Chương 30: "Trà xanh"
Sở Hàn Vương
03/04/2021
"Cái đồ ác quỷ, hồ ly tinh. Tao đánh chết mày"
"Ý Kỳ... Bà dừng tay lại ngay"
Tư Lãng nghe thấy tiếng ồn liền tức tốc chạy lên nhưng khi đến thì đã thấy mẹ anh đánh cô tới tấp như vậy. Anh chạy vào hất văng cái mâm bà cầm trên tay, anh ôm cô rồi đỡ đứng lên. Thấy tay trái cô ửng đỏ vì bị hất cháo nóng vào, cô lại dùng tay đỡ để không bị đánh vào đầu. Lúc này anh giống như một con quỷ, sừng sộ hét lớn .
"Cô ấy có lòng nấu cháo cho bà, vậy mà bà lại hất tô cháo rồi còn đánh....bà bị Mãn Huyên bỏ bùa rồi à?"
Ý Kỳ níu chặt tay anh lại, Tư Lãng nhìn sang thì cô lắc đầu.
"Tay mẹ anh cũng bỏng...anh mau gọi người đến thoa thuốc trị bỏng đi"
Cô bị bỏng nặng hơn mẹ anh, còn bị bà ấy tấn công nhiều như thế mà vẫn quan tâm. Anh ôm cô rồi mẹ anh nhìn thấy mà phát ngán.
"Tụi mày cút đi cho khuất mắt tao"
"Khỏi đuổi"
Cô vẫn cúi mặt mà đi ra, anh luôn miệng từ trách móc cho đến hỏi han quan tâm. Cô vẫn mỉm cười, vẫn cái suy nghĩ sẽ lấy lòng và thay đổi suy nghĩ về cô của mẹ anh.
"Em sẽ thuyết phục mẹ anh chấp nhận em"
Anh liền thở dài, anh biết tính tình mẹ anh như thế nào mà.
"Bà ấy...không đơn giản như em nghĩ đâu, không dễ dàng thay đổi suy nghĩ. Anh không cần biết bà ấy nghĩ gì, chỉ cần biết chúng ta yêu nhau"
Ý Kỳ gật đầu cho qua rồi thôi, anh cho người lên dọn đống bầy hầy trên phòng bà ấy. Anh đưa chìa khóa cho Mã Yết.
"Lên đó dọn phòng đi, bà ấy bị bỏng nên cậu tìm cách xử lý đi"
"Vâng"
Mã Yết chộp lấy chìa khóa phòng rồi tức tốc tìm một vài người giúp việc lên cùng anh. Cô thấy trên bàn có tô cháo đang ăn dang dở, đoán là của anh.
"Anh đang ăn à?"
Anh nhìn sang tô cháo trên bàn rồi bước tới để tiếp tục dùng bữa.
"Ừ, cháo ngon lắm"
Ý Kỳ nhìn quanh rồi chạy xuống bếp, thấy mọi người vẫn tiếp tục làm việc của mình.
"Mọi người ăn cháo đi kẻo nguội lại mất ngon. Không ăn là tôi buồn đấy"
Tất cả đều vui vẻ chia nhau bữa ăn thịnh soạn, với họ là vậy. Cháo yến mạch cô nấu rất ngon, tất cả ăn vào đều có một biểu cảm là ngạc nhiên. Ý Kỳ đến gần tiểu Thố, cô bé mới vào làm, ngồi cạnh bên.
"Em thấy thế nào tiểu Thố?"
Cô bé cười rồi đặt tô cháo xuống, ôm lấy Ý Kỳ.
"Ngon lắm ạ! Cảm ơn chị. Em rất thích"
Tay cô chạm lên lưng cô bé vỗ nhẹ, trong lòng lại vui khó tả.
"Sau này chị sẽ dạy cho em, em ăn tiếp đi"
Nhìn cô bé hồn nhiên ăn mà cô nghĩ vu vơ.
••Giá như mình cũng có em gái••
"Tiểu Thố à. Chị muốn em làm em gái của chị..."
Cô bé vui vẻ mà nhận lời, cũng là con một, mong muốn mình có anh chị hoặc em để chơi cùng.
"Được, Ý Kỳ tỷ tỷ"
Cả hai đều cười lớn, mọi người đều hướng mắt nhìn cô và tiểu Thố. Ánh mắt thân thương, trong mắt mọi người cô giống như người nhà chứ không phải là bạn gái của cậu chủ.
--------------
Chìu hôm đó Tư Lãng phải đi đến một nơi để làm ăn. Ý Kỳ liền lấy toàn bộ số tiền mình dành dụm mà đi mua nước yến và thuốc bổ. Cô phải tìm những nơi bán nước tổ yến thượng hạng mà mua. Sau gần hai tiếng thì mua được hai hộp yến thượng hạng cùng thuốc bổ cho người lớn tuổi.
