Kết Hôn Giả: Cô Vợ Tinh Nghịch Yêu Em Mất Rồi!
Chương 62
TT
10/02/2020
Sáng hôm sau, mặt trời đã lên từ sớm, tỏa ra những tia nắng ấm áp và dịu dàng thật đẹp để bắt đầu một ngày mới
Trong phòng, một khung cảnh lãng mạn và ấm áp chẳng kém. Người con trai một tay chống xuống giường, một tay đặt trên eo người phụ nữ của mình, lặng lẽ ngắm nhìn. Trên mặt là sự ấm áp dịu dàng đã sớm biến mất từ lâu, không tự chủ vẽ lên một nụ cười thật đẹp. Nụ cười ấy so với nắng ấm còn đẹp hơn nhiều. Có lẽ cảm nhận được sự thay đổi của chủ nhân mà căn phòng lâu nay lạnh lẽo đã bắt đầu thay đổi.
Không gian yên tĩnh bị đánh động bởi tiếng chuông báo thức nhưng chưa đến 2 giây lập tức tắt ngỏm, ai oán không thán lên lời.
Khung cảnh đẹp đẽ trở về với sự bình yên vốn có.
Nó vẫn say sưa ngủ, ôm hắn mà vẫn đinh ninh mình đang ôm em gấu bông cute siêu đáng yêu trìu mến.
Hắn tuy hông lỡ đánh thức nó dậy nhưng vẫn rất tôn trọng nguyên tắc, chủ động gọi nó, lời nói chứa sự lạnh lùng nhưng nhiều hơn là cưng chiều Giản Hi! Dậy thôi
Nó nhột nhột, xoa xoa tai, vẫn say sưa ôm mộng đẹp
Hắn kiên nhẫn gọi lần nữa, lần đầu tiên có cảm giác mình như phụ huynh học sinh gọi con dậy đi học, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.
Nó kéo chăn, định chùm đầu nhưng đã bị hắn giữ lại, một giọng đanh thép lạnh lùng vang lên: Giản Hi nếu em không dậy muộn giờ làm đừng kêu
Cả một câu dài chỉ lọt đúng ba chữ muộn giờ làm vào trong đầu nó. Biết sao được ba chữ ấy tuy ngắn ngủi nhưng sức sát thương cực cao nên nó vừa nghe xong, lập tức tỉnh táo hẳn, ngồi bật dậy, tư thế chuẩn bị sẵn sàng xông pha mặt trận, mặt nhăn nhó, miệng lẩm bẩm: chết rồi! Mấy giờ rồi nhỉ?Huhu
rất tốt! Tỉnh dậy rồi hắn ở bên cạnh điềm đạm nhận xét, trên mặt còn phảng phất sự thích thú nhè nhẹ.
Nó quay sang nhìn hắn, cứ cảm giác như mình vừa bị lừa.
không ngờ em hám ngủ đến vậy Hắn mặt lạnh nhận xét
Hóa ra là bị lừa thật! Nhưng không sao nó rộng lượng sẽ không tính toán với trai đẹp.
Nó cười cười, giọng rất ngáo, không tí khiêm tốn: hì hì em sẽ coi đó là lời khen suy nghĩ đôi chút liền bổ sung: anh không biết ư? Em có rất nhiều thói quen xấu sau đó trưng ra vẻ mặt anh nên tập quen dần đi nhìn hắn.
Nó nhìn hắn, vẫn chưa tin nổi chuyện tối qua là thật liền ngu ngơ hỏi lại: cơ mà chúng ta là đang yêu nhau?
Mặt hắn nghiêm túc, khẳng định : phải.
Thế bây giờ nó được tính vào diện có bạn trai đúng không? Không đúng nó có luôn chồng rồi giờ chỉ từ giả thành thật thôi. Chậc chậc cũng nhanh chóng vánh đi! Haiz! Nó còn chưa quen với việc bắt đầu một mối quan hệ thật sự.
