Chương 59: Hạ Thị Gặp Chuyện 《2》
Cus.02
18/02/2024
Bên phía Hạ Gia…
Ngay tại thời khắc này cũng đang rối tung lên, Mẹ Hạ xót ruột đi tới đi luôn, ba Hạ và Hạ Nghiễn thì như đang ngồi trên đóng lửa.
Hạ Nghiễn đã bắt đầu tiếp quản Hạ Gia từ năm 17 tuổi nhưng đây có lẽ lần đầu tiên anh ấy lại có sai sót lớn như vậy.
Mấy ngày trước, lúc đầu khi anh ấy nhẹ dạ cả tin nên khi nghe một người bạn trong giới làm ăn giới thiệu bình thường Hạ Nghiễn sẽ không dễ dàng tin tưởng một ai.
Nhưng đằng này vừa nghe được đề xuất hợp tác lẫn kế hoạch của tên lừa đảo này thì lại như bị bỏ bùa mà vô thức ký tên vào hợp đồng.
Khi biết tin mình bị lừa, Hạ Nghiễn trước tiên là bị sốc, sau đó chính là không nhớ mình đã ký tên vào đó khi nào.
Hạ Nghiễn định sẽ giấu diếm nhưng không ngời hôm nay báo chí đã đưa tin. Ba Hạ vừa nghe tin đã gọi điện thoại đến cho anh ấy quát lớn:
﹝MÀY MAU VỀ ĐÂY, VỀ XEM MÀY ĐÃ LÀM CHUYỆN TỐT GÌ RỒI!!!﹞
Hạ Nghiễn nãy giờ vẫn chưa định hình được cả câu chuyện, cả cơ thể cứng đờ, rất lâu sau mới nói được:
﹝Con đang về.﹞
Hạ Nghiễn lái xe với tốc độ cao để chạy về Hạ Gia nhanh nhất có thể. Ba Hạ đứng trông anh ấy ở ngoài cửa.
Vừa thấy Hạ Nghiễn đi đến cửa ông đã đi tới nhéo lỗ tai của anh ấy thật mạnh quát:
“MÀY XEM, MÀY MUỐN CÁI GIA TỘC NÀY BỊ CHÍNH TAY MÀY HỦY HOẠI MÀY MỚI VỪA LÒNG PHẢI KHÔNG?”
Mí mắt Hạ Nghiễn giật giật, chủ động quỳ gối xuống nói:
“Con thật sự không nhớ đã ký hợp đồng đó khi nào cả. Nhưng mà ba đừng lo con đã cho người đi bắt hai tên đó rồi.”
Ba Hạ đá vào lưng Hạ Nghiễn một cái thật mạnh cả người run rẩy vì tức giận nói:
“Bắt được chưa? Bắt được rồi thì làm gì? Mày định chỉ truy cứu pháp luật thôi sao? Mày xem cổ phiếu nó từ trên đỉnh tuột dốc hãm hại như thế nào?”
Hạ Nghiễn không dám nói gì nữa mà chỉ cúi đầu mặc kệ cho ba Hạ chửi đánh. Mẹ Hạ xót xa nên cũng đi tới cản ông lại:
“Ông điên sao? Ông chính là thấy nhà mình chưa đủ nát đúng không? Hạ Nghiễn dù sao cũng là lần đầu phạm lỗi, sao ông không thử để cho thằng bé sửa sai hả?”
Ba Hạ hừ lạnh, để hai tay phía sau xoay lưng lại với hai người:
“Sửa sai cái nổi gì? Đâu không phải chỉ lỗ con số nhỏ có thể bù mà là rất lớn, có bán cả cái Hạ Thị và căn nhà cũng không bù nổi chứ ở đó bà bảo để thằng bé sửa sai!!”
Mẹ Hạ bất ngờ vì bà cũng không nghĩ sự việc này lại khiến công ty có thể tổn thất lớn như vậy. Bà che miệng há hốc, đưa con mắt khó tin nhìn Hạ Nghiễn đang quỳ dưới đất.
Đột nhiên, điện thoại trong túi Hạ Nghiễn vang lên.
Reng reng reng…
Hạ Nghiễn lúc này mới ngẩng đầu, lấy điện thoại từ trong túi ra mở loa lớn lên nghe:
﹝Tôi nghe?﹞
Trợ lý Diệp bên kia vui mừng nói:
﹝Sếp, sếp có tin vui rồi. Chúng ta…chúng ta được cứu rồi!!!﹞
Hạ Nghiễn, mẹ Hạ và cả ba Hạ nghe thế thì cũng bất ngờ mà nhìn nhau. Hạ Nghiễn cũng không hiểu mà hỏi lại:
﹝Có gì phải nói rõ, cứu cái gì? Công ty chúng ta được ai cứu?﹞
Trợ lý Diệp vui mừng, phía bên kia tất cả các thành viên của công ty cũng đang vui như trẩy hội.
Bọn họ cứ lo sợ Hạ Thị sẽ phá sản, thế là cả sự nghiệp của bọn họ cũng cứ thế mà bay mất. Bọn họ cứ hét lên khiến Hạ Nghiễn không thể nào nghe được.
Trợ lý Diệp hét lớn:
“BÌNH TĨNH NÀO!!”
Khi phía bên kia đã không còn một tiếng động thì trợ lý Diệp mới bắt đầu kể:
﹝Thưa sếp, vừa nãy chúng ta vừa có một đơn đặt hàng lớn từ Noãn Thị, còn có có công ty WR muốn được gặp sếp để bàn về việc đầu tư vào công ty của chúng ta. Còn có cả bên Phó Gia cũng đã giúp chúng ta giải quyết bên phía ngân hàng còn đầu tư vào công ty chúng ta. Còn nữa, là công ty riêng của thiếu gia Phó Gia đã đặt một đơn hàng lớn."
Nghe vậy thì Hạ Nghiễn, ba Hạ và mẹ Hạ mừng rỡ ra mặt. Ba Hạ thì xúc động, sống trên thương trường khắc nghiệt này bao nhiêu năm. Đây có lẽ là năm đầu tiên Hạ Thị bị suy sụp, nếu là công ty khác ắt hẳn sẽ rất vui mừng.
Nhưng mà đằng này ông cũng không ngờ vẫn có được sự giúp đỡ từ những công ty quen lẫn xa lạ.
Nhưng mà bên trợ lý Diệp lại nói tiếp:
﹝Nhưng mà sếp, có một người ẩn danh với email có tên là Jeesi đã đầu tư cho chúng ta một khoản tiền rất lớn. Còn với lời nhắn là cô ấy muốn dùng số tiền này mua 10% cổ phần Hạ Thị.﹞
Ba Hạ nhíu mày, ai lại dùng số tiền lớn như vậy lại chỉ muốn mua 10% cổ phần Hạ Thị?
Hạ Nghiễn mỉm cười, gật đầu nói:
﹝Được, mọi người làm việc đi. Nếu tháng này vớt vác lên được mọi người đều sẽ được thưởng.﹞
Bên phái bên kia lập tức wowww ầm lên khiến lỗ tai của Hạ Nghiễn như sấp nổ tung. Anh ấy liền tắt máy.
Mẹ Hạ đỡ anh lên ngồi xuống ghế, ba Hạ cũng ngồi xuống. Cơn tức giận khi nãy của ông cũng đã vơi đi rất nhiều.
Ba Hạ bình tĩnh nói:
“Con mau đi tìm hai cái tên lừa gạt đó rồi cho bọn họ ngồi tù đến chết cho ta. Còn bà cũng nên gọi cho bên phía Phó Gia cảm ơn một tiếng đi.”
Nói xong ba Hạ bỏ đi lên thư phòng, Hạ Nghiễn cũng đi lên phòng thay đồ xong sẽ đi gặp đối tác bên công ty WR mà khi nãy trợ lý Diệp nói.
Khi lên phòng, Hạ Nghiễn cũng gọi điện thoại đến cho Noãn Uyên. Cô ấy đang học, vừa thấy anh ấy gọi đến thì cô ấy lén nhìn xung quanh mới cúi đầu xuống nghe:
﹝Alo?﹞
Hạ Nghiễn nhẹ nhàng nói:
﹝Đang học sao?﹞
Noãn Noãn Uyên xì xầm nói nhỏ để không ai nghe nhưng Hạ Nghiễn vẫn có thể nghe được:
﹝Đúng vậy.﹞
Hạ Nghiễn như hiểu ý liền nói nhanh gọn:
﹝Cảm ơn cô vì đã giúp đỡ công ty của tôi. Coi như tôi lại nợ cô thêm một ân huệ nữa.﹞
Noãn Uyên bĩu môi, nhỏ giọng nói:
﹝Khoan đã, đâu hẳn chỉ một anh nợ tôi vốn dĩ rất nhiều ân huệ đó a?﹞
Hạ Nghiễn phì cười nhưng lại chợt nhớ cái gì đó lại hỏi:
﹝Giai Giai biết tin này chưa?﹞
Noãn Uyên nhún vai nói:
﹝Không biết nữa, tôi vẫn chưa gọi cho cậu ấy nhưng mà nếu vậy ấy có xem tin tức thì chắc biết.﹞
Hạ Nghiễn đứng trơ ra nhưng đang suy nghĩ gì đó, đến Noãn Uyên gọi:
﹝Hạ Nghiễn, Hạ Nghiễn, tôi tắt đây tôi phải học bài nữa.﹞
Hạ Nghiễn bật cười, anh ấy cũng đâu nói là không cho cô ấy tắt:
﹝Được.﹞
Nói xong anh cũng tắt máy, thay đồ xong thì liền đi đến chỗ hẹn với đối tác WR.
Ngay tại thời khắc này cũng đang rối tung lên, Mẹ Hạ xót ruột đi tới đi luôn, ba Hạ và Hạ Nghiễn thì như đang ngồi trên đóng lửa.
Hạ Nghiễn đã bắt đầu tiếp quản Hạ Gia từ năm 17 tuổi nhưng đây có lẽ lần đầu tiên anh ấy lại có sai sót lớn như vậy.
Mấy ngày trước, lúc đầu khi anh ấy nhẹ dạ cả tin nên khi nghe một người bạn trong giới làm ăn giới thiệu bình thường Hạ Nghiễn sẽ không dễ dàng tin tưởng một ai.
Nhưng đằng này vừa nghe được đề xuất hợp tác lẫn kế hoạch của tên lừa đảo này thì lại như bị bỏ bùa mà vô thức ký tên vào hợp đồng.
Khi biết tin mình bị lừa, Hạ Nghiễn trước tiên là bị sốc, sau đó chính là không nhớ mình đã ký tên vào đó khi nào.
Hạ Nghiễn định sẽ giấu diếm nhưng không ngời hôm nay báo chí đã đưa tin. Ba Hạ vừa nghe tin đã gọi điện thoại đến cho anh ấy quát lớn:
﹝MÀY MAU VỀ ĐÂY, VỀ XEM MÀY ĐÃ LÀM CHUYỆN TỐT GÌ RỒI!!!﹞
Hạ Nghiễn nãy giờ vẫn chưa định hình được cả câu chuyện, cả cơ thể cứng đờ, rất lâu sau mới nói được:
﹝Con đang về.﹞
Hạ Nghiễn lái xe với tốc độ cao để chạy về Hạ Gia nhanh nhất có thể. Ba Hạ đứng trông anh ấy ở ngoài cửa.
