Chương 3
Tổng Công Đại Nhân
09/04/2016
Sau hậu trường của đài truyền hình thành phố Giang, Hạ Tuyền ngồi trong phòng hóa trang chờ lên sân khấu. Chưa đầy một giờ nữa, tập đầu tiên của chương trình "Đóng giả tình nhân" mùa thứ hai sẽ lên sóng trực tiếp, thợ chuyên nghiệp đang giúp cô trang điểm.
Ngồi trên ghế dựa, hai chân cô bắt chéo và uể oải xem tạp chí. Trang bìa tạp chí là ảnh chụp của cô, trên ảnh cô trang điểm tỉ mỉ tinh xảo, mặc quần áo thời thượng đắt đỏ, nét cười tươi tắn khá khác biệt so với hình ảnh ngoài đời, ngay cả chính cô cũng cảm thấy đôi chút xa lạ.
Dù đã sớm thích ứng cuộc sống hào nhoáng mà xô bồ của hiện tại, song vẫn tồn tại những khoảnh khắc khiến cô lầm tưởng mọi thứ chỉ là giấc mộng mị. Thời thơ ấu tựa hồ mới là chuyện xảy ra ngày hôm qua. Miền kí ức khắc sâu vào tâm trí làm cô không cách nào quên lãng nỗi đau đớn, thống khổ ngày xưa. Từng giây từng phút nó luôn nhắc nhở cô, mặc kệ thời gian đã trôi qua bao lâu, bất luận giờ đây cảnh còn người mất, thì cô vĩnh viễn không quên nguyện ước ban đầu.
Khép lại cuốn tạp chí, Hạ Tuyền nhướn mắt ngắm nghía chính mình qua tấm gương sáng. Thợ trang điểm nhìn theo mắt cô, ánh nhìn hai người họ giao nhau: "Chị Hạ Tuyền hài lòng chưa?"
Người thợ thầm nghĩ, dù bản thân đã từng tiếp xúc, từng tận tay trang điểm cho rất nhiều minh tinh hàng đầu của giới giải trí thì cũng phải thừa nhận một cách công bằng rằng, nhan sắc Hạ Tuyền thuộc hàng hiếm hoi trong những năm gần đây, khi mà phần lớn các mỹ nữ đều sở hữu vẻ đẹp theo dây chuyền từ một lò sản xuất. Không giống những diễn viên khác, đẹp lên nhờ sức mạnh thần thánh của công nghệ trang điểm, vẻ đẹp của cô mang thần thái nền nã, hoài niệm của mấy thập niên trước, là nét xinh còn mãi với thời gian. Khuôn mặt như vậy không nhất thiết phải trét phấn tô son quá nhiều, người thợ chỉ cần tập trung make up phần mắt và môi để tạo thêm điểm nhấn, một đôi môi mọng đầy sức quyến rũ, cặp mắt hoa đào nhấp nhô gợn cơn sóng tình, một nét mày chau hờ hững hay nụ cười vô tình hời hợt cũng đủ tôn lên vẻ đa tình hấp dẫn chết người.
Hạ Tuyền đứng dậy, gót giày màu đen đạp lả lướt trên mặt đất, chiếc váy thanh nhã cùng màu phác họa hoàn hảo thân hình tiêu chuẩn, mái tóc suôn dài đến eo được búi lên cao, hai bên thái dương rũ xuống vài lọn tóc mượt khiến cô trông kiêu sa mà thân thiện hơn ngày thường.
"Tốt lắm, cảm ơn nhiều." Hạ Tuyền cười với thợ trang điểm. Đôi môi vốn hoàn mỹ giờ được bổ trợ thêm sắc son tươi, khiến người đối thoại cùng cô đều vô thức nhìn vào đôi môi đó.
Mã NGhĩ đi tới, nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, rồi thở dài đánh sượt: "Ôi chị ơi, em đi theo chị đã lâu, mà mỗi lần nhìn chị trang điểm xong cũng vẫn ngạc nhiên, mắt tròn mắt dẹt như cũ."
Hạ Tuyền liếc nhìn Mã Nghĩ, cậu là người trợ lí đầu tiên và duy nhất của cô cho tới hiện tại. Cậu nhỏ tuổi hơn cô, nhưng làm việc cẩn thận không chê vào đâu được, lâu lâu lại đồng lõa với cô để lừa gạt Hứa Cách Phỉ, ví dụ như sự việc của Lệ Tịnh Lương. Tình cảm hai người thân thiết như chiến hữu kề vai sát cánh.
"Còn tí nữa mới lên sân khấu, chị muốn nghỉ ngơi chút không?" Mã Nghĩ vừa thu dọn sạch sẽ sô pha vừa cất tiếng hỏi cô.
Hạ Tuyền gật đầu, đi qua ngồi xuống, che miệng ngáp dài một cái. Tối qua cô mất ngủ, sáng nay lại dậy sớm, cơ thể hơi bải hoải.
"Chị ngủ tí, tới giờ nhớ gọi chị dậy." Cô dặn dò Mã Nghĩ.
Mã Nghĩ gật đầu lia lịa, ngồi kế bên canh chừng cô ngủ. TRong phòng hóa trang yên ắng, không ai dám phát ra âm thanh lớn.
Thời gian yên bình lặng lẽ trôi qua chưa bao lâu, cửa phòng đột ngột bị người bên ngoài đẩy ra. Tất cả người trong phòng đồng loạt nhìn về phía cửa, tò mò xem kẻ nào lại thiếu lịch sự như vậy. Hứa Cách Phỉ không gõ cửa mà vội vàng xông vào, mọi người nhìn thấy cô ấy bèn thu hồi tầm mắt.
"Hạ Tuyền." Hứa Cách Phỉ vừa vào liền gọi tên cô với sắc mặt khó coi.
Hạ Tuyền vốn không ngủ được, nghe thấy âm thanh liền mở mắt ra, cô nhìn Hứa Cách Phỉ hấp ta hấp tấp chạy tới sô pha, bèn khó hiểu nắm chặt tay cô ấy: "Sao chị hoang mang rối loạn thế, ngồi xuống đây nghỉ ngơi đi, vẫn còn sớm mà."
Hứa Cách Phỉ thở dài, trầm ngâm hồi lâu mới cắn môi nói: "Chị đến thông báo một chuyện, em nhớ chuẩn bị sẵn tâm lí."
Hạ Tuyền nghiêng đầu hỏi: "Chuyện gì? Chỉ cần em không bị ban biên tập chương trình gạch tên, thì không có gì đáng quan tâm."
"Không phải thế."
"Vậy là chuyện gì?"
Hứa Cách Phỉ lắc đầu: "So với bị đá khỏi đây còn đáng sợ hơn."
Hạ Tuyền nhíu mày, bất giác liên tưởng đến Lệ Tịnh Lương, liền hỏi: "Cuối cùng là chuyện gì vậy chị?"
Hứa Cách Phỉ hít sâu một hơi, đáp: "Vân Nhược Chu tới, anh ta sẽ tham gia chương trình hôm nay."
Biểu cảm Hạ Tuyền nháy mắt cứng đờ, bầu không khí trong phòng hóa trang tựa hồ đặc quánh lại, mãi qua lúc lâu, cô mới động đậy khóe miệng, nói bằng vẻ bất đắc dĩ: "Tham gia thì tham gia thôi, tuy em không biết anh ta tính toán điều chi, nhưng đây chẳng qua chỉ là một chương trình, chẳng gì to tát cả."
"Em vẫn sẽ tham gia?" Hứa Cách Phỉ hoài nghi nhìn cô, "Chuyện ầm ĩ lần trước của em và anh ta, khó khăn lắm mới lắng xuống..."
"Em nên cảm ơn anh ta." Hạ Tuyền thành thực nói, "Nhờ anh ta, em mới có cơ hội được công chúng biết đến." Dứt lời, cô tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Hứa Cách Phỉ tự hiểu bản thân không cần nhiều lời hơn nữa, việc cô ấy có thể làm cũng chỉ là nhắc nhở khéo léo. Người bước lên chiến trường là Hạ Tuyền, miễn sao cô ấy đánh thắng trận là được.
Dường như luôn hiện hữu một định luật kì lạ là, khi chờ đợi trước mắt chúng ta là một trận ác chiến, thì thời gian sẽ vô tình lướt nhanh hơn. Rất nhanh, Mã Nghĩ đánh thức Hạ Tuyền, bảo cô chuẩn bị bước lên sân khấu.
Thợ trang điểm dặm lại chút phấn cho cô, Hạ Tuyền cầm túi xách sải bước về phía cửa phòng. Mặc dù ban nãy cô dùng thái độ bình tĩnh để trấn an Hứa Cách Phỉ, song nghĩ tới chuyện sắp chạm mặt Vân NHược Chu, cô quả thật có hơi thấp thỏm lo âu.
Cửa phòng hóa trang mở rộng, các nhân vật tham gia chương trình lục tục bước ra. Bọn họ đi cuối cùng, đằng trước là ba nữ khách mời. Mấy nam khách mời ở phòng hóa trang bên kia, không ở chỗ này.
Hỏi qua Hứa Cách Phỉ, Hạ Tuyền nắm được tình hình, tham gia tiết mục hôm nay có bốn nữ khách mời theo thứ tự là cô, Hướng Địch, Lộ Bái Hân và Chu Trác. Bên nam gồm Hà Yến, Lục Tư Ngật, Kiều Minh Đạt và Vân Nhược Chu.
Như vậy Vân Nhược Chu là người có danh tiếng, địa vị lớn nhất bên nam. Về phía nữ, Lộ Bái Hân là người đứng đầu. Thời gian cô ta lăn lộn trong nghề lâu hơn Hạ Tuyền nhiều, tác phẩm cũng khá đồ sộ. Chỉ với một mùa hè, cô ta làm liền tù tì mấy bộ phim truyền hình, chuyên trị mấy vai Mary Sue* ngọt ngào mà thiếu muối, fan của cô ta có độ tuổi trung bình khá trẻ, tóm lại, cô ta là gương mặt khá quen thuộc với công chúng. Lộ Bái Hân là nhân vật nữ duy nhất xứng đáng sánh đôi cùng Vân Nhược Chu trong chương trình này, ban biên tập chương trình cũng đã thống nhất ghép đôi như thế.
*Mary Sue là nhân vật điển hình cho phái nữ trong văn học, đại diện những nhân vật hoàn hảo, không hề có khuyết điểm, bình thường những nhân vậy này sẽ bị chê thiếu sức hút, không có chiều sâu, mọi cá tính đều bị những ưu điểm hoàn mỹ che lấp hết.
Chương trình giải trí đều là vậy đấy, lúc nào cũng lấy việc bảo mật, chưa xác định chính xác để làm chiêu trò thu hút sự quan tâm, trên thực tế, từ khi bắt đầu lên ý tưởng, họ đã sắp xếp ổn thỏa các cặp đôi, còn mấy tiết mục lựa chọn màu mè dư thừa chỉ cốt tăng thêm chút kịch tính mà thôi.
Cầm kịch bản của chương trình hôm nay, trong lòng Hạ Tuyền thầm nhủ, cô hợp tác cùng Hà Yến, sao nữ đang lên cũng khá cân xứng với tiểu thịt tươi*. Tuy hai người chưa từng gặp mặt, nhưng vẫn có ấn tượng về nhau.
*Tiểu thịt tươi: là từ dùng để hình dung một nam nghệ sĩ trẻ tuổi, là thần tượng thuộc thế hệ trẻ. Năm 2009, tại chương trình "Khang Hy đến rồi" MC Tiểu S đã dùng cụm từ này để miêu tả nam diễn viên Triệu Hựu Đình, sau đó từ này được dân mạng lan truyền, trích dẫn, cuối cùng trở thành cụm từ gây sốt trên mạng năm đó.
Thể lệ của chương trình là, bốn nam khách mời cầm bốn bông hồng khác nhau tặng cho mấy khách mời nữ để tiến hành bỏ phiếu. Người nữ nào nhận được nhiều bông hồng nhất, tương đương với phiếu bầu nhiều nhất thì được quyền lựa chọn bạn nam đồng hành trong những người đã tặng hoa cho mình, đương nhiên cũng có thể chọn người nam không tặng hoa, nhưng phải chờ xem người đó có đồng ý hay không.
Tiếp theo, những nam nữ dư lại cần tranh thủ nhắm mục tiêu thích hợp mà bày tỏ, mời mọc đối phương kết đôi. Nếu bị từ chối thì hai người cuối cùng không được lựa chọn đành bắt cặp với nhau. Và giả dụ như bạn vô cùng hứng thú, yêu thích một ai đó, nhưng đối phương đã chọn được người đồng hành, thì bạn có thể thách đấu tài nghệ với người đồng hành kia để quyết định thắng thua.
Lúc di chuyển tới khu vực sân khấu, MC trên khán đài bắt đầu đọc theo thứ tự tên khách mời để họ bước lên sân khấu. Đầu tiên, các khách mời nam tuần tự tiến ra, đứng phía trước. Hạ Tuyền tận lực bắt buộc bản thân không đếm xỉa Vân Nhược Chu, song anh thực sự quá mức ưu tú, ưu tú đến độ cướp hết sự chú ý của mọi người quanh đây.
Vân Nhược Chu đứng thứ tư, ngay sau anh là Lộ Bái Hân. Cô ta nhiệt tình trao đổi cùng anh chuyện gì đó, anh nghiêng thân, cúi đầu xuống nghe, nom thân sĩ, ga lăng vô cùng. Biểu hiện hệt như lần đầu cô nhìn thấy anh. Mặc dù khi ấy, người trong studio nhất loạt đối xử lãnh đạm, bài xích cô, còn anh vẫn luôn giữ vẻ ôn hòa, quan tâm chiếu cố cô.
Vân Nhược Chu thình lình lia mắt, hướng về phía Hạ Tuyền. Cô nhạy bén phát hiện nên nhanh chóng dời tầm nhìn trước anh một giây. Vân Nhược Chu trông thấy khuôn mặt cô bình thản như thường, hai tay vô thức nắm chặt thành quyền.
"Anh Vân?" Lô Bái Hân khó hiểu gọi anh, chẳng hiểu sao người đàn ông này đột nhiên thất thần?
Vân Nhược Chu cười lạnh, ngũ quan sắc nét lạnh lùng như thể trăng sáng treo trên bầu trời đêm, quả thật cực kì khôi ngô, tuấn tú.
"Gần bắt đầu rồi." Anh thốt lên bốn chữ ngắn gọn, đoạn xoay đầu, không buồn nói thêm với cô ta.
Y như lời anh nói, thời gian trôi qua rất nhanh, song song cùng lời giới thiệu của MC, các nam khách mời lần lượt xuất hiện trên sân khấu. Sau đó, hòa cùng tiếng thét vang dội của khán giả, các nữ khách mời dần dần bước lên, đứng đúng vị trí của mình.
Quá khéo, Hạ Tuyền đứng đối diện Vân Nhươc Chu. Ánh nhìn lành lạnh của anh dừng trên người cô, đau đáu nỗi nhớ nhung, rồi nhanh chóng tan đi không chút dấu vết.
Sau phần giới thiệu, MC tiếp tục nói vài lời dạo đầu mở màn chương trình, mọi người lễ độ chào hỏi nhau xong liền tiến vào phần chơi kế tiếp, chính là nội dung chủ yếu của chương trình hôm nay—— lựa chọn bạn đồng hành.
Do đã thuộc lòng kịch bản, Hạ Tuyền chẳng thèm tìm tòi thêm sáng kiến, bụng bảo dạ chỉ cần làm tròn phận sự, giả vờ trưng ra khuôn mặt ngây thơ vô số tội, vừa hồi hộp vừa dùng ánh mắt chờ mong dõi theo màn bỏ phiếu bầu của khách mời nam.
Sau khi ba khách mời nam bỏ phiếu xong, ngoại trừ Hướng Địch còn tay trống, thì ba khách mời nữ kia đã có hoa trong tay. Hà Yến tặng hoa cho Hạ Tuyền, Lục Tư Ngật tặng Chu Trác, Kiều Minh Đạt tặng Lộ Bái Hân.
Theo kịch bản, màn kế tiếp sẽ là Vân Nhươc Chu cạnh tranh cùng Kiều Minh Đạt để nhận được cái gật đầu của người đẹp Lộ Bái Hân. Hạ Tuyền vừa vặn đứng cạnh Lộ Bái Hân, phát hiện dung mạo kiều diễm của cô ta khó che giấu nổi sự kích động, dây hoa đeo trên cổ tay sắp bị rớt xuống luôn.
Trong tiếng thét chói tai càng lúc càng vang dội. Vân Nhược Chu cầm bông hoa trong tay, thong dong đi đến vị trí khách mời nữ. Anh lướt qua Chu Trác và Hướng Địch, lúc anh đi đến trước mặt Lộ Bái Hân, trần nhà của sân khấu gần như sắp vỡ tung vì những tiếng la ó cuồng nhiệt, MC cũng lên tiếng ám chỉ hai người sẽ là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Xem ra khán giả ước ao, trông đợi anh và Lộ Bái Hân sẽ trở thành một cặp biết bao, tuấn nam sánh vai cùng mỹ nữ, đẹp đôi về mọi mặt, hình tượng cũng tốt mà thanh danh cũng sạch, nào giống cô, nếu không là 'bình hoa' thì là 'quy tắc ngầm', làm gì có mặt mũi cặp kè với Vân Nhược Chu.
Hạ Tuyền rũ thấp rèm mi, chờ đến phần tiếp theo của chương trình. Thế nhưng cô vạn phần không ngờ, ngay lúc Lộ Bái Hân háo hức chờ đợi Vân Nhươc Chu sẽ chìa bông hoa để cô ta đón lấy, thì anh dửng dưng bước tiếp, dừng phía trước Hạ Tuyền.
Hạ Tuyền giật bắn mình, sững sờ nhìn khuôn mặt mê người của anh. Anh nhìn lại cô, không thèm đoái hoài đến vẻ mặt đỡ đẫn của MC, mà dịu dàng chìa bông hoa về phía cô, ôn hòa nói: "Hi vọng em chọn tôi làm bạn đồng hành."
Dù tâm lí Hạ Tuyền có vững vàng đến đâu thì cũng hoảng loạn trước tình huống bất ngờ này. Cô mím chặt môi nhìn bông hoa trong tay anh, trù trừ không đón nhận. Khán giả ở trường quay nhất loạt ngơ ngác, không biết nên phản ứng thế nào, đạo diễn chương trình suýt nữa phát điên.
Có điều, người đang xem truyền hình trực tiếp - Lệ Tịnh Lương lại hết sức lạnh nhạt. Anh nghiêng mình tựa vào thành giường, đôi mắt khép hờ, di động trong tay đang mở tin nhắn Hạ Tuyền vừa gửi tới chưa bao lâu.
Cô ta bảo mình sinh ra ở thành phố Giang, muốn lấy tư cách chủ nhà tiếp đãi khách quý, hẹn anh đêm nay cùng ăn tối—— đương nhiên là sau khi chương trình truyền hình trực tiếp kết thúc.
Vốn dĩ Lệ Tịnh Lương dự định im lặng từ chối lời mời, bởi chương trình kết thúc thì đã hơn chín giờ. Tuy đối với đại đa số các công tử nhà giàu, chín giờ mới là thời điểm bắt đầu cuộc sống về đêm, song Lệ Tịnh Lương thì khác, cô ta cố tình chọn mốc thời gian mập mờ, ám muội, anh không hài lòng chút nào, nói đúng hơn, cô ta không hợp ý anh.
Thế nhưng, có lẽ tình cờ bấm trúng kênh truyền hình thành phố Giang, hoặc cũng có thể do ý trời sắp đặt, cô ta xuất hiện trên tivi với diện mạo cực kì rạng ngời, vô cùng xinh đẹp, gương mặt tinh xảo, hoàn mỹ đến từng xentimet, cộng thêm thân hình khuôn vàng thước ngọc dễ dàng khơi gợi dục vọng của bất kì người đàn ông nào.
Nói thế nào đây nhỉ... Vẻ đẹp của cô ta tròn mười phần hạ lưu, bẩn bựa.
Không thể chối cãi, Lệ Tịnh Lương là đàn ông đích thực, mà đã là đàn ông thì sẽ dễ dàng 'yêu' bằng mắt, do đó tuy là ngoài ý muốn nhưng cũng xuất phát từ chủ ý đen tối, Lệ Tịnh Lương thay đổi quyết định.
Ngay lúc Hạ Tuyền phân vân có đón nhận hoa hồng của Vân Nhược Chu hay không, nhà đài chữa cháy bằng cách phát sóng chương trình quảng cáo. Đạo diễn lẫn MC đều chạy tới hỏi Vân Nhược Chu rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, còn di động của Hạ Tuyền rung lên, báo tin nhắn của Lệ Tịnh Lương.
Anh ta nhắn lại: Được thôi, vậy đành làm phiền.
Cô vừa lòng nhếch khóe môi, đoạn đưa di động cho Mã Nghĩ giữ, vài giây sau, phó đạo diễn của chương trình chạy tới tìm cô, ngại ngùng xin lỗi: "Hạ Tuyền à, nhờ cô lát nữa thực hiện theo yêu cầu kịch bản, lựa chọn bông hoa của Hà Yến, vừa rồi là sự cố ngoài ý muốn, chúng tôi cảm thấy rất tiếc."
Hạ Tuyền ngoái đầu nhìn Lộ Bái Hân đứng cách cô không xa đang cầm chai nước uống, đạo diễn sốt sắng phân trần, giải thích cùng cô ta. Cô ta lạnh lùng liếc nhìn Hạ Tuyền một cái, ánh mắt lập lòe tia đối địch.
Làng giải trí vốn là chốn thị phi, người lừa ta gạt, đầy rẫy những mánh mung hại người, vì thế đã bước chân vào đây, thì phải lấy đức tính cẩn thận là kim chỉ nam đi đầu. Cho dù hôm nay cô không còn là một diễn viên vô danh, nhưng nói trắng ra, vị thế của cô vẫn thấp lè tè, càng không có cửa so sánh với Lộ Bái Hân.
"Tôi hiểu, mọi người hãy yên tâm." Hạ Tuyền tươi cười khéo léo trấn an phó đạo diễn, đoạn xoay người vô hậu trường nghỉ ngơi.
Phó đạo diễn thở phào một hơi, rồi tức tốc rời khỏi chỗ này. Hạ Tuyền vừa đi vừa nghĩ, kỳ thật mọi chuyện không quá bết bát, chí ít Lệ Tịnh Lương đã nhận lời ăn tối cùng cô kia mà? Đây chính là chuyện tốt trời ban, cô cần chuẩn bị thật tỉ mỉ, thật chu toàn.
Cô từ bỏ lí tưởng của bản thân, tình nguyện dấn thân vô làng giải trí, không phải vì muốn thuận lợi tiếp cận anh ta cùng nhà họ Diệp sao? Hiện tại cơ hội đã tới, cô cần phải nắm chắc. Về phần Vân Nhược Chu... cùng lắm chỉ là một người đàn ông, không có được anh ta cô cũng chẳng chết.
Ngồi trên ghế dựa, hai chân cô bắt chéo và uể oải xem tạp chí. Trang bìa tạp chí là ảnh chụp của cô, trên ảnh cô trang điểm tỉ mỉ tinh xảo, mặc quần áo thời thượng đắt đỏ, nét cười tươi tắn khá khác biệt so với hình ảnh ngoài đời, ngay cả chính cô cũng cảm thấy đôi chút xa lạ.
Dù đã sớm thích ứng cuộc sống hào nhoáng mà xô bồ của hiện tại, song vẫn tồn tại những khoảnh khắc khiến cô lầm tưởng mọi thứ chỉ là giấc mộng mị. Thời thơ ấu tựa hồ mới là chuyện xảy ra ngày hôm qua. Miền kí ức khắc sâu vào tâm trí làm cô không cách nào quên lãng nỗi đau đớn, thống khổ ngày xưa. Từng giây từng phút nó luôn nhắc nhở cô, mặc kệ thời gian đã trôi qua bao lâu, bất luận giờ đây cảnh còn người mất, thì cô vĩnh viễn không quên nguyện ước ban đầu.
Khép lại cuốn tạp chí, Hạ Tuyền nhướn mắt ngắm nghía chính mình qua tấm gương sáng. Thợ trang điểm nhìn theo mắt cô, ánh nhìn hai người họ giao nhau: "Chị Hạ Tuyền hài lòng chưa?"
Người thợ thầm nghĩ, dù bản thân đã từng tiếp xúc, từng tận tay trang điểm cho rất nhiều minh tinh hàng đầu của giới giải trí thì cũng phải thừa nhận một cách công bằng rằng, nhan sắc Hạ Tuyền thuộc hàng hiếm hoi trong những năm gần đây, khi mà phần lớn các mỹ nữ đều sở hữu vẻ đẹp theo dây chuyền từ một lò sản xuất. Không giống những diễn viên khác, đẹp lên nhờ sức mạnh thần thánh của công nghệ trang điểm, vẻ đẹp của cô mang thần thái nền nã, hoài niệm của mấy thập niên trước, là nét xinh còn mãi với thời gian. Khuôn mặt như vậy không nhất thiết phải trét phấn tô son quá nhiều, người thợ chỉ cần tập trung make up phần mắt và môi để tạo thêm điểm nhấn, một đôi môi mọng đầy sức quyến rũ, cặp mắt hoa đào nhấp nhô gợn cơn sóng tình, một nét mày chau hờ hững hay nụ cười vô tình hời hợt cũng đủ tôn lên vẻ đa tình hấp dẫn chết người.
Hạ Tuyền đứng dậy, gót giày màu đen đạp lả lướt trên mặt đất, chiếc váy thanh nhã cùng màu phác họa hoàn hảo thân hình tiêu chuẩn, mái tóc suôn dài đến eo được búi lên cao, hai bên thái dương rũ xuống vài lọn tóc mượt khiến cô trông kiêu sa mà thân thiện hơn ngày thường.
"Tốt lắm, cảm ơn nhiều." Hạ Tuyền cười với thợ trang điểm. Đôi môi vốn hoàn mỹ giờ được bổ trợ thêm sắc son tươi, khiến người đối thoại cùng cô đều vô thức nhìn vào đôi môi đó.
Mã NGhĩ đi tới, nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, rồi thở dài đánh sượt: "Ôi chị ơi, em đi theo chị đã lâu, mà mỗi lần nhìn chị trang điểm xong cũng vẫn ngạc nhiên, mắt tròn mắt dẹt như cũ."
Hạ Tuyền liếc nhìn Mã Nghĩ, cậu là người trợ lí đầu tiên và duy nhất của cô cho tới hiện tại. Cậu nhỏ tuổi hơn cô, nhưng làm việc cẩn thận không chê vào đâu được, lâu lâu lại đồng lõa với cô để lừa gạt Hứa Cách Phỉ, ví dụ như sự việc của Lệ Tịnh Lương. Tình cảm hai người thân thiết như chiến hữu kề vai sát cánh.
"Còn tí nữa mới lên sân khấu, chị muốn nghỉ ngơi chút không?" Mã Nghĩ vừa thu dọn sạch sẽ sô pha vừa cất tiếng hỏi cô.
Hạ Tuyền gật đầu, đi qua ngồi xuống, che miệng ngáp dài một cái. Tối qua cô mất ngủ, sáng nay lại dậy sớm, cơ thể hơi bải hoải.
"Chị ngủ tí, tới giờ nhớ gọi chị dậy." Cô dặn dò Mã Nghĩ.
Mã Nghĩ gật đầu lia lịa, ngồi kế bên canh chừng cô ngủ. TRong phòng hóa trang yên ắng, không ai dám phát ra âm thanh lớn.
Thời gian yên bình lặng lẽ trôi qua chưa bao lâu, cửa phòng đột ngột bị người bên ngoài đẩy ra. Tất cả người trong phòng đồng loạt nhìn về phía cửa, tò mò xem kẻ nào lại thiếu lịch sự như vậy. Hứa Cách Phỉ không gõ cửa mà vội vàng xông vào, mọi người nhìn thấy cô ấy bèn thu hồi tầm mắt.
"Hạ Tuyền." Hứa Cách Phỉ vừa vào liền gọi tên cô với sắc mặt khó coi.
Hạ Tuyền vốn không ngủ được, nghe thấy âm thanh liền mở mắt ra, cô nhìn Hứa Cách Phỉ hấp ta hấp tấp chạy tới sô pha, bèn khó hiểu nắm chặt tay cô ấy: "Sao chị hoang mang rối loạn thế, ngồi xuống đây nghỉ ngơi đi, vẫn còn sớm mà."
