Chương 1
Quế Liễu Thanh Thanh
28/05/2014
Núi Thiên Phong cao 655m so với mực nước biển, thuộc dãy núi Thiên Viễn, phía bắc dựa vào rừng rậm nguyên sinh, phía nam cách Yến châu phồn hoa chừng 20km. Trên đỉnh núi có một Liên bộ nữ thông tấn đóng quân, trực thuộc quân khu 1 – đoàn quân Nhất sư lão hổ.
Liên trưởng tên Lý Khả, là người quản lý liên bộ nữ thông tấn, có biệt danh “Diệt Tuyệt sư thái”. Biệt danh này xuất phát từ việc: một, Lý Khả nữ sĩ, năm nay 35 tuổi, mi không từ mắt cũng không thiện, tới giờ vẫn chưa kết hôn; hai, liên trưởng Lý Khả lại là tiến sĩ thông tin, được hưởng đãi ngộ đoàn cấp, theo như cách nói trên mạng đã hoàn toàn đạt tiêu chuẩn trở thành Diệt Tuyệt sư thái; lý do thứ ba, cũng là lý do giống Diệt Tuyệt nhất: đồng chí Lý Khả là người quản lý đội nữ thông tấn nên vô cùng trân trọng nhóm nữ binh của cô. Để bảo vệ các đệ tử khỏi mấy tên nam giới hay bò lên núi quấy rầy, cô từng dẫn cấp dưới đi khắp núi Thiên Phong, giăng bẫy nơi nơi, ở đâu cũng thấy lắp camera, thậm chí còn làm lưới sắt quây quanh núi, nuôi ba con chó cái lớn, dưới chân núi còn đề biển: Khu vực có bom mìn, chưa được phê chuẩn thì không được đi vào, nếu không tự chịu hậu quả.
Chuyện này vốn vô cùng dọa người, nhưng với những binh lính được bồi dưỡng thì chẳng có gì đáng nói. Vậy nên ở đây vẫn thường có binh lính lảng vảng, không phải là đi gặp mặt mỹ nhân thì cũng là muốn vượt ải thử sức. Kết quả không cần nói cũng biết, đám lính trình độ kém nếu không phải là dẫm phải bẫy thì cũng là bị treo ngược lên cây, người của Diệt Tuyệt sư thái thậm chí còn không thèm cứu, trực tiếp gọi điện tới Bộ Binh, kêu người tới hốt về, những lính Bộ Binh đến đây sau chuyện này liền nổi danh…
Những binh lính có tố chất tốt hơn có thể vượt qua khu cạm bẫy sẽ phải đối mặt với một cửa ải khác ---lưới sắt. Vượt qua lưới sắt không khó, chỉ là sau lưới sắt có “địch”: ba con chó như hổ rình mồi, tuy không phải là loại chó thuần chủng cao quý nhưng lại rất to, không có binh lính nào dám đánh, bình thường đều chạy mất dép. Lính chạy thì chó liền đuổi theo, 3 con cùng đuổi hoặc thay phiên nhau, bởi vì còn có một tầng lưới sắt nữa cho nên chỉ còn cách chạy vòng quanh núi cho đến khi không còn sức chạy nữa mới thôi. Lúc ấy đám chó sẽ quây xung quanh người đó và sủa ầm lên, đinh tai nhức óc khủng khiếp. Nếu người đó không những không chạy mà còn định tranh thủ làm thân với đám chó, mấy con chó sẽ lại gần đùi người đó, cọ qua cọ lại, mấy đôi mắt đầy thâm tình không ngừng câu dẫn người ta, khiến người ta bủn rủn chân tay, bước đi không nổi…Không chịu được nhục nhã và giận dữ (có thằng đàn ông nào lại thích bị chó “câu dẫn” đâu chứ?), chỉ cần hơi phản kháng một chút, mấy con chó sẽ lập tức hầu hạ bằng răng nanh!
Đương nhiên là vào lúc người đó sắp bùng nổ hoặc mất sức hoàn toàn, thiên sứ chính nghĩa (trong trạm quan sát) sẽ từ trên giời giáng xuống, đám chó vô cùng lưu luyến rời đi, sau đó ngoạm hai tờ giấy đến cho người kia, một cái viết “Liên bộ nữ binh trên đỉnh núi là chướng ngại quân sự không thể khiêu chiến, thỉnh quay về”, cái còn lại là “Giấy chứng minh” ---- Chứng minh đồng chí này đã thành công xâm nhập Liên bộ nữ binh núi Thiên Phong! Người cấp: Liên bộ nữ thông tấn Thiên Phong sơn.
Lấy được “Giấy chứng minh”, binh lính muốn cao hứng cũng không nổi, khổ cực thì có thể cho qua, nhưng khi trở về bị người ta hỏi đến chẳng nhẽ lại khoe ra? Nhất là khi người ta hỏi cạm bẫy sau lưới sắt là gì, quả thực trong lòng như nếm qua ngũ vị tạp thành, nói năng cẩn trọng quá lại khiến cho những người không đi qua càng thêm tò mò. Mãi đến khi có một binh lính say rượu, nước mắt nước mũi tèm lem nói ra chân tướng, mọi người mới cảm thán: Diệt Tuyệt sư thái quả nhiên lợi hại! Từ đó về sau rất ít người dám tìm đến liên bộ nữ binh thử sức. Chết trận là chuyện nhỏ, thất tiết mới là chuyện lớn a!
Nhân vật quan trọng thứ 2 cần giới thiệu chính là Lý Nguyên Nguyên, là liên phó của liên bộ nữ thông tấn, biệt danh là “Lý Mạc Sầu”. Biệt danh này bắt nguồn từ việc Lý Nguyên Nguyên là “đại đệ tử” của vị sư thái kia, là người cai quản thu thập tin tức, thay mặt sư thái quản lý liên bộ, thứ hai, Lý Nguyên Nguyên 27 tuổi, chưa kết hôn cũng chưa có người yêu, là thạc sĩ thông tin, được hưởng đãi ngộ doanh cấp, tương đương với hình tượng tiêu chuẩn của Lý Mạc Sầu, quan trọng nhất là đồng chí Lý Nguyên Nguyên dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, xinh đẹp như hoa, đôi môi đỏ mọng mê hoặc không biết bao nhiêu người, đáng tiếc vì mối tình đầu tan vỡ khiến cho hồng nhan khóc đỏ hai mắt, nhìn thấu hồng trần, bao nhiêu người trước ngã xuống, người sau đứng lên theo đuổi nhưng đều tay không trở về. Lúc đầu, biệt danh của Lý Nguyên Nguyên còn dễ nghe một chút: “Khổng Tước”, ý là cô vừa xinh đẹp lại vừa kiêu ngạo, nhưng thời gian dần trôi qua, nữ binh xinh đẹp ngày càng nhiều, danh hiệu “Khổng Tước” mau chóng đổi chủ, hơn nữa tuổi tác phát triển không ngừng. Vì vậy, đại mỹ nhân Lý Nguyên Nguyên thành công thăng cấp thành Lý.Mạc.Sầu!
Người thứ ba cần giới thiệu chính là một cô gái may mắn tên gọi Kỷ Mẫn, danh xưng “Kỷ Hiểu Phù”, là trung đội phó của liên bộ thông tin, năm nay 24 tuổi, chủ quản rađa và hàng không dẫn đường. Bạn trai cô là một phi công, tên Dương Tiểu Dũng. Trong một lần bay, máy bay của anh ta gặp sự cố, Kỷ Mẫn là người đầu tiên phát hiện ra có điều dị thường, kịp thời báo cáo cho bộ chỉ huy và Dương Tiểu Dũng, ngăn chặn sự cố xảy ra. Sau đó, khi Dương Tiểu Dũng và lãnh đạo bộ hàng không đến liên bộ để cảm ơn, hai người liền nhất kiến chung tình. Điều dị thường ở đây là tình yêu của bọn họ lại được Diệt Tuyệt sư thái và Mạc Sầu sư tỷ ủng hộ vô cùng, thậm chí cuối tuần Mạc Sầu sư tỷ còn trực thay ca cho Kỷ Mẫn để hai người bọn họ được gặp nhau trên cầu Hỉ Thước, thù lao là một cân hạt dẻ.
Trong liên đội còn có các nữ binh dự bị như Tiểu Mã, Tiểu Lương, Đậu Đậu, Tiểu Ngọc, Đinh Đinh, các cô đều mới mười tám, mười chín tuổi, thanh xuân kiều diễm, hoạt bát đáng yêu, dưới sự dẫn dắt của Diệt Tuyệt và Mạc Sầu đang ngày càng trưởng thành, đương nhiên, làm đệ tử của hai người bọn họ, không những được tiền tham gia quân ngũ mà còn được hưởng một khoản tiền lương nhỏ từ họ, những người khác đều --------- muốn yêu.
