Chương 394: Đánh Ma Nhân Yêu
QuỷVươngĐấtTổ
27/10/2022
Đi càng sâu vào bên trong Ma Vực, những cuộc chạm chán với cả Yêu Ma và Nhân Ma nhiều hơn, chủ yếu là Ma Nhân Yêu cấp thấp, thấy sinh mệnh sống bọn chúng như thú hoang đói bụng lao tới mà chẳng có chút sợ hãi nào, chỉ một tia lôi điện Trần Quốc Hưng tiễn tất cả ra đi.
Dừng lại ở một cánh rừng cổ thụ xám xịt trơ chụi mỗi thân cây, ở trên những thân cây có những Ma Hầu ánh mắt đỏ rực nhìn tới đám người Trần Quốc Hưng, đếm sơ sơ cũng lên tới vạn con Ma Hầu, bọn chúng gào thét rồi lao tới tấn công.
“ Đại ca để ta.”
Lừa đen tự mình nhận nghênh chiến, Trần Quốc Hưng gật đầu đứng xem, hắn cũng muốn nhìn xem bản lĩnh của con lừa ngốc này lớn đến đâu. Lừa đen cõng trên lưng Tuyết Nhi cái miệng lừa há ra, vô số đạo hồn hỏa màu xanh lam bay ra từ từ ngưng tụ thành vô số thân ảnh giống con lừa đen, rồi cả đám xông lên cùng đám Ma Hầu giao chiến, cuộc chiến diễn ra nghiêng hẳn về một bên, đám Ma Hầu cứ đụng tới hồn hỏa phân thân lừa đen liền bị thiêu cháy thành tro bụi, nhưng chẳng có con Ma Hầu nào sợ, bọn chúng cứ lao lên như thiêu thân, Trần Quốc Hưng cũng chỉ biết lắc đầu, cái đám này mà làm cảm tử thì khỏi phải bàn.
Ở trên một ngọn cây cao, có một con Ma Hầu lớn hơn những con khác, đang dùng ánh mắt đỏ rực nhìn về phía bên này, con Ma Hầu này khác với đám Ma Hầu còn lại, nó chỉ đứng quan chiến chứ không có lao lên, Trần Quốc Hưng cũng đã để ý đến con Ma Hầu này, khóe miệng nhếch lên lẩm bẩm.
“ Xem ra cái đám cấp cao linh trí cũng khác.”
Trần Quốc Hưng xé toạc không gian một bước đã tới trước mặt con Ma Hầu đứng trên đỉnh ngọn cây, một trảo chộp tới, Ma Hầu không kịp tránh né bị trảo thủ của Trần Quốc Hưng bóp lấy đầu.
“ Sưu hồn.”
Trần Quốc Hưng thi triển thuật sưu hồn, một lúc sau thì lôi điện bùng lên trên bàn tay, Ma Hầu cả người bao phủ trong lôi điện chẳng mấy chốc đã bị đốt thành tro bụi, Trần Quốc Hưng vỗ vỗ tay phủi bụi, rồi xoa xoa cằm, ở Ma Vực này nói chung đều tu luyện dựa vào hấp thụ Ma Khí, còn cái Ma Khí này từ đâu mà ra Trần Quốc Hưng cũng chỉ duy đoán rất có thể từ dưới lòng đất Ma Vực truyền ra, còn rốt cuộc là của thứ gì thì hắn chưa thể biết, con Ma Hầu kia cũng đã có chút thần trí, bất quá cái này lại không phải thần trí của Yêu Hầu lúc còn sống tồn tại, mà là thần trí do tu vi Ma Hầu này cao nên mới sinh ra thần trí dựa trên điểm mấu chốt chính là Ma Khí.
Cái này đến Trần Quốc Hưng cũng chẳng hiểu rõ, hắn cũng không có ý định tìm hiểu sâu, trên đời này rất nhiều chuyện chẳng có mấy người có thể hiểu được, cố gắng tìm hiểu thì có thể chạm tay tới bí ẩn, bất quá hắn cũng chẳng có thời gian mà đi làm mấy chuyện vô bổ như vậy.
