Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Thầy Nhan (H)
Chương 10: Thầy Ơi, Em Có Thể Đến Nhà Thầy Tắm Được Không?
Cổ Tình
28/11/2023
Cô bị Tiểu Lam Báo rung đến nỗi cả người mềm nhũn, phun nước.
Cả người Tô Mạn ửng đỏ như tôm luộc. Cơ thể hưng phấn sau cơn cao trào cong lên.
Thật quá thoải mái, cực kỳ sướng
Cặp mông trắng nõn của cô đè trên ga giường ướt đẫm, tựa như đang nằm trên mây, bay lâng lâng trên bầu trời, sướng quên trời đất.
Chỗ riêng tư mềm nhũn ướt đẫm của cô chỉ muốn để anh đâm vào.
Cô tuân theo cơ thể, phóng thích du͙c vọng nguyên thủy nhất, vuốt ve hoa hạch, vừa nhớ đến anh vừa tự thủ dâm.
Tự thủ dâm không phạm pháp, vậy thì làm thêm một lần nữa đi!
Cô thừa nhận, lúc này cô rất muốn, rất muốn bị người đàn ông kia đâm xuyên thật mạnh, bị anh ra sức va chạm vào cơ thể và nơi riêng tư, tốt nhất là đâm cho cô hồn phi phách tán luôn đi thì mới không uổng tình yêu thầm kín từ thuở còn là sinh viên của cô.
Sắc trời dần tối, tiếng côn trùng kêu văng vẳng, gió đêm như làn nước, vừa nhu hòa vừa ẩm ướt vuốt ve cơ thể cô. Ngoài đường đã sáng đèn, dịu dàng ấm áp, từng làn sáng nhu hòa tô điểm nên vẻ đẹp đẽ thuộc về khu chung cư sang trọng này.
Dư vị lêи đỉиɦ của Tô Mạn vẫn còn đó, cô vẫn chưa hoàn hồn, đôi mắt mê ly vô định nhìn lên trần nhà, vô thức nắm một góc chăn bông, che cơ thể bị chính mình phun làm ướt. Trong nhà cô trống rỗng. Ánh trăng ngoài cửa sổ vừa khéo rơi lên bầu vú trắng trẻo của cô. Rõ ràng tự thủ dâm vẫn không đủ, nhũ hoa hồng hạt vẫn dựng đứng. Cô vừa chuyển đến, còn chưa dọn dẹp gì, chỉ duy có trên đầu giường bày một khung hình đẹp đẽ.
Lần đầu tự thủ dâm, Tô Mạn cũng đã phun lên tấm hình kia của Nhan Chí Cương.
Một lúc sau, cô choàng áo tắm màu trắng, đứng dậy đi đóng cửa sổ lại. Làn gió mát lạnh thổi qua khiến cô run rẩy. Tô Mạn quyết định tắm nước nóng rồi ngủ một giấc trước.
Ai ngờ lúc mở vòi hoa sen, cô đợi một lúc mà vẫn không thấy nóng, lạnh đến nỗi răng cô va vào nhau cầm cập. Cũng do cô quá chủ quan, mấy hôm trước ký hợp đồng xong cũng quên kiểm tra điện nước. Giờ hay rồi, không có nước ấm. Cô đành đi vào bếp, định bụng nấu một bát mì ăn, nãy giờ lăn lộn, giờ vừa đói lại vừa lạnh.
Hay ghê, bật bếp mãi mà chẳng có động tĩnh gì…
Sao mà xui xẻo quá vậy nè?!
Cô ủ rũ ngồi trên sô pha, khóe mắt liếc nhìn điện thoại ở một bên. Đột nhiên cô như nhớ đến điều gì đó, đôi mắt hơi nheo lại. Cô đảo mắt, cong môi nở nụ cười yếu ớt mà xinh đẹp, cầm điện thoại xem giờ rồi bắt đầu soạn tin nhắn.
[Thầy Nhan… em vừa phát hiện ra… nhà em không có nước nóng, cũng chẳng có gas… em có thể xuống nhà thầy tắm được không?]
Lúc định gửi tin nhắn, cô lại ngừng một chút, ngón tay bạch ngọc gõ thêm mấy chữ:
[Thầy Nhan… em vừa phát hiện ra… nhà em không có nước nóng, cũng chẳng có gas… em có thể xuống nhà thầy tắm được không? Em đói bụng lắm… lạnh nữa… em tắm xong sẽ đi ngay, không quấy rầy thầy đâu, được không?]
Nhan Chí Cương ở dưới lầu đọc tin nhắn xong thì cau mày. Mười một giờ đêm rồi, cô lại vừa đến, cũng có khả năng sẽ gặp tình huống đó. Anh không tiện từ chối. Dù sao thì người ta cũng chỉ tắm rửa thôi mà.
[Được.]