Hứa Cách Phỉ thở dài, trầm ngâm hồi lâu mới cắn môi nói: "Chị đến thông báo một chuyện, em nhớ chuẩn bị sẵn tâm lí."
Hạ Tuyền nghiêng đầu hỏi: "Chuyện gì? Chỉ cần em không bị ban biên tập chương trình gạch tên, thì không có gì đáng quan tâm."
"Không phải thế."
"Vậy là chuyện gì?"
Hứa Cách Phỉ lắc đầu: "So với bị đá khỏi đây còn đáng sợ hơn."
Hạ Tuyền nhíu mày, bất giác liên tưởng đến Lệ Tịnh Lương, liền hỏi: "Cuối cùng là chuyện gì vậy chị?"
Hứa Cách Phỉ hít sâu một hơi, đáp: "Vân Nhược Chu tới, anh ta sẽ tham gia chương trình hôm nay."
Biểu cảm Hạ Tuyền nháy mắt cứng đờ, bầu không khí trong phòng hóa trang tựa hồ đặc quánh lại, mãi qua lúc lâu, cô mới động đậy khóe miệng, nói bằng vẻ bất đắc dĩ: "Tham gia thì tham gia thôi, tuy em không biết anh ta tính toán điều chi, nhưng đây chẳng qua chỉ là một chương trình, chẳng gì to tát cả."
"Em vẫn sẽ tham gia?" Hứa Cách Phỉ hoài nghi nhìn cô, "Chuyện ầm ĩ lần trước của em và anh ta, khó khăn lắm mới lắng xuống..."
"Em nên cảm ơn anh ta." Hạ Tuyền thành thực nói, "Nhờ anh ta, em mới có cơ hội được công chúng biết đến." Dứt lời, cô tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Hứa Cách Phỉ tự hiểu bản thân không cần nhiều lời hơn nữa, việc cô ấy có thể làm cũng chỉ là nhắc nhở khéo léo. Người bước lên chiến trường là Hạ Tuyền, miễn sao cô ấy đánh thắng trận là được.
Dường như luôn hiện hữu một định luật kì lạ là, khi chờ đợi trước mắt chúng ta là một trận ác chiến, thì thời gian sẽ vô tình lướt nhanh hơn. Rất nhanh, Mã Nghĩ đánh thức Hạ Tuyền, bảo cô chuẩn bị bước lên sân khấu.
Thợ trang điểm dặm lại chút phấn cho cô, Hạ Tuyền cầm túi xách sải bước về phía cửa phòng. Mặc dù ban nãy cô dùng thái độ bình tĩnh để trấn an Hứa Cách Phỉ, song nghĩ tới chuyện sắp chạm mặt Vân NHược Chu, cô quả thật có hơi thấp thỏm lo âu.
Cửa phòng hóa trang mở rộng, các nhân vật tham gia chương trình lục tục bước ra. Bọn họ đi cuối cùng, đằng trước là ba nữ khách mời. Mấy nam khách mời ở phòng hóa trang bên kia, không ở chỗ này.
Hỏi qua Hứa Cách Phỉ, Hạ Tuyền nắm được tình hình, tham gia tiết mục hôm nay có bốn nữ khách mời theo thứ tự là cô, Hướng Địch, Lộ Bái Hân và Chu Trác. Bên nam gồm Hà Yến, Lục Tư Ngật, Kiều Minh Đạt và Vân Nhược Chu.
Như vậy Vân Nhược Chu là người có danh tiếng, địa vị lớn nhất bên nam. Về phía nữ, Lộ Bái Hân là người đứng đầu. Thời gian cô ta lăn lộn trong nghề lâu hơn Hạ Tuyền nhiều, tác phẩm cũng khá đồ sộ. Chỉ với một mùa hè, cô ta làm liền tù tì mấy bộ phim truyền hình, chuyên trị mấy vai Mary Sue* ngọt ngào mà thiếu muối, fan của cô ta có độ tuổi trung bình khá trẻ, tóm lại, cô ta là gương mặt khá quen thuộc với công chúng. Lộ Bái Hân là nhân vật nữ duy nhất xứng đáng sánh đôi cùng Vân Nhược Chu trong chương trình này, ban biên tập chương trình cũng đã thống nhất ghép đôi như thế.
*Mary Sue là nhân vật điển hình cho phái nữ trong văn học, đại diện những nhân vật hoàn hảo, không hề có khuyết điểm, bình thường những nhân vậy này sẽ bị chê thiếu sức hút, không có chiều sâu, mọi cá tính đều bị những ưu điểm hoàn mỹ che lấp hết.
Chương trình giải trí đều là vậy đấy, lúc nào cũng lấy việc bảo mật, chưa xác định chính xác để làm chiêu trò thu hút sự quan tâm, trên thực tế, từ khi bắt đầu lên ý tưởng, họ đã sắp xếp ổn thỏa các cặp đôi, còn mấy tiết mục lựa chọn màu mè dư thừa chỉ cốt tăng thêm chút kịch tính mà thôi.
Cầm kịch bản của chương trình hôm nay, trong lòng Hạ Tuyền thầm nhủ, cô hợp tác cùng Hà Yến, sao nữ đang lên cũng khá cân xứng với tiểu thịt tươi*. Tuy hai người chưa từng gặp mặt, nhưng vẫn có ấn tượng về nhau.
*Tiểu thịt tươi: là từ dùng để hình dung một nam nghệ sĩ trẻ tuổi, là thần tượng thuộc thế hệ trẻ. Năm 2009, tại chương trình "Khang Hy đến rồi" MC Tiểu S đã dùng cụm từ này để miêu tả nam diễn viên Triệu Hựu Đình, sau đó từ này được dân mạng lan truyền, trích dẫn, cuối cùng trở thành cụm từ gây sốt trên mạng năm đó.