Đi thêm mười ngày thời gian Trần Quốc Hưng dốt cuộc cũng tới được một tòa ma thành, ở bên trong ma thành Trần Quốc Hưng thấy cả Nhân Ma, ở nơi này số lượng Nhân Ma có vẻ ít hơn với Yêu Ma, đám người Trần Quốc Hưng cũng không có thu liễm khí tức, lập tức trên bầu trời ma thành có hơn chục đạo thân ảnh ma khí ngập trời xuất hiện.
“ Nhân Tộc.”
Có tiếng nói phát ra từ miệng một gốc Mộc Ma, có hai đạo thân ảnh Nhân Ma bên trong cũng liếm liếm môi.
“ Thịt nhân tộc lâu rồi còn chưa có được ăn.”
Trần Quốc Hưng hơi bất ngờ, xoa xoa mũi, đám Ma Nhân Yêu này có linh trí không khác người bình thường là mấy, hiển nhiên tu vi của cái đám này cũng phải là loại trâu bò rồi, hắn còn chưa rõ tu vi ở Ma Vực này phân chia kiểu gì, nhưng cũng đoán đại khái mười Ma Nhân Yêu này là top sever cũng không chừng, bất quá hắn cũng chẳng ngán.
“ Muốn ăn, ta sợ răng các ngươi không đủ sắc.” . Ra chươ????g ????ha????h ????hất tại — ???? ????Um????????uye????.v???? —
Trần Quốc Hưng hờ hững nói, mười Ma Nhân Yêu cười khằng khặc, đồng loạt lao tới đám người Trần Quốc Hưng.
“ Lừa Ngốc bảo vệ tốt cho Tuyết Nhi.”
Trần Quốc Hưng nói xong thân ảnh cũng lao lên, giới vực mở ra nhanh chóng đem cả mười con Ma Nhân Yêu vào bên trong, cả mười con Ma Nhân Yêu nhìn xung quanh.
“ Giới Vực.”
“ Ngươi là cường giả Nhân Tộc Luyện Hư Kỳ.”
“ Chúc mừng các ngươi đã trả lời đúng, phần thưởng là ta đá nát đít các ngươi.”
Trần Quốc Hưng lấy ra Âm Dương Đao xông lên, ở trong giới vực của bản thân hắn chính là trời, là quy tắc, tốc độ của hắn nhanh đến mức cả mười Ma Nhân Yêu cũng chẳng nhìn thấy quỹ tích của hắn di chuyển, một đao chém bay đầu một con Điểu Ma, rồi vung tay phách một chưởng đánh nát một Nhân Ma, tất cả Ma Nhân Yêu còn lại đều đỏ mắt, chúng rít gào lao lên chứ không có sợ hãi bỏ chạy giống như Yêu tộc, Nhân tộc bình thường, đây là đặc tính hiếu chiến của Ma Nhân Yêu, tám con Ma Nhân Yêu đồng loạt đánh tới Trần Quốc Hưng, nhưng bọn chúng đang ở bên trong giới vực của hắn, chuyện có thể đánh tới Trần Quốc Hưng gần như là không thể.
“ Ma tính ghê thật.”
Trần Quốc Hưng cũng phải gật gù, nói về độ hiếu chiến thì chẳng có thứ gì mà hắn đã gặp qua có thể so sánh với đám Ma Nhân Yêu này, không muốn tốn sức thêm Trần Quốc Hưng trực tiếp biến giới vực của mình thành một trời lôi điện không ngừng đánh xuống đám Ma Nhân Yêu còn lại, chẳng mấy cả đám Ma Nhân Yêu bị đánh tan tành chỉ để lại những sợi ma khí, Trần Quốc Hưng thu lấy ma khí vào bên trong Phong Ấn Cầu.
