Chương 8: Vợ chồng thật sự
Hạ Mạt Thu
31/01/2015
Chung Soái dựa vào cửa, nhìn cô gái nhỏ trong phòng bếp nhanh nhẩu chặt thịt, cắt rau, nấu nấu xào xào. . . . . . Bỗng nhiên cảm thấy hình ảnh đó cực kì ấm áp, nhiều năm ở kí túc xá đây là lần đầu tiên anh có cảm giác gia đình. Trước kia nhà bếp đối với anh mà nói chỉ là vật dùng để tượng trưng, nồi niêu, chén bát, bồn rửa đều là lúc chuyển vào bộ phận hậu cần sắp xếp cho xứng, cho tới hôm nay được Tiếu Tử Hàm chạm tới, đã chân chính phát huy tác dụng.
Sủi cảo rất nhanh lên bàn, một mâm lớn nóng hổi, Tiếu Tử Hàm nấu có mùi vị mười phần, Chung Soái cắn ngụm thứ nhất, thiếu chút nữa học Nhị Sỏa trong《 Thực thần 》kia chảy nước mắt quát to một tiếng "Thật sự là ăn quá ngon rồi !"
Xem ra lời cô nói không ngoa, mà anh tựa hồ nhờ lừa gạt mà đã có được bảo bối!
Một hơi ăn hết sáu mươi viên, bụng bị căng đầy, anh muốn giành rửa chén, Tiếu Tử Hàm cười khanh khách tự lo dọn dẹp, "Em sợ ngày phải đi mua chén mới lắm!"
Nghe ra cô giễu cợt, Chung Soái cũng không giận, ngược lại như người hầu quây quẩn ở bên người cô, giúp đỡ đưa cái này dẹp cái nọ, nhìn cô trong chiếc áo sơ mi cũ, đứng ở bồn rửa trước lưu loát rửa từng cái chén, anh quyết định nhất định hôm nào đó phải đi mua cái tạp dề thật đẹp mắt.
Dọn dẹp xong phòng bếp, Tiếu Tử Hàm ngồi ở trên ghế sa lon gọt trái táo, vỏ trái cây được gọt thật mỏng từng vòng vây quanh không gãy một chút nào, anh nhìn đến mất hồn, không nhịn được khen ngợi, "Thật là lợi hại!"
Đôi môi đỏ mọng của Tiếu Tử Hàm cong nhẹ, đem trái táo gọt xong cắt thành hai nửa lần lượt một nửa cho anh, "Tiêu cơm một chút, em sợ anh ăn quá no!"
Nụ cười kia tựa như một đóa hoa sen tuyệt đẹp, đẹp mắt đến nổi khiến tim của anh nhảy loạn nửa nhịp, tay anh nhận lấy, cắn, cau mày!
"Thế nào?" Tiếu Tử Hàm ân cần hỏi.
"Không có chuyện gì!" Anh mới sẽ không nói bởi vì mình nhìn vợ đến mất hồn, nên đã tự cắn đầu lưỡi mình!
Tiếu Tử Hàm cười nhẹ một tiếng, một chút một chút cắn quả táo, đôi môi căng mọng ướt át hé mở lại hợp, ở dưới đèn đêm chiếu xuống có vẻ vừa mềm lại vừa non.
Cử động vô ý thức này khiến Chung Soái ở đầu ghế sa lon kia căng thẳng cả người, như bị đốt lên một bó đuốc, trong đôi mắt đều tràn đầy nóng bỏng. Vì dời đi lực chú ý, anh làm bộ cầm lên điều khiển ti vi nhấn tới nhấn đi, kênh truyền hình bị chuyển vài lần, cuối cùng mất đi kiên nhẫn ném xuống, "TV chả có gì thú vị cả!"
"Đúng nha!" Cô hòa theo, đột nhiên phát hiện mình đang cùng anh ở chung trong một gian phòng.
"Hay là, nghỉ ngơi sớm một chút?" Anh đề nghị.
"Vâng" cô gật đầu, cầm khăn lông cùng áo ngủ chui vào phòng tắm. Đăng ký kết hôn làm vợ chồng cũng đã hơn hai tháng, cũng chỉ là hữu danh vô thật thôi, tối nay coi như là đêm động phòng hoa chúc, nhưng. . . . . . Bọn họ mới gặp mặt lần thứ tư thôi, có thể đi quá nhanh hay không?
Trong phòng tắm nữ chính khổ sở rối rắm, bên ngoài phòng tắm nam chính cũng không tốt hơn chút nào!
Tiếng nước chảy rào rào càng khích bác phòng tuyến yếu ớt của bạn Chung Soái, anh chỉ cảm thấy nóng ran hơn, trái tim anh cũng không ngừng nhảy loạn, phình phịch, phình phịch cuồng loạn không dứt, uống ba ly nước đá lớn mới ngừng nghỉ.
