Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Yêu Tôi!
Chương 17
Cẩm Tú
01/11/2024
Buổi tiệc sinh nhật của Minh Viễn được tổ chức tại quán bar của gia đình hắn. Vì là của gia đình nên rất an toàn, căn phòng tổ chức cũng là căn phòng VIP nhất, bên trong còn có một bàn bi-a nữa.
Lúc Giai Tuệ và Vỹ Khang đến thì buổi tiệc cũng đã bắt đầu, có rất nhiều người đến đủ hiểu mối quan hệ của Minh Viễn rộng đến mức nào.
" Cậu đến trễ quá đó. "_ Minh Viễn nhìn thấy hai người liền đặt ly rượu trái cây xuống đi tới gần.
" Quà đây. "
Vỹ Khang đưa 1 phần quà cho Minh Viễn cầm, đây là quà mà Giai Tuệ chuẩn bị cho cậu. Còn Vỹ Khang thì chuyển khoản từ sáng sớm vì anh lưòi chọn quà.
" Haha, đến là vui rồi. "
" Hai người qua đây, tớ giới thiệu bạn của tớ nhé?"
" Qua đây ngồi đi. "
Vương Minh Viễn giới thiệu một chút từng người để biết tên cho dễ xưng hô, ai cũng biết tới Giai Tuệ và Vỹ Khang, còn hai người thì không biết ai cả.
Bọn họ có hơi bất ngờ vì hai học bá lại có mặt ở đây nhưng vì đại ca của bọn họ đã vào lớp giỏi nên cũng không thắc mắc nhiều. Chỉ là không khí đột nhiên có chút ngại ngùng vì có lẽ khoảng cách thường ngày giữa học bá và học tra quá lớn.
Không biết là vô tình hay cố ý mà Minh Viễn đã xếp cô ngồi bên cạnh Du Nhưỡng Nhưỡng.
Mọi người chào hỏi qua loa rồi bắt đầu nhập tiệc.
Có rất nhiều bánh kem được mang tới, đợi Minh Viễn ước xong thổi nến, cắt bánh kem thì tất cả cùng nâng ly.
" Bọn họ trông vui thật đấy! "
Nghiên Giai Tuệ xoay qua nói vào tai của Vỹ Khang.
Dù chỉ là rượu trái cây nhưng vẫn có nồng độ cồn nhất định cho nên có vài người tửu lượng yếu đã say và bắt đầu ca hát nhảy múa.
Trước đây cô cảm thấy họ chỉ toàn chơi bời không chịu học hành, Tạ Bất Dật cũng nói cô là không nên tiếp xúc nhiều với họ, nhưng bây giờ được trải nghiệm mới thấy cái gì cũng có cái hay của nó.
Nghiên Giai Tuệ cô có mọi thứ nhưng cái đáng tiếc nhất với cô chính là tuổi trẻ chỉ có một người mà không có kỉ niệm nào với bạn bè cả. Còn họ, thời thanh xuân của họ thật đẹp, thật nhiệt huyết biết bao.
" Ừ rất vui! "_ Vỹ Khang gật đầu với cô.
Lúc trước anh cũng từng tham gia buổi tiệc này rồi, mọi thứ vẫn diễn ra y hệt như vậy nhưng chỉ khác một điều là lúc ấy Nghiên Giai Tuệ đã hẹn hò với Tạ Bất Dật.
Thiệu Vỹ Khang mượn việc này mà uống say bí tỉ đến nổi quên cả đường về, được Minh Viễn đưa về nhà qua hôm sau cũng nghỉ học luôn.
Khác với lần trước, lần này anh tham gia cùng với Giai Tuệ và cô không hẹn hò với ai cả.
" Tôi với cậu làm bạn không? "
Du Nhưỡng Nhưỡng nghiêng đầu nói lớn vào tai cô vì tiếng nhạc khá ồn. Giai Tuệ xoay qua nhìn cô gái ăn mặc có hướng trưởng thành bên cạnh mình.