"Chà, nhiêu đây cũng gần hai vạn tệ rồi"
Cô vừa bắt được xe về nhà, lần đầu tiên trong đời cô tiêu tiền nhiều đến vậy. Cô cũng chẳng tiếc gì, chỉ mong có thể thay đổi được suy nghĩ của mẹ anh. Cô về đến nhà liền chạy một mạch xuống bếp, lấy ngay một hủ yến nhỏ cho ra chén rồi đưa vào lò vi sóng. Tiểu Thố cũng muốn giúp nhưng việc này chẳng có gì to tát nên một mình Ý Kỳ làm cũng được. Tiểu Thố ngây ngô hỏi về chuyện cô làm.
"Kỳ Kỳ tỷ, tay chị thế này là do bà ấy gây ra. Chị không ghét bà ấy mà còn mua yến về..."
"Chuyện người lớn em chưa hiểu hết đâu, dù gì thì bác ấy không thích chị. Chị tin chị có thể thay đổi bác ấy, sau này bác ấy sẽ chấp nhận chị và anh Lãng."
"Em cũng mong là vậy, chị có vần em theo không? "
*T I N G*
Tiếng lò vi sóng báo đã hâm nóng thức ăn xong, cô lấy bao tay đeo vào rồi từ từ lấy chén yến ra. Dọn dẹp xong xuôi rồi đem chén tổ yến lên phòng bà và không quên lấy chìa khóa. Cô vẫn mở khóa, vào phòng thì bà vẫn ngồi trên giường nhìn ra bên ngoài. Ý Kỳ ngồi lên ghế và cố gắng bắt chuyện.
"Con cố tình tìm mua nước tổ yến loại đắt nhất đem về... Và thuốc bổ nữa."
"..."
"Con xin phép ngồi ở đây"
"Trà xanh"
Cô nghe thế liền giật mình, cũng đúng thôi. Vì ban đầu cô và anh đâu có thuộc về nhau hay là thanh mai trúc mã.
"Bác gái à...thật ra loại yến này là do Lãng đã dặn con tìm mua. Thấy bác không ăn không uống anh ấy có vẻ lo lắm ạ, bác có thể không tin nhưng... Nếu bác không ăn thì anh ấy sẽ rất buồn."
"Ý Kỳ... Bà dừng tay lại ngay"
Tư Lãng nghe thấy tiếng ồn liền tức tốc chạy lên nhưng khi đến thì đã thấy mẹ anh đánh cô tới tấp như vậy. Anh chạy vào hất văng cái mâm bà cầm trên tay, anh ôm cô rồi đỡ đứng lên. Thấy tay trái cô ửng đỏ vì bị hất cháo nóng vào, cô lại dùng tay đỡ để không bị đánh vào đầu. Lúc này anh giống như một con quỷ, sừng sộ hét lớn .
"Cô ấy có lòng nấu cháo cho bà, vậy mà bà lại hất tô cháo rồi còn đánh....bà bị Mãn Huyên bỏ bùa rồi à?"
Ý Kỳ níu chặt tay anh lại, Tư Lãng nhìn sang thì cô lắc đầu.
"Tay mẹ anh cũng bỏng...anh mau gọi người đến thoa thuốc trị bỏng đi"
Cô bị bỏng nặng hơn mẹ anh, còn bị bà ấy tấn công nhiều như thế mà vẫn quan tâm. Anh ôm cô rồi mẹ anh nhìn thấy mà phát ngán.
"Tụi mày cút đi cho khuất mắt tao"
"Khỏi đuổi"
Cô vẫn cúi mặt mà đi ra, anh luôn miệng từ trách móc cho đến hỏi han quan tâm. Cô vẫn mỉm cười, vẫn cái suy nghĩ sẽ lấy lòng và thay đổi suy nghĩ về cô của mẹ anh.
"Em sẽ thuyết phục mẹ anh chấp nhận em"
Anh liền thở dài, anh biết tính tình mẹ anh như thế nào mà.
"Bà ấy...không đơn giản như em nghĩ đâu, không dễ dàng thay đổi suy nghĩ. Anh không cần biết bà ấy nghĩ gì, chỉ cần biết chúng ta yêu nhau"
Ý Kỳ gật đầu cho qua rồi thôi, anh cho người lên dọn đống bầy hầy trên phòng bà ấy. Anh đưa chìa khóa cho Mã Yết.