Liên trưởng tên Lý Khả, là người quản lý liên bộ nữ thông tấn, có biệt danh “Diệt Tuyệt sư thái”. Biệt danh này xuất phát từ việc: một, Lý Khả nữ sĩ, năm nay 35 tuổi, mi không từ mắt cũng không thiện, tới giờ vẫn chưa kết hôn; hai, liên trưởng Lý Khả lại là tiến sĩ thông tin, được hưởng đãi ngộ đoàn cấp, theo như cách nói trên mạng đã hoàn toàn đạt tiêu chuẩn trở thành Diệt Tuyệt sư thái; lý do thứ ba, cũng là lý do giống Diệt Tuyệt nhất: đồng chí Lý Khả là người quản lý đội nữ thông tấn nên vô cùng trân trọng nhóm nữ binh của cô. Để bảo vệ các đệ tử khỏi mấy tên nam giới hay bò lên núi quấy rầy, cô từng dẫn cấp dưới đi khắp núi Thiên Phong, giăng bẫy nơi nơi, ở đâu cũng thấy lắp camera, thậm chí còn làm lưới sắt quây quanh núi, nuôi ba con chó cái lớn, dưới chân núi còn đề biển: Khu vực có bom mìn, chưa được phê chuẩn thì không được đi vào, nếu không tự chịu hậu quả.
Chuyện này vốn vô cùng dọa người, nhưng với những binh lính được bồi dưỡng thì chẳng có gì đáng nói. Vậy nên ở đây vẫn thường có binh lính lảng vảng, không phải là đi gặp mặt mỹ nhân thì cũng là muốn vượt ải thử sức. Kết quả không cần nói cũng biết, đám lính trình độ kém nếu không phải là dẫm phải bẫy thì cũng là bị treo ngược lên cây, người của Diệt Tuyệt sư thái thậm chí còn không thèm cứu, trực tiếp gọi điện tới Bộ Binh, kêu người tới hốt về, những lính Bộ Binh đến đây sau chuyện này liền nổi danh…
Những binh lính có tố chất tốt hơn có thể vượt qua khu cạm bẫy sẽ phải đối mặt với một cửa ải khác ---lưới sắt. Vượt qua lưới sắt không khó, chỉ là sau lưới sắt có “địch”: ba con chó như hổ rình mồi, tuy không phải là loại chó thuần chủng cao quý nhưng lại rất to, không có binh lính nào dám đánh, bình thường đều chạy mất dép. Lính chạy thì chó liền đuổi theo, 3 con cùng đuổi hoặc thay phiên nhau, bởi vì còn có một tầng lưới sắt nữa cho nên chỉ còn cách chạy vòng quanh núi cho đến khi không còn sức chạy nữa mới thôi. Lúc ấy đám chó sẽ quây xung quanh người đó và sủa ầm lên, đinh tai nhức óc khủng khiếp. Nếu người đó không những không chạy mà còn định tranh thủ làm thân với đám chó, mấy con chó sẽ lại gần đùi người đó, cọ qua cọ lại, mấy đôi mắt đầy thâm tình không ngừng câu dẫn người ta, khiến người ta bủn rủn chân tay, bước đi không nổi…Không chịu được nhục nhã và giận dữ (có thằng đàn ông nào lại thích bị chó “câu dẫn” đâu chứ?), chỉ cần hơi phản kháng một chút, mấy con chó sẽ lập tức hầu hạ bằng răng nanh!
Đương nhiên là vào lúc người đó sắp bùng nổ hoặc mất sức hoàn toàn, thiên sứ chính nghĩa (trong trạm quan sát) sẽ từ trên giời giáng xuống, đám chó vô cùng lưu luyến rời đi, sau đó ngoạm hai tờ giấy đến cho người kia, một cái viết “Liên bộ nữ binh trên đỉnh núi là chướng ngại quân sự không thể khiêu chiến, thỉnh quay về”, cái còn lại là “Giấy chứng minh” ---- Chứng minh đồng chí này đã thành công xâm nhập Liên bộ nữ binh núi Thiên Phong! Người cấp: Liên bộ nữ thông tấn Thiên Phong sơn.
