫn,phải tăng cường bảo vệ Mẫn Mẫn,anh gọi điện cho Lục Vĩnh Kỳ.
Điện thoại đổ chuông.
Bên kia Lục Vĩnh Kỳ nghe máy.
" Alo"
" Cậu cho hai người giỏi nhất âm thầm theo sau bảo vệ Mẫn Mẫn,tôi có linh cảm bất an"
" Được,tôi sẽ làm ngay,tôi đã nhận được dữ liệu cậu vừa gởi,chắc chắn có gì đó liên quan với nhau"
Lục Vĩnh Kỳ vừa nhận được mail của Hàn Nhật Hạo về chuyện Nhậm gia 20 năm trước.
5 giờ tại biệt thự Tôn gia,Hàn Nhật Hạo đi làm về ghé cùng ăn tối với ba mẹ vợ.
Chuông cửa vang lên,Mẫn Mẫn biết ngay là Hàn Nhật Hạo,cô ra ngoài mở cửa ôm chầm lấy anh như đứa con trẻ vậy.
" Bà xã sao vậy,nhớ anh rồi"
Hàn Nhật Hạo yêu thương ôm cô vào lòng,tay xoa xoa đầu cô.
" Em nhớ anh"
Mẫn Mẫn làm nủng với Nhật Hạo,như vậy Nhật Hạo lại thấy cô vô cùng đáng yêu.
Nhật Hạo hôn nhẹ lên môi Mẫn Mẫn rồi ôm eo cô vào nhà.
Cả hai cùng vào phòng khách,hôm nay nhà đã có người hầu nên Mẫn Mẫn không cần vào bếp.
Vào đến phòng khách Nhật Hạo lễ phép chào ba mẹ vợ:
" Thưa ba mẹ con mới về".
Ông Tôn thích đứa con rễ ra mặt:
" Hạo,ngồi xuống đi con"
" Ba không định kinh doanh nữa sao"
Câu hỏi bất ngờ của Hàn Nhật Hạo,càng làm Tôn Hưng Nghiêm phải nể phục đứa con rễ này,mọi thông tin đều nắm rất chắc.
" Nghi Trân không thích kinh doanh, Mẫn Mẫn thì đã có Hàn Nhật Hạo con rồi,chắc gì con sẽ để Mẫn Mẫn tiếp nhận công việc nhiều như vậy,ta không thể ép con gái mà ta yêu thương phải vì ta mà đánh mất đi sở thích của mình,hai đứa con gái của ta muốn làm gì ta cũng ủng hộ"
Càng tiếp xúc với ông,Hàn Nhật Hạo càng cảm thấy ông rất tâm lý,yêu thương gia đình.
Nói chuyện một lúc lâu,người nên đến cũng đã đến.Chuông cửa bên ngoài vang lên.
Hàn Nhật Hạo ra mở cửa,đập vào mắt Hạ Hoa và Nhậm Thiếu Thiên một sự kinh ngạc.
" Hàn Nhật Hạo sao anh lại ở đây"
Hạ Hoa lên tiếng hỏi nhưng khuôn mặt lại cực kỳ nghi hoặc.
Nhậm Thiếu Thiên nét mặt cũng không khác gì Hạ Hoa.
" Đây là nhà ba mẹ vợ tôi".
Hàn Nhật Hạo giọng nhẹ nhàng nhưng mang lại vẻ nghi hoặc cho người bên cạnh.Nhìn vào hai gương mặt đơ ra của Nhậm Thiếu Thiên và Hạ Hoa,Nhật Hạo nói tiếp.
" Vào trong đi hai người sẽ hiểu"
Nhậm Thiếu Thiên nắm tay Hạ Hoa bước vào trong,Hàn Nhật Hạo theo sau hai người.
Lúc này Tôn Nghi Trân từ trên lầu đi xuống,khi thấy người bên ngoài đi vào,cô vui mừng gọi lớn.
"Anh hai"
Theo tiếng gọi của Nghi Trân,Mẫn Mẫn nhìn qua thì thấy Hạ Hoa cùng Nhậm Thiếu Thiên, Mẫn Mẫn vui mừng xen lẫn ngạc nhiên.Nghi Trân đi đến kéo hai người qua sô pha của phòng khách nhanh chống hỏi:
" Đây chắc là chị dâu"
Nhậm Thiếu Thiên giới thiệu Hạ Hoa cho ông bà Tôn và Nghi Trân được biết:
" Đây là Hạ Hoa vợ sắp cưới của con"
Hạ Hoa lễ phép chào hỏi:
" Con chào chú,chào dì,chào em Nghi Trân, con đã nghe anh Thiên nhắc về mọi người rất nhiều".
" Lễ đính hôn của hai con ta không về được,lễ cưới sẽ có quà lớn"
Tôn phu nhân lời nói nhẹ nhàng mang theo lòng yêu thương cho hai người họ.
Tiếp theo đó thân phận của Mẫn Mẫn được kể lại chi tiết cho Hạ Hoa và Nhậm Thiếu Thiên được hiểu,cuối cùng Nhậm Thiếu Thiên đã biết được những lời nói lúc trưa của Hàn Nhật Hạo là gì.
Sau câu chuyện dài về thân thế của Mẫn Mẫn, tất cả cùng vào ăn tối,bữa ăn đầy ấp tình yêu thương, ấm áp mà Hàn Nhật Hạo cả Nhậm Thiếu Thiên đã từ lâu không dám nghĩ đến.
Suy cho cùng Hàn Nhật Hạo và Nhậm Thiếu Thiên cũng có hoàn cảnh gia đình không trọn vẹn,từ nhỏ đã chịu nhiều tổn thương về mặt tinh thần.
Hàn Nhật Hạo định sau bữa ăn sẽ hỏi ông Tôn chuyện của năm xưa,nhưng thấy không khí gia đình đang ấm áp nên cũng không muốn làm ông vừa nhận lại Mẫn Mẫn,lại phải lo lắng,để điều tra thêm rồi mới tìm ông ấy xác minh thông tin lại.
Bữa ăn cũng xong,giờ này cũng đã hơn 9 giờ tối,Hàn Nhật Hạo xin phép đưa Mẫn Mẫn về,Nhậm Thiếu Thiên và Hạ Hoa cũng ra về cùng lúc.
( Mọi người oi nhớ ủng hộ mình nha,xin cảm ơn ạ)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.