Chương 8: Kế hoạch kiếm tiền
QuỷVươngĐấtTổ
16/03/2022
Đang ngồi ngắm mấy thằng bạn hồi nhỏ chơi xếp hình với nhau thật là đau mắt quá đi, nói chuyện với chúng nó mà cứ ngơ ngơ ra hắn chán chẳng buồn để ý đến tụi nó nữa, đúng là bọn bạn không có tiền đồ không thông minh bằng em Hằng của hắn mà từ lúc nãy không biết đã chạy đâu mất rồi không lại đây bóp vai cho hắn mấy hôm nay luyện tập quyền cước có chút mỏi.
" Anh Hưng, mấy bạn kia giật tóc em..hu..hu..hức hức.."
Đang ngồi đần đấy thì từ sau tiếng Hằng đang khóc thút thít gọi hắn, quay lại nhìn thấy con bé Hằng đầu tóc rối lên mặt đẫm hai dòng nước mắt lăn dài hắn tức giận tím mặt đến em của hắn mà giám bắt nạn bọn nào ăn gan trời đây. Hắn chạy lại đưa hai tay lau hai hàng nước mắt đang rơi trên khuôn mặt trắng hồng kia, gỡ mấy cọng tóc đang rối bời trên đầu xuống gọn gàng rồi nói.
" Thôi nín đi...ai bắt nạn em của anh nói cho anh biết anh làm thịt chúng nó luôn."
Hắn lúc này thật sự rất tức dám tổn thương đến người bên cạnh hắn thì dù cho có là con trời hắn cũng kéo xuống đập cho một trận.
Hằng dần nín rồi nói.
" Bạn...Bạn cường với Đăng...hức...hức giật tóc em."
Nghe là tụi thằng Cường hắn liền nắm lấy tay Hằng đi kiếm tụi thằng Cường nợ cũ nợ mới hắn tính luôn một thể, kiếp trước khi lên cấp 2 hai thằng kia oai có anh trai to con, bắt nạt trêu trọc người khác hắn cũng bị ăn đấm một lần làm hắn tím mắt mà không giám làm gì chúng nó, kiếp này hắn mà không trả thù thì quá là có lỗi với bản thân rồi.
Ra đằng sau thấy tụi thằng Cường,thằng Đăng và vài đứa nữa chơi thân với nhau vì bọn nó gần nhà nhau, nhìn thấy hắn dắt Hằng ra tìm bọn nó bọn kia cũng chả quan tâm gì đến tiếp tục chơi bi lúi húi dưới mặt đất. Hắn cũng chẳng nói năng gì với bọn thiểu năng này để hằng đứng đó rồi lao vào đạp một cái giữa mặt thằng Cường nó văng ra xa cắm mặt xuống đống cát chuẩn bị nhà trường xây tường rào, mấy thằng thiểu năng kia thấy bạn bị đánh cũng chả ú ớ gì mỗi thằng Đăng nhìn hắn chằm chằm hắn.
" Mẹ nó chứ, mấy thằng thiểu năng này đúng là não chưa phát triển mà." hắn mắng trong đầu.
Rồi mặc kệ lao vào đấm túi bụi vào bọn kia, mấy thằng thấy mình cũng bị đánh cũng lao vào đánh trả nhưng đâu đánh được cái nào đâu, sau một lúc mặt mũi bọn kia sưng như đầu heo hắn đá thêm cho mỗi thằng một cái vào mông, rồi đi ra kia một tay sách thằng Cường đang úp mặt vào đống cát để tìm phân mèo lên tát cho vài cái nữa hắn đã khống chế lực đạo nếu không bọn này mỗi đứa chịu một cái tát của hắn cũng đi thăm quan âm giới luôn.
" Xin lỗi em tao ngay."
Hắn sách thằng Cường đến chỗ Hằng đang đứng rồi ném nó xuống bắt xin lỗi, thằng Cường lúc này bị hắn đánh cho ngu đầu vào chỉ biết khóc sụt sịt nói đứt đoạn.
" Về...tao...bảo anh tao đánh mày..."
Thằng ngu này dám uy hiếp hắn, sau đó hắn túm cổ nó xuống liên tục lên gối vào bụng thằng bé Cường vừa đánh vừa mắng.