Tiểu Từ Hàm mất hơn ba mươi phút mới ra khỏi phòng tắm, mặc bộ quần áo ngủ kiểu đơn giản, mang theo hương thơm nhàn nhạt, da còn đọng vài giọt nước, mặt đỏ kiều diễm thành công đốt lên khí nóng anh mới vừa thật vất vả dập tắt. Chung Soái cũng không dám nhìn cô, xốc lên khăn tắm cùng đồ ngủ, một đầu đâm thẳng vào phòng tắm, mở nước lạnh dập tắt lửa nóng trong người.
Tiếu Tử Hàm cầm khăn lông, tay chân luống cuống đứng ở phòng khách, trong đầu lặp lại đấu tranh, rốt cuộc ý trí và tình cảm cũng nói cho cô biết, nên tận nghĩa vụ của người vợ.
Cô chậm rãi đi vào phòng ngủ, giũ chăn chui vào, mặt chăn cùng ra giường hơi lạnh, nhưng chạm vào khí nóng trên người cũng rất thoải mái.
Chung Soái cũng tắm thật lâu, sau khi ra ngoài đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn người trong chăn hơi đội lên, do dự rất lâu mới đi vào. Lúc chui vào chăn không cẩn thận đụng phải bắp chân Tiếu Tử Hàm, cảm thấy cô rõ ràng co rúc, anh thở dài, nằm cách xa quyết làm Liễu Hạ Huệ.
Tiếu Tử Hàm tuy nhắm mắt lại, nhưng xúc giác cực kỳ bén nhạy. Cô cảm thấy anh nằm xuống, rõ ràng mới vừa tắm xong lại mang theo khí lạnh. Lòng của cô thấp thỏm, nửa là khẩn trương nửa là mong đợi anh đi tới, ai ngờ mới vừa đụng phải bắp chân của cô, chồng cô liền tránh không kịp, thân thể chuyển xa xa, còn xoay người đưa lưng về phía cô.
Làm gì thế? Cô cũng không phải là thú dữ, còn có thể đem một người đàn ông mạnh mẽ như anh ăn sạch sao, sớm biết như thế, cô vẫn nên còn ở trong phòng tắm đấu tranh! Vừa nghĩ tới tấm lưng lạnh lẽo của anh, trong lòng Tiếu Tử Hàm vừa bi thương lại vừa mất mác!
Chung Soái lúc ngủ cũng duy trì tư thế quân nhân cao lớn giống như cây tùng, mà Tiếu Tử Hàm lần đầu tiên cùng "Người xa lạ" cùng giường chung gối khó tránh khỏi cứng ngắc, không bao lâu liền khó chịu. Cô cố bình ổn hô hấp khẽ lật người, khéo chính là, Chung Soái cũng vừa vặn lật người qua, hai người cứ như vậy không hề chuẩn bị mà đối diện nhau.
Trong bóng tối cô không thể nhìn thấy rõ vẻ mặt của Chung Soái, lại có thể cảm nhận được tầm mắt nóng rực của anh, nghe được hơi thở nặng nề của anh, sau đó một nguồn nhiệt chậm rãi tiến tới gần, đợi cô phản ứng kịp thì môi của anh đã dính sát, đè ở trên đôi môi đỏ mọng của cô, vị bạc hà nhàn nhạt. Chốc lát sau cơn kinh hoảng, cô khôi phục trấn định, nhẹ nhàng tách miệng ra, coi như là không tiếng động đáp lại.
Cảm thấy phối hợp của cô, Chung Soái cũng không lãng phí cơ hội thật tốt, tăng thêm sức lực ngoài miệng, không khách khí chút nào chiếm đoạt đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô, đầu lưỡi linh xảo chui vào trong miệng cô, dây dưa trêu chọc cái lưỡi thơm không lưu loát của cô, liều chết triền miên.
Đây là một nụ hôn bá đạo, mặc dù nói cô đã từng yêu một lần, cũng đã kết hôn một lần, nhưng Tiếu Tử Hàm cũng chưa từng đã nếm thử nụ hôn bá đạo mà mãnh liệt như thế, không có nửa phần thử dò xét, tự mình trườn vào thân thể, tùy ý dây dưa mềm mại ngọt non của cô, giống như là muốn hút sạch không khí trong lồng ngực cô, giống như muốn đem cô ăn vào trong bụng. . . . . . Cô bị hôn đến hít thở không thông, bắt đầu hoài nghi, ngày mai trên mặt báo, mục tin tức xã hội sẽ xuất hiện tựa đề "Vợ chồng mới cưới bởi vì hôn không nghỉ làm nhà gái chết ngạt".
"Ưmh. . . . . ." Cô giùng giằng kháng nghị, đưa đôi tay nhỏ bé đẩy bờ vai của anh.
