Chương 117: Mua một tặng một, lại tặng cô một bí mật
0 giờ sáng
04/05/2020
Mua một tặng một, lại tặng cô một bí mật
“Sống, chết, người!”
“Thất gia kia hỏi tôi, nếu là tiễn tôi về nhà từ đó về sau, biến thành người chết sống lại, tôi có đồng ý hay không?”
“Tôi lúc ấy còn nhỏ như vậy, chỗ đó hiểu nhiều như vậy? Cho nên không chút nghĩ ngợi liền đồng ý. Thế là người kia liền lấy ra Sinh Tử Bộ, đem tôi tại Sinh Tử Bộ bên trên danh sách xoá đi.
Nói đến đây, Ôn Như Ca lộ ra một nụ cười lạnh: “La Hy, cô cho rằng tôi là tại Sinh Tử Bộ bên trên đã coi như là người chết, cho nên Hắc Bạch Vô Thường mới không thể lại đến câu hồn tôi lần thứ hai? Cô sai, tôi căn bản tại Sinh Tử Bộ bên trên liền không có tên!!”
Lời này để cho tôi khiếp sợ không gì sánh nổi!
“Sinh Tử Bộ!” ( Sách sinh – tử)
Làm phàm nhân, tôi cũng không thể nào hiểu những sự tình của âm phủ kia. Nhưng tôi cũng biết Sinh Tử Bộ là cái gì!
Sinh Tử Bộ bên trên ghi lại thiên địa vạn vật sinh tử, âm tào địa phủ bên trong, mặc kệ đại nhân vật vẫn là tiểu nhân vật, đều là căn cứ Sinh Tử Bộ đi chấp hành. Có thể nói, Sinh Tử Bộ chính là âm phủ pháp!
(luật pháp của âm phủ)
Nhưng người kia lại có thể tùy tiện liền đem tên của một người tại Sinh Tử Bộ bên trên xoá tên, điều này nói rõ người kia thân phận cao đến mức nào.
Ôn Như Ca cay đắng nói: “Người chết sống lại, nhưng cũng không có như cô suy nghĩ. Tôi mãi mãi cũng sẽ không chết, nhưng thân thể của tôi sẽ bị bệnh, nhưng tôi sẽ không chết vì bệnh; Thân thể của tôi sẽ bị thương, nhưng tôi cũng sẽ không chết.”
Lúc nói lời này nàng nhìn tay mình một chút, trong mắt lại có nước mắt lập loè.
Tôi nghĩ, mất đi tay phải đối Ôn Như Ca tới nói chung quy là một chuyện thương tâm, ngay cả khi được cấy ghép bàn tay cương thi —— Đây có vẻ như là một hoạt động hèn nhát, nhưng rốt cuộc nó không phải là nguyên bản!
Ôn Như Ca mặt xám như tro: “Ngay cả thi độc —— Tôi sẽ không lợi dụng cương thi. Nhưng là tôi sẽ một mực mang theo thi độc. Sinh mệnh vô hạn trong tương lai, tôi sẽ một mực bị thi độc tra tấn!
Tôi giật mình.
Cứ như vậy nhìn kỹ thật, Ôn Như Ca vẫn là rất thảm.
Lấy thân thể phàm nhân tiếp nhận sinh mệnh vô hạn, bất luận nhận cái gì tổn thương, nàng cũng sẽ không tử vong, nhưng cũng không thể khỏi hẳn. Nếu là biến thành người chết sống lại vậy thì nhất định phải luôn bảo trọng thân thể của mình. Nếu không đó sẽ là nỗi đau của cuộc sống vĩnh cửu!
Chỉ một điểm này, tôi cảm thấy tôi làm không được.
Bởi vì tôi dường như lúc nào cũng va chạm và tôi rơi vào trạng thái bối rối.
Kém chút bị ‘Môn’ ăn thịt, sinh con ở nhà vệ sinh, đi bộ leo núi, rơi xuống huyết trì, mấy ngày ngắn ngủi bên trong, liền va chạm nhiều như vậy. Đến bây giờ tôi không thiếu cánh tay thiếu chân, quả thật vạn hạnh trong bất hạnh.
Hiện tại sẽ không, không có nghĩa là về sau sẽ không.
Với cá tính mạnh mẽ của tôi, thiếu cánh tay thiếu chân kia là chuyện sớm hay muộn. Nhưng tôi chưa hẳn có thể giống Ôn Như Ca may mắn như vậy, sau khi gãy tay vừa lúc có tay cương thi để cấy ghép.
Ôn Như Ca réo rắt thảm thiết cười một tiếng, nói với tôi: “La Hy, tôi không biết quá khứ trong một năm, cô cũng đến cuối cùng trải qua cái gì nhưng nếu như có thể, không cần trở thành người chết sống lại, liền cũng đừng có đi con đường này của tôi! Đem mình biến thành thứ mình ghét nhất, người căm hận nhất, không phải là điều đáng buồn nhất trên thế giới này sao? Sống ở trong luân hồi, ít nhất cuộc sống này không tốt. Cô có thể thay đổi một cơ thể tốt đẹp khác ở kiếp sau và quay trở lại!”
Tôi bối rối và nói: “Nhưng nếu là bộ dạng này, tôi sẽ không bao giờ thoát khỏi sự kiểm soát của người đó!”
“Ai?’
“Diêm Vương.”
Ôn Như Ca không hiểu hỏi: “Cô có Âm Thập Nhị che chở, chỉ sợ Diêm Vương cũng không có cách nào bắt cô đi?”
Tôi cười khổ:” Âm Thập Nhị kính hắn như cha, làm thế nào anh ấy có thể không tuân theo ý muốn của cha mình dành cho tôi?”
“Diêm Vương không thích cô?”
Tôi lắc đầu.
“Vậy cô rất thảm”. Ôn Như Ca bất đắc dĩ thở dài một hơi, nàng quay đầu nhìn về phía Hạ Doanh Doanh cùng hài tử: “Bất quá, cô cùng Âm Thập Nhị đã sinh hạ hài tử, mặc kệ Diêm Vương không thích cô, nhưng hãy nhìn đứa trẻ, một ngày nào đó là sẽ tiếp nhận cô thôi.”
“Tôi cảm thấy…… Rất không có khả năng.”
“Tôi mua một tặng một, tôi sẽ nói cho cô biết một bí mật”. Ôn Như Ca đột nhiên mở miệng nói.
Đột nhiên có phúc lợi, tôi phải nghi ngờ mục đích thực sự của cô ấy!
Tôi đề cao cảnh giác, hỏi: “Cô muốn nói cái gì?”
Ôn Như Ca nói: “Vẫn là sự tình của Thất gia kia. Cô cũng đã biết, vì cái gì tôi một cô gái làng trên núi, lại có thể mời được Âm Thập Nhị, người có thân phận cực kì tôn quý ở Âm Phủ. Cùng cô thực hiện khế ước kết hôn đời đời kiếp kiếp sao?”
Tôi nói: “Đây còn không phải là học trộm pháp thuật lão bà?”
Ôn Như Ca cười ha ha: “Lão bà kia nếu là có cái pháp thuật này, vì cái gì bà ta không giữ lại cho riêng mình dùng?”
Tôi nói: “Có lẽ là bởi vì cái pháp thuật này quá mức nguy hiểm, có thể sẽ nỗ lực thê thảm đau đớn đại giới, cho nên lão bà liền không sử dụng cho chính mình.”
Ôn Như Ca nói: “Vậy cô nhìn tôi, tôi đem Âm Thập Nhị mời lên, tôi có thể được bất cứ điều gì không?”
“Ách, không có……”
Người bị hiến tế là tôi, cô đương nhiên không có nhận khổ gì!
Ôn Như Ca hỏi: “Cô còn nhớ rõ lúc ấy tôi cho cô ăn một miếng thịt kia sao?”
“Nhớ kỹ……”
Hồi tưởng lại ngày đó, trong lòng tôi đều không ngừng đắn đo, nhưng không có việc gì tôi an ủi mình nói: “Kia là một khối nhỏ thịt người chết mà thôi, một khối nhỏ mà thôi, và một lần nữa kia là thịt của Âm Thao”—— Chỉ cần là Âm Thao, căn bản không cần Ôn Như Ca cho ăn, chính tôi đều muốn từ trên người anh ta cắn một miếng thịt! Hừ!
Ôn Như Ca nói: Kia là trái tim và xác thịt của Âm Thao, chỉ cần cô ăn hết, anh ta liền vĩnh viễn đều là người của cô. Nhưng cô liền hoài nghi vì cái gì tôi là một dân làng nhỏ trong một ngọn núi, làm thế nào gọi ra Âm Thập Nhị, không hay sao?”
