Chương 23: Vị Hôn Thê Xuất Hiện
ThaoPham
04/01/2021
Một tuần trôi qua đầy ngọt ngào với Lâm Mẫn Mẫn và Hàn Nhật Hạo,suốt một tuần ngày nào Hàn Nhật Hạo đi làm đều dẫn Mẫn Mẫn theo,nhưng do hôm nay anh có cuộc họp quan trọng,sợ Mẫn Mẫn một mình ở phòng làm việc sẽ buồn nên hôm nay anh để cô ở nhà.
Buổi trưa tại biệt thự Hàn gia:
Có người bấm chuông cửa,Mẫn Mẫn đang ở phòng khách cô định ra mở cửa liền bị Từ quản gia ngăn cản.
" Để đó cho ta,đây là khách ông Hàn đã bảo ta đón từ trước"
Ông Hàn hôm qua đã gọi báo cho Từ quản gia dọn phòng cho một cô gái vào ở,còn về thân phận cứ để cô bé vào nhà sẽ tự giới thiệu.
Quản gia ra ngoài mở cửa đưa cô gái cũng xinh không kém Mẫn Mẫn vào nhà,trên người mặc toàn hàng hiệu đắc tiền,cô gái này vẻ mặt hơi lạnh.
Vào đến phòng khách cô gái này đối mặt Lâm Mẫn Mẫn:
" Xin chào,cho hỏi cô là ai vậy"
Mẫn Mẫn bất ngờ vơi câu hỏi của cô gái,vào nhà chẳng thèm giới thiệu gì,đã hỏi nữ chủ nhân của nhà này là ai rồi,như kiểu cô ấy mới là chủ nhà vậy,Mẫn Mẫn cũng trả lời theo phép lịch sự người ta hỏi mình trước thì mình trả lời trước.
" Tôi là Lâm Mẫn Mẫn"
Cô gái kia tiếp tục hỏi dập vào,như không muốn cho Mẫn Mẫn phản công lại:
" Cô là người yêu của anh Nhật Hạo"
Thật ra Mẫn Mẫn định nói là vợ nhưng thôi dù gì hai người vẫn chưa cưới:
" Đúng vậy,cô là ai"
" Tôi xin tự giới thiệu tôi là Tôn Nghi Trân,vị hôn thê của Hàn Nhật Hạo vừa từ Ý trở về"
Ba chữ: Vị hôn thê,làm cho Lâm Mẫn Mẫn hai tai lùng bùng,cô có nghe nhầm không,cô không tin,chắc chắn có hiểu lầm gì ở đây rồi.
" Cô cứ làm người yêu của anh ấy,tôi và cô cạnh tranh công bằng,nếu anh ấy không yêu tôi,tôi sẽ bỏ cuộc,còn bây giờ tạm thời tôi sẽ ở lại đây"
Nói rồi Tôn Nghi Trân nhờ quản gia đưa đến căn phòng đã được sắp xếp sẵn từ trước.
Mẫn Mẫn đầu hơi choáng,một loạt suy nghĩ hiện lên:
Anh ấy có vị hôn thê,mình là người thứ ba sao,anh ấy có biết không,hay anh ấy cố giấu mình,không đâu anh ấy trước giờ chưa từng lừa dối mình,không đâu....Thật khó khăn,bước đi như người vô hồn vào phòng,Mẫn Mẫn khóa cửa lại không cho ai vào,quản gia gọi ăn cơm cô cũng không mở cửa.
Tập đoàn Hàn Thị:
Do hôm nay Hàn Nhật Hạo có cuộc họp quan trọng anh đã cài điện thoại ở chế độ họp thư thoại,anh nghĩ sáng lúc anh đi đã báo cho Mẫn Mẫn rồi,chắc cô ấy ở nhà rồi thì không có chuyện gì đâu.
7 giờ tối cuộc họp kết thúc anh vừa mở điện thoại lên,ông Hàn đã gọi vào thông báo cho anh về việc anh có vị hôn thê và còn đang ở biệt thự Hàn gia.
Đầu của Hàn Nhật Hạo sắp nổ tung ra rồi,vừa tắt điện thoại của ông,Hàn Nhật Hạo thúc giục Cảnh Hy đi lấy xe thật nhanh chở anh về biệt thự ngay lập tức.
Trên xe Hàn Nhật Hạo gọi cho Mẫn Mẫn liên tục nhưng cô không bắt máy,cả ngày hôm nay cô cũng không gọi hay nhắn tin cho anh.
Lúc nảy anh có gặp cuộc gọi của quản gia nên anh gọi lại:
" Thiếu gia sao tôi gọi cậu hoài không được"
" Mẫn Mẫn có chuyện gì sao"
Hàn Nhật Hạo giọng điệu nôn nóng hỏi quản gia.
" Thiếu gia,con bé từ trưa giờ nhốt mình trong phòng không ra ngoài ăn cơm,ai gọi cũng không trả lời,tôi thật sự rất lo cho con bé"
" Tôi đang về,tôi sẽ mở cửa"
Cửa phòng là mật mã số chỉ có anh và cô biết.Đoạn đường về nhà hôm nay nhanh hơn do Cảnh Hy đang chạy bán sống bán chết,nhìn vào sắc mặt của Hàn Nhật Hạo nên Cảnh Hy không dám chậm trễ.
Từ quản gia đã đứng chờ sẵn ở cổng,thấy xe anh về quản gia lập tức mở cửa ngay
Hàn Nhật Hạo xuống xe lau ngay lên phòng,anh bấm số mở cửa phòng ra bên trong tối ôm,Hàn Nhật Hạo vừa gọi Mẫn Mẫn vừa đưa tay mở đèn lên.
" Bà xã,em đâu rồi"
Đèn sáng lên Hàn Nhật Hạo đi vào trong nhìn thấy mèo nhỏ của anh đang ngồi co ro ,hai tay ôm đầu gối ở gốc tủ đựng các lọ thủy tinh chứa hạt giấy và ngôi sao của cô.
Hàn Nhật Hạo tiến đến gần cô,anh ngồi đối diện cô,hai tay anh ngẩn mặt cô lên nói:
" Nhìn thẳng vào mặt anh,em không tin anh sao,anh chưa giải thích em đã tiêu cực như vậy rồi" Hàn Nhật Hạo thấy cô không thương bản thân mình anh vừa xót,vừa khó chịu.
" Em đang nghe đây anh cứ nói đi"
Lâm Mẫn Mẫn không hiểu sao lòng vẫn tin anh nhưng nước mắt cứ rơi.
Hàn Nhật Hạo đưa tay lau giọt nước mắt rơi trên mặt cô:
" Em nghe cho rõ đây,người phụ nữ duy nhất Hàn Nhật Hạo yêu chỉ có Lâm Mẫn Mẫn"
Hàn Nhật Hạo nói dứt lời liền bế cô lên giừơng,đặt cô ngồi xuống,anh hôn nhẹ lên môi cô rồi rời ra nói tiếp:
" Chúng ta đã đăng ký kết hôn,em mới chính là vợ anh" em quên điều này sao.
( Mọi người ơi ủng hộ tinh thần mình cho mình 1like nha.Cảm ơn ạ)
Buổi trưa tại biệt thự Hàn gia:
Có người bấm chuông cửa,Mẫn Mẫn đang ở phòng khách cô định ra mở cửa liền bị Từ quản gia ngăn cản.
" Để đó cho ta,đây là khách ông Hàn đã bảo ta đón từ trước"
Ông Hàn hôm qua đã gọi báo cho Từ quản gia dọn phòng cho một cô gái vào ở,còn về thân phận cứ để cô bé vào nhà sẽ tự giới thiệu.
Quản gia ra ngoài mở cửa đưa cô gái cũng xinh không kém Mẫn Mẫn vào nhà,trên người mặc toàn hàng hiệu đắc tiền,cô gái này vẻ mặt hơi lạnh.
Vào đến phòng khách cô gái này đối mặt Lâm Mẫn Mẫn:
" Xin chào,cho hỏi cô là ai vậy"
Mẫn Mẫn bất ngờ vơi câu hỏi của cô gái,vào nhà chẳng thèm giới thiệu gì,đã hỏi nữ chủ nhân của nhà này là ai rồi,như kiểu cô ấy mới là chủ nhà vậy,Mẫn Mẫn cũng trả lời theo phép lịch sự người ta hỏi mình trước thì mình trả lời trước.
" Tôi là Lâm Mẫn Mẫn"
Cô gái kia tiếp tục hỏi dập vào,như không muốn cho Mẫn Mẫn phản công lại:
" Cô là người yêu của anh Nhật Hạo"
Thật ra Mẫn Mẫn định nói là vợ nhưng thôi dù gì hai người vẫn chưa cưới:
" Đúng vậy,cô là ai"
" Tôi xin tự giới thiệu tôi là Tôn Nghi Trân,vị hôn thê của Hàn Nhật Hạo vừa từ Ý trở về"
Ba chữ: Vị hôn thê,làm cho Lâm Mẫn Mẫn hai tai lùng bùng,cô có nghe nhầm không,cô không tin,chắc chắn có hiểu lầm gì ở đây rồi.