Chung Soái phản ứng kịp, rốt cuộc chịu buông cô ra. Cô tham lam hít sâu một cái, còn chưa có bình tâm lại, một trận hôn ùn ùn lại áp xuống tới, cô phát ra tiếng rên khe khẽ.
Chung Soái nghe cô không tự chủ phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều càng muốn tới. Trong khí thế như lửa đốt, lật người đè ở trên người cô, gặm cắn đôi môi đỏ mọng mềm mại, bàn tay từ dưới áo ngủ tự động đưa vào, đẩy cao áo lót cản trở, cầm nơi đẫy đà của cô.
Thân nhiệt cô lên cao, rất nóng rất nóng, mà nhiệt độ Chung Soái đè ở trên người cô lại càng nóng hơn. Một loại kinh nghiệm cô chưa từng có, vả lại khó có thể kháng cự, cảm giác đang xâm nhập mọi giác quan của cô. Cô uốn éo người, định thoát khỏi áp chế.
Làm như cảm nhận được cô giãy giụa, Chung Soái khẽ chống thân mình lên, rời khỏi thân thể anh cực kì khao khát, khàn giọng hỏi, "Anh muốn, có thể không?"
Cử động săn sóc như vậy làm lòng của cô rung động, Tiếu Tử Hàm mắt không chớp nhìn chằm chằm người đàn ông trong bóng tối khẽ thở hổn hển, "Em hiện trong kỳ an toàn."
Lấy được câu trả lời của cô, nơi cổ họng Chung Soái phát ra một tiếng gầm nhẹ, bàn tay đưa đến phía sau áo lót, nhưng dùng sức nửa ngày cũng sờ không tới cúc áo, gấp đến độ anh chỉ có thể mở đèn bàn, ánh đèn vàng nhạt rải đầy đầu giường.
Tiếu Tử Hàm mãnh liệt nhắm mắt lại, một nửa là thẹn thùng, một nửa là chói mắt. Một tiếng hít thở dồn dập chui rõ vào lỗ tai, xem ra Vi Vi không sai, là đàn ông đều bị bộ áo lót này làm máu nóng sục sôi!
Chung Soái vừa mở đèn liền bị món đồ nhỏ màu tím dưới áo ngủ bảo thủ làm kinh hãi, lụa mỏng cùng Lace (viền tơ) chụp lấy bầu ngực sữa trắng đẫy đà như tuyết, nhũ hoa phấn hồng. Nhũ hoa dưới áo lót tơ lụa như ẩn như hiện nhô ra, tìm nửa ngày mới phát hiện khóa áo cất giấu giữa hai tòa núi nhỏ, anh cúi đầu xuống dùng miệng cắn mở khóa áo, bầu ngực trắng noãn bị trói buộc được giải phóng ra ngoài, đứng thẳng đỏ tươi có chút rung rung, im lặng dụ hoặc anh vội vàng hái. Anh đưa ra lưỡi, tỉ mỉ dọc theo nhũ hoa nho nhỏ đỏ hồng. Liếm cắn một vòng, đầu lưỡi thô ráp đụng chạm hai quả anh đào khiến mỗi lần bị kích thích càng thêm rung động, co rúm lại nở rộ trong miệng của anh.
Dòng điện như kích thích khiến Tiếu Tử Hàm không ngừng được rung động. Cô có thể rõ ràng cảm giác thân thể anh to lớn nóng dán lên người cô, khổng lồ nóng rực gắng gượng trong quần lót bó sát của anh chỉa vào bụng của cô, cuốn tới ngượng ngùng, không để cho cô kịp thở dốc, nhấn mãi vào cô, làm cô phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn.
Thanh âm này khiến kích thích càng thêm rõ nét. Anh cầm lấy tay cô, dẫn dắt cô cởi đi chiếc quần căng thẳng, lòng bàn tay của hai người đều là mồ hôi, nhiệt độ cao đến người phải sợ hãi, thật vất vả thoát bỏ chướng ngại trên người, sống lưng của anh gần như ướt đẫm, không thể tiếp tục khống chế đè lại cô, siết chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, tiểu Soái phía dưới cường hãn mà hấp dẫn tiến vảo!
"A!" Cơn đau như tê liệt, cô phát ra một tiếng kêu lên.
Chung Soái trong nháy mắt cứng lại.
Thân thể đầy mô hôi treo ở trên người cô, từng giọt mồ hôi, lướt qua gương mặt cương nghị của anh, lần nữa nhỏ xuống ở giữa hai vú trắng noãn của cô.
Cô thở hổn hển, cho đến khi đau đớn lui đi, mới ngẩng đầu lên nhìn anh. Cô dĩ nhiên hiểu sự khó tin trong mắt anh, liệu ai đoán được một phụ nữ " Kết hôn lần thứ hai " còn cất giữ tấm thân xử nữ! Nhưng sự thật cô chính là "Hàng đã xài rồi" nhưng chưa mở bao bì!
Lúc yêu Tần Khải, hắn cẩn thủ bổn phận, cẩn thận từng li từng tí che chở cô, không muốn đột phá đạo phòng tuyến này. Cùng chồng trước là Vạn Đường, vốn cũng không có bao nhiêu tình cảm, trước hôn nhân tất nhiên không chịu vượt qua Lôi Trì nửa bước, trong hôn lễ lại xuất hiện tiểu tam, cô làm sao có thể ngu đến mức làm vợ chồng chi thực?
"Đau lắm sao?" Anh khàn giọng hỏi, cái trán tựa lên trán cô.
Tiếu Tử Hàm đàng hoàng gật đầu lại lắc đầu, loại cảm giác này thật kỳ diệu, cô gần như có thể cảm nhận được nhịp đập cùng sự nóng bỏng của anh ở trong cơ thể cô.
Cố nén dục vọng chạy nước rút, Chung Soái êm ái liếm lỗ tai của cô, tay trái duỗi tới chỗ kết hợp của hai người, sờ được viên đậu nhỏ nhô ra, tỉ mỉ vuốt ve.
Môi lưỡi nóng bỏng, tạo thành cơn sóng vui thích, cô nhất thời cảm thấy cả người mềm yếu vô lực, mà phía dưới anh lúc nặng lúc nhẹ lại làm cho cô không ngừng rung động. Rất thoải mái lại giống như vượt qua cả sự thoải mái, giống như là có cây đuốc đốt ở trong bụng, hoặc như cô đang uống ly nước chanh mát lạnh nhưng chua đến khó chịu! Trên dưới kích thích tập kích bất ngờ, cô kịch liệt run rẩy, cô khó nhịn thử nhẹ nhàng hoạt động hông mềm mại, động tác này, đồng thời đã làm hai người đồng loạt phát ra tiếng rên sướng khoái.
Chung Soái vốn là dựa vào nghị lực mà cố nén, bị cô cử động như vậy, nam căn cứng nóng lại bị cô siết càng chặt hơn, làm sao còn nhịn được, chỉ đành phải kềm chiếc eo nhỏ của cô, dùng sức một cái, đem nửa bộ phận vẫn còn ở phía ngoài đi vào, cảm nhận ấm áp ướt át bên trong cô. Thấy cô không khổ sở nữa, anh liền rút ra, dụng hết toàn lực đâm vào, mỗi một cái đều nhấn đến chỗ sâu nhất, giống như muốn đem mình khảm vào tận cùng bên trong cô.
Bởi vì ngượng ngùng, Tiếu Tử Hàm vừa bắt đầu còn cắn răng đè nén cảm giác ập đến, nhưng thân thể càng ngày càng nhạy cảm, anh lớn, anh cứng rắn, anh nóng. . . . . . Rõ ràng như thế, kích thích cô thét chói tai, rốt cuộc khi anh mạnh mẽ thẳng tiến không ngừng, cô thất thanh hét lên, từng tiếng hô tên của anh: "Chung Soái, Chung Soái. . . . . ."
Tiếng kêu của cô mềm mại đáng yêu tận xương càng làm người đàn ông phía trên người càng thêm ra sức, anh kéo hai chân của cô ra, tăng cường luật động, sức lực cùng tốc độ.
Từng cơn sóng khoái cảm đánh tới, tầng tầng lớp lớp, Tiếu Tử Hàm cũng không chịu nổi những thứ kích tình kia nữa. Tiếng rên dần dần chuyển thành khẽ nấc, ngọn lửa của anh từng trận vọt tới, cô theo bản năng ưỡn thẳng lưng, ở lần xỏ xuyên trí mạng cuối cùng, như vỡ tung theo luồng sang trắng ập đến.
Mật dịch phun ra tưới vào lối vào, kích thích đó đã làm anh thiếu chút thì buông vũ khí đầu hàng, cắn chặt hàm răng mới chịu đựng kích động bộc phát. Anh chậm rãi luật động, cảm thụ trơn trượt của cô, thoải mái thẳng thân mình. Không nhẹ không nặng xuyên xỏ thành công dẫn dụ dục vọng cô phát vòng thứ hai, nhìn cô động tình dưới thân, anh lại mở rộng hai chân cô.
Đã lên đỉnh một lần, thân thể cô càng thêm nhạy cảm, cảm nhận đầy đủ nóng bỏng của anh lấp đầy mình, nâng chiếc eo nhỏ nhắn lên, dung nạp tất cả của anh, mê say đến khẽ nấc, khi anh cuồng dã đoạt lấy, liên miên bật ra tiếng kêu duyên dáng, khi mắt cô trầm luân trong tình triều thì anh rốt cuộc liều chết ở chỗ sâu nhất, ở bên tai cô, phát ra thanh âm thỏa mãn. . . . . .