" Con lợn này, dám uy hiếp tao...này thì uy hiếp." mỗi câu " này " hắn lên gỗi thẳng bụng thằng Cường, sau đó hắn túm cổ thằng Cường dí sát vào mặt mình rồi gằn lên từng chữ.
" Mày có xin lỗi không?? Từ nay mà dám đụng đến Hằng tao đập cho mày thành đầu heo luôn."
Thấy hắn dữ tợn và cả bị ăn đấm liên tục thằng Cường mới vừa khóc vừa quay sang Hằng nói.
" Xin..lỗi..Hằng."
Thấy thằng nhóc con này xin lỗi hắn cũng ném xuống rồi chả thèm nhìn nữa phủi mông kéo tay Hằng đi vào lớp dù gì cũng là bạn học với nhau không thể mất đoàn kết đánh đấm nhau là không hay. ( đánh cho con người ta mặt mũi sưng lên như đầu heo mà còn bày đặt).
Từ lúc hắn đánh tụi thằng Cường xong, con bé Hằng nhìn hắn với ánh mắt sùng bái tột độ làm hắn có cảm giác anh hùng cứu mĩ nhân, mà sau đó theo như trong phim thì mĩ nhân phải dâng hiến cho hắn ây za, " phi phi mày đang nghĩ cái gi vậy,con gái nhà người ta chưa đủ 18." có nghĩa hắn còn phải chờ 15 năm nữa, hắn cảm thấy mình quá vô sỉ mà tính lừa con gái người ta từ hồi còn nhỏ.
Đang ngồi trong lớp ngắm những chú chim non đang vui đùa ngoài của sổ, thì cô giáo chủ nhiệm lớp hắn bước vào, theo sau là mấy đứa mặt mũi tím, trẻ con hồn nhiên thấy mặt mũi bạn học kì dị thì cười ầm lên, hắn thầm bĩu môi đúng là trẻ con mà, mách cô giáo tính phạt hắn đây mà.
Cô Lan lên tiếng.
" Cả lớp im lặng."
Thấy lớp đã im ắng cô Lan nói tiếp.
" Hưng đứng lên nào, có phải em đánh bạn không??
Hắn lập tức đảo tròng mắt rồi nói.
" Dạ không ạ."
Hắn đâu có ngu gì khai ra để cô giáo thông báo về nhà lúc đó hắn lại ăn đập à, hắn đâu có ngốc.
Bọn thằng Cường thấy hắn không nhận lập tức chỉ hắn nói với cô Lan.
" bạn Hưng đánh tụi em ạ."
Cô Lan thấy hắn không thừa nhận cũng không nói gì bản thân cô là giáo viên chủ nhiệm cô hiểu học sinh của mình, Cường với vài bạn nữa ở trong lớp thường hay bắt nạn bạn còn Hưng thì lại rất ngoan ngoãn nghe lời, lễ phép với người lớn là một học sinh ngoan không thể nào đánh bạn được, với lại vóc dáng người cũng nhỏ thì làm gì đánh mấy bạn ra nông nổi kia được.
Nếu hắn mà biết được cô giáo có suy nghĩ như vậy hắn sẽ nhảy cấng lên thưởng cho cô một cái thơm, đúng đúng hắn là học sinh gương mẫu, ngoan ngoãn lễ phép quý trọng bạn bè sao có thể gây mất đoàn kết đánh nhau được. Trong đầu hắn đang suy nghĩ xem có nên giết người diệt khẩu xoá tất cả chứng cứ hay không " bỏ đi..bỏ đi từ lúc nào bản thân mình lại như vậy...mình là học sinh gương mẫu, ngay thẳng không hề sợ tiểu nhân hãm hại...khụ khụ."
Cô Lan liền nói.
" Cô sẽ báo lên ban dám hiệu nhà trường để điều tra, bây giờ các em về chỗ đi, chờ phụ huynh đến đón cô thông báo lịch nghỉ hè."
Điều tra thì điều tra nếu điều tra ra hắn cùng lắm rút tất cả kí ức liên quan, làm như vậy chỉ là hạ sách, hắn cũng chả quan tâm đến nữa nghe câu sau cô Lan thông báo nghỉ hè, linh quang trong đầu chợt loé lên chẳng phải trong tháng 5 năm 2003 trong nước có một đợt biến động chứng khoán với quy mô lớn hay sao đến hắn kiếp trước là một người bình thường sau này lớn lên vẫn còn đọc được trên báo nói về biến động năm đó, cơ hội kiếm tiền của hắn đến rồi.
