Kế Mẫu Trong Hầu Môn, Nàng Ngày Đêm Muốn Bỏ Chồng Bỏ Con

Chương 20:

Mộ Trì

01/11/2024

Bà lão Lưu run rẩy trước ánh mắt sắc lạnh của bà, nhưng nghĩ đến con trai lớn và sự tiện nghi của căn nhà, bà bướng bỉnh nói lớn:

"Con tiện nhân này, ngươi nghĩ ngươi là ai?

Ngươi bảo chúng ta dọn đi là chúng ta phải đi à? Đừng mơ!

Ta nói cho ngươi biết, đây là nhà ta, cút ngay!"

Bà ta chạy đến bên Từ Đại Quân:

"Con trai, chính con tiện nhân này tối qua cầm dao dọa mẹ, con phải dạy cho nó một bài học!"

"Câm mồm!"

Từ Đại Quân gắt lên, rồi nhìn Lâm Vị, ánh mắt càng thêm u ám:

"Ngươi là người của phủ Hầu Trường Lăng?"

Nghe thấy vậy, bà lão Lưu lập tức hét lớn:

"Sao có thể là người của phủ Hầu Trường Lăng được?

Không phải nói Hầu gia Từ Lương Xuyên thông đồng với giặc, cả nhà bị xử trảm rồi sao?

Không, họ không phải là người của phủ Hầu Trường Lăng, họ chỉ là kẻ mạo danh, muốn cướp nhà ta thôi!"

Bà lão Lưu nhất quyết không thừa nhận.

Khi tin tức phủ Hầu Trường Lăng bị xử trảm lan ra, có biết bao người muốn chiếm ngôi nhà này.

Chỉ nhờ con trai bà tàn nhẫn và bà biết khóc lóc ăn vạ, họ mới chiếm được.

Mới ở chưa đầy hai tháng, bây giờ người phủ Hầu Trường Lăng quay lại đòi nhà, bà không cam lòng chút nào.

Lâm Vị không thèm để ý đến họ, quay sang nhìn đám người đang tụ tập ở cổng:



"Tộc trưởng Từ Trường An có ở đây không?"

Từ Trường An đã gặp bà rồi. Nếu ông ta dám giúp những kẻ này chiếm nhà, đừng trách bà không nương tay.

Đúng lúc đó, tộc trưởng Từ Trường An cũng vừa tới.

Nhìn thấy Lâm Vị và Từ Tử Hành, ông lập tức ra lệnh cho gia đình Từ Đại Quân trả lại ngôi nhà.

Lâm Vị nhếch miệng cười nhạt.

Điều này khiến bà lão Lưu nổi cơn thịnh nộ, bà gào lên điên cuồng:

"Đây là nhà ta, không phải của họ!

Ta không trả!

Ai dám cướp nhà, ta sẽ liều mạng với người đó!"

Nói xong, bà lao vào bếp, rồi trở ra với con dao trong tay.

Bà ta trừng trừng nhìn Lâm Vị, ánh mắt đầy hằn học:

"Con tiện nhân kia, cút ra khỏi nhà ta, không được cướp.

Nếu ngươi dám cướp nhà ta, ta sẽ chém chết ngươi, nghe rõ không, cút!"

Từ Trường An tức đến đen mặt.

Ban đầu ông vốn đã không đồng ý cho họ ở đây.

Là do bà lão Lưu cầu xin mãi, thêm vào việc nhà bà ta đã sụp đổ, không có chỗ ở, nên ông mới mềm lòng.

Lại còn nghĩ rằng cả dòng họ Hầu gia Trường Lăng đã tuyệt diệt, ông do dự mãi mới đồng ý.

Trước đó, ông đã nhấn mạnh rằng, nếu người của phủ Hầu Trường Lăng quay về, họ phải trả nhà lại ngay.



Giờ bà ta dám chơi trò vô lại với ông sao?

Từ Trường An nổi giận, định lên tiếng, nhưng ngay lập tức sững sờ, trố mắt nhìn cảnh trước mặt.

Chém chết bà ta ư?

Đôi mắt Lâm Vị lóe lên tia sát khí khi thấy con dao chỉ vào mình.

Ai cho bà lão này cái gan lớn thế?

Sự hung ác hiện lên trong ánh mắt Lâm Vị.

Trong chớp mắt, bà lao tới.

Trước khi bà lão Lưu kịp phản ứng, Lâm Vị đã đứng ngay trước mặt, nắm chặt tay cầm dao của bà ta, cười lạnh:

"Ta ghét nhất kẻ dám cầm vũ khí chĩa vào ta!

Ai từng làm thế đều không có kết cục tốt, biết không?"

Bà siết chặt tay, ấn mạnh xuống cánh tay bà lão.

Keng!

Con dao rơi xuống đất, vang lên âm thanh sắc lạnh.

Bà lão Lưu thét lên một tiếng chói tai, giống như tiếng lợn bị chọc tiết.

"A, tay ta!"

Bà ta nhìn cánh tay bị bẻ cong một cách bất thường, tiếng hét càng thêm thảm thiết:

"Gãy rồi, tay ta gãy rồi!"

"Mẹ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kế Mẫu Trong Hầu Môn, Nàng Ngày Đêm Muốn Bỏ Chồng Bỏ Con

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook