Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ
Chương 169: Cuồng Nộ (2)
Tlucc
21/05/2024
༺ Cuồng Nộ (2) ༻
"Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu Đánh Giá Quyết Đấu giữa học viên năm nhất và năm hai."
Sân quyết đấu của Khoa Ma Thuật.
Có bốn sân đấu hình mái vòm và Snow White đang ngồi làm khán giả ở một trong số đó.
"Kyaaaa! Giáo sư của iem!!"
"Haa, haaa!"
"Giáo sư Fernando, em yêu thầy!"
"Tôi vừa mới giao mắt với Giáo sư Fernando đó!"
Với sự xuất hiện của Fernando Frost, vị giáo sư đẹp trai, tóc bạc phụ trách học viên năm nhất Khoa Ma Thuật, sân quyết đấu tràn ngập tiếng la hét của các nữ sinh.
Giáo sư Fernando chỉ tỏ ra thờ ơ. Thái độ lạnh lùng của anh ấy chỉ càng khơi dậy niềm đam mê của các nữ sinh.
"Hãy im lặng và lắng nghe. Bây giờ tôi sẽ giải thích các quy tắc Đánh Giá Quyết Đấu."
Giáo sư Fernando đứng giữa sân đấu, giải thích các quy tắc đánh giá qua loa.
Nó giống hệt như trước đây.
Đầu hàng bị cấm trong phút đầu tiên của trận đấu. Trận quyết đấu ngay lập tức kết thúc khi có người ngất xỉu, mất khả năng chiến đấu hoặc tuyên bố đầu hàng.
Kaboom───!
Vu vútt───!
Theo tiếng gọi của trọng tài, các học viên từ hàng ghế khán giả bước xuống sàn quyết đấu và bắt đầu trận đấu tay đôi của mình.
Trận quyết đấu sẽ kết thúc với phản hồi từ ban giám khảo. Tùy chọn, phản hồi có thể được nhận sau đó dưới dạng đánh giá bằng văn bản, tùy thuộc vào mong muốn của học viên.
White đã run rẩy kể từ khi thức dậy vào buổi sáng. Đã lâu rồi cô mới cảm thấy hồi hộp như thế này.
Không biết từ lúc nào, cô nhận ra rằng mình đang nhìn Isaac, đàn anh với mái tóc lam bạc đang ngồi ở một ghế khán giả khác. Isaac, với Quyền trượng Zhonya đeo trên vai, đang quan sát sân quyết đấu thì nhận thấy ánh mắt của White và chạm mắt cô.
Isaac vẫy tay nhẹ với một nụ cười, dường như đang nói: 'Em có thể làm được'.
Thấy vậy, White bật cười, làm dịu đi sự căng thẳng. Quả thực, trong số những người ở Học viện, cô cảm thấy thoải mái và yêu mến Tiền bối Isaac nhất.
Sau cùng thì,
"Năm nhất lớp D, Snow White von Kairos Elfieto. Năm nhất lớp A, Miya. Hãy tiến về phía trước!"
Trọng tài đã gọi.
Sự chú ý của học viên ngay lập tức bị thu hút. Đó là một trận đấu giữa hai thái cực, người đứng cuối cùng và kẻ đứng đầu.
Nếu chỉ có vậy thì mọi người sẽ coi người đứng cuối là ngu ngốc, nhưng việc cô là Công Chúa Đế Quốc Zelver đã thu hút sự quan tâm của mọi người.
"Đến lúc rồi..."
White lại nhìn Isaac.
Isaac gật đầu với cô và White cũng gật đầu đáp lại.
Vì vậy, Snow White, nàng Công chúa có cái tên phù hợp với vẻ ngoài trắng trẻo của mình...
...Và Miya, Nữ Tu Sĩ với mái tóc đen như ngọc bích bồng bềnh, bước từ nơi khán giả xuống sân quyết đấu.
Các học viên thì thầm với nhau.
Sự chênh lệch kỹ năng như vậy sẽ không tốt cho cả hai bên.
Người đứng cuối chắc chắn sẽ thua do sự chênh lệch sức mạnh quá lớn, và người đứng đầu sẽ không giành được nhiều lợi ích ngay cả khi thắng.
Tuy nhiên, chỉ cần White có thể đấu một trận đàng hoàng với Miya thì cô không quan tâm đến kết quả.
Trên sân quyết đấu.
White tỏ ra lo lắng rõ ràng, trong khi Miya lại thể hiện thái độ tự tin.
"Các phương tiện là không giới hạn. Đầu hàng bị cấm trong phút đầu tiên. Nếu một bên ngất xỉu hoặc mất khả năng chiến đấu, trận đấu sẽ kết thúc vào đúng thời điểm đó. Hãy tiến hành trận quyết đấu với sự tôn trọng lẫn nhau."
Sau lời giải thích ngắn gọn của trọng tài, White trả lời "Vâng!" và Miya gật đầu.
Các giám khảo nín thở theo dõi đấu trường. Là Công Chúa Đế Quốc Zelver và Nữ Tu Sĩ đến từ Đông Quốc, hai nữ sinh này chính là nguyên nhân gây ra một sự chấn động đáng kể trong Học viện.
"Vậy thì, hãy sẵn sàng...! Trận đấu bắt đầu!"
Trọng tài giơ tay tuyên bố bắt đầu trận đấu rồi lùi lại.
Trận quyết đấu với kết quả rõ ràng đã bắt đầu.
Miya khoanh tay, không hề cử động. Cô ấy không hề tỏ ra dấu hiệu gì về việc triển khai pháp trận hay chuẩn bị chiến đấu.
Cô ấy chỉ đơn giản là nở một nụ cười.
Ngược lại, White chuẩn bị một pháp trận màu lục nhạt giữa không trung, sẵn sàng thi triển ma thuật bất cứ lúc nào.
