Chương 2: Trở thành khách mời
Nhật Nguyệt Độc Hành
26/01/2024
Buổi sáng sớm mặt trời chỉ mới ló dạng Hoa Tiểu Mạn đã thức dậy từ lâu, cô cầm tách trà ngồi bên ban công ngắm nhìn mặt trời mọc. Tiếng đồng hồ " Leng keng " báo hiệu giờ làm việc của cô đã đến
Hoa Tiểu Mạn chuẩn bị gọn gàng lái xe đi đến một căn biệt thự màu xám. Theo như thường lệ cô bấm chuông cửa rồi nhập mật khẩu vào trong nhà, công việc này rất đỗi quen thuộc với cô
Trong một căn phòng tối bóng có dáng mờ ảo của một người đàn ông đang nằm trên giường. Hoa Tiểu Mạn bước đến kéo rèm cửa ra
" Này Hoa Tiểu Mạn cô có để cho tôi ngủ không hả " Giọng người đàn ông quát lớn
" Hoắc Lăng anh nên dậy rồi, hôm nay có lịch quay game show phát sóng trực tiếp vào lúc 7 giờ "
" 7 giờ mới quay, làm gì mà cô bắt tôi dậy sớm hả "
Nhìn người đàn ông nằm trên giường cô không hiểu tại sao cô lại thích anh. Tuy 7 giờ mới chụp ảnh nhưng cũng phải tính tới thời gian ăn sáng, đi lại, thay đồ và makeup nữa. Nhưng nghĩ lại thì có lẽ không phải anh lười mà chẳng qua anh đang làm khó cô mà thôi
" Anh có dậy đi không có dậy hay không thì bảo"
Hoa Tiểu Mạn kéo mạnh tấm chăn Hoắc Lăng đang đắp ra
Hoắc Lăng lập tức bật dậy, anh bóp mạnh má cô, nhìn cô với ánh mắt căm thù
" Giờ cô muốn sao "
Hoa Tiểu Mạn nhìn thẳng vào mắt anh, khuôn mặt cô không hiện một chút sợ hãi nào. Vẻ mặt cô bình thản nhìn xem anh muốn làm gì tiếp theo
Nhìn thấy khuôn mặt không cảm xúc này của cô. Hoắc Lăng thu tay lại, anh đi vào phòng tắm. Bỏ lại cho cô câu nói
" Hoa Tiểu Mạn bây giờ cô không giống còn người mà cô thật giống một tảng đá "
Nhìn anh rời đi Hoa Tiểu Mạn chỉ nở một nụ cười tự giễu cợt mình:
" Đúng vậy, tôi thật vô tình"
Nữa giờ sau, trước cổng một nông trại từ trên chiếc xe màu đen Hoa Tiểu Mạn bước xuống, cô chạy vòng qua phía bên kia mở cửa xe cho Hoắc Lăng. Hoắc Lăng vừa bước xuống xe thì phía xa đạo diễn của game show đã niềm nở chạy đến chào hỏi anh
Hoắc Lăng vào đạo diễn vừa đi vừa nói chuyện, anh để mặt cô ở lại xe một mình xách hành lý. Hoa Tiểu Mạn cũng chẳng nói gì, như một thói quen xách đống hành lý vào phòng riêng của anh trong đoàn dù sao thì công việc này cô cũng làm được một tháng
" Chị tiểu Mạn chị tới rồi à, chị để em xách hành lý cho" Giọng của Trương Duẫn - một thành niên trẻ gọi cô ở phía sau
Hoa Tiểu Mạn quay người lại nở một nụ cười dịu dàng
" Không cần đâu chị tự đem tới phòng được. Tiểu Trương em cứ làm việc của mình đi, đừng để Lý Nhã thấy em chạy đi mất thì lại mắng em"
" Không sao đâu chị tiểu Mạn chị Nhã đang quay Show tạm thời không cần tới em đâu" Trương Duẫn cười tươi
Hoa Tiểu Mạn xoa đầu Trương Duẫn
" Được rồi, em trở về đi "
" Vâng ạ "
Nhìn Trương Duẫn rời đi Hoa Tiểu Mạn nở một nụ cười. Dù cô và Trương Duẫn không phải người thân nhưng mỗi lần cô nhìn cậu thì cậu lại tạo cho cô một cảm giác ấm áp, cảm giác như là một người thân đang ở bên cạnh.