" Cô cứ làm người yêu của anh ấy,tôi và cô cạnh tranh công bằng,nếu anh ấy không yêu tôi,tôi sẽ bỏ cuộc,còn bây giờ tạm thời tôi sẽ ở lại đây"
Nói rồi Tôn Nghi Trân nhờ quản gia đưa đến căn phòng đã được sắp xếp sẵn từ trước.
Mẫn Mẫn đầu hơi choáng,một loạt suy nghĩ hiện lên:
Anh ấy có vị hôn thê,mình là người thứ ba sao,anh ấy có biết không,hay anh ấy cố giấu mình,không đâu anh ấy trước giờ chưa từng lừa dối mình,không đâu....Thật khó khăn,bước đi như người vô hồn vào phòng,Mẫn Mẫn khóa cửa lại không cho ai vào,quản gia gọi ăn cơm cô cũng không mở cửa.
Tập đoàn Hàn Thị:
Do hôm nay Hàn Nhật Hạo có cuộc họp quan trọng anh đã cài điện thoại ở chế độ họp thư thoại,anh nghĩ sáng lúc anh đi đã báo cho Mẫn Mẫn rồi,chắc cô ấy ở nhà rồi thì không có chuyện gì đâu.
7 giờ tối cuộc họp kết thúc anh vừa mở điện thoại lên,ông Hàn đã gọi vào thông báo cho anh về việc anh có vị hôn thê và còn đang ở biệt thự Hàn gia.
Đầu của Hàn Nhật Hạo sắp nổ tung ra rồi,vừa tắt điện thoại của ông,Hàn Nhật Hạo thúc giục Cảnh Hy đi lấy xe thật nhanh chở anh về biệt thự ngay lập tức.
Trên xe Hàn Nhật Hạo gọi cho Mẫn Mẫn liên tục nhưng cô không bắt máy,cả ngày hôm nay cô cũng không gọi hay nhắn tin cho anh.
Lúc nảy anh có gặp cuộc gọi của quản gia nên anh gọi lại:
" Thiếu gia sao tôi gọi cậu hoài không được"
" Mẫn Mẫn có chuyện gì sao"
Hàn Nhật Hạo giọng điệu nôn nóng hỏi quản gia.
" Thiếu gia,con bé từ trưa giờ nhốt mình trong phòng không ra ngoài ăn cơm,ai gọi cũng không trả lời,tôi thật sự rất lo cho con bé"
" Tôi đang về,tôi sẽ mở cửa"
Cửa phòng là mật mã số chỉ có anh và cô biết.Đoạn đường về nhà hôm nay nhanh hơn do Cảnh Hy đang chạy bán sống bán chết,nhìn vào sắc mặt của Hàn Nhật Hạo nên Cảnh Hy không dám chậm trễ.
Từ quản gia đã đứng chờ sẵn ở cổng,thấy xe anh về quản gia lập tức mở cửa ngay
Hàn Nhật Hạo xuống xe lau ngay lên phòng,anh bấm số mở cửa phòng ra bên trong tối ôm,Hàn Nhật Hạo vừa gọi Mẫn Mẫn vừa đưa tay mở đèn lên.
" Bà xã,em đâu rồi"
Đèn sáng lên Hàn Nhật Hạo đi vào trong nhìn thấy mèo nhỏ của anh đang ngồi co ro ,hai tay ôm đầu gối ở gốc tủ đựng các lọ thủy tinh chứa hạt giấy và ngôi sao của cô.
Hàn Nhật Hạo tiến đến gần cô,anh ngồi đối diện cô,hai tay anh ngẩn mặt cô lên nói:
" Nhìn thẳng vào mặt anh,em không tin anh sao,anh chưa giải thích em đã tiêu cực như vậy rồi" Hàn Nhật Hạo thấy cô không thương bản thân mình anh vừa xót,vừa khó chịu.
" Em đang nghe đây anh cứ nói đi"
Lâm Mẫn Mẫn không hiểu sao lòng vẫn tin anh nhưng nước mắt cứ rơi.
Hàn Nhật Hạo đưa tay lau giọt nước mắt rơi trên mặt cô:
" Em nghe cho rõ đây,người phụ nữ duy nhất Hàn Nhật Hạo yêu chỉ có Lâm Mẫn Mẫn"
Hàn Nhật Hạo nói dứt lời liền bế cô lên giừơng,đặt cô ngồi xuống,anh hôn nhẹ lên môi cô rồi rời ra nói tiếp:
" Chúng ta đã đăng ký kết hôn,em mới chính là vợ anh" em quên điều này sao.
( Mọi người ơi ủng hộ tinh thần mình cho mình 1like nha.Cảm ơn ạ)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.