Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Thầy Nhan (H)
Chương 6: Cưỡi Trên Người Thầy, Ma Sát Sinh Nhiệt. Lén Ngậm
Cổ Tình
28/11/2023
Không còn cách trở cấm kỵ giữa thầy trò năm đó nữa, cuối cùng cô cũng có thể thật sự chạm vào người đàn ông này.
Tô Mạn vốn đang quỳ trên giường ở bên cạnh anh, nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp trai mang nét u buồn, cương nghị và lạnh lùng đầy quen thuộc, ánh mắt cô lại di chuyển xuống thứ đang gồ lên dưới hạ bộ anh, chẳng biết cắm vào có thoải mái không nhỉ?
Hay là… có thể lén ngậm một lần không?
Tay Tô Mạn khẽ giật, dẫn dắt anh đút ngón tay dài ra vào, ma sát hoa hạch của cô. Hạt đậu nhỏ lập tức phồng lên sưng huyết, như mong ngóng được vuốt ve. Bụng dưới của cô hơi co lại, nước dâm ngày càng nhiều. Hai bên cánh hoa ướt đẫm, lấp lánh xinh đẹp.
Làm sao bây giờ? Vẫn chưa đủ…
Cô cúi người, ngón tay sạch sẽ lướt qua hàng lông mày rậm, mí mắt thâm thuý, sống mũi cao thẳng của anh. Môi cô khẽ khàng chạm vào đôi môi đỏ của anh, cô say đắm nhìn anh nói: “Thầy Nhan, em muốn cưỡi trên người thầy, được không?”
Nhan Chí Cương khẽ cử động. Tô Mạn sợ anh tỉnh lại, phát hiện hành vi hoang đường của mình, bèn vội vàng đứng dậy khỏi giường. Một lúc sau, hơi thở đều đều của anh lại vang lên…
Vẫn chưa tỉnh?!
Đôi mắt nâu sẫm của cô lấp lánh động tình, hai chân không ngừng ma sát, bàn tay nhỏ hơi lạnh luồn vào trong váy,cởiqυần lót xuống. Qυần ɭót của cô đã ướt đẫm. Cô giang đôi chân mảnh khảnh trắng trẻo, ngồi lên người anh cách lớp quần tây, âm hộ đã không nhịn nổi mà ma sát anh qua lớp quần…
Cô nở nụ cười vũ mị động lòng người: “Thầy Nhan, thầy ngủ rồi mà vẫn cứng đến vậy…”
Tô Mạn chầm chậm ma sát hạt đậu nóng rực, âm môi ướt đẫm dính sát quần anh. Chỉ mới cử động mấy cái mà cô đã không nhịn nổi, đưa hai tay lên xoa cặρ vú trắng nõn mềm mại của mình. Ngực cô đầy đặn, đầu nhũ kẹp giữa hai ngón tay, cặρ vú trắng trẻo giờ đây bị xoa nắn đến nỗi chuyển thành màu hồng phấn.
Càng nắn bóp, âm hộ lại càng căng trướng, ẩm ướt…
“Ưm… Thầy Nhan… thầy cứng quá…. Nóng quá…”
Cô vẫn đang cọ sát trước sau. Nhan Chí Cương cau mày, hơi thở dần trở nên dồn dập, nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền, anh cho rằng mình đang mơ thấy mộng xuân…
Ai mà ngờ người đẹp cổ điển với ngoại hình nhu thuận an tĩnh, được toàn bộ thầy trò trong trường công nhận lại có một mặt lén lút dâʍ đãnɠ thế này?
Cô nhìn thấy hình ảnh mặt ửng hồng của mình qua tấm gương sát đất, hai tay cô xoa cặρ vútrắng nõn nà, đôi chân mịn màng giang rộng. Đũng quần của Nhan Chí Cương ướt đẫm, sẫm màu đi. Vì quá động tình nên cơ thể trắng trẻo của cô hơi ửng hồng. Cô nhấc một tay kéo hai ngón tay của anh, đảo qua đảo lại hai bên âm môi, lòng ngón tay hơi chai ma sát nhụy hoa một cách mạnh mẽ, rồi ra sức ấn vào trong âʍ ɦộ…
“A~…” Cô không thở nổi.
Nơi riêng tư của Tô Mạn vừa rát vừa căng trướng. Cô có thể cảm nhận thấy âm hộ của mình đang mút chặt ngón tay anh không buông. Cảm giác được Nhan Chí Cương đút vào thật quá thoải mái, thoải mái hơn Tiểu Lam Báo lạnh lẽo nhiều!