Du Nhưỡng Nhưỡng mặc một chiếc đầm body dạng ống không dây màu đen, khoác thêm một chiếc lửng bên ngoài. Lấp ló phía sau đó là một hình xăm " Du Nhưỡng Nhưỡng " chạy theo đường xương quay xanh.
Trái ngược với Du Nhưỡng Nhưỡng có phần trưởng thành và cá tính thì Nghiên Giai Tuệ mặc áo babydoll và quần ngắn phù hợp với lứa tuổi.
" Được! "_ Giai Tuệ mỉm cười.
" Nào! Nào! "
Minh Viễn đứng dậy lấy điều khiển bật một bài nhạc sôi động khác nhưng âm lượng nhỏ hơn một chút.
" Bây giờ tới tiếc mục chơi trò chơi. "
Nhân viên của quán bar mang vào một bộ bài và một chay rượu mạnh, vừa nhìn thì ai cũng đoán ra được sẽ chơi những gì.
Vương Minh Viễn cầm lấy bộ bài xào vài cái ngồi đặt giữa bàn lớn, cậu cầm lấy một chay rượu đổ hết vào ly của mình, dư một phần đổ luôn vào ly của Vỹ Khang.
" Bây giờ, tớ sẽ xoay chay rượu trúng ai thì người đó phải rút lá bài. Trong các lá bài có yêu cầu thì gì người bị trúng phải thực hiện, nhất định phải thực hiện nếu không sẽ phạt rượu. Đây là loại rượu rất mạnh đấy, tửu lượng yếu là say ngay từ 1 ly. "
Vương Minh Viễn đặt luôn chay rượu mạnh xuống bàn. Ở đây đều là các công tử tiểu thư không giàu nhất nhưng chắc chắn không hề tầm thường nên vấn đề đi về sẽ có người lo tất.
" Có ai thắc mắc gì nữa không? "_ Minh Viễn
" Không! "
" Xoay chay đi!! "
Vương Minh Viễn cười to rồi xoay chay, chay thủy tinh xoay nhanh rồi chậm lại và dừng lại đúng ngay trước mặt của Vỹ Khang.
" Hahah "_ Nụ cười dần trở nên mất nhân tính.
Vỹ Khang giật giật khóe môi, ngay cả chuyện này cũng y hệt những gì đã xảy ra. Nếu như anh nhớ không nhầm thì lá bài kia là...
" Nhảy một điệu sexy cho mọi người xem. "
" Hả? "_ Giai Tuệ há hốc mồm, nghĩ tới... nghĩ tới cái cảnh đó...
Eo, kinh tởm.
" Sao? Có làm không đây? "_ Minh Viễn
" Thôi đừng!! Uống đi, hãy tha cho con mắt của tớ. "_ Chương Tường Vũ không muốn, cậu chỉ muốn xem một cô gái nhảy sexy chứ không phải là một thằng đực rựa...
Trong phòng chia ra làm hai phe, nam thì quyết liệt bảo anh mau uống rượu, nữ thì chen chút mong anh nhảy thử vì dáng người của anh rất đẹp. Còn Giai Tuệ và Nhưỡng Nhưỡng thì tất nhiên là theo phe nam rồi, có một mình Minh Viễn là cũng muốn xem anh nhảy.
Thiệu Vỹ Khang không thèm đoi co, có chết anh cũng không làm ra cái chuyện mất mặt ấy nên đã trực tiếp cầm ly rượu lên uống.
" Rượu này có vẻ mạnh lắm đó, cậu uống 1 lần như vậy có ổn không? "
Nghiên Giai Tuệ hơi cau mày nhìn anh một hơi uống hết ly rượu kia, bao tử anh chịu nổi không đây? Dù cô đã chứng kiến anh uống rất nhiều rượu nhưng cũng phải chứng kiến việc anh nôn nhiều máu ra cũng khiến cô vô cùng sợ hãi và ám ảnh.
" Không sao! "
Vỹ Khang cười cười đưa tay lên vuốt tóc cô, nhận ra hành động của mình có hơi mờ ám nên anh nhanh chóng bỏ tay xuống cùng với gương mặt nóng bừng. Giai Tuệ không nhận ra điều đó, cô chỉ lo cho cái bao tử mong manh của anh mà thôi.