Tôi đánh giật mình, đột nhiên phát hiện vấn đề này không có đơn giản như vậy: “Là Thất gia kia cho cô?”
“Đúng”. Ôn Như Ca gật đầu nói: “hắn đem tôi đưa đến Quỷ Môn quan, gặp bốn phía lúc không có người, liền nói với tôi: ‘Tiểu nha đầu, tôi cứu được cô một mạng, cô có phải hay không cũng hẳn là giúp tôi làm một việc?’ “
“Lúc ấy tôi đối với hắn là trong lòng còn có cảm kích, cho nên không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đáp ứng. Thế là hắn liền móc ra một khối nhỏ thịt tươi. Lúc ấy tôi cũng không biết là cái gì, hắn đưa cho tôi gọi tôi ăn. Nhưng hắn tạm thời thay đổi ý định, rút tay lại và hỏi tôi: ‘Nha đầu, cô nhưng vẫn còn là trinh nữ chứ?’”
“Tôi không biết trinh nữ là có ý gì. Hắn cùng tôi giải thích nói là cùng nam nhân làm chuyện đó, và họ rất xem trọng tấm thân trinh nữ. Mà tôi từ nhỏ liền bị Từ gia mua được từ bé làm con dâu nuôi, đã sớm không phải tấm thân trinh nữ.”
“Thế là Thất gia kia biết, phá lệ tiếc hận nói: ‘Lúc đầu nhìn cô thông minh vừa vặn có thể giúp một chút cùng đầu gỗ Tiểu Thập Nhị. Nhưng cô đã không phải là tấm thân trinh nữ, bổn quân như thế nào đi nữa cũng không thể ủy khuất của Tiểu Thập Nhị!’. Hắn để cho tôi cầm miếng thịt trở lại nhân gian, tìm kiếm một người trinh nữ dáng dấp xinh đẹp làm vợ Âm Thập Nhị. Sau đó, liền có những chuyện đằng sau này.”
Tôi nghe được như sấm sét giữa trời quang: “Kia…… Kia Thất gia gọi Âm Thao là cái gì? Tiểu Thập Nhị?”
Ôn Như Ca gật đầu: “Cô biết Thất gia là ai?”
“Sống, chết, người!”
“Thất gia kia hỏi tôi, nếu là tiễn tôi về nhà từ đó về sau, biến thành người chết sống lại, tôi có đồng ý hay không?”
“Tôi lúc ấy còn nhỏ như vậy, chỗ đó hiểu nhiều như vậy? Cho nên không chút nghĩ ngợi liền đồng ý. Thế là người kia liền lấy ra Sinh Tử Bộ, đem tôi tại Sinh Tử Bộ bên trên danh sách xoá đi.
Nói đến đây, Ôn Như Ca lộ ra một nụ cười lạnh: “La Hy, cô cho rằng tôi là tại Sinh Tử Bộ bên trên đã coi như là người chết, cho nên Hắc Bạch Vô Thường mới không thể lại đến câu hồn tôi lần thứ hai? Cô sai, tôi căn bản tại Sinh Tử Bộ bên trên liền không có tên!!”
Lời này để cho tôi khiếp sợ không gì sánh nổi!
“Sinh Tử Bộ!” ( Sách sinh – tử)
Làm phàm nhân, tôi cũng không thể nào hiểu những sự tình của âm phủ kia. Nhưng tôi cũng biết Sinh Tử Bộ là cái gì!
Sinh Tử Bộ bên trên ghi lại thiên địa vạn vật sinh tử, âm tào địa phủ bên trong, mặc kệ đại nhân vật vẫn là tiểu nhân vật, đều là căn cứ Sinh Tử Bộ đi chấp hành. Có thể nói, Sinh Tử Bộ chính là âm phủ pháp!
(luật pháp của âm phủ)
Nhưng người kia lại có thể tùy tiện liền đem tên của một người tại Sinh Tử Bộ bên trên xoá tên, điều này nói rõ người kia thân phận cao đến mức nào.
Ôn Như Ca cay đắng nói: “Người chết sống lại, nhưng cũng không có như cô suy nghĩ. Tôi mãi mãi cũng sẽ không chết, nhưng thân thể của tôi sẽ bị bệnh, nhưng tôi sẽ không chết vì bệnh; Thân thể của tôi sẽ bị thương, nhưng tôi cũng sẽ không chết.”
