Chương 109: Vui chơi đúng lúc cũng tuyệt vời!!!
0 giờ sáng
04/05/2020
“Không phải đó là chủ tịch hội sinh viên Âm Thao sao? Bà chị già,chị có biết anh ấy không?” Trong tai tôi, có một tiếng gầm đáng kinh ngạc! Mẹ kiếp
Nó cách tôi có 50 mét. Thằng quỷ hôi hám này không biết não nó chứa cái gì? Ngay cả cả với đôi mắt nhỏ bé của mình nó cũng quét ra các mối quan hệ của tôi. Tôi giả vờ giẫm lên mu bàn chân của nó một cái thật mạnh: “Mi mà nói với bố mẹ thì cứ tập xác định đi!”
Sau đó, tôi bước lên vài bước nhỏ vui vẻ chạy về phía người yêu.
“Thế này là ý gì?” Tôi chạy đến trước mặt anh ấy, và trái tim tôi rất ngọt ngào đến nỗi tôi không thể không mỉm cười.
Anh nhìn tôi, đôi mắt như biển sao và không biết anh đang nghĩ gì. Phải mất một lúc lâu anh mới nói: “Em có vui không?”
Câu hỏi này thực sự rất lạ. Hay ý anh hỏi tôi có hạnh phúc không?
Tôi cảm thấy hơi lạ, nhưng vẫn mỉm cười và nói: “Tất nhiên, hôm qua anh đã tỏ tình với em, giờ em rất hạnh phúc.”
“Anh đã tỏ tình với em?” Anh mỉm cười, một nụ cười lạ trên khuôn mặt nghiêm túc..
“Phải không?” Tôi đỏ mặt, luôn nghĩ anh đang cười tôi một cách ngớ ngẩn.
Anh lắc đầu: “Không.”
Cái gì?!
Hôm qua, anh tỏ tình với em, nhưng giờ anh nói không? Có phải anh ấy hối hận khi tỏ tình với tôi? Là anh ấy sẽ từ chối mối quan hệ với tôi? Tôi ngay lập tức xấu hổ và tức giận.
Nhưng lúc này, La Cương chạy đến bên cạnh tôi, ôm vai tôi từ phía sau, cắn vào tai tôi và hỏi đậm mùi thuốc súng, “Chị ơi, anh ấy có bắt nạt chị không?”
Âm Thao nhìn thấy La Cương, đôi mắt anh sững sờ, nhưng khi nghe thấy một tiếng “chị”, anh thư giãn và nói một cách lịch sự: “Đừng chạm vào cô ấy.”
Ngôn ngữ không mềm mại như lời tuyên bố về chủ quyền Overlord ( bá vương)nhưng giai điệu không thể nghi ngờ trong giai điệu đó thực sự khiến tôi và La Cương đóng băng trong giây lát. Khi tôi kịp phản ứng lại Âm Thao đã nắm lấy tay tôi và dễ dàng dẫn tôi ra khỏi vòng tay của La Cương đi thẳng đến trường.
“Này! Ý anh là gì? Đó là chị gái của tôi!” La Cương cũng phản ứng lại, lao lên như một mũi tên, nắm lấy tay tôi và kéo tôi đi.
Tâm trạng Tôi rất tốt với những gì đang diễn ra ở cổng trường vào sáng sớm hôm nay. Có hai người đàn ông chiến đấu vì một người phụ nữ?
Một cuộc đẫm máu như vậy có thể được thay đổi cho một người đàn ông? Tại sao lại là em trai tôi?
tôi không muốn nghĩ về nó, vì vậy tôi đã gạt Âm Thao ra lao vào đánh La Cương một cách dữ dội!