Thể lệ của chương trình là, bốn nam khách mời cầm bốn bông hồng khác nhau tặng cho mấy khách mời nữ để tiến hành bỏ phiếu. Người nữ nào nhận được nhiều bông hồng nhất, tương đương với phiếu bầu nhiều nhất thì được quyền lựa chọn bạn nam đồng hành trong những người đã tặng hoa cho mình, đương nhiên cũng có thể chọn người nam không tặng hoa, nhưng phải chờ xem người đó có đồng ý hay không.
Tiếp theo, những nam nữ dư lại cần tranh thủ nhắm mục tiêu thích hợp mà bày tỏ, mời mọc đối phương kết đôi. Nếu bị từ chối thì hai người cuối cùng không được lựa chọn đành bắt cặp với nhau. Và giả dụ như bạn vô cùng hứng thú, yêu thích một ai đó, nhưng đối phương đã chọn được người đồng hành, thì bạn có thể thách đấu tài nghệ với người đồng hành kia để quyết định thắng thua.
Lúc di chuyển tới khu vực sân khấu, MC trên khán đài bắt đầu đọc theo thứ tự tên khách mời để họ bước lên sân khấu. Đầu tiên, các khách mời nam tuần tự tiến ra, đứng phía trước. Hạ Tuyền tận lực bắt buộc bản thân không đếm xỉa Vân Nhược Chu, song anh thực sự quá mức ưu tú, ưu tú đến độ cướp hết sự chú ý của mọi người quanh đây.
Vân Nhược Chu đứng thứ tư, ngay sau anh là Lộ Bái Hân. Cô ta nhiệt tình trao đổi cùng anh chuyện gì đó, anh nghiêng thân, cúi đầu xuống nghe, nom thân sĩ, ga lăng vô cùng. Biểu hiện hệt như lần đầu cô nhìn thấy anh. Mặc dù khi ấy, người trong studio nhất loạt đối xử lãnh đạm, bài xích cô, còn anh vẫn luôn giữ vẻ ôn hòa, quan tâm chiếu cố cô.
Vân Nhược Chu thình lình lia mắt, hướng về phía Hạ Tuyền. Cô nhạy bén phát hiện nên nhanh chóng dời tầm nhìn trước anh một giây. Vân Nhược Chu trông thấy khuôn mặt cô bình thản như thường, hai tay vô thức nắm chặt thành quyền.
"Anh Vân?" Lô Bái Hân khó hiểu gọi anh, chẳng hiểu sao người đàn ông này đột nhiên thất thần?
Vân Nhược Chu cười lạnh, ngũ quan sắc nét lạnh lùng như thể trăng sáng treo trên bầu trời đêm, quả thật cực kì khôi ngô, tuấn tú.
"Gần bắt đầu rồi." Anh thốt lên bốn chữ ngắn gọn, đoạn xoay đầu, không buồn nói thêm với cô ta.
Y như lời anh nói, thời gian trôi qua rất nhanh, song song cùng lời giới thiệu của MC, các nam khách mời lần lượt xuất hiện trên sân khấu. Sau đó, hòa cùng tiếng thét vang dội của khán giả, các nữ khách mời dần dần bước lên, đứng đúng vị trí của mình.
Quá khéo, Hạ Tuyền đứng đối diện Vân Nhươc Chu. Ánh nhìn lành lạnh của anh dừng trên người cô, đau đáu nỗi nhớ nhung, rồi nhanh chóng tan đi không chút dấu vết.
Sau phần giới thiệu, MC tiếp tục nói vài lời dạo đầu mở màn chương trình, mọi người lễ độ chào hỏi nhau xong liền tiến vào phần chơi kế tiếp, chính là nội dung chủ yếu của chương trình hôm nay—— lựa chọn bạn đồng hành.
Do đã thuộc lòng kịch bản, Hạ Tuyền chẳng thèm tìm tòi thêm sáng kiến, bụng bảo dạ chỉ cần làm tròn phận sự, giả vờ trưng ra khuôn mặt ngây thơ vô số tội, vừa hồi hộp vừa dùng ánh mắt chờ mong dõi theo màn bỏ phiếu bầu của khách mời nam.
Sau khi ba khách mời nam bỏ phiếu xong, ngoại trừ Hướng Địch còn tay trống, thì ba khách mời nữ kia đã có hoa trong tay. Hà Yến tặng hoa cho Hạ Tuyền, Lục Tư Ngật tặng Chu Trác, Kiều Minh Đạt tặng Lộ Bái Hân.
Theo kịch bản, màn kế tiếp sẽ là Vân Nhươc Chu cạnh tranh cùng Kiều Minh Đạt để nhận được cái gật đầu của người đẹp Lộ Bái Hân. Hạ Tuyền vừa vặn đứng cạnh Lộ Bái Hân, phát hiện dung mạo kiều diễm của cô ta khó che giấu nổi sự kích động, dây hoa đeo trên cổ tay sắp bị rớt xuống luôn.
Trong tiếng thét chói tai càng lúc càng vang dội. Vân Nhược Chu cầm bông hoa trong tay, thong dong đi đến vị trí khách mời nữ. Anh lướt qua Chu Trác và Hướng Địch, lúc anh đi đến trước mặt Lộ Bái Hân, trần nhà của sân khấu gần như sắp vỡ tung vì những tiếng la ó cuồng nhiệt, MC cũng lên tiếng ám chỉ hai người sẽ là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Xem ra khán giả ước ao, trông đợi anh và Lộ Bái Hân sẽ trở thành một cặp biết bao, tuấn nam sánh vai cùng mỹ nữ, đẹp đôi về mọi mặt, hình tượng cũng tốt mà thanh danh cũng sạch, nào giống cô, nếu không là 'bình hoa' thì là 'quy tắc ngầm', làm gì có mặt mũi cặp kè với Vân Nhược Chu.