Thu lại giới vực nhìn tòa ma thành phía dưới Trần Quốc Hưng trực tiếp rời đi, đánh mấy con tiểu ma cũng chẳng có tác dụng gì, đi tới một vùng hoang mạc xám, Trần Quốc Hưng cũng phải cau mày nhìn lên trời, ma khí ở nơi này cứ như người ta đốt nhấm vậy, ma khí còn che cả ánh sáng mặt trời khiến cho cảnh tượng ở Ma Vực chẳng thể sáng sủa nổi, ở phía dưới xa xa có một hồ nước lớn, cái này cũng làm cho Trần Quốc Hưng chính thức tặc lưỡi, nói cho đúng thì ở nơi này là một hoang mạc, vậy mà lại có cái hồ nước lớn lên tới mấy trăm km, một bên là hồ nước lớn, một bên là cát, cái này cũng là có chút hơi hơi sai sai.
Ở một chuỗi những tảng đá to lớn, có một ngôi làng xơ xác, nói là làng cũng không phải, chỉ đơn giản là mấy cái lều dựng lên một cách đơn sơ cũng chẳng có gì đáng giá, làm Trần Quốc Hưng hơi bất ngờ lại có trên dưới hai mươi người sống ở nơi này, là nhân tộc chứ không phải Nhân Ma, cái này đúng là bất khả tư nghị, Trần Quốc Hưng trầm mặc nhìn vào cái hồ nước, một lúc mới vỡ lẽ, ở bên trong hồ nước lớn có một loài cá vàng, trong thịt cá tồn tại một loại chất có thể hóa giải ma khí gây hại, cái này chính là tự nhiên mà sinh ra, con cá vàng kia cũng chẳng phải yêu thú hay linh thú gì, chỉ là một loài cá bình thường, lại được tự nhiên tọa hóa cho khả năng kháng ma tính ở nơi này, có lẽ vì thế đám người ở nơi này mới chưa bị ma khí ma hóa, bất quá cũng chẳng thể sống tốt được, ảnh hưởng là vẫn có.
Ở một góc có hai đứa trẻ một trai một gái, trên người chỉ có hai mảnh vải rách nát che thân, đứa bé trai khoảng đâu đó bảy tám tuổi thân thể gầy còm, trong tay lúc này là một cây gậy cong, đang luyện tập chém những đường cơ bản như những sammurai Nhật Bản tập kiếm vậy, còn đứa bé gái cũng trạc tuổi đứa bé trai, chỉ là có chút da thịt hơn, đứa bé gái đang ngồi chăm chú nhìn đứa bé trai luyện tập, Trần Quốc Hưng khẽ cười im lặng đứng nhìn.
Dừng lại ở một cánh rừng cổ thụ xám xịt trơ chụi mỗi thân cây, ở trên những thân cây có những Ma Hầu ánh mắt đỏ rực nhìn tới đám người Trần Quốc Hưng, đếm sơ sơ cũng lên tới vạn con Ma Hầu, bọn chúng gào thét rồi lao tới tấn công.
“ Đại ca để ta.”
Lừa đen tự mình nhận nghênh chiến, Trần Quốc Hưng gật đầu đứng xem, hắn cũng muốn nhìn xem bản lĩnh của con lừa ngốc này lớn đến đâu. Lừa đen cõng trên lưng Tuyết Nhi cái miệng lừa há ra, vô số đạo hồn hỏa màu xanh lam bay ra từ từ ngưng tụ thành vô số thân ảnh giống con lừa đen, rồi cả đám xông lên cùng đám Ma Hầu giao chiến, cuộc chiến diễn ra nghiêng hẳn về một bên, đám Ma Hầu cứ đụng tới hồn hỏa phân thân lừa đen liền bị thiêu cháy thành tro bụi, nhưng chẳng có con Ma Hầu nào sợ, bọn chúng cứ lao lên như thiêu thân, Trần Quốc Hưng cũng chỉ biết lắc đầu, cái đám này mà làm cảm tử thì khỏi phải bàn.
Ở trên một ngọn cây cao, có một con Ma Hầu lớn hơn những con khác, đang dùng ánh mắt đỏ rực nhìn về phía bên này, con Ma Hầu này khác với đám Ma Hầu còn lại, nó chỉ đứng quan chiến chứ không có lao lên, Trần Quốc Hưng cũng đã để ý đến con Ma Hầu này, khóe miệng nhếch lên lẩm bẩm.