"Miya, cảm ơn cô đã chấp nhận trận đấu này."
White nói điều này với vẻ mặt nghiêm túc.
"Tôi đến đây...!"
Giờ là lúc cô thể hiện thành quả của những nỗ lực không ngừng nghỉ hàng ngày của mình.
Ngay cả khi cô không thể trở thành bạn bè với Miya, cô vẫn nhắm đến việc xây dựng mối quan hệ thân thiện với cô ấy ít nhất.
White quyết tâm cống hiến tất cả những gì mình có trong cuộc đọ sức này.
White đưa cánh tay phải của mình về phía Miya. Pháp trận Phong nguyên tố bắt đầu phát sáng.
Làn gió nhẹ được tăng cường mana màu lục nhạt, mạnh mẽ hơn.
Cô đã phát động nó.
Vúttt─────!!
Pháp trận giải phóng một cơn lốc.
Phong Ma Pháp 4 Sao, [Phong Lốc]. Mặc dù vẫn ở mức chưa tinh luyện nhưng cô đã có thể thi triển nó.
Nó kém mạnh hơn Phong Ma Pháp 3 Sao, [Phong Kiếm] mà cô đã chăm chỉ thành thạo.
Tuy nhiên, nó có lợi thế là có phạm vi tấn công rộng nhất trong số các ma thuật của White.
Cơn lốc màu lục nhạt quét qua đấu trường, nhấn chìm Miya. Một kết giới bảo vệ trong suốt được triển khai xung quanh khán giả, che chắn họ khỏi tác động của ma thuật của White.
Chính lúc đó,
Vútt───!
Ngọn lửa đỏ cuộn tròn, cuốn theo gió.
Mana áp đảo. Cảm giác như trọng lực đã tăng lên gấp nhiều lần như thể có thứ gì đó nặng nề đang đè xuống toàn bộ cơ thể cô. Sự sợ hãi lan khắp khuôn mặt của White.
Chẳng bao lâu, ngọn lửa dữ dội đã nuốt chửng cơn gió của White và phun trào thành một cột lửa.
Hoả Ma Pháp 4 Sao, [Viêm Trụ].
Trong cột lửa xoắn ốc, có thể nhìn thấy khuôn mặt của Miya, vẫn đang mỉm cười.
Miya nhẹ nhàng vẫy chiếc quạt đen gấp lại của mình, khiến cơn lốc ngập trong lửa bay đi.
"...!!"
Vù─.
Vu vútttt───!!!
White phản công lần nữa bằng [Phong Lốc], nhưng ma thuật của cô dễ dàng bị ngọn lửa của Miya nuốt chửng.
Nhìn ngọn lửa lan rộng không thể tránh khỏi, White cảm nhận được thất bại sắp xảy ra của mình.
Sự chênh lệch về kỹ năng là một thực tế tàn nhẫn và khắc nghiệt. White không còn cơ hội làm gì ngoài việc bị choáng ngợp.
Hơn nữa, White vẫn chưa biết cách sử dụng Ma Pháp 4 Sao, [Tường Gió]. Vì vậy, cô chỉ có thể tập trung vào [Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản] mà cô đã khoác lên da và dùng tay che mặt.
Chính lúc đó.
Vútt──.
Ngọn lửa thay vì nhấn chìm White lại tách ra ngay trước mũi cô.
Ngọn lửa lan ra mọi hướng, tạo thành những bức tường lửa cao chót vót.
Hành động này có vẻ cố ý như muốn chặn tầm nhìn của trọng tài và khán giả.
Bên trong không gian được tạo ra bởi ngọn lửa, tràn ngập sức nóng mãnh liệt đến mức khiến người ta cảm thấy ngột ngạt,
Chỉ còn lại White và Miya trong không gian biệt lập này.
Sự ngưỡng mộ đối với kỹ năng điều khiển Hoả nguyên tố như thể nó là tay chân của chính cô ấy giờ chỉ còn là thứ yếu.
Miya đang đến gần.
Mặc dù run rẩy vì bản năng sợ hãi, White vẫn cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh và lập trường chiến đấu. Mặt khác, Miya vẫn nở nụ cười thoải mái.
Miya dừng lại trước mặt White.
Và rồi, Miya nhếch môi mỉm cười.
Giọng nói của Miya hòa lẫn với tiếng lách tách của ngọn lửa, nhẹ nhàng truyền tải những lời mà White không bao giờ muốn nghe.
Dần dần, một bóng đen bao trùm lên khuôn mặt của White.
Cô không còn quan tâm đến việc khó thở vì cái nóng hay nỗi sợ hãi trước sự chênh lệch sức mạnh quá lớn.
Chỉ một vài lời nói thôi cũng đủ khơi dậy một cơn thịnh nộ không thể chịu nổi bên trong White thuần khiết và tốt bụng.
"...Ngươi nói cái gì?"
White từ bỏ phát ngôn trang trọng.
Mặc dù giọng nói đe dọa của cô, Miya chỉ đáp lại bằng một nụ cười ranh mãnh hơn.
"Sao lại có vẻ mặt nghiêm nghị như vậy? Không phải là ta đã nói gì sai đâu."
"..."
"Nếu ngươi muốn nghe, ta có thể lặp lại."
Miya nhẹ nhàng vẫy ngón tay.
"Là về mẹ của ngươi, người đã lên thiên đường và cô con gái yếu đuối đáng thương của bà ta, người đã mấy lần suýt bị bà ám sát. Làm sao một Công chúa đã trải qua tất cả những điều đó mà vẫn yếu đuối như vậy?"
Vúttttt────!!
Cơn tức giận bóp nghẹt lồng ngực cô ngày càng dữ dội, đầu White chạy với tốc độ chóng mặt.
Ngay lập tức, White tính toán và tạo ra ba pháp trận. Đối với cô, người trước đây đã phải vật lộn để triển khai dù chỉ một cái, đây là một tiến bộ đáng chú ý.