"Lên đó dọn phòng đi, bà ấy bị bỏng nên cậu tìm cách xử lý đi"
"Vâng"
Mã Yết chộp lấy chìa khóa phòng rồi tức tốc tìm một vài người giúp việc lên cùng anh. Cô thấy trên bàn có tô cháo đang ăn dang dở, đoán là của anh.
"Anh đang ăn à?"
Anh nhìn sang tô cháo trên bàn rồi bước tới để tiếp tục dùng bữa.
"Ừ, cháo ngon lắm"
Ý Kỳ nhìn quanh rồi chạy xuống bếp, thấy mọi người vẫn tiếp tục làm việc của mình.
"Mọi người ăn cháo đi kẻo nguội lại mất ngon. Không ăn là tôi buồn đấy"
Tất cả đều vui vẻ chia nhau bữa ăn thịnh soạn, với họ là vậy. Cháo yến mạch cô nấu rất ngon, tất cả ăn vào đều có một biểu cảm là ngạc nhiên. Ý Kỳ đến gần tiểu Thố, cô bé mới vào làm, ngồi cạnh bên.
"Em thấy thế nào tiểu Thố?"
Cô bé cười rồi đặt tô cháo xuống, ôm lấy Ý Kỳ.
"Ngon lắm ạ! Cảm ơn chị. Em rất thích"
Tay cô chạm lên lưng cô bé vỗ nhẹ, trong lòng lại vui khó tả.
"Sau này chị sẽ dạy cho em, em ăn tiếp đi"
Nhìn cô bé hồn nhiên ăn mà cô nghĩ vu vơ.
••Giá như mình cũng có em gái••
"Tiểu Thố à. Chị muốn em làm em gái của chị..."
Cô bé vui vẻ mà nhận lời, cũng là con một, mong muốn mình có anh chị hoặc em để chơi cùng.
"Được, Ý Kỳ tỷ tỷ"
Cả hai đều cười lớn, mọi người đều hướng mắt nhìn cô và tiểu Thố. Ánh mắt thân thương, trong mắt mọi người cô giống như người nhà chứ không phải là bạn gái của cậu chủ.
--------------
Chìu hôm đó Tư Lãng phải đi đến một nơi để làm ăn. Ý Kỳ liền lấy toàn bộ số tiền mình dành dụm mà đi mua nước yến và thuốc bổ. Cô phải tìm những nơi bán nước tổ yến thượng hạng mà mua. Sau gần hai tiếng thì mua được hai hộp yến thượng hạng cùng thuốc bổ cho người lớn tuổi.
"Chà, nhiêu đây cũng gần hai vạn tệ rồi"
Cô vừa bắt được xe về nhà, lần đầu tiên trong đời cô tiêu tiền nhiều đến vậy. Cô cũng chẳng tiếc gì, chỉ mong có thể thay đổi được suy nghĩ của mẹ anh. Cô về đến nhà liền chạy một mạch xuống bếp, lấy ngay một hủ yến nhỏ cho ra chén rồi đưa vào lò vi sóng. Tiểu Thố cũng muốn giúp nhưng việc này chẳng có gì to tát nên một mình Ý Kỳ làm cũng được. Tiểu Thố ngây ngô hỏi về chuyện cô làm.
"Kỳ Kỳ tỷ, tay chị thế này là do bà ấy gây ra. Chị không ghét bà ấy mà còn mua yến về..."
"Chuyện người lớn em chưa hiểu hết đâu, dù gì thì bác ấy không thích chị. Chị tin chị có thể thay đổi bác ấy, sau này bác ấy sẽ chấp nhận chị và anh Lãng."
"Em cũng mong là vậy, chị có vần em theo không? "
*T I N G*
Tiếng lò vi sóng báo đã hâm nóng thức ăn xong, cô lấy bao tay đeo vào rồi từ từ lấy chén yến ra. Dọn dẹp xong xuôi rồi đem chén tổ yến lên phòng bà và không quên lấy chìa khóa. Cô vẫn mở khóa, vào phòng thì bà vẫn ngồi trên giường nhìn ra bên ngoài. Ý Kỳ ngồi lên ghế và cố gắng bắt chuyện.
"Con cố tình tìm mua nước tổ yến loại đắt nhất đem về... Và thuốc bổ nữa."
"..."
"Con xin phép ngồi ở đây"
"Trà xanh"
Cô nghe thế liền giật mình, cũng đúng thôi. Vì ban đầu cô và anh đâu có thuộc về nhau hay là thanh mai trúc mã.
"Bác gái à...thật ra loại yến này là do Lãng đã dặn con tìm mua. Thấy bác không ăn không uống anh ấy có vẻ lo lắm ạ, bác có thể không tin nhưng... Nếu bác không ăn thì anh ấy sẽ rất buồn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.