“ Xem ra cái đám cấp cao linh trí cũng khác.”
Trần Quốc Hưng xé toạc không gian một bước đã tới trước mặt con Ma Hầu đứng trên đỉnh ngọn cây, một trảo chộp tới, Ma Hầu không kịp tránh né bị trảo thủ của Trần Quốc Hưng bóp lấy đầu.
“ Sưu hồn.”
Trần Quốc Hưng thi triển thuật sưu hồn, một lúc sau thì lôi điện bùng lên trên bàn tay, Ma Hầu cả người bao phủ trong lôi điện chẳng mấy chốc đã bị đốt thành tro bụi, Trần Quốc Hưng vỗ vỗ tay phủi bụi, rồi xoa xoa cằm, ở Ma Vực này nói chung đều tu luyện dựa vào hấp thụ Ma Khí, còn cái Ma Khí này từ đâu mà ra Trần Quốc Hưng cũng chỉ duy đoán rất có thể từ dưới lòng đất Ma Vực truyền ra, còn rốt cuộc là của thứ gì thì hắn chưa thể biết, con Ma Hầu kia cũng đã có chút thần trí, bất quá cái này lại không phải thần trí của Yêu Hầu lúc còn sống tồn tại, mà là thần trí do tu vi Ma Hầu này cao nên mới sinh ra thần trí dựa trên điểm mấu chốt chính là Ma Khí.
Cái này đến Trần Quốc Hưng cũng chẳng hiểu rõ, hắn cũng không có ý định tìm hiểu sâu, trên đời này rất nhiều chuyện chẳng có mấy người có thể hiểu được, cố gắng tìm hiểu thì có thể chạm tay tới bí ẩn, bất quá hắn cũng chẳng có thời gian mà đi làm mấy chuyện vô bổ như vậy.
Đi thêm mười ngày thời gian Trần Quốc Hưng dốt cuộc cũng tới được một tòa ma thành, ở bên trong ma thành Trần Quốc Hưng thấy cả Nhân Ma, ở nơi này số lượng Nhân Ma có vẻ ít hơn với Yêu Ma, đám người Trần Quốc Hưng cũng không có thu liễm khí tức, lập tức trên bầu trời ma thành có hơn chục đạo thân ảnh ma khí ngập trời xuất hiện.
“ Nhân Tộc.”
Có tiếng nói phát ra từ miệng một gốc Mộc Ma, có hai đạo thân ảnh Nhân Ma bên trong cũng liếm liếm môi.
“ Thịt nhân tộc lâu rồi còn chưa có được ăn.”
Trần Quốc Hưng hơi bất ngờ, xoa xoa mũi, đám Ma Nhân Yêu này có linh trí không khác người bình thường là mấy, hiển nhiên tu vi của cái đám này cũng phải là loại trâu bò rồi, hắn còn chưa rõ tu vi ở Ma Vực này phân chia kiểu gì, nhưng cũng đoán đại khái mười Ma Nhân Yêu này là top sever cũng không chừng, bất quá hắn cũng chẳng ngán.
“ Muốn ăn, ta sợ răng các ngươi không đủ sắc.” . Ra chươ????g ????ha????h ????hất tại — ???? ????Um????????uye????.v???? —
Trần Quốc Hưng hờ hững nói, mười Ma Nhân Yêu cười khằng khặc, đồng loạt lao tới đám người Trần Quốc Hưng.
“ Lừa Ngốc bảo vệ tốt cho Tuyết Nhi.”
Trần Quốc Hưng nói xong thân ảnh cũng lao lên, giới vực mở ra nhanh chóng đem cả mười con Ma Nhân Yêu vào bên trong, cả mười con Ma Nhân Yêu nhìn xung quanh.
“ Giới Vực.”
“ Ngươi là cường giả Nhân Tộc Luyện Hư Kỳ.”
“ Chúc mừng các ngươi đã trả lời đúng, phần thưởng là ta đá nát đít các ngươi.”
