Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm
Chương 607
Bách Hương Mật
25/07/2021
Hứa Thanh Nhan không thể chấp nhận nổi việc một đám người hùa lại bắt nạt một người, lập tức đứng dậy, trả lời với tắt cả mọi người: “Tĩnh Tuyên nhà tôi hát, chỉ có tôi có thể nghe, nếu các người muốn nghe, vậy thì để tôi hát…
Hơn nữa, tôi muốn nhắn mạnh lại một lần nữa, Tĩnh Tuyên nhà tôi đã không còn là Lạc Tinh nữa.”
Nói xong Hứa Thanh Nhan trực tiêp bước lên, nhận lây micro từ trong tay người chủ trì…
Vốn dĩ tất cả mọi người còn cho là cô ấy hát rất khá, nhưng khiến người ta không thể chịu nổi là cô ấy lại hát phá âm.
Tất cả mọi người khó chịu bịt kín tai, chỉ có một mình Đường Tĩnh Tuyên ở dưới khán đài nghe vô cùng nhập.
tâm.
Từ thời học sinh, Hứa Thanh Nhan đã như thế, đánh nhau ẩu đả cả ngày, trên người lúc nào cũng toát ra khí chất như côn đồ, nhưng tất cả những lần cô ấy ra tay, đa phần đều là vì người khác.
Cho nên cô ấy là Hỗn Thế Ma Vương duy nhất ăn uống miễn phí ở trong trường nhưng từ trước đến nay không hề khiến người ta chán ghét.
“Hứa tiểu thư, tôi cầu xin cô, đừng hát nữa…” Có người chịu không nỗi, còn thiếu chút nữa quỳ xuống van xin Hứa Thanh Nhan, Hứa Thanh Nhan hừ lạnh một tiếng, rồi mới đem micro trả lại cho người chủ trì.
Có người cảm thấy cô ấy tục tằng, có người cảm thấy cô ấy hấp dẫn, cũng có người cảm thấy cô ấy ngầu, mà Đường Tĩnh Tuyên thì cảm thấy cô ấy rất có ý tứ.
Hứa Thanh Nhan chính là một người như thế, rõ ràng cầu tạo của bộ não rất đơn giản, nhưng lại làm ra những chuyện không thể tưởng tượng, khiến người ta phải lau mắt mà nhìn.
“Từ hôm nay trở đi, tôi hi vọng các người, không ai được nói Tĩnh Tuyên nhà tôi và Tống tiểu thư đây có quan hệ gì mập mờ nữa, rõ ràng là không có.” Nói xong, Hứa Thanh Nhan quay đầu nhìn sắc mặt chú rễ đỏ lên: “Tĩnh Tuyên nhà tôi đói rồi, tôi muốn đưa anh ấy đi ăn, các người cứ tiếp tục đi.”
“Thật là, con chó con mèo gì cũng đòi bắt nạt Tĩnh Tuyên nhà tôi…”
Đường Tĩnh Tuyên cứ thế nhìn Hứa Thanh Nhan bước từng bước đến gần mình, mặc dù cô ấy chỉ làm như thế vì tình nghĩa bạn bè, nhưng không thể phủ nhận, cô ấy xuất sắc đến mức khiến người ta khó nói nên lời.
“Tuyên bảo bối, chúng ta đi thôi.”
Cuối cùng, rốt cuộc thì ai đến làm nhục ai cơ chứ?
Khách mời cũng không chỉ nhìn mỗi phản ứng của hai người, đương nhiên lúc này chỉ có Tống Nghiên Thư và vị hôn phu của cô ta là khó chịu.
“Không ngờ nha, thiên kim của Hứa thị thật đáng yêu.”
“‘y, các người có ai ghi lại lời bài hát vừa rồi cô ấy hát không, sao tự nhiên tôi cảm thấy nó êm tai thế nhỉ? Sau này bạn gái cũ hoặc bạn trai cũ kết hôn, cứ gửi cái này qua, để nó phát ra ngay trong toàn trường, lực sát thương cũng không nhỏ đâu.”
“Haha, đáng yêu đến bùng nỗ.”
Đương nhiên hai người Đường Tĩnh Tuyên không thể nào biết đám khách mời nói gì, chỉ là sau khi lên xe, hai người đều nhịn không nổi mà bật cười.
“Tôi cho cậu biết, tôi thích nhát là quấy rối hôn lễ của người khác, chia rẽ từng đôi một.”