Giờ khắc này cô rốt cuộc hiểu rõ trong tiểu thuyết miêu tả "Chết một lần!" , không, cô là chết hai lần.
Sủi cảo rất nhanh lên bàn, một mâm lớn nóng hổi, Tiếu Tử Hàm nấu có mùi vị mười phần, Chung Soái cắn ngụm thứ nhất, thiếu chút nữa học Nhị Sỏa trong《 Thực thần 》kia chảy nước mắt quát to một tiếng "Thật sự là ăn quá ngon rồi !"
Xem ra lời cô nói không ngoa, mà anh tựa hồ nhờ lừa gạt mà đã có được bảo bối!
Một hơi ăn hết sáu mươi viên, bụng bị căng đầy, anh muốn giành rửa chén, Tiếu Tử Hàm cười khanh khách tự lo dọn dẹp, "Em sợ ngày phải đi mua chén mới lắm!"
Nghe ra cô giễu cợt, Chung Soái cũng không giận, ngược lại như người hầu quây quẩn ở bên người cô, giúp đỡ đưa cái này dẹp cái nọ, nhìn cô trong chiếc áo sơ mi cũ, đứng ở bồn rửa trước lưu loát rửa từng cái chén, anh quyết định nhất định hôm nào đó phải đi mua cái tạp dề thật đẹp mắt.
Dọn dẹp xong phòng bếp, Tiếu Tử Hàm ngồi ở trên ghế sa lon gọt trái táo, vỏ trái cây được gọt thật mỏng từng vòng vây quanh không gãy một chút nào, anh nhìn đến mất hồn, không nhịn được khen ngợi, "Thật là lợi hại!"
Đôi môi đỏ mọng của Tiếu Tử Hàm cong nhẹ, đem trái táo gọt xong cắt thành hai nửa lần lượt một nửa cho anh, "Tiêu cơm một chút, em sợ anh ăn quá no!"
Nụ cười kia tựa như một đóa hoa sen tuyệt đẹp, đẹp mắt đến nổi khiến tim của anh nhảy loạn nửa nhịp, tay anh nhận lấy, cắn, cau mày!
"Thế nào?" Tiếu Tử Hàm ân cần hỏi.
"Không có chuyện gì!" Anh mới sẽ không nói bởi vì mình nhìn vợ đến mất hồn, nên đã tự cắn đầu lưỡi mình!
Tiếu Tử Hàm cười nhẹ một tiếng, một chút một chút cắn quả táo, đôi môi căng mọng ướt át hé mở lại hợp, ở dưới đèn đêm chiếu xuống có vẻ vừa mềm lại vừa non.
Cử động vô ý thức này khiến Chung Soái ở đầu ghế sa lon kia căng thẳng cả người, như bị đốt lên một bó đuốc, trong đôi mắt đều tràn đầy nóng bỏng. Vì dời đi lực chú ý, anh làm bộ cầm lên điều khiển ti vi nhấn tới nhấn đi, kênh truyền hình bị chuyển vài lần, cuối cùng mất đi kiên nhẫn ném xuống, "TV chả có gì thú vị cả!"
"Đúng nha!" Cô hòa theo, đột nhiên phát hiện mình đang cùng anh ở chung trong một gian phòng.
"Hay là, nghỉ ngơi sớm một chút?" Anh đề nghị.
"Vâng" cô gật đầu, cầm khăn lông cùng áo ngủ chui vào phòng tắm. Đăng ký kết hôn làm vợ chồng cũng đã hơn hai tháng, cũng chỉ là hữu danh vô thật thôi, tối nay coi như là đêm động phòng hoa chúc, nhưng. . . . . . Bọn họ mới gặp mặt lần thứ tư thôi, có thể đi quá nhanh hay không?
Trong phòng tắm nữ chính khổ sở rối rắm, bên ngoài phòng tắm nam chính cũng không tốt hơn chút nào!
Tiếng nước chảy rào rào càng khích bác phòng tuyến yếu ớt của bạn Chung Soái, anh chỉ cảm thấy nóng ran hơn, trái tim anh cũng không ngừng nhảy loạn, phình phịch, phình phịch cuồng loạn không dứt, uống ba ly nước đá lớn mới ngừng nghỉ.
Tiểu Từ Hàm mất hơn ba mươi phút mới ra khỏi phòng tắm, mặc bộ quần áo ngủ kiểu đơn giản, mang theo hương thơm nhàn nhạt, da còn đọng vài giọt nước, mặt đỏ kiều diễm thành công đốt lên khí nóng anh mới vừa thật vất vả dập tắt. Chung Soái cũng không dám nhìn cô, xốc lên khăn tắm cùng đồ ngủ, một đầu đâm thẳng vào phòng tắm, mở nước lạnh dập tắt lửa nóng trong người.