Ngón chân trắng muốt của cô quắp lại, khe khẽ dâm đãng rên lên: “A…. Ha… Ưm…. Thầy ơi…. Sướnɠ quá…”
Tô Mạn buông tay anh ra. Đũng quần của anh đã gồ lên cao. Cô cười thẹn thùng, nói với vẻ chiến thắng: “Em không tin là thầy không cứng… Thầy ơi, em ngậm một lần được không?”
Đôi tay của cô khe khẽ run, nhẹ nhàng đặt lên thắt lưng. Cô khẽ giọng nỉ non: “Thầy Nhan… Em…. Đây là lần đầu tiên em cởi thắt lưng của đàn ông…. Em sẽ cẩn thận một chút….”
“Cạch!” Tiếng kim loại va chạm vang lên, thắt lưng của anh bung ra, khoá được kéo xuống.
Cô nhìn chằm chằm vào đồ lót màu đen của anh. Dương vậtcứng rắn đang ngạo nghễ ưỡn lên. Cô nuốt nước miếng, đột nhiên không biết nên làm tiếp thế nào, ngóng nhìn dương vậtđang cương cứng chỉ cách cô một lớp vải mỏng.
Cô lại liếc nhìn lên khuôn mặt tuấn tú đang say giấc của anh…
Mặc kệ, ăn trước đã rồi tính sau.
Tô Mạn không tài nào kháng cự nổi Nhan Chí Cương đầy hấp dẫn như thế. Cô muốn cởi qυần lót của anh ra. Đôi tay trắng nõn tới lui mấy lần nhưng lại không dám xuống tay thật.
Nhút nhát! Không có gan.
Nhưng cô không cam lòng bỏ qua cơ hội này. Lúc này Nhan Chí Cương lại cử động, cô thức đưa tay gác lên che mắt mình lại.
Quả thật trời cũng giúp cô.
Cô vẫn không dám trực tiếp chạm vào vật to lớn kia, chỉ đành cúi đầu, đôi môi phấn hồng khẽ hé ra, ngậm lấy dương vật qua lớp đồ lót mỏng. Chạm vào rồi mới biết, thứ này còn nóng bỏng hơn cử miệng của cô.
Ưm… Dương vật thật là cứng…
Đôi môi cô khẽ di chuyển, muốn ngậm cả cây vào, nhưng chợt nhận ra dù cô có há to miệng cũng không ngậm nổi. Dương vật của anh rất lớn, rất cứng.
Bất chợt, tiếng thở dốc trầm khàn của đàn ông vang lên trên đỉnh đầu cô: “Ưm…”
Tô Mạn vốn đang quỳ trên giường ở bên cạnh anh, nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp trai mang nét u buồn, cương nghị và lạnh lùng đầy quen thuộc, ánh mắt cô lại di chuyển xuống thứ đang gồ lên dưới hạ bộ anh, chẳng biết cắm vào có thoải mái không nhỉ?
Hay là… có thể lén ngậm một lần không?
Tay Tô Mạn khẽ giật, dẫn dắt anh đút ngón tay dài ra vào, ma sát hoa hạch của cô. Hạt đậu nhỏ lập tức phồng lên sưng huyết, như mong ngóng được vuốt ve. Bụng dưới của cô hơi co lại, nước dâm ngày càng nhiều. Hai bên cánh hoa ướt đẫm, lấp lánh xinh đẹp.
Làm sao bây giờ? Vẫn chưa đủ…
Cô cúi người, ngón tay sạch sẽ lướt qua hàng lông mày rậm, mí mắt thâm thuý, sống mũi cao thẳng của anh. Môi cô khẽ khàng chạm vào đôi môi đỏ của anh, cô say đắm nhìn anh nói: “Thầy Nhan, em muốn cưỡi trên người thầy, được không?”
Nhan Chí Cương khẽ cử động. Tô Mạn sợ anh tỉnh lại, phát hiện hành vi hoang đường của mình, bèn vội vàng đứng dậy khỏi giường. Một lúc sau, hơi thở đều đều của anh lại vang lên…
Vẫn chưa tỉnh?!
Đôi mắt nâu sẫm của cô lấp lánh động tình, hai chân không ngừng ma sát, bàn tay nhỏ hơi lạnh luồn vào trong váy,cởiqυần lót xuống. Qυần ɭót của cô đã ướt đẫm. Cô giang đôi chân mảnh khảnh trắng trẻo, ngồi lên người anh cách lớp quần tây, âm hộ đã không nhịn nổi mà ma sát anh qua lớp quần…
Cô nở nụ cười vũ mị động lòng người: “Thầy Nhan, thầy ngủ rồi mà vẫn cứng đến vậy…”
Tô Mạn chầm chậm ma sát hạt đậu nóng rực, âm môi ướt đẫm dính sát quần anh. Chỉ mới cử động mấy cái mà cô đã không nhịn nổi, đưa hai tay lên xoa cặρ vú trắng nõn mềm mại của mình. Ngực cô đầy đặn, đầu nhũ kẹp giữa hai ngón tay, cặρ vú trắng trẻo giờ đây bị xoa nắn đến nỗi chuyển thành màu hồng phấn.