Đôi khi, sự tức giận tột độ có thể mang lại sự bình tĩnh một cách nghịch lý. Đó là trường hợp của White vào thời điểm này.
Tình bạn. Hòa bình. Sự thuần khiết. Bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa.
Vào lúc đó, cô cảm thấy mình sẽ mất trí nếu không tung ra đòn tấn công thích hợp vào Nữ Tu Sĩ tóc đen.
Vútt──.
Khi bức tường lửa rút đi, sân quyết đấu một lần nữa lại hiện rõ.
Trọng tài, giám khảo và các học viên trên khán đài đều theo dõi đấu trường với vẻ mặt bàng hoàng.
Không có lời nào phát ra từ miệng White. Cô chỉ đơn giản tiếp tục tung ra các đòn tấn công của mình vào Miya.
Sử dụng mana của mình, hết lần này đến lần khác.
Phù──!!
Xoẹt───!!
Nhát chém gió, [Phong Kiếm], và [Phong Lốc] 4 sao, đồng thời tung ra một loạt đòn tấn công. Đây là sức mạnh tối đa mà White có thể tập hợp được vào thời điểm này.
Tuy nhiên, ngọn lửa tạo ra từ pháp trận của Miya dễ dàng nuốt chửng những ma thuật chứa đựng toàn bộ sức mạnh của White.
Đó là một kết quả được mong đợi.
Miya vẫy chiếc quạt đen của mình.
[Hiệu Quả Nguyên Tố] vượt trội của cô đã mở rộng phạm vi mà cô có thể triển khai pháp trận. Do đó, pháp trận của Miya hình thành xung quanh White.
"...!"
Vúttt──!
Kaboom───!
Một cuộc tấn công dữ dội.
Ngọn lửa mana dày đặc thiêu rụi White một cách không thương tiếc.
Nó giống như chứng kiến một cuộc hành quyết bằng lửa.
Những tiếng hét xé toạc không khí giữa ngọn lửa rực cháy.
Miya, lấy chiếc quạt che miệng, lắng nghe tiếng hét đau đớn của White.
Khi ngọn lửa tắt, White, trong bộ đồng phục cháy đen, yếu ớt khuỵu xuống.
Mặc dù cô đã cố gắng bảo vệ mái tóc của mình bằng Phong Ma Pháp, nhưng chỉ một phần mái tóc trắng tinh của cô bị cháy sém.
Không thể phủ nhận tình trạng thể chất của cô rất khủng khiếp.
Tuy nhiên, White vẫn tỉnh táo bất chấp cơn đau tột cùng, trừng mắt nhìn Miya một cách dữ dội mà không bất tỉnh.
"Không sao cả."
Miya đã tò mò về White thực sự là ai, tự hỏi liệu cô có thể là một người độc ác đằng sau vẻ ngoài tốt bụng hay không.
Nhưng bây giờ cô ấy đã chắc chắn. White chỉ đơn thuần là một con người trong trắng, thuần khiết. Đối với Miya, cô chẳng khác gì một con bọ bất lực, kém thú vị, loại người mà cô ấy khinh thường nhất.
Mất hứng thú, Miya nhìn White với vẻ mặt chán nản.
"Bây giờ đã chịu đầu hàng chưa?"
Miya ngồi xổm xuống trước mặt White, hỏi câu này.
White, thở hổn hển và run rẩy vì giận dữ, trừng mắt nhìn Miya.
"Thực sự thì ngươi thật nhàm chán. Aaa, nếu ngươi không chịu đầu hàng, ta sẽ lột trần ngươi ngay tại đây nhé? Sẽ rất vui phải không? Dù sao thì đồng phục của ngươi cũng là một mớ hỗn độn. Sẽ không tệ nếu để mọi người ở đây nhìn thấy cơ thể trần trụi của ngươi, nhỉ...?"
Một lần nữa, Phong Ma Pháp, [Phong Kiếm], lại tấn công Miya.
Nó rất yếu. Miya không cần phải phản đòn. [Phong Kiếm] thậm chí không thể làm xước Miya, được bao bọc trong [Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản] điêu luyện của cô ấy.
Mana của White đã bộc lộ giới hạn do những đòn tấn công liên tiếp mà cô vừa thực hiện với tất cả sức mạnh mà cô có thể tập hợp được.
Vì điều này, ngay cả [Phong Kiếm] cũng không thể giải phóng sức mạnh thông thường của nó.
"Ngươi tức giận đến thế cơ à? Giờ ngươi ghét ta lắm hả?"
"..."
"Là... tóc à."
Miya nhìn xuống vài sợi tóc đen rơi xuống sàn đấu trường và lẩm bẩm như thể vừa nhận ra điều gì đó.
Ngay sau đó.
Tay phải Miya nắm tóc White, tay trái đấm thẳng vào bụng cô.
Kaboom──!!
"Hự!!"
Miya liên tục ngưng tụ và phát nổ Hoả Ma Pháp bằng tay trái, đấm vào bụng White.
Bị nắm tóc, cơ thể của White bất động, buộc phải chịu đựng toàn bộ sức mạnh ma thuật của Miya.
"Con ả chết tiệt này...!"
Những đường gân nổi lên trên trán Miya, vẻ mặt cô ấy pha trộn giữa khó chịu và tức giận.
Giữ thăng bằng để giữ cho White tỉnh táo nhưng vẫn đau đớn, Miya kiểm soát cường độ tấn công của mình, liên tục gây ra các vụ nổ ở bụng White.
"Sao ngươi dám, tóc của ta...!"
"Aa, Aaa..."
Mặc dù mái tóc của Miya không có sự thay đổi rõ ràng nào, nhưng việc một người như vậy cắt đi một vài sợi đã khơi dậy cơn thịnh nộ không thể nguôi ngoai trong cô ấy.
White dường như thậm chí không thể hét lên, chỉ có thể phát ra một tiếng rên rỉ đáng thương xen lẫn tiếng nức nở.
Tuy nhiên, cô vẫn không bỏ cuộc. Ý chí của cô, được thúc đẩy bởi sự tức giận, kiêu hãnh và khát khao chiến thắng, đã khiến cô không thể lùi bước.
Vì vậy, Miya tiếp tục gây đau đớn, lợi dụng cảm xúc của White.
Trọng tài đổ mồ hôi lạnh, không thể can thiệp vào trận đấu, còn White vẫn không chịu bỏ cuộc.
Tất cả những gì anh ấy có thể làm là hy vọng White sẽ sớm đầu hàng.
"Vì lợi ích của Đế Quốc, ngươi đã cố làm điều này điều kia với ta phải không?"
"Gừ...!"
Bùm─!
"Cuối cùng thì ngươi cũng không thể làm được gì cả."
"Aaa..."
Bùm─!
"Yếu đuối như ngươi, sao lại dám kiêu ngạo như vậy hả? Snow White?"
"Aaaa, Aaa..."
Bùm─!
Trong sân quyết đấu, chỉ có âm thanh Hoả Ma Pháp bùng nổ của Miya vang vọng.
Giọng nói của Miya không đến được với khán giả nhưng các học viên thì thầm với nhau với vẻ mặt kinh ngạc.
"Ngay cả đối với một trận quyết đấu, chẳng phải điều này là quá đáng sao...?"
"Đó chỉ là... tra tấn, không phải quyết đấu."
"Không, chúng ta vẫn nên xem xét nó đến cùng."
"Đồ ngốc, cậu còn gọi cái này là quyết đấu à? Công Chúa Điện Hạ gần như không trụ vững được, cố gắng không bị ngất xỉu."
"Ơ..."
Trận quyết đấu lẽ ra đã được coi là kết thúc rồi.
Thậm chí, trước nguy cơ bị tố lạm quyền, trọng tài đã tính đến việc dừng trận đấu vì sự an toàn của học viên.
Đôi mắt đỏ ngầu của White bắt đầu trợn ngược. Cơ thể cô dường như đang gào thét để thoát khỏi cơn đau.
Nhưng White không thể bỏ cuộc.
Thịch.
Nắm đấm của White yếu ớt giơ lên và chạm vào má Miya.
Trong khoảnh khắc đó, một sự im lặng rơi xuống.
"Ồ..."
Những đường gân trên trán Miya phồng lên dữ dội hơn.
Cô ấy bỏ tay ra khỏi cái bụng rách nát của White, nắm lấy cổ họng cô rồi đứng dậy.
"Gaa...!"
White không thở được. Thật là đau đớn.
Hoả mana cuộn xoáy trên tay Miya.
Mặc dù chỉ cần thốt ra từ "đầu hàng" là đủ nhưng White không thể tự mình nói ra điều đó.
Sự tức giận của cô không thể chịu đựng nổi, và sự thất vọng vì bất lực trước Miya khiến cô gần như phát điên.
"Hãy kết thúc nó ở đây."
Giọng Miya đầy mỉa mai.
Điều này thật nguy hiểm. Ngay cả khi Hồi Phục Ma Pháp có thể được áp dụng sau trận đấu, những vết thương quá nghiêm trọng vẫn có thể đe dọa đến tính mạng của học viên.
"Đủ rồi, Miya...!"
Đúng lúc trọng tài chuẩn bị hét lên khẩn trương: "Dừng trận đấu",
Một nam sinh bất ngờ xuất hiện ngay bên cạnh White và Miya.
Anh chạm nhẹ vào cánh tay của Miya đang khiến White nghẹn ngào.
Miya cau mày nhìn nam sinh dám động tay vào mình.
"Ngon động thủ ta xem."
Giọng anh lạnh lùng.
Mái tóc màu lam bạc. Cà vạt đồng phục học viên với chiếc trâm cài màu xanh lam tượng trưng cho học viên năm hai.
Đó là Isaac, học viên năm hai.
Vô cảm. Đôi mắt của anh bị che khuất bởi mái tóc phấp phới. Con ngươi đỏ thẫm của anh phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Sự xâm nhập bất ngờ đã làm bầu không khí trong đấu trường nặng nề.
"Xin chào, tiền bối? Tại sao anh lại gây rối trận quyết đấu của chúng tôi?"
Miya hỏi với nụ cười ngọt ngào và giọng điệu nhẹ nhàng.
Thay vì trả lời, Isaac chỉ về phía White. Miya quay đầu lại nhìn.
Đôi mắt của White trợn ngược, cơ thể cô mềm nhũn. Cô đã bất tỉnh, thậm chí không thể nhắm mắt lại.
Cuối cùng cô đã đạt đến giới hạn của mình giữa nỗi đau khủng khiếp.
"À, nó ngất luôn rồi."
Miya cười khúc khích rồi thả cổ họng White ra.
Với một tiếng uỵch, cơ thể của White bất lực đổ sụp xuống sàn cứng lạnh lẽo.
Isaac nhìn xuống White, người lúc này đã hoàn toàn kiệt sức.
Trong phút chốc, vô số cảm xúc dâng trào trong lòng anh.
Ngoài mái tóc lam bạc, đôi mắt đỏ thẫm của anh lạnh lùng như mùa đông lạnh giá nhất. Cơn giận sâu như vực thẳm bao trùm toàn bộ con người anh.
Cảm xúc của anh rò rỉ khắp đấu trường, bao bọc nó trong sự ớn lạnh.
Trong sự im lặng sâu sắc, các học viên bị sát khí của Isaac áp đảo, nuốt khan.
"Miya..."
Mắt Isaac hướng về phía Miya.
Giọng nói của anh, vừa bình tĩnh vừa lạnh lùng, vang vọng khắp đấu trường.
"...Đấu với ta ngay lập tức."
"Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu Đánh Giá Quyết Đấu giữa học viên năm nhất và năm hai."
Sân quyết đấu của Khoa Ma Thuật.
Có bốn sân đấu hình mái vòm và Snow White đang ngồi làm khán giả ở một trong số đó.
"Kyaaaa! Giáo sư của iem!!"
"Haa, haaa!"
"Giáo sư Fernando, em yêu thầy!"
"Tôi vừa mới giao mắt với Giáo sư Fernando đó!"
Với sự xuất hiện của Fernando Frost, vị giáo sư đẹp trai, tóc bạc phụ trách học viên năm nhất Khoa Ma Thuật, sân quyết đấu tràn ngập tiếng la hét của các nữ sinh.
Giáo sư Fernando chỉ tỏ ra thờ ơ. Thái độ lạnh lùng của anh ấy chỉ càng khơi dậy niềm đam mê của các nữ sinh.
"Hãy im lặng và lắng nghe. Bây giờ tôi sẽ giải thích các quy tắc Đánh Giá Quyết Đấu."
Giáo sư Fernando đứng giữa sân đấu, giải thích các quy tắc đánh giá qua loa.
Nó giống hệt như trước đây.
Đầu hàng bị cấm trong phút đầu tiên của trận đấu. Trận quyết đấu ngay lập tức kết thúc khi có người ngất xỉu, mất khả năng chiến đấu hoặc tuyên bố đầu hàng.
Kaboom───!
Vu vútt───!
Theo tiếng gọi của trọng tài, các học viên từ hàng ghế khán giả bước xuống sàn quyết đấu và bắt đầu trận đấu tay đôi của mình.
Trận quyết đấu sẽ kết thúc với phản hồi từ ban giám khảo. Tùy chọn, phản hồi có thể được nhận sau đó dưới dạng đánh giá bằng văn bản, tùy thuộc vào mong muốn của học viên.
White đã run rẩy kể từ khi thức dậy vào buổi sáng. Đã lâu rồi cô mới cảm thấy hồi hộp như thế này.
Không biết từ lúc nào, cô nhận ra rằng mình đang nhìn Isaac, đàn anh với mái tóc lam bạc đang ngồi ở một ghế khán giả khác. Isaac, với Quyền trượng Zhonya đeo trên vai, đang quan sát sân quyết đấu thì nhận thấy ánh mắt của White và chạm mắt cô.
Isaac vẫy tay nhẹ với một nụ cười, dường như đang nói: 'Em có thể làm được'.
Thấy vậy, White bật cười, làm dịu đi sự căng thẳng. Quả thực, trong số những người ở Học viện, cô cảm thấy thoải mái và yêu mến Tiền bối Isaac nhất.
Sau cùng thì,
"Năm nhất lớp D, Snow White von Kairos Elfieto. Năm nhất lớp A, Miya. Hãy tiến về phía trước!"
Trọng tài đã gọi.
Sự chú ý của học viên ngay lập tức bị thu hút. Đó là một trận đấu giữa hai thái cực, người đứng cuối cùng và kẻ đứng đầu.
Nếu chỉ có vậy thì mọi người sẽ coi người đứng cuối là ngu ngốc, nhưng việc cô là Công Chúa Đế Quốc Zelver đã thu hút sự quan tâm của mọi người.
"Đến lúc rồi..."
White lại nhìn Isaac.
Isaac gật đầu với cô và White cũng gật đầu đáp lại.
Vì vậy, Snow White, nàng Công chúa có cái tên phù hợp với vẻ ngoài trắng trẻo của mình...
...Và Miya, Nữ Tu Sĩ với mái tóc đen như ngọc bích bồng bềnh, bước từ nơi khán giả xuống sân quyết đấu.
Các học viên thì thầm với nhau.
Sự chênh lệch kỹ năng như vậy sẽ không tốt cho cả hai bên.
Người đứng cuối chắc chắn sẽ thua do sự chênh lệch sức mạnh quá lớn, và người đứng đầu sẽ không giành được nhiều lợi ích ngay cả khi thắng.
Tuy nhiên, chỉ cần White có thể đấu một trận đàng hoàng với Miya thì cô không quan tâm đến kết quả.
Trên sân quyết đấu.
White tỏ ra lo lắng rõ ràng, trong khi Miya lại thể hiện thái độ tự tin.
"Các phương tiện là không giới hạn. Đầu hàng bị cấm trong phút đầu tiên. Nếu một bên ngất xỉu hoặc mất khả năng chiến đấu, trận đấu sẽ kết thúc vào đúng thời điểm đó. Hãy tiến hành trận quyết đấu với sự tôn trọng lẫn nhau."
Sau lời giải thích ngắn gọn của trọng tài, White trả lời "Vâng!" và Miya gật đầu.
Các giám khảo nín thở theo dõi đấu trường. Là Công Chúa Đế Quốc Zelver và Nữ Tu Sĩ đến từ Đông Quốc, hai nữ sinh này chính là nguyên nhân gây ra một sự chấn động đáng kể trong Học viện.
"Vậy thì, hãy sẵn sàng...! Trận đấu bắt đầu!"
Trọng tài giơ tay tuyên bố bắt đầu trận đấu rồi lùi lại.
Trận quyết đấu với kết quả rõ ràng đã bắt đầu.
Miya khoanh tay, không hề cử động. Cô ấy không hề tỏ ra dấu hiệu gì về việc triển khai pháp trận hay chuẩn bị chiến đấu.
Cô ấy chỉ đơn giản là nở một nụ cười.
Ngược lại, White chuẩn bị một pháp trận màu lục nhạt giữa không trung, sẵn sàng thi triển ma thuật bất cứ lúc nào.
"Miya, cảm ơn cô đã chấp nhận trận đấu này."
White nói điều này với vẻ mặt nghiêm túc.
"Tôi đến đây...!"
Giờ là lúc cô thể hiện thành quả của những nỗ lực không ngừng nghỉ hàng ngày của mình.
Ngay cả khi cô không thể trở thành bạn bè với Miya, cô vẫn nhắm đến việc xây dựng mối quan hệ thân thiện với cô ấy ít nhất.
White quyết tâm cống hiến tất cả những gì mình có trong cuộc đọ sức này.
White đưa cánh tay phải của mình về phía Miya. Pháp trận Phong nguyên tố bắt đầu phát sáng.
Làn gió nhẹ được tăng cường mana màu lục nhạt, mạnh mẽ hơn.
Cô đã phát động nó.
Vúttt─────!!
Pháp trận giải phóng một cơn lốc.
Phong Ma Pháp 4 Sao, [Phong Lốc]. Mặc dù vẫn ở mức chưa tinh luyện nhưng cô đã có thể thi triển nó.
Nó kém mạnh hơn Phong Ma Pháp 3 Sao, [Phong Kiếm] mà cô đã chăm chỉ thành thạo.
Tuy nhiên, nó có lợi thế là có phạm vi tấn công rộng nhất trong số các ma thuật của White.
Cơn lốc màu lục nhạt quét qua đấu trường, nhấn chìm Miya. Một kết giới bảo vệ trong suốt được triển khai xung quanh khán giả, che chắn họ khỏi tác động của ma thuật của White.
Chính lúc đó,
Vútt───!
Ngọn lửa đỏ cuộn tròn, cuốn theo gió.
Mana áp đảo. Cảm giác như trọng lực đã tăng lên gấp nhiều lần như thể có thứ gì đó nặng nề đang đè xuống toàn bộ cơ thể cô. Sự sợ hãi lan khắp khuôn mặt của White.
Chẳng bao lâu, ngọn lửa dữ dội đã nuốt chửng cơn gió của White và phun trào thành một cột lửa.
Hoả Ma Pháp 4 Sao, [Viêm Trụ].
Trong cột lửa xoắn ốc, có thể nhìn thấy khuôn mặt của Miya, vẫn đang mỉm cười.
Miya nhẹ nhàng vẫy chiếc quạt đen gấp lại của mình, khiến cơn lốc ngập trong lửa bay đi.
"...!!"
Vù─.
Vu vútttt───!!!
White phản công lần nữa bằng [Phong Lốc], nhưng ma thuật của cô dễ dàng bị ngọn lửa của Miya nuốt chửng.
Nhìn ngọn lửa lan rộng không thể tránh khỏi, White cảm nhận được thất bại sắp xảy ra của mình.
Sự chênh lệch về kỹ năng là một thực tế tàn nhẫn và khắc nghiệt. White không còn cơ hội làm gì ngoài việc bị choáng ngợp.
Hơn nữa, White vẫn chưa biết cách sử dụng Ma Pháp 4 Sao, [Tường Gió]. Vì vậy, cô chỉ có thể tập trung vào [Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản] mà cô đã khoác lên da và dùng tay che mặt.
Chính lúc đó.
Vútt──.
Ngọn lửa thay vì nhấn chìm White lại tách ra ngay trước mũi cô.
Ngọn lửa lan ra mọi hướng, tạo thành những bức tường lửa cao chót vót.
Hành động này có vẻ cố ý như muốn chặn tầm nhìn của trọng tài và khán giả.
Bên trong không gian được tạo ra bởi ngọn lửa, tràn ngập sức nóng mãnh liệt đến mức khiến người ta cảm thấy ngột ngạt,
Chỉ còn lại White và Miya trong không gian biệt lập này.
Sự ngưỡng mộ đối với kỹ năng điều khiển Hoả nguyên tố như thể nó là tay chân của chính cô ấy giờ chỉ còn là thứ yếu.
Miya đang đến gần.
Mặc dù run rẩy vì bản năng sợ hãi, White vẫn cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh và lập trường chiến đấu. Mặt khác, Miya vẫn nở nụ cười thoải mái.
Miya dừng lại trước mặt White.
Và rồi, Miya nhếch môi mỉm cười.
Giọng nói của Miya hòa lẫn với tiếng lách tách của ngọn lửa, nhẹ nhàng truyền tải những lời mà White không bao giờ muốn nghe.
Dần dần, một bóng đen bao trùm lên khuôn mặt của White.
Cô không còn quan tâm đến việc khó thở vì cái nóng hay nỗi sợ hãi trước sự chênh lệch sức mạnh quá lớn.
Chỉ một vài lời nói thôi cũng đủ khơi dậy một cơn thịnh nộ không thể chịu nổi bên trong White thuần khiết và tốt bụng.
"...Ngươi nói cái gì?"
White từ bỏ phát ngôn trang trọng.
Mặc dù giọng nói đe dọa của cô, Miya chỉ đáp lại bằng một nụ cười ranh mãnh hơn.
"Sao lại có vẻ mặt nghiêm nghị như vậy? Không phải là ta đã nói gì sai đâu."
"..."
"Nếu ngươi muốn nghe, ta có thể lặp lại."
Miya nhẹ nhàng vẫy ngón tay.
"Là về mẹ của ngươi, người đã lên thiên đường và cô con gái yếu đuối đáng thương của bà ta, người đã mấy lần suýt bị bà ám sát. Làm sao một Công chúa đã trải qua tất cả những điều đó mà vẫn yếu đuối như vậy?"
Vúttttt────!!
Cơn tức giận bóp nghẹt lồng ngực cô ngày càng dữ dội, đầu White chạy với tốc độ chóng mặt.
Ngay lập tức, White tính toán và tạo ra ba pháp trận. Đối với cô, người trước đây đã phải vật lộn để triển khai dù chỉ một cái, đây là một tiến bộ đáng chú ý.
Đôi khi, sự tức giận tột độ có thể mang lại sự bình tĩnh một cách nghịch lý. Đó là trường hợp của White vào thời điểm này.
Tình bạn. Hòa bình. Sự thuần khiết. Bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa.
Vào lúc đó, cô cảm thấy mình sẽ mất trí nếu không tung ra đòn tấn công thích hợp vào Nữ Tu Sĩ tóc đen.
Vútt──.
Khi bức tường lửa rút đi, sân quyết đấu một lần nữa lại hiện rõ.
Trọng tài, giám khảo và các học viên trên khán đài đều theo dõi đấu trường với vẻ mặt bàng hoàng.
Không có lời nào phát ra từ miệng White. Cô chỉ đơn giản tiếp tục tung ra các đòn tấn công của mình vào Miya.
Sử dụng mana của mình, hết lần này đến lần khác.
Phù──!!
Xoẹt───!!
Nhát chém gió, [Phong Kiếm], và [Phong Lốc] 4 sao, đồng thời tung ra một loạt đòn tấn công. Đây là sức mạnh tối đa mà White có thể tập hợp được vào thời điểm này.
Tuy nhiên, ngọn lửa tạo ra từ pháp trận của Miya dễ dàng nuốt chửng những ma thuật chứa đựng toàn bộ sức mạnh của White.
Đó là một kết quả được mong đợi.
Miya vẫy chiếc quạt đen của mình.
[Hiệu Quả Nguyên Tố] vượt trội của cô đã mở rộng phạm vi mà cô có thể triển khai pháp trận. Do đó, pháp trận của Miya hình thành xung quanh White.
"...!"
Vúttt──!
Kaboom───!
Một cuộc tấn công dữ dội.
Ngọn lửa mana dày đặc thiêu rụi White một cách không thương tiếc.
Nó giống như chứng kiến một cuộc hành quyết bằng lửa.
Những tiếng hét xé toạc không khí giữa ngọn lửa rực cháy.
Miya, lấy chiếc quạt che miệng, lắng nghe tiếng hét đau đớn của White.
Khi ngọn lửa tắt, White, trong bộ đồng phục cháy đen, yếu ớt khuỵu xuống.
Mặc dù cô đã cố gắng bảo vệ mái tóc của mình bằng Phong Ma Pháp, nhưng chỉ một phần mái tóc trắng tinh của cô bị cháy sém.
Không thể phủ nhận tình trạng thể chất của cô rất khủng khiếp.
Tuy nhiên, White vẫn tỉnh táo bất chấp cơn đau tột cùng, trừng mắt nhìn Miya một cách dữ dội mà không bất tỉnh.
"Không sao cả."
Miya đã tò mò về White thực sự là ai, tự hỏi liệu cô có thể là một người độc ác đằng sau vẻ ngoài tốt bụng hay không.
Nhưng bây giờ cô ấy đã chắc chắn. White chỉ đơn thuần là một con người trong trắng, thuần khiết. Đối với Miya, cô chẳng khác gì một con bọ bất lực, kém thú vị, loại người mà cô ấy khinh thường nhất.
Mất hứng thú, Miya nhìn White với vẻ mặt chán nản.
"Bây giờ đã chịu đầu hàng chưa?"
Miya ngồi xổm xuống trước mặt White, hỏi câu này.
White, thở hổn hển và run rẩy vì giận dữ, trừng mắt nhìn Miya.
"Thực sự thì ngươi thật nhàm chán. Aaa, nếu ngươi không chịu đầu hàng, ta sẽ lột trần ngươi ngay tại đây nhé? Sẽ rất vui phải không? Dù sao thì đồng phục của ngươi cũng là một mớ hỗn độn. Sẽ không tệ nếu để mọi người ở đây nhìn thấy cơ thể trần trụi của ngươi, nhỉ...?"
Một lần nữa, Phong Ma Pháp, [Phong Kiếm], lại tấn công Miya.
Nó rất yếu. Miya không cần phải phản đòn. [Phong Kiếm] thậm chí không thể làm xước Miya, được bao bọc trong [Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản] điêu luyện của cô ấy.
Mana của White đã bộc lộ giới hạn do những đòn tấn công liên tiếp mà cô vừa thực hiện với tất cả sức mạnh mà cô có thể tập hợp được.
Vì điều này, ngay cả [Phong Kiếm] cũng không thể giải phóng sức mạnh thông thường của nó.
"Ngươi tức giận đến thế cơ à? Giờ ngươi ghét ta lắm hả?"
"..."
"Là... tóc à."
Miya nhìn xuống vài sợi tóc đen rơi xuống sàn đấu trường và lẩm bẩm như thể vừa nhận ra điều gì đó.
Ngay sau đó.
Tay phải Miya nắm tóc White, tay trái đấm thẳng vào bụng cô.
Kaboom──!!
"Hự!!"
Miya liên tục ngưng tụ và phát nổ Hoả Ma Pháp bằng tay trái, đấm vào bụng White.
Bị nắm tóc, cơ thể của White bất động, buộc phải chịu đựng toàn bộ sức mạnh ma thuật của Miya.
"Con ả chết tiệt này...!"
Những đường gân nổi lên trên trán Miya, vẻ mặt cô ấy pha trộn giữa khó chịu và tức giận.
Giữ thăng bằng để giữ cho White tỉnh táo nhưng vẫn đau đớn, Miya kiểm soát cường độ tấn công của mình, liên tục gây ra các vụ nổ ở bụng White.
"Sao ngươi dám, tóc của ta...!"
"Aa, Aaa..."
Mặc dù mái tóc của Miya không có sự thay đổi rõ ràng nào, nhưng việc một người như vậy cắt đi một vài sợi đã khơi dậy cơn thịnh nộ không thể nguôi ngoai trong cô ấy.
White dường như thậm chí không thể hét lên, chỉ có thể phát ra một tiếng rên rỉ đáng thương xen lẫn tiếng nức nở.
Tuy nhiên, cô vẫn không bỏ cuộc. Ý chí của cô, được thúc đẩy bởi sự tức giận, kiêu hãnh và khát khao chiến thắng, đã khiến cô không thể lùi bước.
Vì vậy, Miya tiếp tục gây đau đớn, lợi dụng cảm xúc của White.
Trọng tài đổ mồ hôi lạnh, không thể can thiệp vào trận đấu, còn White vẫn không chịu bỏ cuộc.
Tất cả những gì anh ấy có thể làm là hy vọng White sẽ sớm đầu hàng.
"Vì lợi ích của Đế Quốc, ngươi đã cố làm điều này điều kia với ta phải không?"
"Gừ...!"
Bùm─!
"Cuối cùng thì ngươi cũng không thể làm được gì cả."
"Aaa..."
Bùm─!
"Yếu đuối như ngươi, sao lại dám kiêu ngạo như vậy hả? Snow White?"
"Aaaa, Aaa..."
Bùm─!
Trong sân quyết đấu, chỉ có âm thanh Hoả Ma Pháp bùng nổ của Miya vang vọng.
Giọng nói của Miya không đến được với khán giả nhưng các học viên thì thầm với nhau với vẻ mặt kinh ngạc.
"Ngay cả đối với một trận quyết đấu, chẳng phải điều này là quá đáng sao...?"
"Đó chỉ là... tra tấn, không phải quyết đấu."
"Không, chúng ta vẫn nên xem xét nó đến cùng."
"Đồ ngốc, cậu còn gọi cái này là quyết đấu à? Công Chúa Điện Hạ gần như không trụ vững được, cố gắng không bị ngất xỉu."
"Ơ..."
Trận quyết đấu lẽ ra đã được coi là kết thúc rồi.
Thậm chí, trước nguy cơ bị tố lạm quyền, trọng tài đã tính đến việc dừng trận đấu vì sự an toàn của học viên.
Đôi mắt đỏ ngầu của White bắt đầu trợn ngược. Cơ thể cô dường như đang gào thét để thoát khỏi cơn đau.
Nhưng White không thể bỏ cuộc.
Thịch.
Nắm đấm của White yếu ớt giơ lên và chạm vào má Miya.
Trong khoảnh khắc đó, một sự im lặng rơi xuống.
"Ồ..."
Những đường gân trên trán Miya phồng lên dữ dội hơn.
Cô ấy bỏ tay ra khỏi cái bụng rách nát của White, nắm lấy cổ họng cô rồi đứng dậy.
"Gaa...!"
White không thở được. Thật là đau đớn.
Hoả mana cuộn xoáy trên tay Miya.
Mặc dù chỉ cần thốt ra từ "đầu hàng" là đủ nhưng White không thể tự mình nói ra điều đó.
Sự tức giận của cô không thể chịu đựng nổi, và sự thất vọng vì bất lực trước Miya khiến cô gần như phát điên.
"Hãy kết thúc nó ở đây."
Giọng Miya đầy mỉa mai.
Điều này thật nguy hiểm. Ngay cả khi Hồi Phục Ma Pháp có thể được áp dụng sau trận đấu, những vết thương quá nghiêm trọng vẫn có thể đe dọa đến tính mạng của học viên.
"Đủ rồi, Miya...!"
Đúng lúc trọng tài chuẩn bị hét lên khẩn trương: "Dừng trận đấu",
Một nam sinh bất ngờ xuất hiện ngay bên cạnh White và Miya.
Anh chạm nhẹ vào cánh tay của Miya đang khiến White nghẹn ngào.
Miya cau mày nhìn nam sinh dám động tay vào mình.
"Ngon động thủ ta xem."
Giọng anh lạnh lùng.
Mái tóc màu lam bạc. Cà vạt đồng phục học viên với chiếc trâm cài màu xanh lam tượng trưng cho học viên năm hai.
Đó là Isaac, học viên năm hai.
Vô cảm. Đôi mắt của anh bị che khuất bởi mái tóc phấp phới. Con ngươi đỏ thẫm của anh phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Sự xâm nhập bất ngờ đã làm bầu không khí trong đấu trường nặng nề.
"Xin chào, tiền bối? Tại sao anh lại gây rối trận quyết đấu của chúng tôi?"
Miya hỏi với nụ cười ngọt ngào và giọng điệu nhẹ nhàng.
Thay vì trả lời, Isaac chỉ về phía White. Miya quay đầu lại nhìn.
Đôi mắt của White trợn ngược, cơ thể cô mềm nhũn. Cô đã bất tỉnh, thậm chí không thể nhắm mắt lại.
Cuối cùng cô đã đạt đến giới hạn của mình giữa nỗi đau khủng khiếp.
"À, nó ngất luôn rồi."
Miya cười khúc khích rồi thả cổ họng White ra.
Với một tiếng uỵch, cơ thể của White bất lực đổ sụp xuống sàn cứng lạnh lẽo.
Isaac nhìn xuống White, người lúc này đã hoàn toàn kiệt sức.
Trong phút chốc, vô số cảm xúc dâng trào trong lòng anh.
Ngoài mái tóc lam bạc, đôi mắt đỏ thẫm của anh lạnh lùng như mùa đông lạnh giá nhất. Cơn giận sâu như vực thẳm bao trùm toàn bộ con người anh.
Cảm xúc của anh rò rỉ khắp đấu trường, bao bọc nó trong sự ớn lạnh.
Trong sự im lặng sâu sắc, các học viên bị sát khí của Isaac áp đảo, nuốt khan.
"Miya..."
Mắt Isaac hướng về phía Miya.
Giọng nói của anh, vừa bình tĩnh vừa lạnh lùng, vang vọng khắp đấu trường.
"...Đấu với ta ngay lập tức."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.