Kế Thê

Chương 95: Gió nổi lên

Hồ Thiên Bát Nguyệt

14/04/2017

Đảo mắt liền đến giữa tháng mười một.

Từ lúc mới bắt đầu vào tháng mười một Thường Nhuận Chi liền đình chỉ sinh hoạt rỗi hơi, nhân dịp thời gian một tháng này tiểu Hàn thị liền để nàng dưỡng thân thể thật tốt.

Thường Nhuận Chi cũng mong có thể lấy trạng thái tốt nhất xuất giá, cho nên ngoan ngoãn nghe lời tiểu Hàn thị, bắt đầu với sinh hoạt của heo.

Mỗi ngày khi trời vừa sáng, ăn một bữa ăn dinh dưỡng, sau đó đi thỉnh an lão thái thái và tiểu Hàn thị, lại trở về nội trạch.

Sân viện của nàng có một cái đình hóng mát gần hồ, lúc hè tới mà ngồi dưới hiên đình hóng mát là một nơi lý tưởng, lúc trời lạnh, Thường Nhuận Chi cho người ta thả rèm chắn gió, phía trên thấu qua chút ánh sáng, trong đình lại đốt ấm lô sưởi ấm, buổi sáng mỗi ngày liền ở đó luyện tập Yoga.

Thời điểm ban đầu hành động này quả thực đã dọa Diêu Hoàng và Ngụy Tử nhảy dựng, nhưng nghe Thường Nhuân Chi giải thích, các nàng cũng bán tín bán nghi (nửa tin nửa ngờ).

Cũng may trải qua mấy ngày thích ứng, Diêu Hoàng và Ngụy Tử vẫn tiếp nhận phương thức "Rèn luyện" khác lạ của nàng.

Lại nói tiếp, động tác này rất kỳ quái, nhìn qua rất đơn giản, để người ta an tâm tĩnh khí, dần dần, lúc Thường Nhuận Chi luyện tập Yoga, Diêu Hoàng và Ngụy Tử cũng sẽ tham gia cùng, học được chút động tác đơn giản nhưng làm cách nào cũng không mô phỏng giống những động tác khó.

Vì vậy, Thường Nhuận Chi để Diêu Hoàng làm cho nàng hai bộ y phục thay phiên, miễm cho lúc luyện tập Yoga, lại bị xiêm y rườm rà gây trở ngại.

Đình hóng mát thông gió thông sáng, nhưng khi vào đông, mặc dù có lò sưởi nhưng cũng không ngăn được cái lạnh. Cũng may luyện Yoga là duy trì hô hấp điều đặn, trời lạnh duy trì động tác Yoga có chút vất vả, sau một hồi luyện Yoga, cả người Thường Nhuận Chi vẫn nóng hầm hập, trán dính đầy mồ hôi, không mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhìn rất khỏe mạnh.

Mấy ngày gần đây khi Thái y bắt mạch cho nàng có nói, khí sắc này của nàng, càng nhìn càng tốt.

Tiểu Hàn thị vui sướng, còn nhân tiện hỏi thêm tình huống thân thể Thường Nhuận Chi.

"Ngài cũng biết, khuê nữ này của ta khí huyết nội mệt, cũng không biết có bổ trở về không...Tình trạng của nàng ngài cũng biết đó, không lâu nữa sẽ là tiểu tức phụ Hoàng gia, ngài xem vấn đề dựng dục con nối dòng của nàng..."

Thái y vuốt râu, mỉm cười thân thiết với tiểu Hàn thị:

"Hầu phu nhân không cần lo lắng, mặc dù Tam cô nương quý phủ bị thương thân thể, nhưng trong thời gian gần một năm, đã dưỡng tốt lên không ít. Dược liệu bổ khí huyết Tam cô nương ăn cũng rất nhiều. Bây giờ so với phụ nhân cường tráng mà nói, thân thể tuy kém chút, nhưng không đến nổi yếu ớt đâu. Còn chuyện dựng dục con nối dòng..."

Mắt tiểu Hàn thị càng thêm chuyên chú.

Thái y cười nói:

"Tam cô nương có chút cung hàn, nếu tiếp tục điều trị. Lão phu thấy, chuyện dựng dục con nối dòng có chút gian nan hơn người bình thường, nhưng duyên phận đến, vậy cũng không có vấn đề. Bất quá, về sau Tam cô nương cần chú ý một chút, đừng để thân thể mệt mỏi."



Tiểu Hàn thị nghe Thái y nói xong nhất thời trút được gánh nặng, liên tục cảm tạ, để Ngọc Cần đưa một cái hồng bao lớn, tự bà tiễn Thái y một đoạn đường.

Tiểu Hàn thị chờ không kịp liền nói chuyện vui này cho Nhạc thị nghe, Nhạc thị vội niệm A di đà phật, vừa đọc vừa lau nước mắt.

Tiểu Hàn thị trấn an bà, nói:

"Thân thể Nhuận Chi không thành vấn đề, ngươi đừng nghĩ nhiều."

Nhạc thị gật đầu, nói:

"Đa tạ thái thái thay Nhuận Chi điều trị thân thể..."

"Ngươi nói cái gì đó, ta cũng là mẫu thân của nàng mà, nào có chuyện không đau nàng?"

