Chương 1: Đòi nợ
Sở Hàn Vương
03/04/2021
Đám tang của ông Mộc Hữu đang yên ắng thì đám người lạ đến, nhìn sơ qua cũng đủ biết là xã hội đen. Có một tên ngạo mạn đạp đổ bàn cho khách, mẹ kế Mộc Ý Kỳ sợ hãi ôm chặt lấy cô. Mộc Ý Kỳ lúc này cô mất cha như mất tất cả, cả sợ cô cũng quên. Ý Kỳ xồng xộc đứng lên đẩy hắn ra, tên đó có vài vết sẹo trên mặt nên ai cũng dè chừng, hắn để đầu đinh còn trông hung tợn hơn. Tên hung hăng đó đứng dậy thật nhanh giáng cho Ý Kỳ một bộp tai đau điếng, hắn còn lấy tay bóp má cô
"Mày to gan dám đẩy tao? Xã hội bây giờ ghê gớm nhỉ, đã nợ nần còn dám manh động "
Bỗng nhiên có tiếng một người khác nói vào khi đang bước đi, giọng nói hơi khàn và trầm
"Yết, dừng lại đi, ban đầu chúng ta đã nói rằng sẽ nói chuyện nhỏ nhẹ mà, không phải sao?"
Ý Kỳ thấy đám người kia bắt đầu cúi người, thì ra là chào cái tên cao cao đang bước vào kia. Ý Kỳ nhăn mặt khó chịu, bấu chặt móng tay vào tay cái tên đang bóp mặt mình. Tần Tư Lãng là người cao cao đó, đến gần cô rồi quỵ một chân chống một chân chỉ hỏi cô một câu ngắn ngủi
"Sau khi chôn ông già thì có trả tiền không? "
Ý Kỳ cố nhếch mép cười rồi phun nước bọt thẳng vào Tư Lãng
"Pii, ai nợ người đó trả, tôi không nợ các người."
Tư Lãng vừa nói vừa nhìn cô và bà mẹ kế : "Ông già giờ chầu diêm vương rồi, cô nên gánh thay một phần, còn bà ta cũng phải gánh nợ"
"Đi theo ông ấy mà đòi" / Ý Kỳ lườm anh rồi cắn môi
Tần Tư Lãng điềm tĩnh lấy khăn tay trong túi áo chùi mặt mình. Đứng lên rồi nói với mẹ kế cô
"Tôi nghe nói tối nay hạ huyệt nên từ bây giờ tôi sẽ đem con bà về xem như hết nợ"
"Nhưng..."/ bà ta bất mãn nhưng vẫn không làm gì được
Anh ta dường như không cho ai một cơ hội nào liền ra hiệu rồi Mộc Ý Kỳ cũng bị đưa đi.
-------------
Trên xe cô hoàn toàn bị bịt mắt không cho nhìn đường, cô được tháo bịt mắt khi vào tận phòng của Tần Tư Lãng. Ý Kỳ phải ngồi một lúc rồi mới tìm đường chạy nhưng có vẻ bất lực. Đang loay hoay thì Tư Lãng mở cửa vào phòng, còn có Mã Yết theo sau, cô liền vờ ngồi lại ngay ngắn. Thần thái của Tư Lãng lúc nào cũng bình thản, điềm tĩnh khiến người khác phải sợ. Anh ta ngồi ngay mép giường cạnh Ý Kỳ, nhưng cô lại cảnh giác anh nên lùi về sau, Tư Lãng nắm tay kéo cô lại ngồi gần mình, mắt anh ta nhìn lên má cô rồi hỏi
"Khi nãy Mã Yết đánh cô mấy cái?"
Ý Kỳ, Mã Yết bất ngờ khi anh hỏi, cô có chút phòng bị nên nói rất nhỏ
"Một...một cái"
"Đánh Mã Yết đi, đánh đến khi nào mặt cậu ta sưng đỏ giống cô"
Ý Kỳ bắt đầu run người, cô càng sợ hơn khi Mã Yết nhìn cô, lúc nãy là do cô quá dại dột nên mới xông lên xô hắn.
"T...tôi không thể đâu..."
Anh gằng giọng : " Đánh "
Không còn sự lựa chọn nào khác cô đành ra tay, cô cũng cố dồn hết lực nhưng cái tát không đủ thỏa mãn Tư Lãng. Tư Lãng không nói nhiều, vung tay và tát Mã Yết khiến hắn ta ngã ra sàn, lực tát mạnh đến nỗi Mã Yết nhả máu, anh ta không nhìn Mã Yết nữa rồi cảnh cáo
"Lần này coi như tôi cảnh cáo cậu, lần sau còn tùy tiện hành động thì không chỉ là cái tát hôm nay đâu, giờ thì ra ngoài canh cửa không cho bất kì ai vào"
Mã Yết cúi đầu rồi lặng lẽ ra ngoài. Tư Lãng nhìn cô lúc lâu rồi đi vào phòng tắm. Ý Kỳ thở phào nhẹ nhõm rồi hỏi anh ta
"Anh bắt tôi về trừ nợ là để tôi làm người hầu cho anh hả? Sao không cho tôi phòng riêng?"
Tiếng xả nước cũng tắt dần, thay vào đó là giọng cười của anh
"Hahaha, cô nghĩ tôi ngu chắc? Đưa cô vào phòng tôi là cố tình giam thì cô đã muốn trốn chạy. Cô nghĩ chuột nhắt như cô tôi không đoán được sao?!"
Ý Kỳ chẳng thể nói gì nữa vì sự thật đúng vậy thôi. Lát sau anh quấn khăn tắm ngang hông rồi đi ra, cơ thể anh khiến cho các cô gái phải đổ gục. Ý Kỳ nhìn vào cũng mê mẩn đến nơi, cơ thể sáu múi chắc chắn cùng làn da rám nắng. Thấy Ý Kỳ chăm chú vào cơ thể mình, anh liền búng tay rồi phá vỡ cơn mộng của cô
"Nhìn đủ chưa? Mau đi tắm đi, con người cô cả ngày lo tang cho ông già kia chắc mệt rồi, vào ngâm nước thư giãn đi, chỉ có cô mới được tôi ưu tiên thế thôi đấy"
Phải một lúc thì Ý Kỳ mới dám bước vào phòng tắm. Loay hoay một lúc cô mới mở được vòi tắm, vì phòng tắm hiện đại hơn nhà cô nên cô chẳng biết dùng. Loạt nước lạnh như đá đổ ào xuống, thấm qua lớp áo đen mỏng kia. Vì nước ào xuống bất chợt như vậy nên cô giật mình mà la lên, Tư Lãng tức khắc chạy vào mở toang cánh cửa nhìn thấy Ý Kỳ run rẩy vội vội vàng vàng khóa vòi nước nhưng không được.
"Có chuyện gì?"
"Tôi....tôi lạnh"
Anh khó chịu nhăn mi tâm rồi bước vào vặn khóa lại, anh liền mở khóa kế bên thì nước ấm xả ra. Tư Lãng thấy Ý Kỳ hai tay ôm mình run như cầy sấy thì bất giác anh ôm lấy cô. Tay anh choàng qua mở dây kéo áo cô, Ý Kỳ hơi lùi lại phía sau. Tư Lãng làm chủ tâm trí cô bằng cách "đánh" vào tâm lý
"Muốn trừ nợ thì ngoan ngoãn đi"
Ý Kỳ bặm môi, tim đập loạn chẳng biết nhịp nào. Mãi nghĩ đến món nợ mà ông già kia "ban cho" thì cô chẳng biết mình trần như nhộng khi nào. Làn da trắng hồng căng mọng khiến "con thú" bên trong Tư Lãng trỗi dậy, anh ta dùng tay xoa bóp ngực cô mạnh dần. Thấy Ý Kỳ cắn môi, Tư Lãng tiến tới hôn lên môi cô rồi lưỡi anh tinh ranh len lỏi vào trong, tay ôm tay xoa lại còn mút lưỡi mãnh liệt như vậy khiến Ý Kỳ run rẩy đứng không vững. Tư Lãng ép cô vào tường, buông môi mình ra rồi tìm thú vui mới. Ngón tay anh lại đưa xuống nơi tuyệt mật và chạm ngay hạt châu. Ý Kỳ lỡ thốt ra âm thanh dâm dục như muốn mở đường khơi gợi cho Tư Lãng
"Ahhh...đừng"
"Thích lắm phải không? "
Tay anh chuyển động nhanh ngay tại hạt châu rồi ngắt nhẹ, ngón tay anh từ từ luồn xuống "hang nhỏ". Anh cười đểu rồi buông giọng trầm đầy sự chết chóc kia
"Phụ nữ các người đều thích kĩ thuật của tôi lắm đúng không? Lúc nãy chỉ là dạo đầu thôi...trò chơi chưa bắt đầu đâu"
Ý Kỳ đau lòng, chỉ biết đứng im cho Tư Lãng làm trò, những giọt nước hòa quyện vào nước mắt, cô đau lòng biết mấy. Tư Lãng cúi người mút mạnh bên ngực khiến cô đau
"Aa...anh dừng lại.... Đau"
Tư Lãng chẳng dừng mà còn cắn vào "hạt" trên ngực cô. Chiếc khăn trên người anh bị nước dội xuống rơi đi từ khi nào rồi, anh ép người mình sát vào Ý Kỳ và cô cảm nhận được vật cứng đang cạ vào bụng dưới mình.
"Cô thấy nó chứ? Vì ai mà tôi như thế này? "
Ý Kỳ chợt khóc nhiều hơn nữa, bất chấp lên tiếng mắng chửi anh
"Cái đồ thú tính, ác quỷ...tôi ghét anh.. Cút. Cút đi, đi raaa"
Sức cô đánh chỉ như gãi ngứa, tay anh liền giữ hai tay cô trụ trên đỉnh đầu, tay cầm ** *** cố chỉnh lại để đưa vào trong. Mặc kệ cô tha thiết van xin
"Đừng...tôi xin anh...dừng lại đi, hức... A"
Tư Lãng nhanh chóng đưa ** *** vào bên trong cô. Anh chợt nhận ra cô là xử nữ rồi anh dừng vài giây
"Thì ra là xử nữ...đúng là quyết định đúng đắn khi đưa cô về"
Nói rồi anh nhếch mép cười lạnh, khi Ý Kỳ nhìn thấy nụ cười ấy thì cô không thể nghĩ được gì nữa, chỉ biết run rẩy van xin anh dừng lại
"Aaa.. Tôi đau lắm...xin anh...hức aa"
Cơn đau hành hạ cô càng lúc càng nhiều, cơn đau xé thịt thấu xương như kéo dài. Tư Lãng cứ nhấp một lúc một nhanh, cơ thể cô như nhũn ra đứng không vững nữa. Anh đưa hai chân cô vòng qua hông mình và không quên dặn cô.
"Lo mà bám vào, té thì tôi không chịu trách nhiệm đâu"
Điên, đúng là điên thật rồi. Cô chẳng còn sức để đứng nữa nói gì đến chuyện chân cô phải bám vào hông anh. Máu từ huyệt nhỏ quyện vào những giọt nước mà chảy xuống rồi chảy ra sàn tắm. Ánh mắt Ý Kỳ đau đớn nhìn theo dòng máu tinh khiết ấy, cô chỉ muốn giữ trinh tiết để trao cho người mình yêu, nhưng đâu ngờ cái vô giá đó lại bị tên tàn bạo trước mặt cướp lấy. Đôi mắt Ý Kỳ dần khép lại, đôi môi run run nói gì rất khẽ rồi ngất
"Tê....tên...tàn...nhẫn"
Còn Tư Lãng đều bỏ ngoài tai mọi thứ và tiếp tục "cuộc vui". Mặc kệ Ý Kỳ đang ngất đi anh ta cứ nhấp khi bản thân lên đỉnh mới dừng. Tư Lãng xuất một đợt "tinh lính" vào rồi rút ra, anh ẵm cô tiến về phía giường rồi để cô cứ nằm như vậy. Cơ thể cô vẫn ướt đẫm nước, phòng thì máy lạnh lúc nào cũng hoạt động và cộng thêm thời tiết bên ngoài cũng đang lạnh. Tần Tư Lãng mặc bộ vest vào rồi vội ra phòng
"Mã Yết, dặn Kiến Văn rằng không được mở cửa phòng này, hôm nay không cần dọn phòng tôi, không ai được đến gần"
"Tôi làm ngay"
Mã Yết vội vàng chạy đi thông báo cho Kiến Văn quản gia ở đây. Tư Lãng hối thúc
"Nhanh chân lên"
Chỉ là anh ta sợ trễ giờ vui với mấy "con mồi" ở hộp đêm thôi. Hai giờ sáng, đèn ở hai bên đường đều chưa tắt. Tư Lãng ban đầu được Mã Yết chở đi đến hộp đêm anh ta hay lui tới, bây giờ trên xe có thêm cô em cực sexy nên Tư Lãng tự phóng xe về thẳng nhà, còn Mã Yết có xe khác đón về nhà lớn. Cô gái trên xe có đường cong nổi bật, khuôn mặt xinh đẹp đến khó ngờ. Cô ta có chút say, khi say hai má thêm hồng nhìn thật kích thích, cô ta hé môi buông lời nhõng nhẽo
"Lãng à, anh chạy chậm thôi, người ta sợ lắm"
----***----
"Mày to gan dám đẩy tao? Xã hội bây giờ ghê gớm nhỉ, đã nợ nần còn dám manh động "
Bỗng nhiên có tiếng một người khác nói vào khi đang bước đi, giọng nói hơi khàn và trầm
"Yết, dừng lại đi, ban đầu chúng ta đã nói rằng sẽ nói chuyện nhỏ nhẹ mà, không phải sao?"