“Tôi không ngờ cậu hát lại khó nghe đến thế.” Đường Tĩnh Tuyên đã lâu rồi không cảm thấy thoải mái như thế.
Lần này Hứa Thanh Nhan cũng không đùa giỡn nữa, nghiêm túc hát lại bài hát vừa rồi, thật ra cô ấy hát rất hay, chỉ là vừa rồi tình cảnh đó, cô ấy cần phải giữ mặt mũi cho ai sao?
“Khỉ nhỏ, cậu vẫn nghịch ngợm như vậy, nhưng mà, cảm ơn cậu.” Đường Tĩnh Tuyên nghiêm túc nói.
“Tôi vẫn luôn không tiếc mạng sống vì bạn bè.”
Đường Tĩnh Tuyên nghiêng đầu nhìn Hứa Thanh Nhan, bỗng nhiên cảm thấy có chút đau lòng. Nghĩ đến lúc cô ấy bị đánh ở Hứa gia, nghĩ đến lúc cô ấy bất lực không thể phản kháng, vậy mà lại vì cậu ấy mà tự đâm cho mình hai đao sao?
“Nếu sau này cậu gặp bất kỳ khó khăn gì, cứ đến tìm tôi.”
Đường Tĩnh Tuyên nghiêm túc nói với Hứa Thanh Nhan: “Bắt kể chuyện gì.”
“Được.” Hứa Thanh Nhan không cho là đúng gật đầu, dường như cô ấy chưa từng nghĩ đến một ngày nào đó mình thật sự sẽ cần đến sự trợ giúp của Đường Tĩnh Tuyên.
Sau lần này, Hứa Thanh Nhan và Đường Tĩnh Tuyên lại một lần nữa làm chắn động cả ngành giải trí, dù sao thì lúc trước quan hệ giữa Tống Nghiên Thư và Đường Tĩnh Tuyên không hề tầm thường, nhưng bây giờ lại đi đến tình cảnh như nước với lửa.
Người sáng suốt có thể nhìn ra được, trong buổi đính hôn của Tống Nghiên Thư, vị hôn phu của Tống Nghiên Thư rõ ràng muốn sỉ nhục Đường Tĩnh Tuyên, nhưng không khéo là ngày hôm đó Đường Tĩnh Tuyên lại đúng lúc đi cùng Hứa Thanh Nhan.
Kết quả là trộm gà không được còn mát nắm gạo, bị Hứa Thanh Nhan làm loạn trong buổi đính hôn.
Hơn nữa, tôi muốn nhắn mạnh lại một lần nữa, Tĩnh Tuyên nhà tôi đã không còn là Lạc Tinh nữa.”
Nói xong Hứa Thanh Nhan trực tiêp bước lên, nhận lây micro từ trong tay người chủ trì…
Vốn dĩ tất cả mọi người còn cho là cô ấy hát rất khá, nhưng khiến người ta không thể chịu nổi là cô ấy lại hát phá âm.
Tất cả mọi người khó chịu bịt kín tai, chỉ có một mình Đường Tĩnh Tuyên ở dưới khán đài nghe vô cùng nhập.
tâm.
Từ thời học sinh, Hứa Thanh Nhan đã như thế, đánh nhau ẩu đả cả ngày, trên người lúc nào cũng toát ra khí chất như côn đồ, nhưng tất cả những lần cô ấy ra tay, đa phần đều là vì người khác.
Cho nên cô ấy là Hỗn Thế Ma Vương duy nhất ăn uống miễn phí ở trong trường nhưng từ trước đến nay không hề khiến người ta chán ghét.
“Hứa tiểu thư, tôi cầu xin cô, đừng hát nữa…” Có người chịu không nỗi, còn thiếu chút nữa quỳ xuống van xin Hứa Thanh Nhan, Hứa Thanh Nhan hừ lạnh một tiếng, rồi mới đem micro trả lại cho người chủ trì.
Có người cảm thấy cô ấy tục tằng, có người cảm thấy cô ấy hấp dẫn, cũng có người cảm thấy cô ấy ngầu, mà Đường Tĩnh Tuyên thì cảm thấy cô ấy rất có ý tứ.
Hứa Thanh Nhan chính là một người như thế, rõ ràng cầu tạo của bộ não rất đơn giản, nhưng lại làm ra những chuyện không thể tưởng tượng, khiến người ta phải lau mắt mà nhìn.
“Từ hôm nay trở đi, tôi hi vọng các người, không ai được nói Tĩnh Tuyên nhà tôi và Tống tiểu thư đây có quan hệ gì mập mờ nữa, rõ ràng là không có.” Nói xong, Hứa Thanh Nhan quay đầu nhìn sắc mặt chú rễ đỏ lên: “Tĩnh Tuyên nhà tôi đói rồi, tôi muốn đưa anh ấy đi ăn, các người cứ tiếp tục đi.”
“Thật là, con chó con mèo gì cũng đòi bắt nạt Tĩnh Tuyên nhà tôi…”
Đường Tĩnh Tuyên cứ thế nhìn Hứa Thanh Nhan bước từng bước đến gần mình, mặc dù cô ấy chỉ làm như thế vì tình nghĩa bạn bè, nhưng không thể phủ nhận, cô ấy xuất sắc đến mức khiến người ta khó nói nên lời.
“Tuyên bảo bối, chúng ta đi thôi.”
Cuối cùng, rốt cuộc thì ai đến làm nhục ai cơ chứ?
Khách mời cũng không chỉ nhìn mỗi phản ứng của hai người, đương nhiên lúc này chỉ có Tống Nghiên Thư và vị hôn phu của cô ta là khó chịu.
“Không ngờ nha, thiên kim của Hứa thị thật đáng yêu.”
“‘y, các người có ai ghi lại lời bài hát vừa rồi cô ấy hát không, sao tự nhiên tôi cảm thấy nó êm tai thế nhỉ? Sau này bạn gái cũ hoặc bạn trai cũ kết hôn, cứ gửi cái này qua, để nó phát ra ngay trong toàn trường, lực sát thương cũng không nhỏ đâu.”
“Haha, đáng yêu đến bùng nỗ.”
Đương nhiên hai người Đường Tĩnh Tuyên không thể nào biết đám khách mời nói gì, chỉ là sau khi lên xe, hai người đều nhịn không nổi mà bật cười.
“Tôi cho cậu biết, tôi thích nhát là quấy rối hôn lễ của người khác, chia rẽ từng đôi một.”
“Tôi không ngờ cậu hát lại khó nghe đến thế.” Đường Tĩnh Tuyên đã lâu rồi không cảm thấy thoải mái như thế.
Lần này Hứa Thanh Nhan cũng không đùa giỡn nữa, nghiêm túc hát lại bài hát vừa rồi, thật ra cô ấy hát rất hay, chỉ là vừa rồi tình cảnh đó, cô ấy cần phải giữ mặt mũi cho ai sao?
“Khỉ nhỏ, cậu vẫn nghịch ngợm như vậy, nhưng mà, cảm ơn cậu.” Đường Tĩnh Tuyên nghiêm túc nói.
“Tôi vẫn luôn không tiếc mạng sống vì bạn bè.”
Đường Tĩnh Tuyên nghiêng đầu nhìn Hứa Thanh Nhan, bỗng nhiên cảm thấy có chút đau lòng. Nghĩ đến lúc cô ấy bị đánh ở Hứa gia, nghĩ đến lúc cô ấy bất lực không thể phản kháng, vậy mà lại vì cậu ấy mà tự đâm cho mình hai đao sao?
“Nếu sau này cậu gặp bất kỳ khó khăn gì, cứ đến tìm tôi.”
Đường Tĩnh Tuyên nghiêm túc nói với Hứa Thanh Nhan: “Bắt kể chuyện gì.”
“Được.” Hứa Thanh Nhan không cho là đúng gật đầu, dường như cô ấy chưa từng nghĩ đến một ngày nào đó mình thật sự sẽ cần đến sự trợ giúp của Đường Tĩnh Tuyên.
Sau lần này, Hứa Thanh Nhan và Đường Tĩnh Tuyên lại một lần nữa làm chắn động cả ngành giải trí, dù sao thì lúc trước quan hệ giữa Tống Nghiên Thư và Đường Tĩnh Tuyên không hề tầm thường, nhưng bây giờ lại đi đến tình cảnh như nước với lửa.
Người sáng suốt có thể nhìn ra được, trong buổi đính hôn của Tống Nghiên Thư, vị hôn phu của Tống Nghiên Thư rõ ràng muốn sỉ nhục Đường Tĩnh Tuyên, nhưng không khéo là ngày hôm đó Đường Tĩnh Tuyên lại đúng lúc đi cùng Hứa Thanh Nhan.
Kết quả là trộm gà không được còn mát nắm gạo, bị Hứa Thanh Nhan làm loạn trong buổi đính hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.