" Nào, Vỹ Khang mau quay chay đi. "
Lúc Giai Tuệ và Vỹ Khang đến thì buổi tiệc cũng đã bắt đầu, có rất nhiều người đến đủ hiểu mối quan hệ của Minh Viễn rộng đến mức nào.
" Cậu đến trễ quá đó. "_ Minh Viễn nhìn thấy hai người liền đặt ly rượu trái cây xuống đi tới gần.
" Quà đây. "
Vỹ Khang đưa 1 phần quà cho Minh Viễn cầm, đây là quà mà Giai Tuệ chuẩn bị cho cậu. Còn Vỹ Khang thì chuyển khoản từ sáng sớm vì anh lưòi chọn quà.
" Haha, đến là vui rồi. "
" Hai người qua đây, tớ giới thiệu bạn của tớ nhé?"
" Qua đây ngồi đi. "
Vương Minh Viễn giới thiệu một chút từng người để biết tên cho dễ xưng hô, ai cũng biết tới Giai Tuệ và Vỹ Khang, còn hai người thì không biết ai cả.
Bọn họ có hơi bất ngờ vì hai học bá lại có mặt ở đây nhưng vì đại ca của bọn họ đã vào lớp giỏi nên cũng không thắc mắc nhiều. Chỉ là không khí đột nhiên có chút ngại ngùng vì có lẽ khoảng cách thường ngày giữa học bá và học tra quá lớn.
Không biết là vô tình hay cố ý mà Minh Viễn đã xếp cô ngồi bên cạnh Du Nhưỡng Nhưỡng.
Mọi người chào hỏi qua loa rồi bắt đầu nhập tiệc.
Có rất nhiều bánh kem được mang tới, đợi Minh Viễn ước xong thổi nến, cắt bánh kem thì tất cả cùng nâng ly.
" Bọn họ trông vui thật đấy! "
Nghiên Giai Tuệ xoay qua nói vào tai của Vỹ Khang.
Dù chỉ là rượu trái cây nhưng vẫn có nồng độ cồn nhất định cho nên có vài người tửu lượng yếu đã say và bắt đầu ca hát nhảy múa.
Trước đây cô cảm thấy họ chỉ toàn chơi bời không chịu học hành, Tạ Bất Dật cũng nói cô là không nên tiếp xúc nhiều với họ, nhưng bây giờ được trải nghiệm mới thấy cái gì cũng có cái hay của nó.
Nghiên Giai Tuệ cô có mọi thứ nhưng cái đáng tiếc nhất với cô chính là tuổi trẻ chỉ có một người mà không có kỉ niệm nào với bạn bè cả. Còn họ, thời thanh xuân của họ thật đẹp, thật nhiệt huyết biết bao.
" Ừ rất vui! "_ Vỹ Khang gật đầu với cô.
Lúc trước anh cũng từng tham gia buổi tiệc này rồi, mọi thứ vẫn diễn ra y hệt như vậy nhưng chỉ khác một điều là lúc ấy Nghiên Giai Tuệ đã hẹn hò với Tạ Bất Dật.
Thiệu Vỹ Khang mượn việc này mà uống say bí tỉ đến nổi quên cả đường về, được Minh Viễn đưa về nhà qua hôm sau cũng nghỉ học luôn.
Khác với lần trước, lần này anh tham gia cùng với Giai Tuệ và cô không hẹn hò với ai cả.
" Tôi với cậu làm bạn không? "
Du Nhưỡng Nhưỡng nghiêng đầu nói lớn vào tai cô vì tiếng nhạc khá ồn. Giai Tuệ xoay qua nhìn cô gái ăn mặc có hướng trưởng thành bên cạnh mình.
Du Nhưỡng Nhưỡng mặc một chiếc đầm body dạng ống không dây màu đen, khoác thêm một chiếc lửng bên ngoài. Lấp ló phía sau đó là một hình xăm " Du Nhưỡng Nhưỡng " chạy theo đường xương quay xanh.