Lúc nói lời này nàng nhìn tay mình một chút, trong mắt lại có nước mắt lập loè.
Tôi nghĩ, mất đi tay phải đối Ôn Như Ca tới nói chung quy là một chuyện thương tâm, ngay cả khi được cấy ghép bàn tay cương thi —— Đây có vẻ như là một hoạt động hèn nhát, nhưng rốt cuộc nó không phải là nguyên bản!
Ôn Như Ca mặt xám như tro: “Ngay cả thi độc —— Tôi sẽ không lợi dụng cương thi. Nhưng là tôi sẽ một mực mang theo thi độc. Sinh mệnh vô hạn trong tương lai, tôi sẽ một mực bị thi độc tra tấn!
Tôi giật mình.
Cứ như vậy nhìn kỹ thật, Ôn Như Ca vẫn là rất thảm.
Lấy thân thể phàm nhân tiếp nhận sinh mệnh vô hạn, bất luận nhận cái gì tổn thương, nàng cũng sẽ không tử vong, nhưng cũng không thể khỏi hẳn. Nếu là biến thành người chết sống lại vậy thì nhất định phải luôn bảo trọng thân thể của mình. Nếu không đó sẽ là nỗi đau của cuộc sống vĩnh cửu!
Chỉ một điểm này, tôi cảm thấy tôi làm không được.
Bởi vì tôi dường như lúc nào cũng va chạm và tôi rơi vào trạng thái bối rối.
Kém chút bị ‘Môn’ ăn thịt, sinh con ở nhà vệ sinh, đi bộ leo núi, rơi xuống huyết trì, mấy ngày ngắn ngủi bên trong, liền va chạm nhiều như vậy. Đến bây giờ tôi không thiếu cánh tay thiếu chân, quả thật vạn hạnh trong bất hạnh.
Hiện tại sẽ không, không có nghĩa là về sau sẽ không.
Với cá tính mạnh mẽ của tôi, thiếu cánh tay thiếu chân kia là chuyện sớm hay muộn. Nhưng tôi chưa hẳn có thể giống Ôn Như Ca may mắn như vậy, sau khi gãy tay vừa lúc có tay cương thi để cấy ghép.
Ôn Như Ca réo rắt thảm thiết cười một tiếng, nói với tôi: “La Hy, tôi không biết quá khứ trong một năm, cô cũng đến cuối cùng trải qua cái gì nhưng nếu như có thể, không cần trở thành người chết sống lại, liền cũng đừng có đi con đường này của tôi! Đem mình biến thành thứ mình ghét nhất, người căm hận nhất, không phải là điều đáng buồn nhất trên thế giới này sao? Sống ở trong luân hồi, ít nhất cuộc sống này không tốt. Cô có thể thay đổi một cơ thể tốt đẹp khác ở kiếp sau và quay trở lại!”
Tôi bối rối và nói: “Nhưng nếu là bộ dạng này, tôi sẽ không bao giờ thoát khỏi sự kiểm soát của người đó!”
“Ai?’
“Diêm Vương.”
Ôn Như Ca không hiểu hỏi: “Cô có Âm Thập Nhị che chở, chỉ sợ Diêm Vương cũng không có cách nào bắt cô đi?”
Tôi cười khổ:” Âm Thập Nhị kính hắn như cha, làm thế nào anh ấy có thể không tuân theo ý muốn của cha mình dành cho tôi?”
“Diêm Vương không thích cô?”
Tôi lắc đầu.
“Vậy cô rất thảm”. Ôn Như Ca bất đắc dĩ thở dài một hơi, nàng quay đầu nhìn về phía Hạ Doanh Doanh cùng hài tử: “Bất quá, cô cùng Âm Thập Nhị đã sinh hạ hài tử, mặc kệ Diêm Vương không thích cô, nhưng hãy nhìn đứa trẻ, một ngày nào đó là sẽ tiếp nhận cô thôi.”
“Tôi cảm thấy…… Rất không có khả năng.”
“Tôi mua một tặng một, tôi sẽ nói cho cô biết một bí mật”. Ôn Như Ca đột nhiên mở miệng nói.
Đột nhiên có phúc lợi, tôi phải nghi ngờ mục đích thực sự của cô ấy!
Tôi đề cao cảnh giác, hỏi: “Cô muốn nói cái gì?”