Tiểu Hàn thị vỗ vỗ tay Nhạc thị:

"Không tới một tháng nữa Nhuận Chi sẽ xuất giá, ngươi bồi nàng nhiều chút, để nàng có thể trò chuyện với ngươi."

Nhạc thị cảm kích đáp ứng.

Thường Nhuận Chi sống rất nhàn nhã tự tại, Lưu Đồng thì ngược lại, hôn kỳ đến gần, hắn lại xoay thành vòng tròn, vội không ngừng.

Từ khi Thụy vương bắt đầu làm việc ở Hộ bộ, bởi vì có Nguyên Vũ đế ở sau lưng chống dỡ, quan viên Hộ bộ cũng không dám làm cho có lệ với hắn quá mức. Vượt qua giai đoạn gian nan lúc đầu, về sau hiệu suất làm việc của Thụy vương được đề cao không ít.

Danh hào Vương gia mặt sắt không phải nói không, trong mắt Thụy vương không thể chấp nhận một hạt cát.

Thời điểm không chạm đến công việc, hắn nói chuyện tốt lắm. Nhưng một khi chạm đến công việc, khó có ai có thể để hắn đặt toàn bộ ánh mắt tới.

Bởi vì khi Thụy vương vẫn là một vương gia nhàn tản, hắn kết giao rất nhiều bằng hữu dân gian, có rất nhiều kỳ nhân. Có đôi khi Thụy vương phá án tử, sẽ nhờ các bằng hữu dân gian này hỗ trợ, hiệu suất làm việc còn muốn nhanh hơn quan viên.

Thụy vương bắt đầu bộc lộ tài năng.

Chờ Thái tử được giải lệnh giam, trở lại Hộ bộ, Thái tử bất đắc dĩ phát hiện, Thụy vương đã đem toàn bộ Hộ bộ dọn dẹp một lần.

Cũng không phải nói Thụy vương đá toàn bộ người Thái tử cắm ở Hộ bộ ra ngoài, ngược lại an bài người của mình, mà Thụy vương đem toàn bộ không khí Hộ bộ tẩy sạch một lần, tham quan ô lại, quá mức minh mục trương đảm, đã bị hắn đuổi về nhà.

Lúc Thái tử bị giam cầm có xảy ra vài đại án, xét xử là mấy vị quan viên đó.



Người của Thái tử chiếm tám phần.

Cũng may các quan viên này thông minh, biết nhất định sẽ bị xét nhà lưu đày, cũng không chịu lôi Thái tử ra.

Bọn họ rất rõ ràng, cơ hội xoay người duy nhất của bọn họ, đó là khi Thái tử đăng cơ, đại xá thiên hạ.

Cơ hồ tất cả mọi người đem tiền đặt cược xoay người, áp trên người Thái tử, ao ước đến lúc đó Thái tử có thể giúp bọn hắn thoát ly khốn cảnh, cho bọn họ khôi phục vinh quang ngày xưa lần nữa.

Một con sâu làm rầu nồi canh, không khí Hộ bộ sach sẽ không ít, sổ sách bắt đầu ghi ngắn gọn rõ ràng, vừa xem hiểu ngay.

Thái tử muốn nhúng tay, đã có chút sợ đầu sợ đuôi.

Bởi vì tại đây sổ sách sạch sẽ không còn gian lận, nếu làm sẽ bị người ta cười đến rụng răng, Thái tử đương nhiên không dám.

Cũng bởi vậy, Thái tử càng ngày càng hận Thụy vương.

Thái tử bắt đầu ở Hộ bộ cùng Thụy vương đánh lôi đài.

Đối với chuyện này, Thụy vương luôn trốn tránh Thái tử, nhưng Thái tử lại như trước khí thế bức nhân, xem xét chuẩn bị chèn ép Thụy vương.

Nội đấu ở Hộ bộ, lại tiện nghi năm bộ khác.

Kỳ vương và bốn vị vương gia đều tự nắm trong tay thế lực của mình, liên tục gia tăng phát triển.

Nguyên Vũ đế mở rộng khoa cử đến khảo sát học sinh thiên hạ, nhậm làm quan viên, phàm lấy người nhập sĩ khoa cử, đều là môn sinh thiên tử. Nguyên Vũ đế phá lệ ưu đãi những người này, cho bọn hắn cơ hội lịch lãm, cũng cung cấp thực quyền nhất định. Này giữa, từ Lại bộ ký phát ra quan viên ngoại phóng chiếm bảy thành.

Trên nguyên tắc, quan viên ngoại phóng mỗi ba năm phải về kinh báo cáo công tác một lần, từ Lại bộ khảo hạch chiến tích, đã ngoài, bình, hạ, cực hạ vì khảo hạch thành tích, xét lo lắng là muốn thăng quan, bình điều, vẫn giữ lại làm, vẫn là hàng chức.

Toàn bộ quan địa phương ở Đại Ngụy, quan viên đi nhậm chức đều phải có văn thư ký tên của Lại bộ, thân phận mới được người ta tán thành.

Nắm Lại bộ trong tay, vậy không bằng nắm trong tay toàn bộ quan địa phương Đại Ngụy.

Kỳ vương vốn nhậm chức ở Lại bộ, bây giờ đã phát triển, câu nói đầu tiên của hắn có thể ảnh hưởng một ít quan viên tầng dưới chót thăng chức.

So với Kỳ vương luôn cười như gió xuân, Lễ vương cũng không chịu thua kém.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kế Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook