Chương 19:
Tiêu Diệt Đường Quả
26/04/2021
Nam sinh cao cao tại thượng nhìn cô, nhìn đến nỗi khó chịu, dứt khoát ôm chặt cô vào lòng, “Cho anh ôm một lát.”
Cô to gan cò kè mặc cả, “Đại ca, em… hơi chặt… khụ khụ, khó thở quá.”
Hứa Xế lại nhìn cô chằm chằm.
Ý thức được mình diễn lố, Diệp Khả vội vàng xốc chăn lên, “Đại ca mau vào đi, bên ngoài lạnh, mấy ngày nay Khả Khả béo lên rồi, cắn thoải mái!”
Hứa Xế bật cười.
Vừa mới ngồi xuống, chiếc giường gỗ nhỏ hơn một mét liền phát ra tiếng kẽo kẹt không thể tiếp nhận sức nặng của sinh mệnh —— Hứa Xế cởi đồ rồi, anh lật ván giường lên xem, cũng may mà không đè gãy, nhưng mà nhìn nó lung lay sắp đổ chắc cũng không chịu được sóng to gió lớn.
Đây là cái giường rác rưởi gì vậy...
Anh bế cô lên giường, Diệp Khả vừa xuống giường là lăn, dán vào tường như bức ảnh.
Hứa Xế kéo cô xuống, ôm vào lòng, ôm tóc cô, “Anh luôn muốn ôm em ngủ thế này, em có nghĩ đến chuyện được anh ôm ngủ không?”
Cô làm gì có gan mơ ước đến sắc đẹp của đại ca.
Đầu lắc như trống bỏi.
Dĩ hạ phạm thượng là sẽ bị cẩu đầu trảm đấy! Cô vẫn là một em bé thôi, không muốn bị kéo đi tế trời.
Hứa Xế không giận, nhưng giọng anh hơi buồn.
“Vậy sau này em phải nghĩ nhiều vào.”
Diệp Khả há miệng, trong đầu vụt qua một núi lửa phun trào và tiếng hét tức giận của Sparta, chợt thông minh đẩy mông về phía sau.
Hứa Xế duỗi tay bóp ngực cô.
Tìm rất lâu, sờ núm vú của cô nhóc cách một lớp áo ba lỗ, khiến nó cứng lại, sau đó mới giơ tay luồn vào trong áo, dùng lòng bàn tay nắn bóp. Diệp Khả cựa quậy, giường vang lên tiếng kêu ái muội, thầm nghĩ, e là tối nay cô sẽ bị đại ca vắt ra sữa.
Cảm thấy kì kì, dứt khoát nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nhận thấy người trong lòng đã an tĩnh lại.
Hứa Hế tức giận cắn cổ cô, gặm gặm, mũi hừ ra tiếng, “Anh vẫn chưa cởi quần, Khả Khả em ngoan nhất, có phải là em nên giúp đại ca cởi quần không, hử?”
Mắt Diệp Khả xoay tròn.
Mỗi lần đại ca muốn làm gì đó với cô, anh đều đội cái mũ tiểu đệ ngoan ngoãn cho cô trước.
Hừ.
Còn cần anh khen sao.
Cô không chém gió chứ trong số những tiểu đệ năng lực nghiệp vụ tốt nhất trên thế giới này, cô xếp thứ hai, không ai dám đứng nhất!
Cô nhóc quay một vòng 360 độ, đôi chân như trẻ con của cô đạp trước mặt anh.
Chăn lay động.
Diệp Khả trực tiếp bơi vào bên trong, túm lấy dây quần Hứa Xế kéo xuống.
Trọng lượng của đại ca cô từ đâu mà ra.
Toàn là cơ bắp từ tiền mà ra, cô tay nhỏ chân nhỏ èo uột thế này làm sao đối phó được, cô chỉ có thể kéo xuống một chút, còn đâu dựa vào anh từ bi nâng mông lên.
Dùng sức một chút, cởi đến đầu gối.
Diệp Khả đang định hít thở thì thấy một cục u to nổi lên trên quần lót của Hứa Xế, cứng rắn.
Đậu má.
Đũng quần anh chứa mìn sao?
Hứa Xế vùi mặt vào gối, cười ná thở.
Anh duỗi chân đá quần thể thao đã cởi đến đầu gối xuống, túm lấy chân cô nhóc, kéo đến bên miệng hôn. Diệp Khả sợ tới mức kêu lên tiếng heo, may mà đang ở trong chăn nên tiếng cũng không to lắm.
Anh kéo cô ra khỏi chăn, “Đừng gây rối với chỗ đó của anh, trừ khi em muốn ăn.”
Ăn cái gì?
Cô bối rối há miệng, mặt dần tái đi.
Điên cuồng ôm lấy cổ Hứa Xế, run rẩy nói, “Đại ca, em không định gây rối với cái đó của anh, anh phải tin em, em là em bé ngoan nhất của anh mà.”
Anh đặt mạng sống trước mặt em, em cũng sẽ không đụng vào một cọng lông của nó.