Ý Kỳ thấy đám người kia bắt đầu cúi người, thì ra là chào cái tên cao cao đang bước vào kia. Ý Kỳ nhăn mặt khó chịu, bấu chặt móng tay vào tay cái tên đang bóp mặt mình. Tần Tư Lãng là người cao cao đó, đến gần cô rồi quỵ một chân chống một chân chỉ hỏi cô một câu ngắn ngủi
"Sau khi chôn ông già thì có trả tiền không? "
Ý Kỳ cố nhếch mép cười rồi phun nước bọt thẳng vào Tư Lãng
"Pii, ai nợ người đó trả, tôi không nợ các người."
Tư Lãng vừa nói vừa nhìn cô và bà mẹ kế : "Ông già giờ chầu diêm vương rồi, cô nên gánh thay một phần, còn bà ta cũng phải gánh nợ"
"Đi theo ông ấy mà đòi" / Ý Kỳ lườm anh rồi cắn môi
Tần Tư Lãng điềm tĩnh lấy khăn tay trong túi áo chùi mặt mình. Đứng lên rồi nói với mẹ kế cô
"Tôi nghe nói tối nay hạ huyệt nên từ bây giờ tôi sẽ đem con bà về xem như hết nợ"
"Nhưng..."/ bà ta bất mãn nhưng vẫn không làm gì được
Anh ta dường như không cho ai một cơ hội nào liền ra hiệu rồi Mộc Ý Kỳ cũng bị đưa đi.
-------------
Trên xe cô hoàn toàn bị bịt mắt không cho nhìn đường, cô được tháo bịt mắt khi vào tận phòng của Tần Tư Lãng. Ý Kỳ phải ngồi một lúc rồi mới tìm đường chạy nhưng có vẻ bất lực. Đang loay hoay thì Tư Lãng mở cửa vào phòng, còn có Mã Yết theo sau, cô liền vờ ngồi lại ngay ngắn. Thần thái của Tư Lãng lúc nào cũng bình thản, điềm tĩnh khiến người khác phải sợ. Anh ta ngồi ngay mép giường cạnh Ý Kỳ, nhưng cô lại cảnh giác anh nên lùi về sau, Tư Lãng nắm tay kéo cô lại ngồi gần mình, mắt anh ta nhìn lên má cô rồi hỏi
"Khi nãy Mã Yết đánh cô mấy cái?"
Ý Kỳ, Mã Yết bất ngờ khi anh hỏi, cô có chút phòng bị nên nói rất nhỏ
"Một...một cái"
"Đánh Mã Yết đi, đánh đến khi nào mặt cậu ta sưng đỏ giống cô"
Ý Kỳ bắt đầu run người, cô càng sợ hơn khi Mã Yết nhìn cô, lúc nãy là do cô quá dại dột nên mới xông lên xô hắn.
"T...tôi không thể đâu..."
Anh gằng giọng : " Đánh "
Không còn sự lựa chọn nào khác cô đành ra tay, cô cũng cố dồn hết lực nhưng cái tát không đủ thỏa mãn Tư Lãng. Tư Lãng không nói nhiều, vung tay và tát Mã Yết khiến hắn ta ngã ra sàn, lực tát mạnh đến nỗi Mã Yết nhả máu, anh ta không nhìn Mã Yết nữa rồi cảnh cáo
"Lần này coi như tôi cảnh cáo cậu, lần sau còn tùy tiện hành động thì không chỉ là cái tát hôm nay đâu, giờ thì ra ngoài canh cửa không cho bất kì ai vào"
Mã Yết cúi đầu rồi lặng lẽ ra ngoài. Tư Lãng nhìn cô lúc lâu rồi đi vào phòng tắm. Ý Kỳ thở phào nhẹ nhõm rồi hỏi anh ta
"Anh bắt tôi về trừ nợ là để tôi làm người hầu cho anh hả? Sao không cho tôi phòng riêng?"