Trái ngược với Du Nhưỡng Nhưỡng có phần trưởng thành và cá tính thì Nghiên Giai Tuệ mặc áo babydoll và quần ngắn phù hợp với lứa tuổi.
" Được! "_ Giai Tuệ mỉm cười.
" Nào! Nào! "
Minh Viễn đứng dậy lấy điều khiển bật một bài nhạc sôi động khác nhưng âm lượng nhỏ hơn một chút.
" Bây giờ tới tiếc mục chơi trò chơi. "
Nhân viên của quán bar mang vào một bộ bài và một chay rượu mạnh, vừa nhìn thì ai cũng đoán ra được sẽ chơi những gì.
Vương Minh Viễn cầm lấy bộ bài xào vài cái ngồi đặt giữa bàn lớn, cậu cầm lấy một chay rượu đổ hết vào ly của mình, dư một phần đổ luôn vào ly của Vỹ Khang.
" Bây giờ, tớ sẽ xoay chay rượu trúng ai thì người đó phải rút lá bài. Trong các lá bài có yêu cầu thì gì người bị trúng phải thực hiện, nhất định phải thực hiện nếu không sẽ phạt rượu. Đây là loại rượu rất mạnh đấy, tửu lượng yếu là say ngay từ 1 ly. "
Vương Minh Viễn đặt luôn chay rượu mạnh xuống bàn. Ở đây đều là các công tử tiểu thư không giàu nhất nhưng chắc chắn không hề tầm thường nên vấn đề đi về sẽ có người lo tất.
" Có ai thắc mắc gì nữa không? "_ Minh Viễn
" Không! "
" Xoay chay đi!! "
Vương Minh Viễn cười to rồi xoay chay, chay thủy tinh xoay nhanh rồi chậm lại và dừng lại đúng ngay trước mặt của Vỹ Khang.
" Hahah "_ Nụ cười dần trở nên mất nhân tính.
Vỹ Khang giật giật khóe môi, ngay cả chuyện này cũng y hệt những gì đã xảy ra. Nếu như anh nhớ không nhầm thì lá bài kia là...
" Nhảy một điệu sexy cho mọi người xem. "
" Hả? "_ Giai Tuệ há hốc mồm, nghĩ tới... nghĩ tới cái cảnh đó...
Eo, kinh tởm.
" Sao? Có làm không đây? "_ Minh Viễn
" Thôi đừng!! Uống đi, hãy tha cho con mắt của tớ. "_ Chương Tường Vũ không muốn, cậu chỉ muốn xem một cô gái nhảy sexy chứ không phải là một thằng đực rựa...
Trong phòng chia ra làm hai phe, nam thì quyết liệt bảo anh mau uống rượu, nữ thì chen chút mong anh nhảy thử vì dáng người của anh rất đẹp. Còn Giai Tuệ và Nhưỡng Nhưỡng thì tất nhiên là theo phe nam rồi, có một mình Minh Viễn là cũng muốn xem anh nhảy.
Thiệu Vỹ Khang không thèm đoi co, có chết anh cũng không làm ra cái chuyện mất mặt ấy nên đã trực tiếp cầm ly rượu lên uống.
" Rượu này có vẻ mạnh lắm đó, cậu uống 1 lần như vậy có ổn không? "
Nghiên Giai Tuệ hơi cau mày nhìn anh một hơi uống hết ly rượu kia, bao tử anh chịu nổi không đây? Dù cô đã chứng kiến anh uống rất nhiều rượu nhưng cũng phải chứng kiến việc anh nôn nhiều máu ra cũng khiến cô vô cùng sợ hãi và ám ảnh.
" Không sao! "
Vỹ Khang cười cười đưa tay lên vuốt tóc cô, nhận ra hành động của mình có hơi mờ ám nên anh nhanh chóng bỏ tay xuống cùng với gương mặt nóng bừng. Giai Tuệ không nhận ra điều đó, cô chỉ lo cho cái bao tử mong manh của anh mà thôi.
" Nào, Vỹ Khang mau quay chay đi. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.