Hạ Tuyền rũ thấp rèm mi, chờ đến phần tiếp theo của chương trình. Thế nhưng cô vạn phần không ngờ, ngay lúc Lộ Bái Hân háo hức chờ đợi Vân Nhươc Chu sẽ chìa bông hoa để cô ta đón lấy, thì anh dửng dưng bước tiếp, dừng phía trước Hạ Tuyền.
Hạ Tuyền giật bắn mình, sững sờ nhìn khuôn mặt mê người của anh. Anh nhìn lại cô, không thèm đoái hoài đến vẻ mặt đỡ đẫn của MC, mà dịu dàng chìa bông hoa về phía cô, ôn hòa nói: "Hi vọng em chọn tôi làm bạn đồng hành."
Dù tâm lí Hạ Tuyền có vững vàng đến đâu thì cũng hoảng loạn trước tình huống bất ngờ này. Cô mím chặt môi nhìn bông hoa trong tay anh, trù trừ không đón nhận. Khán giả ở trường quay nhất loạt ngơ ngác, không biết nên phản ứng thế nào, đạo diễn chương trình suýt nữa phát điên.
Có điều, người đang xem truyền hình trực tiếp - Lệ Tịnh Lương lại hết sức lạnh nhạt. Anh nghiêng mình tựa vào thành giường, đôi mắt khép hờ, di động trong tay đang mở tin nhắn Hạ Tuyền vừa gửi tới chưa bao lâu.
Cô ta bảo mình sinh ra ở thành phố Giang, muốn lấy tư cách chủ nhà tiếp đãi khách quý, hẹn anh đêm nay cùng ăn tối—— đương nhiên là sau khi chương trình truyền hình trực tiếp kết thúc.
Vốn dĩ Lệ Tịnh Lương dự định im lặng từ chối lời mời, bởi chương trình kết thúc thì đã hơn chín giờ. Tuy đối với đại đa số các công tử nhà giàu, chín giờ mới là thời điểm bắt đầu cuộc sống về đêm, song Lệ Tịnh Lương thì khác, cô ta cố tình chọn mốc thời gian mập mờ, ám muội, anh không hài lòng chút nào, nói đúng hơn, cô ta không hợp ý anh.
Thế nhưng, có lẽ tình cờ bấm trúng kênh truyền hình thành phố Giang, hoặc cũng có thể do ý trời sắp đặt, cô ta xuất hiện trên tivi với diện mạo cực kì rạng ngời, vô cùng xinh đẹp, gương mặt tinh xảo, hoàn mỹ đến từng xentimet, cộng thêm thân hình khuôn vàng thước ngọc dễ dàng khơi gợi dục vọng của bất kì người đàn ông nào.
Nói thế nào đây nhỉ... Vẻ đẹp của cô ta tròn mười phần hạ lưu, bẩn bựa.
Không thể chối cãi, Lệ Tịnh Lương là đàn ông đích thực, mà đã là đàn ông thì sẽ dễ dàng 'yêu' bằng mắt, do đó tuy là ngoài ý muốn nhưng cũng xuất phát từ chủ ý đen tối, Lệ Tịnh Lương thay đổi quyết định.
Ngay lúc Hạ Tuyền phân vân có đón nhận hoa hồng của Vân Nhược Chu hay không, nhà đài chữa cháy bằng cách phát sóng chương trình quảng cáo. Đạo diễn lẫn MC đều chạy tới hỏi Vân Nhược Chu rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, còn di động của Hạ Tuyền rung lên, báo tin nhắn của Lệ Tịnh Lương.
Anh ta nhắn lại: Được thôi, vậy đành làm phiền.
Cô vừa lòng nhếch khóe môi, đoạn đưa di động cho Mã Nghĩ giữ, vài giây sau, phó đạo diễn của chương trình chạy tới tìm cô, ngại ngùng xin lỗi: "Hạ Tuyền à, nhờ cô lát nữa thực hiện theo yêu cầu kịch bản, lựa chọn bông hoa của Hà Yến, vừa rồi là sự cố ngoài ý muốn, chúng tôi cảm thấy rất tiếc."
Hạ Tuyền ngoái đầu nhìn Lộ Bái Hân đứng cách cô không xa đang cầm chai nước uống, đạo diễn sốt sắng phân trần, giải thích cùng cô ta. Cô ta lạnh lùng liếc nhìn Hạ Tuyền một cái, ánh mắt lập lòe tia đối địch.
Làng giải trí vốn là chốn thị phi, người lừa ta gạt, đầy rẫy những mánh mung hại người, vì thế đã bước chân vào đây, thì phải lấy đức tính cẩn thận là kim chỉ nam đi đầu. Cho dù hôm nay cô không còn là một diễn viên vô danh, nhưng nói trắng ra, vị thế của cô vẫn thấp lè tè, càng không có cửa so sánh với Lộ Bái Hân.
"Tôi hiểu, mọi người hãy yên tâm." Hạ Tuyền tươi cười khéo léo trấn an phó đạo diễn, đoạn xoay người vô hậu trường nghỉ ngơi.
Phó đạo diễn thở phào một hơi, rồi tức tốc rời khỏi chỗ này. Hạ Tuyền vừa đi vừa nghĩ, kỳ thật mọi chuyện không quá bết bát, chí ít Lệ Tịnh Lương đã nhận lời ăn tối cùng cô kia mà? Đây chính là chuyện tốt trời ban, cô cần chuẩn bị thật tỉ mỉ, thật chu toàn.
Cô từ bỏ lí tưởng của bản thân, tình nguyện dấn thân vô làng giải trí, không phải vì muốn thuận lợi tiếp cận anh ta cùng nhà họ Diệp sao? Hiện tại cơ hội đã tới, cô cần phải nắm chắc. Về phần Vân Nhược Chu... cùng lắm chỉ là một người đàn ông, không có được anh ta cô cũng chẳng chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.