Tiếu Tử Hàm cầm khăn lông, tay chân luống cuống đứng ở phòng khách, trong đầu lặp lại đấu tranh, rốt cuộc ý trí và tình cảm cũng nói cho cô biết, nên tận nghĩa vụ của người vợ.
Cô chậm rãi đi vào phòng ngủ, giũ chăn chui vào, mặt chăn cùng ra giường hơi lạnh, nhưng chạm vào khí nóng trên người cũng rất thoải mái.
Chung Soái cũng tắm thật lâu, sau khi ra ngoài đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn người trong chăn hơi đội lên, do dự rất lâu mới đi vào. Lúc chui vào chăn không cẩn thận đụng phải bắp chân Tiếu Tử Hàm, cảm thấy cô rõ ràng co rúc, anh thở dài, nằm cách xa quyết làm Liễu Hạ Huệ.
Tiếu Tử Hàm tuy nhắm mắt lại, nhưng xúc giác cực kỳ bén nhạy. Cô cảm thấy anh nằm xuống, rõ ràng mới vừa tắm xong lại mang theo khí lạnh. Lòng của cô thấp thỏm, nửa là khẩn trương nửa là mong đợi anh đi tới, ai ngờ mới vừa đụng phải bắp chân của cô, chồng cô liền tránh không kịp, thân thể chuyển xa xa, còn xoay người đưa lưng về phía cô.
Làm gì thế? Cô cũng không phải là thú dữ, còn có thể đem một người đàn ông mạnh mẽ như anh ăn sạch sao, sớm biết như thế, cô vẫn nên còn ở trong phòng tắm đấu tranh! Vừa nghĩ tới tấm lưng lạnh lẽo của anh, trong lòng Tiếu Tử Hàm vừa bi thương lại vừa mất mác!
Chung Soái lúc ngủ cũng duy trì tư thế quân nhân cao lớn giống như cây tùng, mà Tiếu Tử Hàm lần đầu tiên cùng "Người xa lạ" cùng giường chung gối khó tránh khỏi cứng ngắc, không bao lâu liền khó chịu. Cô cố bình ổn hô hấp khẽ lật người, khéo chính là, Chung Soái cũng vừa vặn lật người qua, hai người cứ như vậy không hề chuẩn bị mà đối diện nhau.
Trong bóng tối cô không thể nhìn thấy rõ vẻ mặt của Chung Soái, lại có thể cảm nhận được tầm mắt nóng rực của anh, nghe được hơi thở nặng nề của anh, sau đó một nguồn nhiệt chậm rãi tiến tới gần, đợi cô phản ứng kịp thì môi của anh đã dính sát, đè ở trên đôi môi đỏ mọng của cô, vị bạc hà nhàn nhạt. Chốc lát sau cơn kinh hoảng, cô khôi phục trấn định, nhẹ nhàng tách miệng ra, coi như là không tiếng động đáp lại.
Cảm thấy phối hợp của cô, Chung Soái cũng không lãng phí cơ hội thật tốt, tăng thêm sức lực ngoài miệng, không khách khí chút nào chiếm đoạt đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô, đầu lưỡi linh xảo chui vào trong miệng cô, dây dưa trêu chọc cái lưỡi thơm không lưu loát của cô, liều chết triền miên.
Đây là một nụ hôn bá đạo, mặc dù nói cô đã từng yêu một lần, cũng đã kết hôn một lần, nhưng Tiếu Tử Hàm cũng chưa từng đã nếm thử nụ hôn bá đạo mà mãnh liệt như thế, không có nửa phần thử dò xét, tự mình trườn vào thân thể, tùy ý dây dưa mềm mại ngọt non của cô, giống như là muốn hút sạch không khí trong lồng ngực cô, giống như muốn đem cô ăn vào trong bụng. . . . . . Cô bị hôn đến hít thở không thông, bắt đầu hoài nghi, ngày mai trên mặt báo, mục tin tức xã hội sẽ xuất hiện tựa đề "Vợ chồng mới cưới bởi vì hôn không nghỉ làm nhà gái chết ngạt".
"Ưmh. . . . . ." Cô giùng giằng kháng nghị, đưa đôi tay nhỏ bé đẩy bờ vai của anh.
Chung Soái phản ứng kịp, rốt cuộc chịu buông cô ra. Cô tham lam hít sâu một cái, còn chưa có bình tâm lại, một trận hôn ùn ùn lại áp xuống tới, cô phát ra tiếng rên khe khẽ.