Kể cũng lạ Người ta đều là làm quen đến xác định mối quan hệ tiếp đó là hẹn hò từ thích thành yêu từ yêu thành cưới còn nó thì đùng một nhát vớ ngay cái đám cưới sau đó cuộc đời độc thân huy hoàng đoàng một phát chấm dứt oanh liệt trong khi nó vẫn chưa hiểu mô tê gì đã thành gái có chồng trên danh nghĩa sau cả một quá trình dài đằng đẵng đằng đẵng với sự nhiệt tình đưa đẩy của các yếu tố khách quan và chủ quan nó chính thức có chồng thật. Hừm! Một hành trình khá gian nan nhỉ!
Haiz tưng đây tuổi đầu rồi nó còn chưa biết mùi vị của hẹn hò thế nào, mùi vị của nắm tay cùng người mình yêu đi dạo phố, cùng đi xem phim cảm giác ra sao! Nó cũng muốn thử một lần xem thế nào! Mà nhìn hắn nó khẳng định 100% té bào lãng mạn đã chết sạch thôi thì Liêm sỉ gì tầm này nữa! Khà khà!
đang nghĩ gì? hắn bá đạo hỏi, kéo luôn hồn nó về với thực tại.
Tối chúng ta đi hẹn hò đi nó cười thích thú, chủ động đề nghị, mặt dày thêm vài cm. Thôi không sao nó chai mặt quen rồi giờ thêm tí cũng chẳng nhằm nhò gì thế nên cứ vô tư mà chiến hehe. Tuy diễn biến hơi nhanh cơ mà thế mới vui.
hẹn hò? hắn có nghe qua nhưng chưa từng để tâm.
Nó nghe xong phát khẳng định mình đoán không trượt phát nào. quả nhiên 100% tế bào lạng mạn của hắn đã tuyệt diệt, hoàn toàn không phải con người dành cho yêu đương. Đã là thế kỉ 21 rồi cứ đợi hắn chủ động e là nó sợ già rồi vẫn chưa có nổi một buổi hẹn hò mất. Vì thế nó quyết định vì hạnh phúc bản thân hi sinh nốt chút liêm sỉ cuối cùng.
Nó gật gật nhắc lại, cười đầy ẩn ý nhắc lại: đúng vậy. Tối nay anh bận à?
có thể thu xếp hắn lạnh lùng đáp, lòng thầm nghĩ hẹn hò quan trọng lắm sao?
(TT: Thôi em tặng anh cho chị ấy đấy! Em không tranh giành anh nữa đâu! Con người không hiểu gì về tình iu hết ớ! Đề nghị anh bằng mọi biện pháp nên sớm bổ sung lỗ hổng kiến thức cho em nhờ. Gia Thành: sẽ sớm bổ sung)
ok Nó ra dấu với hắn, cười đầy gian tà, cực kì phấn khích phấn khích, thử tưởng tượng đến buổi hẹn hò đầu tiên mà cả đống kịch bản đã xuất hiện. Hihi hóng quá!
Hắn đưa nó đi làm mới quay ngược lại về công ty.
Trong phòng kinh tế, LP
Mặc Nhiên liên tục bắn những ánh mắt tia la re về phía nó, rất chuyên nghiệp đóng vai thám tử, miệng nhếch lên đầy gian tà.
Bên kia, trên tầng cao nhất của Lý Thị
Gia Viễn ngồi ở ghế sofa quan sát nhất cử nhất động của hắn, cực kì nghi ngờ hỏi: anh hai hôm nay anh lạ lắm. Có chuyện gì vui thế? Trông anh rất khác lạ
có sao? Hắn liếc Gia Viễn, vẫn vẻ mạt lạnh như băng thường ngày, vô cảm nói
Có. Anh có thể lừa ai chứ không qua nổi mắt em đâu. Anh mà làm chuyện gì có lỗi với chị dâu là coi chừng em đó Gia Viễn nhăm nhe đe dọa
Anh chàng bật chế độ mật thám, hai mắt dán chặt lên người hắn. Anh có cảm giác cực kì thâm sâu anh hai không bình thường. Anh nhất định phải báo cho chị dâu biết vụ này.