Từ lần đầu tiên khi cô gặp Trương Duẫn khi đang cùng với Hoắc Lăng tham gia một sự kiện thì cậu đã luôn chăm sóc, hỏi hang, quan tâm cô. Có thể nói Trương Duẫn là niềm an ủi lớn nhất khi cô ở đây. Trương Duẫn như một cậu em trai, một thiên thần an ủi tâm hồn tổn thương của cô
Cất hết đống hành lý, cô đi đến hiện trường của show thực tế để quan sát. Vừa đến đến chưa kịp nhìn nhắm mọi thứ thì cô đã bị đạo diễn kéo vào vị trí đứng cùng khách mời của đoàn phim
" Hoa Tiểu Mạn đoàn hiện giờ đang thiếu một khách mời nên cô hãy vào thế vị trí đó nhé"
" Nhưng tôi chỉ là một trợ lý thôi mà"
" Ây da, cô đừng ngại đoàn thiếu người nên cô cứ vào đi. Cứ coi là cơ hội của trở thành người nổi tiếng của cô đi"
Nhìn về phía Hoắc Lăng, cô biết chuyện này là do anh dàn dựng. Cô không nói gì mà đứng yên vào vị trí đạo diễn chỉ định. Mọi chuyện cứ coi như bù đắp cho việc cô chia tay anh vậy
" Được rồi mọi người, im lăng nào. Game show Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
chính thức phát sóng" Đạo diễn cầm loa thông báo
Trong show Hoắc Lăng, Lý Nhã và Nhậm Luân ba idol và ba người bình thường hai gái một trai trong đó có cô. Bọn họ lần lượt là Tự Đan và Lý Trạch. Bọn họ lần lượt tiến đến làm quen với nhau, tới phiên cô thì cô chỉ miễn cưỡng đến giới thiệu tên
Lúc Hoa Tiểu Mạn xuất hiện thì trên màn hình chạy đầy những dòng bình luận " Đây không phải trợ lý của Hoắc Lăng à" và rất nhiều bình luận khác tỏ ý rằng " Cuối cùng cô cũng vào giới giải trí"
Hoắc Lăng nhìn vào cô tỏ ý cười
" Không ngờ cũng cũng được chào đón phết "
Hoa Tiểu Mạn nở nụ cười khổ, mọi người biết đến còn không phải tại cô là trợ lý của anh à, còn không phải là do Hoắc Lăng anh nổi tiếng quá à
Hoa Tiểu Mạn chuẩn bị gọn gàng lái xe đi đến một căn biệt thự màu xám. Theo như thường lệ cô bấm chuông cửa rồi nhập mật khẩu vào trong nhà, công việc này rất đỗi quen thuộc với cô
Trong một căn phòng tối bóng có dáng mờ ảo của một người đàn ông đang nằm trên giường. Hoa Tiểu Mạn bước đến kéo rèm cửa ra
" Này Hoa Tiểu Mạn cô có để cho tôi ngủ không hả " Giọng người đàn ông quát lớn
" Hoắc Lăng anh nên dậy rồi, hôm nay có lịch quay game show phát sóng trực tiếp vào lúc 7 giờ "
" 7 giờ mới quay, làm gì mà cô bắt tôi dậy sớm hả "
Nhìn người đàn ông nằm trên giường cô không hiểu tại sao cô lại thích anh. Tuy 7 giờ mới chụp ảnh nhưng cũng phải tính tới thời gian ăn sáng, đi lại, thay đồ và makeup nữa. Nhưng nghĩ lại thì có lẽ không phải anh lười mà chẳng qua anh đang làm khó cô mà thôi
" Anh có dậy đi không có dậy hay không thì bảo"
Hoa Tiểu Mạn kéo mạnh tấm chăn Hoắc Lăng đang đắp ra
Hoắc Lăng lập tức bật dậy, anh bóp mạnh má cô, nhìn cô với ánh mắt căm thù
" Giờ cô muốn sao "
Hoa Tiểu Mạn nhìn thẳng vào mắt anh, khuôn mặt cô không hiện một chút sợ hãi nào. Vẻ mặt cô bình thản nhìn xem anh muốn làm gì tiếp theo
Nhìn thấy khuôn mặt không cảm xúc này của cô. Hoắc Lăng thu tay lại, anh đi vào phòng tắm. Bỏ lại cho cô câu nói
" Hoa Tiểu Mạn bây giờ cô không giống còn người mà cô thật giống một tảng đá "