Tô Mạn nhìn tin nhắn trả lời của anh, đôi mắt nâu sẫm sáng lấp lánh như đang lên kế hoạch gì đó…
Được thôi, anh không vào nhà em, vậy em đến nhà anh.
Cả người Tô Mạn ửng đỏ như tôm luộc. Cơ thể hưng phấn sau cơn cao trào cong lên.
Thật quá thoải mái, cực kỳ sướng
Cặp mông trắng nõn của cô đè trên ga giường ướt đẫm, tựa như đang nằm trên mây, bay lâng lâng trên bầu trời, sướng quên trời đất.
Chỗ riêng tư mềm nhũn ướt đẫm của cô chỉ muốn để anh đâm vào.
Cô tuân theo cơ thể, phóng thích du͙c vọng nguyên thủy nhất, vuốt ve hoa hạch, vừa nhớ đến anh vừa tự thủ dâm.
Tự thủ dâm không phạm pháp, vậy thì làm thêm một lần nữa đi!
Cô thừa nhận, lúc này cô rất muốn, rất muốn bị người đàn ông kia đâm xuyên thật mạnh, bị anh ra sức va chạm vào cơ thể và nơi riêng tư, tốt nhất là đâm cho cô hồn phi phách tán luôn đi thì mới không uổng tình yêu thầm kín từ thuở còn là sinh viên của cô.
Sắc trời dần tối, tiếng côn trùng kêu văng vẳng, gió đêm như làn nước, vừa nhu hòa vừa ẩm ướt vuốt ve cơ thể cô. Ngoài đường đã sáng đèn, dịu dàng ấm áp, từng làn sáng nhu hòa tô điểm nên vẻ đẹp đẽ thuộc về khu chung cư sang trọng này.
Dư vị lêи đỉиɦ của Tô Mạn vẫn còn đó, cô vẫn chưa hoàn hồn, đôi mắt mê ly vô định nhìn lên trần nhà, vô thức nắm một góc chăn bông, che cơ thể bị chính mình phun làm ướt. Trong nhà cô trống rỗng. Ánh trăng ngoài cửa sổ vừa khéo rơi lên bầu vú trắng trẻo của cô. Rõ ràng tự thủ dâm vẫn không đủ, nhũ hoa hồng hạt vẫn dựng đứng. Cô vừa chuyển đến, còn chưa dọn dẹp gì, chỉ duy có trên đầu giường bày một khung hình đẹp đẽ.
Lần đầu tự thủ dâm, Tô Mạn cũng đã phun lên tấm hình kia của Nhan Chí Cương.
Một lúc sau, cô choàng áo tắm màu trắng, đứng dậy đi đóng cửa sổ lại. Làn gió mát lạnh thổi qua khiến cô run rẩy. Tô Mạn quyết định tắm nước nóng rồi ngủ một giấc trước.
Ai ngờ lúc mở vòi hoa sen, cô đợi một lúc mà vẫn không thấy nóng, lạnh đến nỗi răng cô va vào nhau cầm cập. Cũng do cô quá chủ quan, mấy hôm trước ký hợp đồng xong cũng quên kiểm tra điện nước. Giờ hay rồi, không có nước ấm. Cô đành đi vào bếp, định bụng nấu một bát mì ăn, nãy giờ lăn lộn, giờ vừa đói lại vừa lạnh.
Hay ghê, bật bếp mãi mà chẳng có động tĩnh gì…
Sao mà xui xẻo quá vậy nè?!
Cô ủ rũ ngồi trên sô pha, khóe mắt liếc nhìn điện thoại ở một bên. Đột nhiên cô như nhớ đến điều gì đó, đôi mắt hơi nheo lại. Cô đảo mắt, cong môi nở nụ cười yếu ớt mà xinh đẹp, cầm điện thoại xem giờ rồi bắt đầu soạn tin nhắn.
[Thầy Nhan… em vừa phát hiện ra… nhà em không có nước nóng, cũng chẳng có gas… em có thể xuống nhà thầy tắm được không?]
Lúc định gửi tin nhắn, cô lại ngừng một chút, ngón tay bạch ngọc gõ thêm mấy chữ:
[Thầy Nhan… em vừa phát hiện ra… nhà em không có nước nóng, cũng chẳng có gas… em có thể xuống nhà thầy tắm được không? Em đói bụng lắm… lạnh nữa… em tắm xong sẽ đi ngay, không quấy rầy thầy đâu, được không?]
Nhan Chí Cương ở dưới lầu đọc tin nhắn xong thì cau mày. Mười một giờ đêm rồi, cô lại vừa đến, cũng có khả năng sẽ gặp tình huống đó. Anh không tiện từ chối. Dù sao thì người ta cũng chỉ tắm rửa thôi mà.
[Được.]
Tô Mạn nhìn tin nhắn trả lời của anh, đôi mắt nâu sẫm sáng lấp lánh như đang lên kế hoạch gì đó…
Được thôi, anh không vào nhà em, vậy em đến nhà anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.