Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm
Chương 1414
Bách Hương Mật
02/08/2022
Những chuyện còn lại chỉ còn theo ý trời mà thôi.” Mặc Đình gật đầu.
Sau đó Đường Ninh không nói gì nữa, chỉ nhìn Mặc Đình từ xa.
Ngắm nhìn người đàn ông lúc nào cũng anh tuân và mê người này.
“À phải rồi, có fan gửi cho em một bộ truyện tranh khoa học viên tưởng, anh đã bảo Lục Triệt mang tới đây, có thể giết thời gian nêu em cảm thầy buồn chán.”
“Còn có người gửi cho em thứ này sao.”
Lúc này, Đường Ninh và Mặc Đình vẫn chưa cảm nhận được Sự xâm chiếm đó, bởi vì chủ nhân của bộ truyện này, chỉ cần nhìn trúng thứ gì thì nhật định phải có được nó, cho dù có phải vất vả đến đâu, cho dù phải tốn đến tám năm, mười năm.
Trước đây anh ta rất ít chú ý đến giới giải trí, đương nhiên cũng không chú ý đến Đường Ninh.
Bây giờ cảm thấy hứng thú cũng chỉ vì hai chữ ân tượng.
Đường Nghệ Thần bị hành hạ đến tận đêm, vôn định vệ nhà, nhưng cô đã đi thẳng. vào ký túc xá của bác sĩ, mệt đến mức không đứng dậy nỗi.
“tục Quang Lệ, tên khốn nạn nhà anh, tôi nguyên rủa anh nhỏ như cây tăm, không thể làm gì được!”
Nhưng điều cô không ngờ tới là Lục Quang Lệ cũng không về nhà, mà năm ngay phía trên giường của cô.
Đường Nghệ Thần giật mình hét lên: “Đây là ký túc xá nữ!”
“Ký túc xá không đủ dùng, mà phòng này lại còn trống.” Lục Quang Lệ ở bên trên đáp.
Đường Nghệ Thần vẫn còn đang giận cho nên liên bò dậy, thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà: “Một mình anh ở đây tận hưởng đi.”
“Chỉ bởi vì tôi làm khó cô trong cuộc họp nhóm sao?”
“Người như tôi thù lâu nhớ dai như vậy đấy.” Đường Nghệ Thần nói, nói xong liên xoay người rời khỏi ký túc xá, bỏ lại Lục Quang Lệ năm một mình trên giường.
Chà, lần này chắc cũng phải giận vài ngày.
Vì vậy mấy ngày sau, Đường Nghệ Thân cứ nhìn thây Lục Quang Lệ là trồn, trồn không được thì coi như không nhìn thây.
Lục Quang Lệ cũng không biểu hiện rõ sự không vui, điều này khiến Đường Nghệ Thần càng tức giận hơn.
Tại sao chỉ có mình cô ấy tức giận?
Đường Ninh nhận ra không khí giữa hai người họ có chút bất thường, liên năm lây cơ hội nói chuyện: “Mây ngày nay không thấy chị và Lục Quang Lệ nói chuyện.”
Đường Nghệ Thần nhướng mi, ngăn cô tiễp tục nói: “Mọi thứ đều bình thường, chị đi kiểm tra phòng đây.”
“Nếu anh ta bắt nạt chị, em có thể cho người đánh anh ta một trận cho chị hả giận.”
“Không cần đâu, bây ‹ giò chị chỉ cần nhìn thấy anh ta là nồi máu nóng, mắt không thây lòng không phiền.”,Đường Nghệ Thân xua tay, không muôn đề Đườig Ninh làm việc không cần thiết.
Nếu thật sự muốn tính sổ, thì Lục Quang Lệ có tính cả đời cũng không hết.
Mà từ phản ứng của Đường Nghệ Thần, Đường Ninh càng thêm tò mò, rốt cuộc Lục Quang Lệ đã làm gì Đường Nghệ Thần?
Quan trọng nhất là, trong viện đang đồn đại rằng thiên kim của viện trưởng hẹn Lục Quang Lệ đi dã ngoại, mà anh lại đồng ý rồi, điều này cảng khiến Đường Nghệ Thần không thèm đề ý đến anh ấy.
Chính vào thứ bảy, mà thảm nhất là thứ bảy này Đường Nghệ Thân phải trực đêm.
Sau đó Đường Ninh không nói gì nữa, chỉ nhìn Mặc Đình từ xa.
Ngắm nhìn người đàn ông lúc nào cũng anh tuân và mê người này.
“À phải rồi, có fan gửi cho em một bộ truyện tranh khoa học viên tưởng, anh đã bảo Lục Triệt mang tới đây, có thể giết thời gian nêu em cảm thầy buồn chán.”
“Còn có người gửi cho em thứ này sao.”
Lúc này, Đường Ninh và Mặc Đình vẫn chưa cảm nhận được Sự xâm chiếm đó, bởi vì chủ nhân của bộ truyện này, chỉ cần nhìn trúng thứ gì thì nhật định phải có được nó, cho dù có phải vất vả đến đâu, cho dù phải tốn đến tám năm, mười năm.
Trước đây anh ta rất ít chú ý đến giới giải trí, đương nhiên cũng không chú ý đến Đường Ninh.
Bây giờ cảm thấy hứng thú cũng chỉ vì hai chữ ân tượng.
Đường Nghệ Thần bị hành hạ đến tận đêm, vôn định vệ nhà, nhưng cô đã đi thẳng. vào ký túc xá của bác sĩ, mệt đến mức không đứng dậy nỗi.
“tục Quang Lệ, tên khốn nạn nhà anh, tôi nguyên rủa anh nhỏ như cây tăm, không thể làm gì được!”
Nhưng điều cô không ngờ tới là Lục Quang Lệ cũng không về nhà, mà năm ngay phía trên giường của cô.
Đường Nghệ Thần giật mình hét lên: “Đây là ký túc xá nữ!”
“Ký túc xá không đủ dùng, mà phòng này lại còn trống.” Lục Quang Lệ ở bên trên đáp.
Đường Nghệ Thần vẫn còn đang giận cho nên liên bò dậy, thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà: “Một mình anh ở đây tận hưởng đi.”
“Chỉ bởi vì tôi làm khó cô trong cuộc họp nhóm sao?”
“Người như tôi thù lâu nhớ dai như vậy đấy.” Đường Nghệ Thần nói, nói xong liên xoay người rời khỏi ký túc xá, bỏ lại Lục Quang Lệ năm một mình trên giường.
Chà, lần này chắc cũng phải giận vài ngày.
Vì vậy mấy ngày sau, Đường Nghệ Thân cứ nhìn thây Lục Quang Lệ là trồn, trồn không được thì coi như không nhìn thây.
Lục Quang Lệ cũng không biểu hiện rõ sự không vui, điều này khiến Đường Nghệ Thần càng tức giận hơn.
Tại sao chỉ có mình cô ấy tức giận?
Đường Ninh nhận ra không khí giữa hai người họ có chút bất thường, liên năm lây cơ hội nói chuyện: “Mây ngày nay không thấy chị và Lục Quang Lệ nói chuyện.”
Đường Nghệ Thần nhướng mi, ngăn cô tiễp tục nói: “Mọi thứ đều bình thường, chị đi kiểm tra phòng đây.”
“Nếu anh ta bắt nạt chị, em có thể cho người đánh anh ta một trận cho chị hả giận.”
“Không cần đâu, bây ‹ giò chị chỉ cần nhìn thấy anh ta là nồi máu nóng, mắt không thây lòng không phiền.”,Đường Nghệ Thân xua tay, không muôn đề Đườig Ninh làm việc không cần thiết.
Nếu thật sự muốn tính sổ, thì Lục Quang Lệ có tính cả đời cũng không hết.
Mà từ phản ứng của Đường Nghệ Thần, Đường Ninh càng thêm tò mò, rốt cuộc Lục Quang Lệ đã làm gì Đường Nghệ Thần?
Quan trọng nhất là, trong viện đang đồn đại rằng thiên kim của viện trưởng hẹn Lục Quang Lệ đi dã ngoại, mà anh lại đồng ý rồi, điều này cảng khiến Đường Nghệ Thần không thèm đề ý đến anh ấy.
Chính vào thứ bảy, mà thảm nhất là thứ bảy này Đường Nghệ Thân phải trực đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.