Tiếng xả nước cũng tắt dần, thay vào đó là giọng cười của anh
"Hahaha, cô nghĩ tôi ngu chắc? Đưa cô vào phòng tôi là cố tình giam thì cô đã muốn trốn chạy. Cô nghĩ chuột nhắt như cô tôi không đoán được sao?!"
Ý Kỳ chẳng thể nói gì nữa vì sự thật đúng vậy thôi. Lát sau anh quấn khăn tắm ngang hông rồi đi ra, cơ thể anh khiến cho các cô gái phải đổ gục. Ý Kỳ nhìn vào cũng mê mẩn đến nơi, cơ thể sáu múi chắc chắn cùng làn da rám nắng. Thấy Ý Kỳ chăm chú vào cơ thể mình, anh liền búng tay rồi phá vỡ cơn mộng của cô
"Nhìn đủ chưa? Mau đi tắm đi, con người cô cả ngày lo tang cho ông già kia chắc mệt rồi, vào ngâm nước thư giãn đi, chỉ có cô mới được tôi ưu tiên thế thôi đấy"
Phải một lúc thì Ý Kỳ mới dám bước vào phòng tắm. Loay hoay một lúc cô mới mở được vòi tắm, vì phòng tắm hiện đại hơn nhà cô nên cô chẳng biết dùng. Loạt nước lạnh như đá đổ ào xuống, thấm qua lớp áo đen mỏng kia. Vì nước ào xuống bất chợt như vậy nên cô giật mình mà la lên, Tư Lãng tức khắc chạy vào mở toang cánh cửa nhìn thấy Ý Kỳ run rẩy vội vội vàng vàng khóa vòi nước nhưng không được.
"Có chuyện gì?"
"Tôi....tôi lạnh"
Anh khó chịu nhăn mi tâm rồi bước vào vặn khóa lại, anh liền mở khóa kế bên thì nước ấm xả ra. Tư Lãng thấy Ý Kỳ hai tay ôm mình run như cầy sấy thì bất giác anh ôm lấy cô. Tay anh choàng qua mở dây kéo áo cô, Ý Kỳ hơi lùi lại phía sau. Tư Lãng làm chủ tâm trí cô bằng cách "đánh" vào tâm lý
"Muốn trừ nợ thì ngoan ngoãn đi"
Ý Kỳ bặm môi, tim đập loạn chẳng biết nhịp nào. Mãi nghĩ đến món nợ mà ông già kia "ban cho" thì cô chẳng biết mình trần như nhộng khi nào. Làn da trắng hồng căng mọng khiến "con thú" bên trong Tư Lãng trỗi dậy, anh ta dùng tay xoa bóp ngực cô mạnh dần. Thấy Ý Kỳ cắn môi, Tư Lãng tiến tới hôn lên môi cô rồi lưỡi anh tinh ranh len lỏi vào trong, tay ôm tay xoa lại còn mút lưỡi mãnh liệt như vậy khiến Ý Kỳ run rẩy đứng không vững. Tư Lãng ép cô vào tường, buông môi mình ra rồi tìm thú vui mới. Ngón tay anh lại đưa xuống nơi tuyệt mật và chạm ngay hạt châu. Ý Kỳ lỡ thốt ra âm thanh dâm dục như muốn mở đường khơi gợi cho Tư Lãng
"Ahhh...đừng"
"Thích lắm phải không? "
Tay anh chuyển động nhanh ngay tại hạt châu rồi ngắt nhẹ, ngón tay anh từ từ luồn xuống "hang nhỏ". Anh cười đểu rồi buông giọng trầm đầy sự chết chóc kia
"Phụ nữ các người đều thích kĩ thuật của tôi lắm đúng không? Lúc nãy chỉ là dạo đầu thôi...trò chơi chưa bắt đầu đâu"
Ý Kỳ đau lòng, chỉ biết đứng im cho Tư Lãng làm trò, những giọt nước hòa quyện vào nước mắt, cô đau lòng biết mấy. Tư Lãng cúi người mút mạnh bên ngực khiến cô đau
"Aa...anh dừng lại.... Đau"
Tư Lãng chẳng dừng mà còn cắn vào "hạt" trên ngực cô. Chiếc khăn trên người anh bị nước dội xuống rơi đi từ khi nào rồi, anh ép người mình sát vào Ý Kỳ và cô cảm nhận được vật cứng đang cạ vào bụng dưới mình.