Đến chiều khi phụ huynh đến đón con thì cô giáo thông báo đến từng người, còn con bé Hằng đến lúc về rồi mà vẫn cứ dínhh lấy hắn,không chịu về cùng ông nội. Làm hắn cảm giác độ đẹp trai của mình quá lớn làm cho con gái nhà người ta không muốn về nhà,
" ây za mình thật quá đẹp trai mà."
Đang xx trong đầu mẹ hắn táng cho một cái lên đầu, hắn vội ôm đầu rên rỉ.
" mày đánh bạn học phải không?? Còn lấy cái gì của bạn học mà nó cứ dính lấy mày thế!"
Mẹ hắn sao có thể nghĩ xấu về hắn như thế được hắn đành phải nói dối, lời nói dối đôi khi sẽ đem lại hạnh phúc nếu mà nói thật sẽ tan cửa nát nhà.
" Mấy bạn kia tự ngã đâu liên quan tới con, còn con gái nhà người ta dính lấy con là vì con trai của mẹ quá đẹp trai."
Mẹ hắn nghe hắn nói vậy phì cười bà nói.
" Mày đẹp như con mực ở nhà ý con."
Nghe mẹ nói vậy mặt hắn xạm lại, hắn thầm nghi nghờ mình có phải con ruột của mẹ hắn không nữa hay bà nhặt mình ở bãi rác về nuôi, hẳn là con ruột à liên hệ huyết thống trong người hẳn là hắn không cảm nhận sai, sao lại đem hắn đánh đồng với một con cún chứ.
Mặc kệ mẹ hắn trêu đùa hắn đành quay sang nói với Hằng.
" Về với ông nội đi, nghỉ hè song anh mua cho em một bộ váy công chúa xinh đẹp nha."
Con gái ai cũng có sở thích làm đẹp kể cả một đứa con nít cũng vậy, nghe hắn nói vậy Hằng gật gật cái đầu rồi nói
" Anh nhớ đấy em thích bộ váy công chúa màu hồng."
Hắn chỉ gật gật sau đó véo hai cái má trắng trẻo sau đó chạy biến vẫy vẫy tay chào để lại đằng sau lưng một kỉ niệm không bao giờ quên của một cô bé 3 tuổi.
" Anh Hưng, mấy bạn kia giật tóc em..hu..hu..hức hức.."
Đang ngồi đần đấy thì từ sau tiếng Hằng đang khóc thút thít gọi hắn, quay lại nhìn thấy con bé Hằng đầu tóc rối lên mặt đẫm hai dòng nước mắt lăn dài hắn tức giận tím mặt đến em của hắn mà giám bắt nạn bọn nào ăn gan trời đây. Hắn chạy lại đưa hai tay lau hai hàng nước mắt đang rơi trên khuôn mặt trắng hồng kia, gỡ mấy cọng tóc đang rối bời trên đầu xuống gọn gàng rồi nói.
" Thôi nín đi...ai bắt nạn em của anh nói cho anh biết anh làm thịt chúng nó luôn."
Hắn lúc này thật sự rất tức dám tổn thương đến người bên cạnh hắn thì dù cho có là con trời hắn cũng kéo xuống đập cho một trận.
Hằng dần nín rồi nói.
" Bạn...Bạn cường với Đăng...hức...hức giật tóc em."
Nghe là tụi thằng Cường hắn liền nắm lấy tay Hằng đi kiếm tụi thằng Cường nợ cũ nợ mới hắn tính luôn một thể, kiếp trước khi lên cấp 2 hai thằng kia oai có anh trai to con, bắt nạt trêu trọc người khác hắn cũng bị ăn đấm một lần làm hắn tím mắt mà không giám làm gì chúng nó, kiếp này hắn mà không trả thù thì quá là có lỗi với bản thân rồi.