Lấy được “Giấy chứng minh”, binh lính muốn cao hứng cũng không nổi, khổ cực thì có thể cho qua, nhưng khi trở về bị người ta hỏi đến chẳng nhẽ lại khoe ra? Nhất là khi người ta hỏi cạm bẫy sau lưới sắt là gì, quả thực trong lòng như nếm qua ngũ vị tạp thành, nói năng cẩn trọng quá lại khiến cho những người không đi qua càng thêm tò mò. Mãi đến khi có một binh lính say rượu, nước mắt nước mũi tèm lem nói ra chân tướng, mọi người mới cảm thán: Diệt Tuyệt sư thái quả nhiên lợi hại! Từ đó về sau rất ít người dám tìm đến liên bộ nữ binh thử sức. Chết trận là chuyện nhỏ, thất tiết mới là chuyện lớn a!
Nhân vật quan trọng thứ 2 cần giới thiệu chính là Lý Nguyên Nguyên, là liên phó của liên bộ nữ thông tấn, biệt danh là “Lý Mạc Sầu”. Biệt danh này bắt nguồn từ việc Lý Nguyên Nguyên là “đại đệ tử” của vị sư thái kia, là người cai quản thu thập tin tức, thay mặt sư thái quản lý liên bộ, thứ hai, Lý Nguyên Nguyên 27 tuổi, chưa kết hôn cũng chưa có người yêu, là thạc sĩ thông tin, được hưởng đãi ngộ doanh cấp, tương đương với hình tượng tiêu chuẩn của Lý Mạc Sầu, quan trọng nhất là đồng chí Lý Nguyên Nguyên dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, xinh đẹp như hoa, đôi môi đỏ mọng mê hoặc không biết bao nhiêu người, đáng tiếc vì mối tình đầu tan vỡ khiến cho hồng nhan khóc đỏ hai mắt, nhìn thấu hồng trần, bao nhiêu người trước ngã xuống, người sau đứng lên theo đuổi nhưng đều tay không trở về. Lúc đầu, biệt danh của Lý Nguyên Nguyên còn dễ nghe một chút: “Khổng Tước”, ý là cô vừa xinh đẹp lại vừa kiêu ngạo, nhưng thời gian dần trôi qua, nữ binh xinh đẹp ngày càng nhiều, danh hiệu “Khổng Tước” mau chóng đổi chủ, hơn nữa tuổi tác phát triển không ngừng. Vì vậy, đại mỹ nhân Lý Nguyên Nguyên thành công thăng cấp thành Lý.Mạc.Sầu!
Người thứ ba cần giới thiệu chính là một cô gái may mắn tên gọi Kỷ Mẫn, danh xưng “Kỷ Hiểu Phù”, là trung đội phó của liên bộ thông tin, năm nay 24 tuổi, chủ quản rađa và hàng không dẫn đường. Bạn trai cô là một phi công, tên Dương Tiểu Dũng. Trong một lần bay, máy bay của anh ta gặp sự cố, Kỷ Mẫn là người đầu tiên phát hiện ra có điều dị thường, kịp thời báo cáo cho bộ chỉ huy và Dương Tiểu Dũng, ngăn chặn sự cố xảy ra. Sau đó, khi Dương Tiểu Dũng và lãnh đạo bộ hàng không đến liên bộ để cảm ơn, hai người liền nhất kiến chung tình. Điều dị thường ở đây là tình yêu của bọn họ lại được Diệt Tuyệt sư thái và Mạc Sầu sư tỷ ủng hộ vô cùng, thậm chí cuối tuần Mạc Sầu sư tỷ còn trực thay ca cho Kỷ Mẫn để hai người bọn họ được gặp nhau trên cầu Hỉ Thước, thù lao là một cân hạt dẻ.
Trong liên đội còn có các nữ binh dự bị như Tiểu Mã, Tiểu Lương, Đậu Đậu, Tiểu Ngọc, Đinh Đinh, các cô đều mới mười tám, mười chín tuổi, thanh xuân kiều diễm, hoạt bát đáng yêu, dưới sự dẫn dắt của Diệt Tuyệt và Mạc Sầu đang ngày càng trưởng thành, đương nhiên, làm đệ tử của hai người bọn họ, không những được tiền tham gia quân ngũ mà còn được hưởng một khoản tiền lương nhỏ từ họ, những người khác đều --------- muốn yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.