ít việc? Mai sang bên Hàn Quốc giám sát tình hình bên đó hắn hoàn toàn ngó lơ em trai mình, mắt vãn dán chặt vào màn hình máy tính, rất chuyên tâm làm việc
Anh hai em biết sai rồi Gia Viễn ai oán, vụt một nhát bay đến bên cạnh hắn, xin xỏ ai ngờ đâu vừa nhìn đến cái màn hình máy tính lập tức muốn ngất xỉu, thậm chí còn xoa xoa mắt để chắc chắn không nhìn nhầm.
Hắn bị đột kích bất ngờ nên chưa chuyển sang tranh sang trang khác nhưng rất nhanh phản ứng kịp thời tiếc là vẫn lọt vào tầm mắt của thánh hóng hót Gia Viễn
Hẹn hò cần chuẩn bị gì tiêu đề trên google
Wtf! Gia Viễn nhìn hắn, cười sặc sụa, thật không ngờ nổi anh hai cũng có lúc giả vờ nghiêm túc làm việc. Ôi mé! Cười đến đau cả bụng mất thôi. Cứ tưởng tượng đến cảnh nhân viên mà biết haha nhộn nhịp phải biết luôn.
lập tức biến. Chiều bay sang Nga tiếp quản việc điều hành bên đó hắn nghiêm mặt như thể việc vừa rồi chẳng liên quan đến mình, tiếp tục nhìn bảng tăng trưởng của công ty.
anh hai ác quá. Em nhất quyết không sang đâu. Đằng nào em cũng nhìn thấy cả rồi Gia Viễn cười một hồi mới bình tĩnh trở lại, ai oán kêu la, lòng thần thật bội phục vẻ mặt tỉnh bơ của anh hai mình đã thế còn cố tình tăng level công việc nữa chứ chưa kể rõ ràng gương mặt vẫn bình thường nhưng cứ như đang đe dọa người ta vậy.
Gia Viễn chợt nhớ tới nghi vấn, vội tra hỏi, vẻ mặt anh mà hẹn hò với cô ta thì em nhất định thay chị dâu cho anh một trận.
Anh yên tâm em không nói cho nhân viên biết đâu. phải rồi anh định hẹ hò ai thế? Là chị dâu đúng không? Anh chàng thu hồi vẻ đùa cợt, bộ dáng nghiêm túc.
Biến hắn lạnh lùng ra lệnh
Gia Viễn đứng nhích người cách một đoạn ngắn, quyết tâm bám trụ đến khi tìm được câu trả lời, tự tin đề cử chính bản thân : anh hai, nếu anh định hẹn hò với chị dâu thì để em giúp. Em là chuyên gia trong lĩnh vực đó rồi! Cứ tin tưởng ở em
Trưa, LP
Nó và Mặc Nhiên lấy đồ ăn xong liền ngồi vào vị trí cũ.
Mặc Nhiên liếc ngang liếc dọc không thấy ai ở gần mới ghé đến gần nó, hai ngón tay chỉ vào hai mắt mình và hai mắt nó hàm ý chạy không thoát được đâu, hùng hổ tra hỏi: tự khai sẽ nhận được hoan hồng không tự khai cũng phải tự khai
sợ quá cơ. Tiểu nhân xin khai nó giả bộ run rẩy, khoanh tay xoa xoa hai cánh tay cả, bộ dáng nhây nhây
Mặc Nhiên phì cười, cố gắng đanh mặt bắt chước dáng vẻ đại nhân thẩm tra một tay đập nhẹ xuống bàn, nhanh nhẩu nói: còn không mau khai?
Nó nhỏ giọng kể đương nhiên cũng có cho thêm chút mắm muối cho sinh động. thỉnh thoảng liếc ngang liếc dọc xem tình hình xung quanh có ai để ý không.