Ra đằng sau thấy tụi thằng Cường,thằng Đăng và vài đứa nữa chơi thân với nhau vì bọn nó gần nhà nhau, nhìn thấy hắn dắt Hằng ra tìm bọn nó bọn kia cũng chả quan tâm gì đến tiếp tục chơi bi lúi húi dưới mặt đất. Hắn cũng chẳng nói năng gì với bọn thiểu năng này để hằng đứng đó rồi lao vào đạp một cái giữa mặt thằng Cường nó văng ra xa cắm mặt xuống đống cát chuẩn bị nhà trường xây tường rào, mấy thằng thiểu năng kia thấy bạn bị đánh cũng chả ú ớ gì mỗi thằng Đăng nhìn hắn chằm chằm hắn.
" Mẹ nó chứ, mấy thằng thiểu năng này đúng là não chưa phát triển mà." hắn mắng trong đầu.
Rồi mặc kệ lao vào đấm túi bụi vào bọn kia, mấy thằng thấy mình cũng bị đánh cũng lao vào đánh trả nhưng đâu đánh được cái nào đâu, sau một lúc mặt mũi bọn kia sưng như đầu heo hắn đá thêm cho mỗi thằng một cái vào mông, rồi đi ra kia một tay sách thằng Cường đang úp mặt vào đống cát để tìm phân mèo lên tát cho vài cái nữa hắn đã khống chế lực đạo nếu không bọn này mỗi đứa chịu một cái tát của hắn cũng đi thăm quan âm giới luôn.
" Xin lỗi em tao ngay."
Hắn sách thằng Cường đến chỗ Hằng đang đứng rồi ném nó xuống bắt xin lỗi, thằng Cường lúc này bị hắn đánh cho ngu đầu vào chỉ biết khóc sụt sịt nói đứt đoạn.
" Về...tao...bảo anh tao đánh mày..."
Thằng ngu này dám uy hiếp hắn, sau đó hắn túm cổ nó xuống liên tục lên gối vào bụng thằng bé Cường vừa đánh vừa mắng.
" Con lợn này, dám uy hiếp tao...này thì uy hiếp." mỗi câu " này " hắn lên gỗi thẳng bụng thằng Cường, sau đó hắn túm cổ thằng Cường dí sát vào mặt mình rồi gằn lên từng chữ.
" Mày có xin lỗi không?? Từ nay mà dám đụng đến Hằng tao đập cho mày thành đầu heo luôn."
Thấy hắn dữ tợn và cả bị ăn đấm liên tục thằng Cường mới vừa khóc vừa quay sang Hằng nói.
" Xin..lỗi..Hằng."
Thấy thằng nhóc con này xin lỗi hắn cũng ném xuống rồi chả thèm nhìn nữa phủi mông kéo tay Hằng đi vào lớp dù gì cũng là bạn học với nhau không thể mất đoàn kết đánh đấm nhau là không hay. ( đánh cho con người ta mặt mũi sưng lên như đầu heo mà còn bày đặt).
Từ lúc hắn đánh tụi thằng Cường xong, con bé Hằng nhìn hắn với ánh mắt sùng bái tột độ làm hắn có cảm giác anh hùng cứu mĩ nhân, mà sau đó theo như trong phim thì mĩ nhân phải dâng hiến cho hắn ây za, " phi phi mày đang nghĩ cái gi vậy,con gái nhà người ta chưa đủ 18." có nghĩa hắn còn phải chờ 15 năm nữa, hắn cảm thấy mình quá vô sỉ mà tính lừa con gái người ta từ hồi còn nhỏ.
Đang ngồi trong lớp ngắm những chú chim non đang vui đùa ngoài của sổ, thì cô giáo chủ nhiệm lớp hắn bước vào, theo sau là mấy đứa mặt mũi tím, trẻ con hồn nhiên thấy mặt mũi bạn học kì dị thì cười ầm lên, hắn thầm bĩu môi đúng là trẻ con mà, mách cô giáo tính phạt hắn đây mà.
Cô Lan lên tiếng.
" Cả lớp im lặng."
Thấy lớp đã im ắng cô Lan nói tiếp.
" Hưng đứng lên nào, có phải em đánh bạn không??
Hắn lập tức đảo tròng mắt rồi nói.
" Dạ không ạ."
Hắn đâu có ngu gì khai ra để cô giáo thông báo về nhà lúc đó hắn lại ăn đập à, hắn đâu có ngốc.
Bọn thằng Cường thấy hắn không nhận lập tức chỉ hắn nói với cô Lan.