Vừa thấy Hạ Nghiễn đi đến cửa ông đã đi tới nhéo lỗ tai của anh ấy thật mạnh quát:
“MÀY XEM, MÀY MUỐN CÁI GIA TỘC NÀY BỊ CHÍNH TAY MÀY HỦY HOẠI MÀY MỚI VỪA LÒNG PHẢI KHÔNG?”
Mí mắt Hạ Nghiễn giật giật, chủ động quỳ gối xuống nói:
“Con thật sự không nhớ đã ký hợp đồng đó khi nào cả. Nhưng mà ba đừng lo con đã cho người đi bắt hai tên đó rồi.”
Ba Hạ đá vào lưng Hạ Nghiễn một cái thật mạnh cả người run rẩy vì tức giận nói:
“Bắt được chưa? Bắt được rồi thì làm gì? Mày định chỉ truy cứu pháp luật thôi sao? Mày xem cổ phiếu nó từ trên đỉnh tuột dốc hãm hại như thế nào?”
Hạ Nghiễn không dám nói gì nữa mà chỉ cúi đầu mặc kệ cho ba Hạ chửi đánh. Mẹ Hạ xót xa nên cũng đi tới cản ông lại:
“Ông điên sao? Ông chính là thấy nhà mình chưa đủ nát đúng không? Hạ Nghiễn dù sao cũng là lần đầu phạm lỗi, sao ông không thử để cho thằng bé sửa sai hả?”
Ba Hạ hừ lạnh, để hai tay phía sau xoay lưng lại với hai người:
“Sửa sai cái nổi gì? Đâu không phải chỉ lỗ con số nhỏ có thể bù mà là rất lớn, có bán cả cái Hạ Thị và căn nhà cũng không bù nổi chứ ở đó bà bảo để thằng bé sửa sai!!”
Mẹ Hạ bất ngờ vì bà cũng không nghĩ sự việc này lại khiến công ty có thể tổn thất lớn như vậy. Bà che miệng há hốc, đưa con mắt khó tin nhìn Hạ Nghiễn đang quỳ dưới đất.
Đột nhiên, điện thoại trong túi Hạ Nghiễn vang lên.
Reng reng reng…
Hạ Nghiễn lúc này mới ngẩng đầu, lấy điện thoại từ trong túi ra mở loa lớn lên nghe:
﹝Tôi nghe?﹞
Trợ lý Diệp bên kia vui mừng nói:
﹝Sếp, sếp có tin vui rồi. Chúng ta…chúng ta được cứu rồi!!!﹞
Hạ Nghiễn, mẹ Hạ và cả ba Hạ nghe thế thì cũng bất ngờ mà nhìn nhau. Hạ Nghiễn cũng không hiểu mà hỏi lại:
﹝Có gì phải nói rõ, cứu cái gì? Công ty chúng ta được ai cứu?﹞
Trợ lý Diệp vui mừng, phía bên kia tất cả các thành viên của công ty cũng đang vui như trẩy hội.
Bọn họ cứ lo sợ Hạ Thị sẽ phá sản, thế là cả sự nghiệp của bọn họ cũng cứ thế mà bay mất. Bọn họ cứ hét lên khiến Hạ Nghiễn không thể nào nghe được.
Trợ lý Diệp hét lớn:
“BÌNH TĨNH NÀO!!”
Khi phía bên kia đã không còn một tiếng động thì trợ lý Diệp mới bắt đầu kể:
﹝Thưa sếp, vừa nãy chúng ta vừa có một đơn đặt hàng lớn từ Noãn Thị, còn có có công ty WR muốn được gặp sếp để bàn về việc đầu tư vào công ty của chúng ta. Còn có cả bên Phó Gia cũng đã giúp chúng ta giải quyết bên phía ngân hàng còn đầu tư vào công ty chúng ta. Còn nữa, là công ty riêng của thiếu gia Phó Gia đã đặt một đơn hàng lớn."