Nhìn anh rời đi Hoa Tiểu Mạn chỉ nở một nụ cười tự giễu cợt mình:
" Đúng vậy, tôi thật vô tình"
Nữa giờ sau, trước cổng một nông trại từ trên chiếc xe màu đen Hoa Tiểu Mạn bước xuống, cô chạy vòng qua phía bên kia mở cửa xe cho Hoắc Lăng. Hoắc Lăng vừa bước xuống xe thì phía xa đạo diễn của game show đã niềm nở chạy đến chào hỏi anh
Hoắc Lăng vào đạo diễn vừa đi vừa nói chuyện, anh để mặt cô ở lại xe một mình xách hành lý. Hoa Tiểu Mạn cũng chẳng nói gì, như một thói quen xách đống hành lý vào phòng riêng của anh trong đoàn dù sao thì công việc này cô cũng làm được một tháng
" Chị tiểu Mạn chị tới rồi à, chị để em xách hành lý cho" Giọng của Trương Duẫn - một thành niên trẻ gọi cô ở phía sau
Hoa Tiểu Mạn quay người lại nở một nụ cười dịu dàng
" Không cần đâu chị tự đem tới phòng được. Tiểu Trương em cứ làm việc của mình đi, đừng để Lý Nhã thấy em chạy đi mất thì lại mắng em"
" Không sao đâu chị tiểu Mạn chị Nhã đang quay Show tạm thời không cần tới em đâu" Trương Duẫn cười tươi
Hoa Tiểu Mạn xoa đầu Trương Duẫn
" Được rồi, em trở về đi "
" Vâng ạ "
Nhìn Trương Duẫn rời đi Hoa Tiểu Mạn nở một nụ cười. Dù cô và Trương Duẫn không phải người thân nhưng mỗi lần cô nhìn cậu thì cậu lại tạo cho cô một cảm giác ấm áp, cảm giác như là một người thân đang ở bên cạnh.
Từ lần đầu tiên khi cô gặp Trương Duẫn khi đang cùng với Hoắc Lăng tham gia một sự kiện thì cậu đã luôn chăm sóc, hỏi hang, quan tâm cô. Có thể nói Trương Duẫn là niềm an ủi lớn nhất khi cô ở đây. Trương Duẫn như một cậu em trai, một thiên thần an ủi tâm hồn tổn thương của cô
Cất hết đống hành lý, cô đi đến hiện trường của show thực tế để quan sát. Vừa đến đến chưa kịp nhìn nhắm mọi thứ thì cô đã bị đạo diễn kéo vào vị trí đứng cùng khách mời của đoàn phim
" Hoa Tiểu Mạn đoàn hiện giờ đang thiếu một khách mời nên cô hãy vào thế vị trí đó nhé"
" Nhưng tôi chỉ là một trợ lý thôi mà"
" Ây da, cô đừng ngại đoàn thiếu người nên cô cứ vào đi. Cứ coi là cơ hội của trở thành người nổi tiếng của cô đi"
Nhìn về phía Hoắc Lăng, cô biết chuyện này là do anh dàn dựng. Cô không nói gì mà đứng yên vào vị trí đạo diễn chỉ định. Mọi chuyện cứ coi như bù đắp cho việc cô chia tay anh vậy
" Được rồi mọi người, im lăng nào. Game show Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
chính thức phát sóng" Đạo diễn cầm loa thông báo
Trong show Hoắc Lăng, Lý Nhã và Nhậm Luân ba idol và ba người bình thường hai gái một trai trong đó có cô. Bọn họ lần lượt là Tự Đan và Lý Trạch. Bọn họ lần lượt tiến đến làm quen với nhau, tới phiên cô thì cô chỉ miễn cưỡng đến giới thiệu tên
Lúc Hoa Tiểu Mạn xuất hiện thì trên màn hình chạy đầy những dòng bình luận " Đây không phải trợ lý của Hoắc Lăng à" và rất nhiều bình luận khác tỏ ý rằng " Cuối cùng cô cũng vào giới giải trí"
Hoắc Lăng nhìn vào cô tỏ ý cười
" Không ngờ cũng cũng được chào đón phết "
Hoa Tiểu Mạn nở nụ cười khổ, mọi người biết đến còn không phải tại cô là trợ lý của anh à, còn không phải là do Hoắc Lăng anh nổi tiếng quá à
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.