" bạn Hưng đánh tụi em ạ."
Cô Lan thấy hắn không thừa nhận cũng không nói gì bản thân cô là giáo viên chủ nhiệm cô hiểu học sinh của mình, Cường với vài bạn nữa ở trong lớp thường hay bắt nạn bạn còn Hưng thì lại rất ngoan ngoãn nghe lời, lễ phép với người lớn là một học sinh ngoan không thể nào đánh bạn được, với lại vóc dáng người cũng nhỏ thì làm gì đánh mấy bạn ra nông nổi kia được.
Nếu hắn mà biết được cô giáo có suy nghĩ như vậy hắn sẽ nhảy cấng lên thưởng cho cô một cái thơm, đúng đúng hắn là học sinh gương mẫu, ngoan ngoãn lễ phép quý trọng bạn bè sao có thể gây mất đoàn kết đánh nhau được. Trong đầu hắn đang suy nghĩ xem có nên giết người diệt khẩu xoá tất cả chứng cứ hay không " bỏ đi..bỏ đi từ lúc nào bản thân mình lại như vậy...mình là học sinh gương mẫu, ngay thẳng không hề sợ tiểu nhân hãm hại...khụ khụ."
Cô Lan liền nói.
" Cô sẽ báo lên ban dám hiệu nhà trường để điều tra, bây giờ các em về chỗ đi, chờ phụ huynh đến đón cô thông báo lịch nghỉ hè."
Điều tra thì điều tra nếu điều tra ra hắn cùng lắm rút tất cả kí ức liên quan, làm như vậy chỉ là hạ sách, hắn cũng chả quan tâm đến nữa nghe câu sau cô Lan thông báo nghỉ hè, linh quang trong đầu chợt loé lên chẳng phải trong tháng 5 năm 2003 trong nước có một đợt biến động chứng khoán với quy mô lớn hay sao đến hắn kiếp trước là một người bình thường sau này lớn lên vẫn còn đọc được trên báo nói về biến động năm đó, cơ hội kiếm tiền của hắn đến rồi.
Đến chiều khi phụ huynh đến đón con thì cô giáo thông báo đến từng người, còn con bé Hằng đến lúc về rồi mà vẫn cứ dínhh lấy hắn,không chịu về cùng ông nội. Làm hắn cảm giác độ đẹp trai của mình quá lớn làm cho con gái nhà người ta không muốn về nhà,
" ây za mình thật quá đẹp trai mà."
Đang xx trong đầu mẹ hắn táng cho một cái lên đầu, hắn vội ôm đầu rên rỉ.
" mày đánh bạn học phải không?? Còn lấy cái gì của bạn học mà nó cứ dính lấy mày thế!"
Mẹ hắn sao có thể nghĩ xấu về hắn như thế được hắn đành phải nói dối, lời nói dối đôi khi sẽ đem lại hạnh phúc nếu mà nói thật sẽ tan cửa nát nhà.
" Mấy bạn kia tự ngã đâu liên quan tới con, còn con gái nhà người ta dính lấy con là vì con trai của mẹ quá đẹp trai."
Mẹ hắn nghe hắn nói vậy phì cười bà nói.
" Mày đẹp như con mực ở nhà ý con."
Nghe mẹ nói vậy mặt hắn xạm lại, hắn thầm nghi nghờ mình có phải con ruột của mẹ hắn không nữa hay bà nhặt mình ở bãi rác về nuôi, hẳn là con ruột à liên hệ huyết thống trong người hẳn là hắn không cảm nhận sai, sao lại đem hắn đánh đồng với một con cún chứ.
Mặc kệ mẹ hắn trêu đùa hắn đành quay sang nói với Hằng.
" Về với ông nội đi, nghỉ hè song anh mua cho em một bộ váy công chúa xinh đẹp nha."
Con gái ai cũng có sở thích làm đẹp kể cả một đứa con nít cũng vậy, nghe hắn nói vậy Hằng gật gật cái đầu rồi nói
" Anh nhớ đấy em thích bộ váy công chúa màu hồng."
Hắn chỉ gật gật sau đó véo hai cái má trắng trẻo sau đó chạy biến vẫy vẫy tay chào để lại đằng sau lưng một kỉ niệm không bao giờ quên của một cô bé 3 tuổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.