Nghe vậy thì Hạ Nghiễn, ba Hạ và mẹ Hạ mừng rỡ ra mặt. Ba Hạ thì xúc động, sống trên thương trường khắc nghiệt này bao nhiêu năm. Đây có lẽ là năm đầu tiên Hạ Thị bị suy sụp, nếu là công ty khác ắt hẳn sẽ rất vui mừng.
Nhưng mà đằng này ông cũng không ngờ vẫn có được sự giúp đỡ từ những công ty quen lẫn xa lạ.
Nhưng mà bên trợ lý Diệp lại nói tiếp:
﹝Nhưng mà sếp, có một người ẩn danh với email có tên là Jeesi đã đầu tư cho chúng ta một khoản tiền rất lớn. Còn với lời nhắn là cô ấy muốn dùng số tiền này mua 10% cổ phần Hạ Thị.﹞
Ba Hạ nhíu mày, ai lại dùng số tiền lớn như vậy lại chỉ muốn mua 10% cổ phần Hạ Thị?
Hạ Nghiễn mỉm cười, gật đầu nói:
﹝Được, mọi người làm việc đi. Nếu tháng này vớt vác lên được mọi người đều sẽ được thưởng.﹞
Bên phái bên kia lập tức wowww ầm lên khiến lỗ tai của Hạ Nghiễn như sấp nổ tung. Anh ấy liền tắt máy.
Mẹ Hạ đỡ anh lên ngồi xuống ghế, ba Hạ cũng ngồi xuống. Cơn tức giận khi nãy của ông cũng đã vơi đi rất nhiều.
Ba Hạ bình tĩnh nói:
“Con mau đi tìm hai cái tên lừa gạt đó rồi cho bọn họ ngồi tù đến chết cho ta. Còn bà cũng nên gọi cho bên phía Phó Gia cảm ơn một tiếng đi.”
Nói xong ba Hạ bỏ đi lên thư phòng, Hạ Nghiễn cũng đi lên phòng thay đồ xong sẽ đi gặp đối tác bên công ty WR mà khi nãy trợ lý Diệp nói.
Khi lên phòng, Hạ Nghiễn cũng gọi điện thoại đến cho Noãn Uyên. Cô ấy đang học, vừa thấy anh ấy gọi đến thì cô ấy lén nhìn xung quanh mới cúi đầu xuống nghe:
﹝Alo?﹞
Hạ Nghiễn nhẹ nhàng nói:
﹝Đang học sao?﹞
Noãn Noãn Uyên xì xầm nói nhỏ để không ai nghe nhưng Hạ Nghiễn vẫn có thể nghe được:
﹝Đúng vậy.﹞
Hạ Nghiễn như hiểu ý liền nói nhanh gọn:
﹝Cảm ơn cô vì đã giúp đỡ công ty của tôi. Coi như tôi lại nợ cô thêm một ân huệ nữa.﹞
Noãn Uyên bĩu môi, nhỏ giọng nói:
﹝Khoan đã, đâu hẳn chỉ một anh nợ tôi vốn dĩ rất nhiều ân huệ đó a?﹞
Hạ Nghiễn phì cười nhưng lại chợt nhớ cái gì đó lại hỏi:
﹝Giai Giai biết tin này chưa?﹞
Noãn Uyên nhún vai nói:
﹝Không biết nữa, tôi vẫn chưa gọi cho cậu ấy nhưng mà nếu vậy ấy có xem tin tức thì chắc biết.﹞
Hạ Nghiễn đứng trơ ra nhưng đang suy nghĩ gì đó, đến Noãn Uyên gọi:
﹝Hạ Nghiễn, Hạ Nghiễn, tôi tắt đây tôi phải học bài nữa.﹞
Hạ Nghiễn bật cười, anh ấy cũng đâu nói là không cho cô ấy tắt:
﹝Được.﹞
Nói xong anh cũng tắt máy, thay đồ xong thì liền đi đến chỗ hẹn với đối tác WR.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.