Mặc Nhiên cười như được mùa, cảm thán: kịch tính đấy!
Nó lườm Mặc Nhiên, bíu môi lẩm bẩm: vui đến thế cơ à?
hì hì hóng drama không vui sao được! cô nàng thản nhiên đáp.
Sau đó cố tình tỏ vẻ như mình bị bắt buộc, giả vờ thở dài, diễn sâu: hey, thế là sắp tới lại được ăn một bữa miễn phí nữa rồi
Nó thề nó nhìn cái dáng vẻ này chỉ muốn đập cho cô nàng một trận vì cái tội ngứa đòn. Mà nhắc mới nhớ đúng là nó có cược với Mặc Nhiên. Ơ hơ thế là thua rồi.
Nó phẩy tay, giả bộ rộng lượng đáp: Hừ! Bổn cô nương hào phóng một bữa ăn thôi mà nhằm nhò gì
Mặc Nhiên cười tươi, trêu đùa: đúng là có gấu có khác!
chứ bình thường bổn cô nương không rộng lượng à nó bĩu môi, hỏi vặn
vâng. Rộng lượng lắm
Tụi nó nhìn nhau, cười như hai con ngáo.
Thế là tốt rồi, ít ra có hắn che chở nó, cô nàng cảm thấy yên tâm nhiều.
Mặc Nhiên nhìn nó, bá đạo lấy ngón tay cái chỉ vào mình nhắc : Vẫn câu nói cũ hắn dám bắt nạt bà cứ tìm tôi tôi không tin không đánh sập nổi mấy chục hệ thống công ty của hắn
Nó cười hì hì, anh hùng trợ nghĩa đáp lại : nhớ rồi nhớ rồi. Giờ đến lượt tôi nếu sau này người kia dám bắt nạt bà tôi nhất định báo cảnh sát bắt hắn. Cơ mà trước đó nhớ đưa được người ta về làm áp trại tướng công
haha cả hai cùng cười vui vẻ.
Hai người này chơi với nhau là chuẩn rồi đấy một người thì định đánh sập hệ thống một người thì định báo cảnh sát.
Trong phòng, một khung cảnh lãng mạn và ấm áp chẳng kém. Người con trai một tay chống xuống giường, một tay đặt trên eo người phụ nữ của mình, lặng lẽ ngắm nhìn. Trên mặt là sự ấm áp dịu dàng đã sớm biến mất từ lâu, không tự chủ vẽ lên một nụ cười thật đẹp. Nụ cười ấy so với nắng ấm còn đẹp hơn nhiều. Có lẽ cảm nhận được sự thay đổi của chủ nhân mà căn phòng lâu nay lạnh lẽo đã bắt đầu thay đổi.
Không gian yên tĩnh bị đánh động bởi tiếng chuông báo thức nhưng chưa đến 2 giây lập tức tắt ngỏm, ai oán không thán lên lời.
Khung cảnh đẹp đẽ trở về với sự bình yên vốn có.
Nó vẫn say sưa ngủ, ôm hắn mà vẫn đinh ninh mình đang ôm em gấu bông cute siêu đáng yêu trìu mến.
Hắn tuy hông lỡ đánh thức nó dậy nhưng vẫn rất tôn trọng nguyên tắc, chủ động gọi nó, lời nói chứa sự lạnh lùng nhưng nhiều hơn là cưng chiều Giản Hi! Dậy thôi
Nó nhột nhột, xoa xoa tai, vẫn say sưa ôm mộng đẹp
Hắn kiên nhẫn gọi lần nữa, lần đầu tiên có cảm giác mình như phụ huynh học sinh gọi con dậy đi học, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.
Nó kéo chăn, định chùm đầu nhưng đã bị hắn giữ lại, một giọng đanh thép lạnh lùng vang lên: Giản Hi nếu em không dậy muộn giờ làm đừng kêu
Cả một câu dài chỉ lọt đúng ba chữ muộn giờ làm vào trong đầu nó. Biết sao được ba chữ ấy tuy ngắn ngủi nhưng sức sát thương cực cao nên nó vừa nghe xong, lập tức tỉnh táo hẳn, ngồi bật dậy, tư thế chuẩn bị sẵn sàng xông pha mặt trận, mặt nhăn nhó, miệng lẩm bẩm: chết rồi! Mấy giờ rồi nhỉ?Huhu
rất tốt! Tỉnh dậy rồi hắn ở bên cạnh điềm đạm nhận xét, trên mặt còn phảng phất sự thích thú nhè nhẹ.
Nó quay sang nhìn hắn, cứ cảm giác như mình vừa bị lừa.
không ngờ em hám ngủ đến vậy Hắn mặt lạnh nhận xét
Hóa ra là bị lừa thật! Nhưng không sao nó rộng lượng sẽ không tính toán với trai đẹp.
Nó cười cười, giọng rất ngáo, không tí khiêm tốn: hì hì em sẽ coi đó là lời khen suy nghĩ đôi chút liền bổ sung: anh không biết ư? Em có rất nhiều thói quen xấu sau đó trưng ra vẻ mặt anh nên tập quen dần đi nhìn hắn.
Nó nhìn hắn, vẫn chưa tin nổi chuyện tối qua là thật liền ngu ngơ hỏi lại: cơ mà chúng ta là đang yêu nhau?
Mặt hắn nghiêm túc, khẳng định : phải.
Thế bây giờ nó được tính vào diện có bạn trai đúng không? Không đúng nó có luôn chồng rồi giờ chỉ từ giả thành thật thôi. Chậc chậc cũng nhanh chóng vánh đi! Haiz! Nó còn chưa quen với việc bắt đầu một mối quan hệ thật sự.
Kể cũng lạ Người ta đều là làm quen đến xác định mối quan hệ tiếp đó là hẹn hò từ thích thành yêu từ yêu thành cưới còn nó thì đùng một nhát vớ ngay cái đám cưới sau đó cuộc đời độc thân huy hoàng đoàng một phát chấm dứt oanh liệt trong khi nó vẫn chưa hiểu mô tê gì đã thành gái có chồng trên danh nghĩa sau cả một quá trình dài đằng đẵng đằng đẵng với sự nhiệt tình đưa đẩy của các yếu tố khách quan và chủ quan nó chính thức có chồng thật. Hừm! Một hành trình khá gian nan nhỉ!
Haiz tưng đây tuổi đầu rồi nó còn chưa biết mùi vị của hẹn hò thế nào, mùi vị của nắm tay cùng người mình yêu đi dạo phố, cùng đi xem phim cảm giác ra sao! Nó cũng muốn thử một lần xem thế nào! Mà nhìn hắn nó khẳng định 100% té bào lãng mạn đã chết sạch thôi thì Liêm sỉ gì tầm này nữa! Khà khà!
đang nghĩ gì? hắn bá đạo hỏi, kéo luôn hồn nó về với thực tại.
Tối chúng ta đi hẹn hò đi nó cười thích thú, chủ động đề nghị, mặt dày thêm vài cm. Thôi không sao nó chai mặt quen rồi giờ thêm tí cũng chẳng nhằm nhò gì thế nên cứ vô tư mà chiến hehe. Tuy diễn biến hơi nhanh cơ mà thế mới vui.
hẹn hò? hắn có nghe qua nhưng chưa từng để tâm.
Nó nghe xong phát khẳng định mình đoán không trượt phát nào. quả nhiên 100% tế bào lạng mạn của hắn đã tuyệt diệt, hoàn toàn không phải con người dành cho yêu đương. Đã là thế kỉ 21 rồi cứ đợi hắn chủ động e là nó sợ già rồi vẫn chưa có nổi một buổi hẹn hò mất. Vì thế nó quyết định vì hạnh phúc bản thân hi sinh nốt chút liêm sỉ cuối cùng.