Hứa Xế bóp cằm cô, lại nhìn cô bằng ánh mắt khiến tim người ta hẫng nhịp đó.
Cô to gan cò kè mặc cả, “Đại ca, em… hơi chặt… khụ khụ, khó thở quá.”
Hứa Xế lại nhìn cô chằm chằm.
Ý thức được mình diễn lố, Diệp Khả vội vàng xốc chăn lên, “Đại ca mau vào đi, bên ngoài lạnh, mấy ngày nay Khả Khả béo lên rồi, cắn thoải mái!”
Hứa Xế bật cười.
Vừa mới ngồi xuống, chiếc giường gỗ nhỏ hơn một mét liền phát ra tiếng kẽo kẹt không thể tiếp nhận sức nặng của sinh mệnh —— Hứa Xế cởi đồ rồi, anh lật ván giường lên xem, cũng may mà không đè gãy, nhưng mà nhìn nó lung lay sắp đổ chắc cũng không chịu được sóng to gió lớn.
Đây là cái giường rác rưởi gì vậy...
Anh bế cô lên giường, Diệp Khả vừa xuống giường là lăn, dán vào tường như bức ảnh.
Hứa Xế kéo cô xuống, ôm vào lòng, ôm tóc cô, “Anh luôn muốn ôm em ngủ thế này, em có nghĩ đến chuyện được anh ôm ngủ không?”
Cô làm gì có gan mơ ước đến sắc đẹp của đại ca.
Đầu lắc như trống bỏi.
Dĩ hạ phạm thượng là sẽ bị cẩu đầu trảm đấy! Cô vẫn là một em bé thôi, không muốn bị kéo đi tế trời.
Hứa Xế không giận, nhưng giọng anh hơi buồn.
“Vậy sau này em phải nghĩ nhiều vào.”
Diệp Khả há miệng, trong đầu vụt qua một núi lửa phun trào và tiếng hét tức giận của Sparta, chợt thông minh đẩy mông về phía sau.
Hứa Xế duỗi tay bóp ngực cô.
Tìm rất lâu, sờ núm vú của cô nhóc cách một lớp áo ba lỗ, khiến nó cứng lại, sau đó mới giơ tay luồn vào trong áo, dùng lòng bàn tay nắn bóp. Diệp Khả cựa quậy, giường vang lên tiếng kêu ái muội, thầm nghĩ, e là tối nay cô sẽ bị đại ca vắt ra sữa.
Cảm thấy kì kì, dứt khoát nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nhận thấy người trong lòng đã an tĩnh lại.
Hứa Hế tức giận cắn cổ cô, gặm gặm, mũi hừ ra tiếng, “Anh vẫn chưa cởi quần, Khả Khả em ngoan nhất, có phải là em nên giúp đại ca cởi quần không, hử?”
Mắt Diệp Khả xoay tròn.
Mỗi lần đại ca muốn làm gì đó với cô, anh đều đội cái mũ tiểu đệ ngoan ngoãn cho cô trước.
Hừ.
Còn cần anh khen sao.
Cô không chém gió chứ trong số những tiểu đệ năng lực nghiệp vụ tốt nhất trên thế giới này, cô xếp thứ hai, không ai dám đứng nhất!
Cô nhóc quay một vòng 360 độ, đôi chân như trẻ con của cô đạp trước mặt anh.
Chăn lay động.
Diệp Khả trực tiếp bơi vào bên trong, túm lấy dây quần Hứa Xế kéo xuống.
Trọng lượng của đại ca cô từ đâu mà ra.
Toàn là cơ bắp từ tiền mà ra, cô tay nhỏ chân nhỏ èo uột thế này làm sao đối phó được, cô chỉ có thể kéo xuống một chút, còn đâu dựa vào anh từ bi nâng mông lên.
Dùng sức một chút, cởi đến đầu gối.
Diệp Khả đang định hít thở thì thấy một cục u to nổi lên trên quần lót của Hứa Xế, cứng rắn.
Đậu má.
Đũng quần anh chứa mìn sao?
Hứa Xế vùi mặt vào gối, cười ná thở.
Anh duỗi chân đá quần thể thao đã cởi đến đầu gối xuống, túm lấy chân cô nhóc, kéo đến bên miệng hôn. Diệp Khả sợ tới mức kêu lên tiếng heo, may mà đang ở trong chăn nên tiếng cũng không to lắm.
Anh kéo cô ra khỏi chăn, “Đừng gây rối với chỗ đó của anh, trừ khi em muốn ăn.”
Ăn cái gì?
Cô bối rối há miệng, mặt dần tái đi.
Điên cuồng ôm lấy cổ Hứa Xế, run rẩy nói, “Đại ca, em không định gây rối với cái đó của anh, anh phải tin em, em là em bé ngoan nhất của anh mà.”
Anh đặt mạng sống trước mặt em, em cũng sẽ không đụng vào một cọng lông của nó.
Hứa Xế bóp cằm cô, lại nhìn cô bằng ánh mắt khiến tim người ta hẫng nhịp đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.