“Đây là bạn trai của ta. Ta đã yêu anh ấy từ lâu rồi! Nếu mi dám làm anh ấy sợ, ta hứa sau này sẽ không để mi tìm được bạn gái, biết không? Huh?” Tôi hạ giọng đe dọa nó
La Cương bất lực nhìn tôi, quay đầu giơ nắm đấm lên chống lại Âm Thao và hét lên: “Họ Âm kia! Đây là chị gái tôi. Nếu anh dám bắt nạt chị ấy, hoặc gây ảnh hưởng đến việc học khiến chị ấy không vào được đại học thì anh cứ liệu hồn khi ra đường”
Con quỷ hôi thối này!
Tôi chỉ muốn dạy cho La Cương một bài học, nhưng tôi không ngờ thằng nhóc thông minh, trượt đi và chạy trốn khỏi nắm tay của tôi.
Nhìn lại Âm Thao một lần nữa, tôi đỏ mặt, và tôi không thể không tự xúc phạm mình rằng tôi là một kẻ ngốc. Tại sao tôi lại diễn một cảnh bạo lực trước mặt Âm Thao? Ai lại không muốn trở thành một cô nàng hiền dịu? Dường như không thể làm một bà tiên khi đi bên cạnh thằng quỷ nhỏ kia
Tôi ho khan và nói: “Hừm, đừng lo lắng về nó. Nó đã thích gây sự với em từ khi còn nhỏ. Nó muốn lấy bất cứ thứ gì nếu thấy thứ đó tốt. Ngay cả khi không thể lấy được nó sẽ phá vỡ nó. “”
Âm Thao khẽ mỉm cười và nói: “Tình cảm của hai chị em có tốt không?”
“Tốt như cái bóng …” Nhìn lại cẩn thận những điều La Cương đã làm trong quá trình trưởng thành của tôi, đó chỉ đơn giản là cái bóng to lớn mà cuộc sống gán nợ cho tôi không thể rũ bỏ được.
Âm Thao lại cười: “Trân trọng từng khoảnh khắc, Chờ đến khi Mạc Yêu thua cuộc, anh ta sẽ hối hận
“?” A ấy đang nói cái gì vậy
Không hiểu ý nghĩa của nó, Âm Thao nắm lấy tay tôi và dẫn tôi vào khuôn viên trường.
Tôi hỏi một cách khó hiểu: “Tại sao anh lại đợi em ở cổng trường?”
Âm Thao nói nhỏ: “Anh biết em chắc chắn sẽ đến.”
Không phải là vô nghĩa sao?
Học sinh trung học nào không cần đến trường vào buổi sáng?
Tôi không thể hiểu nó, và hỏi, “Tao, tại sao hôm nay anh lạ vậy”
“Lạ sao?”
“Ừm”
“Nói một cách kỳ lạ, con người cũng kỳ lạ. Trước đây anh không giống như này”
Âm Thao dừng lại và hỏi một cách thích thú:” trong quá khứ anh như thế nào”
” Anh đã từng … “Tôi nói trong tiềm thức, nhưng bằng cách nào đó tôi không thể nhớ quá khứ của Âm Thao. Nó trông như thế nào
Nhưng nó sai rồi.
Âm Thao đã tỏ tình với tôi ngày hôm qua, và sau đó tôi đã đồng ý với anh ấy
Trước đó, tôi đã thích anh ấy từ lâu.
Vì tôi đã thích từ rất lâu nên tôi cũng không nhớ nó như thế nào
Tôi thích anh ấy bao lâu?
Một tháng?
Hai tháng?
Một năm?
Hoặc toàn bộ thời gian học trung học trong ba năm?
“Ừm …” Đau đầu!
Lúc này, một bàn tay lạnh lẽo nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi: “Sẽ bị đau đầu đấy, đừng nghĩ về nó quá nhiều. Chỉ cần vui chơi đúng lúc cũng rất tuyệt.”
“… Chỉ chơi đúng lúc?” Tôi không còn đau đầu nữa, nhưng tôi cũng không thể hiểu được ý anh là gì
“Đừng suy nghĩ nhiều, em không phải đang lo chuẩn bị cho kì thi sao. Học chăm chỉ và không ảnh hưởng đến kỳ thi. Em không nghe thấy em trai em nói gì sao? Nếu em không làm tốt, cậu ấy sẽ đánh anh “anh Kéo tay tôi xuống.
Khi anh ta kéo tay tôi xuống, tia sáng loé lên lọt vào mắt tôi- một chiếc nhẫn bạc đang tỏa sáng.
Nhẫn?
Làm thế nào tôi có thể đeo một chiếc nhẫn? Nếu giáo viên chủ nhiệm nhìn thấy nó, vậy là đủ để đứng trước lớp.
Ngay khi tôi đang nghĩ về nó, ngón tay của Âm Thao di chuyển đến chiếc nhẫn, dường như vô tình và cố ý: “Đi thôi.”
Tôi cũng muốn hỏi về chiếc nhẫn, đột nhiên tiếng chuông vang lên trong lớp.
Chúa ơi, làm sao thời gian trôi nhanh thế? Nếu tôi không nhanh chóng, tôi sẽ bị trễ học và trừ điểm thi đua.
tôi đã bỏ Âm Thao lại và vội vã về phía lớp học.
“La Hy”
Tôi nghe thấy anh ấy gọi tên tôi, vì vậy tôi dừng lại và nhìn lại anh ấy.
Tất cả học sinh đang chạy nước rút về phía lớp học trong tiếng chuông của lớp, nhưng anh đứng một mình giữa dòng người và dường như lạc lõng. Tôi đột nhiên cảm thấy một cảm giác kỳ lạ rằng bây giờ người đang đứng trước mặt tôi, không phải anh.
“Hãy nhớ, vui chơi đúng lúc”Anh nói nhẹ nhàng.
Tôi: “??”
Ý anh là gì?
Tôi sẽ không chết, tại sao anh ấy muốn tôi vui chơi đúng lúc? Tôi sẽ sớm trở nên bất hạnh?,làm ơn, chúng ta chỉ cần có nhau!
Tiếng chuông leng keng!
Chuông lại reo!
Tôi có thể xem xem liệu Âm Thao sẽ đến lớp trễ hay không. Dù sao, tôi phải chắc chắn rằng tôi không đến trễ!
Chạy thôi!!!
Nó cách tôi có 50 mét. Thằng quỷ hôi hám này không biết não nó chứa cái gì? Ngay cả cả với đôi mắt nhỏ bé của mình nó cũng quét ra các mối quan hệ của tôi. Tôi giả vờ giẫm lên mu bàn chân của nó một cái thật mạnh: “Mi mà nói với bố mẹ thì cứ tập xác định đi!”
Sau đó, tôi bước lên vài bước nhỏ vui vẻ chạy về phía người yêu.
“Thế này là ý gì?” Tôi chạy đến trước mặt anh ấy, và trái tim tôi rất ngọt ngào đến nỗi tôi không thể không mỉm cười.
Anh nhìn tôi, đôi mắt như biển sao và không biết anh đang nghĩ gì. Phải mất một lúc lâu anh mới nói: “Em có vui không?”
Câu hỏi này thực sự rất lạ. Hay ý anh hỏi tôi có hạnh phúc không?
Tôi cảm thấy hơi lạ, nhưng vẫn mỉm cười và nói: “Tất nhiên, hôm qua anh đã tỏ tình với em, giờ em rất hạnh phúc.”
“Anh đã tỏ tình với em?” Anh mỉm cười, một nụ cười lạ trên khuôn mặt nghiêm túc..
“Phải không?” Tôi đỏ mặt, luôn nghĩ anh đang cười tôi một cách ngớ ngẩn.
Anh lắc đầu: “Không.”
Cái gì?!
Hôm qua, anh tỏ tình với em, nhưng giờ anh nói không? Có phải anh ấy hối hận khi tỏ tình với tôi? Là anh ấy sẽ từ chối mối quan hệ với tôi? Tôi ngay lập tức xấu hổ và tức giận.
Nhưng lúc này, La Cương chạy đến bên cạnh tôi, ôm vai tôi từ phía sau, cắn vào tai tôi và hỏi đậm mùi thuốc súng, “Chị ơi, anh ấy có bắt nạt chị không?”
Âm Thao nhìn thấy La Cương, đôi mắt anh sững sờ, nhưng khi nghe thấy một tiếng “chị”, anh thư giãn và nói một cách lịch sự: “Đừng chạm vào cô ấy.”
Ngôn ngữ không mềm mại như lời tuyên bố về chủ quyền Overlord ( bá vương)nhưng giai điệu không thể nghi ngờ trong giai điệu đó thực sự khiến tôi và La Cương đóng băng trong giây lát. Khi tôi kịp phản ứng lại Âm Thao đã nắm lấy tay tôi và dễ dàng dẫn tôi ra khỏi vòng tay của La Cương đi thẳng đến trường.
“Này! Ý anh là gì? Đó là chị gái của tôi!” La Cương cũng phản ứng lại, lao lên như một mũi tên, nắm lấy tay tôi và kéo tôi đi.
Tâm trạng Tôi rất tốt với những gì đang diễn ra ở cổng trường vào sáng sớm hôm nay. Có hai người đàn ông chiến đấu vì một người phụ nữ?
Một cuộc đẫm máu như vậy có thể được thay đổi cho một người đàn ông? Tại sao lại là em trai tôi?
tôi không muốn nghĩ về nó, vì vậy tôi đã gạt Âm Thao ra lao vào đánh La Cương một cách dữ dội!
“Đây là bạn trai của ta. Ta đã yêu anh ấy từ lâu rồi! Nếu mi dám làm anh ấy sợ, ta hứa sau này sẽ không để mi tìm được bạn gái, biết không? Huh?” Tôi hạ giọng đe dọa nó
La Cương bất lực nhìn tôi, quay đầu giơ nắm đấm lên chống lại Âm Thao và hét lên: “Họ Âm kia! Đây là chị gái tôi. Nếu anh dám bắt nạt chị ấy, hoặc gây ảnh hưởng đến việc học khiến chị ấy không vào được đại học thì anh cứ liệu hồn khi ra đường”
Con quỷ hôi thối này!
Tôi chỉ muốn dạy cho La Cương một bài học, nhưng tôi không ngờ thằng nhóc thông minh, trượt đi và chạy trốn khỏi nắm tay của tôi.
Nhìn lại Âm Thao một lần nữa, tôi đỏ mặt, và tôi không thể không tự xúc phạm mình rằng tôi là một kẻ ngốc. Tại sao tôi lại diễn một cảnh bạo lực trước mặt Âm Thao? Ai lại không muốn trở thành một cô nàng hiền dịu? Dường như không thể làm một bà tiên khi đi bên cạnh thằng quỷ nhỏ kia
Tôi ho khan và nói: “Hừm, đừng lo lắng về nó. Nó đã thích gây sự với em từ khi còn nhỏ. Nó muốn lấy bất cứ thứ gì nếu thấy thứ đó tốt. Ngay cả khi không thể lấy được nó sẽ phá vỡ nó. “”
Âm Thao khẽ mỉm cười và nói: “Tình cảm của hai chị em có tốt không?”
“Tốt như cái bóng …” Nhìn lại cẩn thận những điều La Cương đã làm trong quá trình trưởng thành của tôi, đó chỉ đơn giản là cái bóng to lớn mà cuộc sống gán nợ cho tôi không thể rũ bỏ được.
Âm Thao lại cười: “Trân trọng từng khoảnh khắc, Chờ đến khi Mạc Yêu thua cuộc, anh ta sẽ hối hận
“?” A ấy đang nói cái gì vậy
Không hiểu ý nghĩa của nó, Âm Thao nắm lấy tay tôi và dẫn tôi vào khuôn viên trường.
Tôi hỏi một cách khó hiểu: “Tại sao anh lại đợi em ở cổng trường?”
Âm Thao nói nhỏ: “Anh biết em chắc chắn sẽ đến.”
Không phải là vô nghĩa sao?
Học sinh trung học nào không cần đến trường vào buổi sáng?
Tôi không thể hiểu nó, và hỏi, “Tao, tại sao hôm nay anh lạ vậy”
“Lạ sao?”
“Ừm”
“Nói một cách kỳ lạ, con người cũng kỳ lạ. Trước đây anh không giống như này”
Âm Thao dừng lại và hỏi một cách thích thú:” trong quá khứ anh như thế nào”
” Anh đã từng … “Tôi nói trong tiềm thức, nhưng bằng cách nào đó tôi không thể nhớ quá khứ của Âm Thao. Nó trông như thế nào
Nhưng nó sai rồi.
Âm Thao đã tỏ tình với tôi ngày hôm qua, và sau đó tôi đã đồng ý với anh ấy
Trước đó, tôi đã thích anh ấy từ lâu.
Vì tôi đã thích từ rất lâu nên tôi cũng không nhớ nó như thế nào
Tôi thích anh ấy bao lâu?
Một tháng?
Hai tháng?
Một năm?
Hoặc toàn bộ thời gian học trung học trong ba năm?
“Ừm …” Đau đầu!
Lúc này, một bàn tay lạnh lẽo nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi: “Sẽ bị đau đầu đấy, đừng nghĩ về nó quá nhiều. Chỉ cần vui chơi đúng lúc cũng rất tuyệt.”
“… Chỉ chơi đúng lúc?” Tôi không còn đau đầu nữa, nhưng tôi cũng không thể hiểu được ý anh là gì
“Đừng suy nghĩ nhiều, em không phải đang lo chuẩn bị cho kì thi sao. Học chăm chỉ và không ảnh hưởng đến kỳ thi. Em không nghe thấy em trai em nói gì sao? Nếu em không làm tốt, cậu ấy sẽ đánh anh “anh Kéo tay tôi xuống.
Khi anh ta kéo tay tôi xuống, tia sáng loé lên lọt vào mắt tôi- một chiếc nhẫn bạc đang tỏa sáng.
Nhẫn?
Làm thế nào tôi có thể đeo một chiếc nhẫn? Nếu giáo viên chủ nhiệm nhìn thấy nó, vậy là đủ để đứng trước lớp.
Ngay khi tôi đang nghĩ về nó, ngón tay của Âm Thao di chuyển đến chiếc nhẫn, dường như vô tình và cố ý: “Đi thôi.”
Tôi cũng muốn hỏi về chiếc nhẫn, đột nhiên tiếng chuông vang lên trong lớp.
Chúa ơi, làm sao thời gian trôi nhanh thế? Nếu tôi không nhanh chóng, tôi sẽ bị trễ học và trừ điểm thi đua.
tôi đã bỏ Âm Thao lại và vội vã về phía lớp học.
“La Hy”
Tôi nghe thấy anh ấy gọi tên tôi, vì vậy tôi dừng lại và nhìn lại anh ấy.
Tất cả học sinh đang chạy nước rút về phía lớp học trong tiếng chuông của lớp, nhưng anh đứng một mình giữa dòng người và dường như lạc lõng. Tôi đột nhiên cảm thấy một cảm giác kỳ lạ rằng bây giờ người đang đứng trước mặt tôi, không phải anh.
“Hãy nhớ, vui chơi đúng lúc”Anh nói nhẹ nhàng.
Tôi: “??”
Ý anh là gì?
Tôi sẽ không chết, tại sao anh ấy muốn tôi vui chơi đúng lúc? Tôi sẽ sớm trở nên bất hạnh?,làm ơn, chúng ta chỉ cần có nhau!
Tiếng chuông leng keng!
Chuông lại reo!
Tôi có thể xem xem liệu Âm Thao sẽ đến lớp trễ hay không. Dù sao, tôi phải chắc chắn rằng tôi không đến trễ!
Chạy thôi!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.