Nó gật gật nhắc lại, cười đầy ẩn ý nhắc lại: đúng vậy. Tối nay anh bận à?
có thể thu xếp hắn lạnh lùng đáp, lòng thầm nghĩ hẹn hò quan trọng lắm sao?
(TT: Thôi em tặng anh cho chị ấy đấy! Em không tranh giành anh nữa đâu! Con người không hiểu gì về tình iu hết ớ! Đề nghị anh bằng mọi biện pháp nên sớm bổ sung lỗ hổng kiến thức cho em nhờ. Gia Thành: sẽ sớm bổ sung)
ok Nó ra dấu với hắn, cười đầy gian tà, cực kì phấn khích phấn khích, thử tưởng tượng đến buổi hẹn hò đầu tiên mà cả đống kịch bản đã xuất hiện. Hihi hóng quá!
Hắn đưa nó đi làm mới quay ngược lại về công ty.
Trong phòng kinh tế, LP
Mặc Nhiên liên tục bắn những ánh mắt tia la re về phía nó, rất chuyên nghiệp đóng vai thám tử, miệng nhếch lên đầy gian tà.
Bên kia, trên tầng cao nhất của Lý Thị
Gia Viễn ngồi ở ghế sofa quan sát nhất cử nhất động của hắn, cực kì nghi ngờ hỏi: anh hai hôm nay anh lạ lắm. Có chuyện gì vui thế? Trông anh rất khác lạ
có sao? Hắn liếc Gia Viễn, vẫn vẻ mạt lạnh như băng thường ngày, vô cảm nói
Có. Anh có thể lừa ai chứ không qua nổi mắt em đâu. Anh mà làm chuyện gì có lỗi với chị dâu là coi chừng em đó Gia Viễn nhăm nhe đe dọa
Anh chàng bật chế độ mật thám, hai mắt dán chặt lên người hắn. Anh có cảm giác cực kì thâm sâu anh hai không bình thường. Anh nhất định phải báo cho chị dâu biết vụ này.
ít việc? Mai sang bên Hàn Quốc giám sát tình hình bên đó hắn hoàn toàn ngó lơ em trai mình, mắt vãn dán chặt vào màn hình máy tính, rất chuyên tâm làm việc
Anh hai em biết sai rồi Gia Viễn ai oán, vụt một nhát bay đến bên cạnh hắn, xin xỏ ai ngờ đâu vừa nhìn đến cái màn hình máy tính lập tức muốn ngất xỉu, thậm chí còn xoa xoa mắt để chắc chắn không nhìn nhầm.
Hắn bị đột kích bất ngờ nên chưa chuyển sang tranh sang trang khác nhưng rất nhanh phản ứng kịp thời tiếc là vẫn lọt vào tầm mắt của thánh hóng hót Gia Viễn
Hẹn hò cần chuẩn bị gì tiêu đề trên google
Wtf! Gia Viễn nhìn hắn, cười sặc sụa, thật không ngờ nổi anh hai cũng có lúc giả vờ nghiêm túc làm việc. Ôi mé! Cười đến đau cả bụng mất thôi. Cứ tưởng tượng đến cảnh nhân viên mà biết haha nhộn nhịp phải biết luôn.
lập tức biến. Chiều bay sang Nga tiếp quản việc điều hành bên đó hắn nghiêm mặt như thể việc vừa rồi chẳng liên quan đến mình, tiếp tục nhìn bảng tăng trưởng của công ty.
anh hai ác quá. Em nhất quyết không sang đâu. Đằng nào em cũng nhìn thấy cả rồi Gia Viễn cười một hồi mới bình tĩnh trở lại, ai oán kêu la, lòng thần thật bội phục vẻ mặt tỉnh bơ của anh hai mình đã thế còn cố tình tăng level công việc nữa chứ chưa kể rõ ràng gương mặt vẫn bình thường nhưng cứ như đang đe dọa người ta vậy.