Trần Quốc Hưng lấy ra Âm Dương Đao xông lên, ở trong giới vực của bản thân hắn chính là trời, là quy tắc, tốc độ của hắn nhanh đến mức cả mười Ma Nhân Yêu cũng chẳng nhìn thấy quỹ tích của hắn di chuyển, một đao chém bay đầu một con Điểu Ma, rồi vung tay phách một chưởng đánh nát một Nhân Ma, tất cả Ma Nhân Yêu còn lại đều đỏ mắt, chúng rít gào lao lên chứ không có sợ hãi bỏ chạy giống như Yêu tộc, Nhân tộc bình thường, đây là đặc tính hiếu chiến của Ma Nhân Yêu, tám con Ma Nhân Yêu đồng loạt đánh tới Trần Quốc Hưng, nhưng bọn chúng đang ở bên trong giới vực của hắn, chuyện có thể đánh tới Trần Quốc Hưng gần như là không thể.
“ Ma tính ghê thật.”
Trần Quốc Hưng cũng phải gật gù, nói về độ hiếu chiến thì chẳng có thứ gì mà hắn đã gặp qua có thể so sánh với đám Ma Nhân Yêu này, không muốn tốn sức thêm Trần Quốc Hưng trực tiếp biến giới vực của mình thành một trời lôi điện không ngừng đánh xuống đám Ma Nhân Yêu còn lại, chẳng mấy cả đám Ma Nhân Yêu bị đánh tan tành chỉ để lại những sợi ma khí, Trần Quốc Hưng thu lấy ma khí vào bên trong Phong Ấn Cầu.
Thu lại giới vực nhìn tòa ma thành phía dưới Trần Quốc Hưng trực tiếp rời đi, đánh mấy con tiểu ma cũng chẳng có tác dụng gì, đi tới một vùng hoang mạc xám, Trần Quốc Hưng cũng phải cau mày nhìn lên trời, ma khí ở nơi này cứ như người ta đốt nhấm vậy, ma khí còn che cả ánh sáng mặt trời khiến cho cảnh tượng ở Ma Vực chẳng thể sáng sủa nổi, ở phía dưới xa xa có một hồ nước lớn, cái này cũng làm cho Trần Quốc Hưng chính thức tặc lưỡi, nói cho đúng thì ở nơi này là một hoang mạc, vậy mà lại có cái hồ nước lớn lên tới mấy trăm km, một bên là hồ nước lớn, một bên là cát, cái này cũng là có chút hơi hơi sai sai.
Ở một chuỗi những tảng đá to lớn, có một ngôi làng xơ xác, nói là làng cũng không phải, chỉ đơn giản là mấy cái lều dựng lên một cách đơn sơ cũng chẳng có gì đáng giá, làm Trần Quốc Hưng hơi bất ngờ lại có trên dưới hai mươi người sống ở nơi này, là nhân tộc chứ không phải Nhân Ma, cái này đúng là bất khả tư nghị, Trần Quốc Hưng trầm mặc nhìn vào cái hồ nước, một lúc mới vỡ lẽ, ở bên trong hồ nước lớn có một loài cá vàng, trong thịt cá tồn tại một loại chất có thể hóa giải ma khí gây hại, cái này chính là tự nhiên mà sinh ra, con cá vàng kia cũng chẳng phải yêu thú hay linh thú gì, chỉ là một loài cá bình thường, lại được tự nhiên tọa hóa cho khả năng kháng ma tính ở nơi này, có lẽ vì thế đám người ở nơi này mới chưa bị ma khí ma hóa, bất quá cũng chẳng thể sống tốt được, ảnh hưởng là vẫn có.
Ở một góc có hai đứa trẻ một trai một gái, trên người chỉ có hai mảnh vải rách nát che thân, đứa bé trai khoảng đâu đó bảy tám tuổi thân thể gầy còm, trong tay lúc này là một cây gậy cong, đang luyện tập chém những đường cơ bản như những sammurai Nhật Bản tập kiếm vậy, còn đứa bé gái cũng trạc tuổi đứa bé trai, chỉ là có chút da thịt hơn, đứa bé gái đang ngồi chăm chú nhìn đứa bé trai luyện tập, Trần Quốc Hưng khẽ cười im lặng đứng nhìn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.