"Cô thấy nó chứ? Vì ai mà tôi như thế này? "
Ý Kỳ chợt khóc nhiều hơn nữa, bất chấp lên tiếng mắng chửi anh
"Cái đồ thú tính, ác quỷ...tôi ghét anh.. Cút. Cút đi, đi raaa"
Sức cô đánh chỉ như gãi ngứa, tay anh liền giữ hai tay cô trụ trên đỉnh đầu, tay cầm ** *** cố chỉnh lại để đưa vào trong. Mặc kệ cô tha thiết van xin
"Đừng...tôi xin anh...dừng lại đi, hức... A"
Tư Lãng nhanh chóng đưa ** *** vào bên trong cô. Anh chợt nhận ra cô là xử nữ rồi anh dừng vài giây
"Thì ra là xử nữ...đúng là quyết định đúng đắn khi đưa cô về"
Nói rồi anh nhếch mép cười lạnh, khi Ý Kỳ nhìn thấy nụ cười ấy thì cô không thể nghĩ được gì nữa, chỉ biết run rẩy van xin anh dừng lại
"Aaa.. Tôi đau lắm...xin anh...hức aa"
Cơn đau hành hạ cô càng lúc càng nhiều, cơn đau xé thịt thấu xương như kéo dài. Tư Lãng cứ nhấp một lúc một nhanh, cơ thể cô như nhũn ra đứng không vững nữa. Anh đưa hai chân cô vòng qua hông mình và không quên dặn cô.
"Lo mà bám vào, té thì tôi không chịu trách nhiệm đâu"
Điên, đúng là điên thật rồi. Cô chẳng còn sức để đứng nữa nói gì đến chuyện chân cô phải bám vào hông anh. Máu từ huyệt nhỏ quyện vào những giọt nước mà chảy xuống rồi chảy ra sàn tắm. Ánh mắt Ý Kỳ đau đớn nhìn theo dòng máu tinh khiết ấy, cô chỉ muốn giữ trinh tiết để trao cho người mình yêu, nhưng đâu ngờ cái vô giá đó lại bị tên tàn bạo trước mặt cướp lấy. Đôi mắt Ý Kỳ dần khép lại, đôi môi run run nói gì rất khẽ rồi ngất
"Tê....tên...tàn...nhẫn"
Còn Tư Lãng đều bỏ ngoài tai mọi thứ và tiếp tục "cuộc vui". Mặc kệ Ý Kỳ đang ngất đi anh ta cứ nhấp khi bản thân lên đỉnh mới dừng. Tư Lãng xuất một đợt "tinh lính" vào rồi rút ra, anh ẵm cô tiến về phía giường rồi để cô cứ nằm như vậy. Cơ thể cô vẫn ướt đẫm nước, phòng thì máy lạnh lúc nào cũng hoạt động và cộng thêm thời tiết bên ngoài cũng đang lạnh. Tần Tư Lãng mặc bộ vest vào rồi vội ra phòng
"Mã Yết, dặn Kiến Văn rằng không được mở cửa phòng này, hôm nay không cần dọn phòng tôi, không ai được đến gần"
"Tôi làm ngay"
Mã Yết vội vàng chạy đi thông báo cho Kiến Văn quản gia ở đây. Tư Lãng hối thúc
"Nhanh chân lên"
Chỉ là anh ta sợ trễ giờ vui với mấy "con mồi" ở hộp đêm thôi. Hai giờ sáng, đèn ở hai bên đường đều chưa tắt. Tư Lãng ban đầu được Mã Yết chở đi đến hộp đêm anh ta hay lui tới, bây giờ trên xe có thêm cô em cực sexy nên Tư Lãng tự phóng xe về thẳng nhà, còn Mã Yết có xe khác đón về nhà lớn. Cô gái trên xe có đường cong nổi bật, khuôn mặt xinh đẹp đến khó ngờ. Cô ta có chút say, khi say hai má thêm hồng nhìn thật kích thích, cô ta hé môi buông lời nhõng nhẽo
"Lãng à, anh chạy chậm thôi, người ta sợ lắm"
----***----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.