Chung Soái nghe cô không tự chủ phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều càng muốn tới. Trong khí thế như lửa đốt, lật người đè ở trên người cô, gặm cắn đôi môi đỏ mọng mềm mại, bàn tay từ dưới áo ngủ tự động đưa vào, đẩy cao áo lót cản trở, cầm nơi đẫy đà của cô.
Thân nhiệt cô lên cao, rất nóng rất nóng, mà nhiệt độ Chung Soái đè ở trên người cô lại càng nóng hơn. Một loại kinh nghiệm cô chưa từng có, vả lại khó có thể kháng cự, cảm giác đang xâm nhập mọi giác quan của cô. Cô uốn éo người, định thoát khỏi áp chế.
Làm như cảm nhận được cô giãy giụa, Chung Soái khẽ chống thân mình lên, rời khỏi thân thể anh cực kì khao khát, khàn giọng hỏi, "Anh muốn, có thể không?"
Cử động săn sóc như vậy làm lòng của cô rung động, Tiếu Tử Hàm mắt không chớp nhìn chằm chằm người đàn ông trong bóng tối khẽ thở hổn hển, "Em hiện trong kỳ an toàn."
Lấy được câu trả lời của cô, nơi cổ họng Chung Soái phát ra một tiếng gầm nhẹ, bàn tay đưa đến phía sau áo lót, nhưng dùng sức nửa ngày cũng sờ không tới cúc áo, gấp đến độ anh chỉ có thể mở đèn bàn, ánh đèn vàng nhạt rải đầy đầu giường.
Tiếu Tử Hàm mãnh liệt nhắm mắt lại, một nửa là thẹn thùng, một nửa là chói mắt. Một tiếng hít thở dồn dập chui rõ vào lỗ tai, xem ra Vi Vi không sai, là đàn ông đều bị bộ áo lót này làm máu nóng sục sôi!
Chung Soái vừa mở đèn liền bị món đồ nhỏ màu tím dưới áo ngủ bảo thủ làm kinh hãi, lụa mỏng cùng Lace (viền tơ) chụp lấy bầu ngực sữa trắng đẫy đà như tuyết, nhũ hoa phấn hồng. Nhũ hoa dưới áo lót tơ lụa như ẩn như hiện nhô ra, tìm nửa ngày mới phát hiện khóa áo cất giấu giữa hai tòa núi nhỏ, anh cúi đầu xuống dùng miệng cắn mở khóa áo, bầu ngực trắng noãn bị trói buộc được giải phóng ra ngoài, đứng thẳng đỏ tươi có chút rung rung, im lặng dụ hoặc anh vội vàng hái. Anh đưa ra lưỡi, tỉ mỉ dọc theo nhũ hoa nho nhỏ đỏ hồng. Liếm cắn một vòng, đầu lưỡi thô ráp đụng chạm hai quả anh đào khiến mỗi lần bị kích thích càng thêm rung động, co rúm lại nở rộ trong miệng của anh.
Dòng điện như kích thích khiến Tiếu Tử Hàm không ngừng được rung động. Cô có thể rõ ràng cảm giác thân thể anh to lớn nóng dán lên người cô, khổng lồ nóng rực gắng gượng trong quần lót bó sát của anh chỉa vào bụng của cô, cuốn tới ngượng ngùng, không để cho cô kịp thở dốc, nhấn mãi vào cô, làm cô phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn.
Thanh âm này khiến kích thích càng thêm rõ nét. Anh cầm lấy tay cô, dẫn dắt cô cởi đi chiếc quần căng thẳng, lòng bàn tay của hai người đều là mồ hôi, nhiệt độ cao đến người phải sợ hãi, thật vất vả thoát bỏ chướng ngại trên người, sống lưng của anh gần như ướt đẫm, không thể tiếp tục khống chế đè lại cô, siết chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, tiểu Soái phía dưới cường hãn mà hấp dẫn tiến vảo!
"A!" Cơn đau như tê liệt, cô phát ra một tiếng kêu lên.
Chung Soái trong nháy mắt cứng lại.
Thân thể đầy mô hôi treo ở trên người cô, từng giọt mồ hôi, lướt qua gương mặt cương nghị của anh, lần nữa nhỏ xuống ở giữa hai vú trắng noãn của cô.
Cô thở hổn hển, cho đến khi đau đớn lui đi, mới ngẩng đầu lên nhìn anh. Cô dĩ nhiên hiểu sự khó tin trong mắt anh, liệu ai đoán được một phụ nữ " Kết hôn lần thứ hai " còn cất giữ tấm thân xử nữ! Nhưng sự thật cô chính là "Hàng đã xài rồi" nhưng chưa mở bao bì!