Càng nắn bóp, âm hộ lại càng căng trướng, ẩm ướt…
“Ưm… Thầy Nhan… thầy cứng quá…. Nóng quá…”
Cô vẫn đang cọ sát trước sau. Nhan Chí Cương cau mày, hơi thở dần trở nên dồn dập, nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền, anh cho rằng mình đang mơ thấy mộng xuân…
Ai mà ngờ người đẹp cổ điển với ngoại hình nhu thuận an tĩnh, được toàn bộ thầy trò trong trường công nhận lại có một mặt lén lút dâʍ đãnɠ thế này?
Cô nhìn thấy hình ảnh mặt ửng hồng của mình qua tấm gương sát đất, hai tay cô xoa cặρ vútrắng nõn nà, đôi chân mịn màng giang rộng. Đũng quần của Nhan Chí Cương ướt đẫm, sẫm màu đi. Vì quá động tình nên cơ thể trắng trẻo của cô hơi ửng hồng. Cô nhấc một tay kéo hai ngón tay của anh, đảo qua đảo lại hai bên âm môi, lòng ngón tay hơi chai ma sát nhụy hoa một cách mạnh mẽ, rồi ra sức ấn vào trong âʍ ɦộ…
“A~…” Cô không thở nổi.
Nơi riêng tư của Tô Mạn vừa rát vừa căng trướng. Cô có thể cảm nhận thấy âm hộ của mình đang mút chặt ngón tay anh không buông. Cảm giác được Nhan Chí Cương đút vào thật quá thoải mái, thoải mái hơn Tiểu Lam Báo lạnh lẽo nhiều!
Ngón chân trắng muốt của cô quắp lại, khe khẽ dâm đãng rên lên: “A…. Ha… Ưm…. Thầy ơi…. Sướnɠ quá…”
Tô Mạn buông tay anh ra. Đũng quần của anh đã gồ lên cao. Cô cười thẹn thùng, nói với vẻ chiến thắng: “Em không tin là thầy không cứng… Thầy ơi, em ngậm một lần được không?”
Đôi tay của cô khe khẽ run, nhẹ nhàng đặt lên thắt lưng. Cô khẽ giọng nỉ non: “Thầy Nhan… Em…. Đây là lần đầu tiên em cởi thắt lưng của đàn ông…. Em sẽ cẩn thận một chút….”
“Cạch!” Tiếng kim loại va chạm vang lên, thắt lưng của anh bung ra, khoá được kéo xuống.
Cô nhìn chằm chằm vào đồ lót màu đen của anh. Dương vậtcứng rắn đang ngạo nghễ ưỡn lên. Cô nuốt nước miếng, đột nhiên không biết nên làm tiếp thế nào, ngóng nhìn dương vậtđang cương cứng chỉ cách cô một lớp vải mỏng.
Cô lại liếc nhìn lên khuôn mặt tuấn tú đang say giấc của anh…
Mặc kệ, ăn trước đã rồi tính sau.
Tô Mạn không tài nào kháng cự nổi Nhan Chí Cương đầy hấp dẫn như thế. Cô muốn cởi qυần lót của anh ra. Đôi tay trắng nõn tới lui mấy lần nhưng lại không dám xuống tay thật.
Nhút nhát! Không có gan.
Nhưng cô không cam lòng bỏ qua cơ hội này. Lúc này Nhan Chí Cương lại cử động, cô thức đưa tay gác lên che mắt mình lại.
Quả thật trời cũng giúp cô.
Cô vẫn không dám trực tiếp chạm vào vật to lớn kia, chỉ đành cúi đầu, đôi môi phấn hồng khẽ hé ra, ngậm lấy dương vật qua lớp đồ lót mỏng. Chạm vào rồi mới biết, thứ này còn nóng bỏng hơn cử miệng của cô.
Ưm… Dương vật thật là cứng…
Đôi môi cô khẽ di chuyển, muốn ngậm cả cây vào, nhưng chợt nhận ra dù cô có há to miệng cũng không ngậm nổi. Dương vật của anh rất lớn, rất cứng.
Bất chợt, tiếng thở dốc trầm khàn của đàn ông vang lên trên đỉnh đầu cô: “Ưm…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.