Ôn Như Ca nói: “Vẫn là sự tình của Thất gia kia. Cô cũng đã biết, vì cái gì tôi một cô gái làng trên núi, lại có thể mời được Âm Thập Nhị, người có thân phận cực kì tôn quý ở Âm Phủ. Cùng cô thực hiện khế ước kết hôn đời đời kiếp kiếp sao?”
Tôi nói: “Đây còn không phải là học trộm pháp thuật lão bà?”
Ôn Như Ca cười ha ha: “Lão bà kia nếu là có cái pháp thuật này, vì cái gì bà ta không giữ lại cho riêng mình dùng?”
Tôi nói: “Có lẽ là bởi vì cái pháp thuật này quá mức nguy hiểm, có thể sẽ nỗ lực thê thảm đau đớn đại giới, cho nên lão bà liền không sử dụng cho chính mình.”
Ôn Như Ca nói: “Vậy cô nhìn tôi, tôi đem Âm Thập Nhị mời lên, tôi có thể được bất cứ điều gì không?”
“Ách, không có……”
Người bị hiến tế là tôi, cô đương nhiên không có nhận khổ gì!
Ôn Như Ca hỏi: “Cô còn nhớ rõ lúc ấy tôi cho cô ăn một miếng thịt kia sao?”
“Nhớ kỹ……”
Hồi tưởng lại ngày đó, trong lòng tôi đều không ngừng đắn đo, nhưng không có việc gì tôi an ủi mình nói: “Kia là một khối nhỏ thịt người chết mà thôi, một khối nhỏ mà thôi, và một lần nữa kia là thịt của Âm Thao”—— Chỉ cần là Âm Thao, căn bản không cần Ôn Như Ca cho ăn, chính tôi đều muốn từ trên người anh ta cắn một miếng thịt! Hừ!
Ôn Như Ca nói: Kia là trái tim và xác thịt của Âm Thao, chỉ cần cô ăn hết, anh ta liền vĩnh viễn đều là người của cô. Nhưng cô liền hoài nghi vì cái gì tôi là một dân làng nhỏ trong một ngọn núi, làm thế nào gọi ra Âm Thập Nhị, không hay sao?”
Tôi đánh giật mình, đột nhiên phát hiện vấn đề này không có đơn giản như vậy: “Là Thất gia kia cho cô?”
“Đúng”. Ôn Như Ca gật đầu nói: “hắn đem tôi đưa đến Quỷ Môn quan, gặp bốn phía lúc không có người, liền nói với tôi: ‘Tiểu nha đầu, tôi cứu được cô một mạng, cô có phải hay không cũng hẳn là giúp tôi làm một việc?’ “
“Lúc ấy tôi đối với hắn là trong lòng còn có cảm kích, cho nên không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đáp ứng. Thế là hắn liền móc ra một khối nhỏ thịt tươi. Lúc ấy tôi cũng không biết là cái gì, hắn đưa cho tôi gọi tôi ăn. Nhưng hắn tạm thời thay đổi ý định, rút tay lại và hỏi tôi: ‘Nha đầu, cô nhưng vẫn còn là trinh nữ chứ?’”
“Tôi không biết trinh nữ là có ý gì. Hắn cùng tôi giải thích nói là cùng nam nhân làm chuyện đó, và họ rất xem trọng tấm thân trinh nữ. Mà tôi từ nhỏ liền bị Từ gia mua được từ bé làm con dâu nuôi, đã sớm không phải tấm thân trinh nữ.”
“Thế là Thất gia kia biết, phá lệ tiếc hận nói: ‘Lúc đầu nhìn cô thông minh vừa vặn có thể giúp một chút cùng đầu gỗ Tiểu Thập Nhị. Nhưng cô đã không phải là tấm thân trinh nữ, bổn quân như thế nào đi nữa cũng không thể ủy khuất của Tiểu Thập Nhị!’. Hắn để cho tôi cầm miếng thịt trở lại nhân gian, tìm kiếm một người trinh nữ dáng dấp xinh đẹp làm vợ Âm Thập Nhị. Sau đó, liền có những chuyện đằng sau này.”
Tôi nghe được như sấm sét giữa trời quang: “Kia…… Kia Thất gia gọi Âm Thao là cái gì? Tiểu Thập Nhị?”
Ôn Như Ca gật đầu: “Cô biết Thất gia là ai?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.