Lúc yêu Tần Khải, hắn cẩn thủ bổn phận, cẩn thận từng li từng tí che chở cô, không muốn đột phá đạo phòng tuyến này. Cùng chồng trước là Vạn Đường, vốn cũng không có bao nhiêu tình cảm, trước hôn nhân tất nhiên không chịu vượt qua Lôi Trì nửa bước, trong hôn lễ lại xuất hiện tiểu tam, cô làm sao có thể ngu đến mức làm vợ chồng chi thực?
"Đau lắm sao?" Anh khàn giọng hỏi, cái trán tựa lên trán cô.
Tiếu Tử Hàm đàng hoàng gật đầu lại lắc đầu, loại cảm giác này thật kỳ diệu, cô gần như có thể cảm nhận được nhịp đập cùng sự nóng bỏng của anh ở trong cơ thể cô.
Cố nén dục vọng chạy nước rút, Chung Soái êm ái liếm lỗ tai của cô, tay trái duỗi tới chỗ kết hợp của hai người, sờ được viên đậu nhỏ nhô ra, tỉ mỉ vuốt ve.
Môi lưỡi nóng bỏng, tạo thành cơn sóng vui thích, cô nhất thời cảm thấy cả người mềm yếu vô lực, mà phía dưới anh lúc nặng lúc nhẹ lại làm cho cô không ngừng rung động. Rất thoải mái lại giống như vượt qua cả sự thoải mái, giống như là có cây đuốc đốt ở trong bụng, hoặc như cô đang uống ly nước chanh mát lạnh nhưng chua đến khó chịu! Trên dưới kích thích tập kích bất ngờ, cô kịch liệt run rẩy, cô khó nhịn thử nhẹ nhàng hoạt động hông mềm mại, động tác này, đồng thời đã làm hai người đồng loạt phát ra tiếng rên sướng khoái.
Chung Soái vốn là dựa vào nghị lực mà cố nén, bị cô cử động như vậy, nam căn cứng nóng lại bị cô siết càng chặt hơn, làm sao còn nhịn được, chỉ đành phải kềm chiếc eo nhỏ của cô, dùng sức một cái, đem nửa bộ phận vẫn còn ở phía ngoài đi vào, cảm nhận ấm áp ướt át bên trong cô. Thấy cô không khổ sở nữa, anh liền rút ra, dụng hết toàn lực đâm vào, mỗi một cái đều nhấn đến chỗ sâu nhất, giống như muốn đem mình khảm vào tận cùng bên trong cô.
Bởi vì ngượng ngùng, Tiếu Tử Hàm vừa bắt đầu còn cắn răng đè nén cảm giác ập đến, nhưng thân thể càng ngày càng nhạy cảm, anh lớn, anh cứng rắn, anh nóng. . . . . . Rõ ràng như thế, kích thích cô thét chói tai, rốt cuộc khi anh mạnh mẽ thẳng tiến không ngừng, cô thất thanh hét lên, từng tiếng hô tên của anh: "Chung Soái, Chung Soái. . . . . ."
Tiếng kêu của cô mềm mại đáng yêu tận xương càng làm người đàn ông phía trên người càng thêm ra sức, anh kéo hai chân của cô ra, tăng cường luật động, sức lực cùng tốc độ.
Từng cơn sóng khoái cảm đánh tới, tầng tầng lớp lớp, Tiếu Tử Hàm cũng không chịu nổi những thứ kích tình kia nữa. Tiếng rên dần dần chuyển thành khẽ nấc, ngọn lửa của anh từng trận vọt tới, cô theo bản năng ưỡn thẳng lưng, ở lần xỏ xuyên trí mạng cuối cùng, như vỡ tung theo luồng sang trắng ập đến.
Mật dịch phun ra tưới vào lối vào, kích thích đó đã làm anh thiếu chút thì buông vũ khí đầu hàng, cắn chặt hàm răng mới chịu đựng kích động bộc phát. Anh chậm rãi luật động, cảm thụ trơn trượt của cô, thoải mái thẳng thân mình. Không nhẹ không nặng xuyên xỏ thành công dẫn dụ dục vọng cô phát vòng thứ hai, nhìn cô động tình dưới thân, anh lại mở rộng hai chân cô.
Đã lên đỉnh một lần, thân thể cô càng thêm nhạy cảm, cảm nhận đầy đủ nóng bỏng của anh lấp đầy mình, nâng chiếc eo nhỏ nhắn lên, dung nạp tất cả của anh, mê say đến khẽ nấc, khi anh cuồng dã đoạt lấy, liên miên bật ra tiếng kêu duyên dáng, khi mắt cô trầm luân trong tình triều thì anh rốt cuộc liều chết ở chỗ sâu nhất, ở bên tai cô, phát ra thanh âm thỏa mãn. . . . . .
Giờ khắc này cô rốt cuộc hiểu rõ trong tiểu thuyết miêu tả "Chết một lần!" , không, cô là chết hai lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.