Gia Viễn chợt nhớ tới nghi vấn, vội tra hỏi, vẻ mặt anh mà hẹn hò với cô ta thì em nhất định thay chị dâu cho anh một trận.
Anh yên tâm em không nói cho nhân viên biết đâu. phải rồi anh định hẹ hò ai thế? Là chị dâu đúng không? Anh chàng thu hồi vẻ đùa cợt, bộ dáng nghiêm túc.
Biến hắn lạnh lùng ra lệnh
Gia Viễn đứng nhích người cách một đoạn ngắn, quyết tâm bám trụ đến khi tìm được câu trả lời, tự tin đề cử chính bản thân : anh hai, nếu anh định hẹn hò với chị dâu thì để em giúp. Em là chuyên gia trong lĩnh vực đó rồi! Cứ tin tưởng ở em
Trưa, LP
Nó và Mặc Nhiên lấy đồ ăn xong liền ngồi vào vị trí cũ.
Mặc Nhiên liếc ngang liếc dọc không thấy ai ở gần mới ghé đến gần nó, hai ngón tay chỉ vào hai mắt mình và hai mắt nó hàm ý chạy không thoát được đâu, hùng hổ tra hỏi: tự khai sẽ nhận được hoan hồng không tự khai cũng phải tự khai
sợ quá cơ. Tiểu nhân xin khai nó giả bộ run rẩy, khoanh tay xoa xoa hai cánh tay cả, bộ dáng nhây nhây
Mặc Nhiên phì cười, cố gắng đanh mặt bắt chước dáng vẻ đại nhân thẩm tra một tay đập nhẹ xuống bàn, nhanh nhẩu nói: còn không mau khai?
Nó nhỏ giọng kể đương nhiên cũng có cho thêm chút mắm muối cho sinh động. thỉnh thoảng liếc ngang liếc dọc xem tình hình xung quanh có ai để ý không.
Mặc Nhiên cười như được mùa, cảm thán: kịch tính đấy!
Nó lườm Mặc Nhiên, bíu môi lẩm bẩm: vui đến thế cơ à?
hì hì hóng drama không vui sao được! cô nàng thản nhiên đáp.
Sau đó cố tình tỏ vẻ như mình bị bắt buộc, giả vờ thở dài, diễn sâu: hey, thế là sắp tới lại được ăn một bữa miễn phí nữa rồi
Nó thề nó nhìn cái dáng vẻ này chỉ muốn đập cho cô nàng một trận vì cái tội ngứa đòn. Mà nhắc mới nhớ đúng là nó có cược với Mặc Nhiên. Ơ hơ thế là thua rồi.
Nó phẩy tay, giả bộ rộng lượng đáp: Hừ! Bổn cô nương hào phóng một bữa ăn thôi mà nhằm nhò gì
Mặc Nhiên cười tươi, trêu đùa: đúng là có gấu có khác!
chứ bình thường bổn cô nương không rộng lượng à nó bĩu môi, hỏi vặn
vâng. Rộng lượng lắm
Tụi nó nhìn nhau, cười như hai con ngáo.
Thế là tốt rồi, ít ra có hắn che chở nó, cô nàng cảm thấy yên tâm nhiều.
Mặc Nhiên nhìn nó, bá đạo lấy ngón tay cái chỉ vào mình nhắc : Vẫn câu nói cũ hắn dám bắt nạt bà cứ tìm tôi tôi không tin không đánh sập nổi mấy chục hệ thống công ty của hắn
Nó cười hì hì, anh hùng trợ nghĩa đáp lại : nhớ rồi nhớ rồi. Giờ đến lượt tôi nếu sau này người kia dám bắt nạt bà tôi nhất định báo cảnh sát bắt hắn. Cơ mà trước đó nhớ đưa được người ta về làm áp trại tướng công
haha cả hai cùng cười vui vẻ.
Hai người này chơi với nhau là chuẩn rồi đấy một người thì định đánh sập hệ thống một người thì định báo cảnh sát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.