Chương 30:
Tưởng Mục Đồng
17/03/2023
----
Sáng nay, khi vừa mở mắt ra thì cô đã cảm thấy đi làm chẳng khác gì đi xuống mồ.
E rằng chuyện tối qua đã bị lan truyền đi khắp công ty luôn rồi.
Điều kỳ lạ là cứ nhóm nào của công ty mà có mặt Trình Ly thì lại vô cùng yên tĩnh suốt từ tối qua.
Mọi ngày đám người này mà không có gì làm là sẽ spam trong nhóm.
Trình Ly gần như có thể tưởng tượng ra cảnh họ đang spam rầm rộ trong những hội nhóm khác.
Cuối cùng cũng tới công ty, Trình Ly đặt túi lên bàn mở máy tính ra.
Chỉ lát sau, trợ lý Tả Thanh Thanh đã cầm ly cà phê vừa cười vừa nói đi tới, nhưng ngay khi nhìn thấy Trình Ly, nụ cười trên gương mặt cô đã vụt tắt.
"Chào buổi sáng, chị Ly Ly." Tả Thanh Thanh cười ha ha.
Chỉ là, trong lúc cười cô vẫn cẩn thận dè dặt quan sát sắc mặt Trình Ly.
"Chào buổi sáng." Sắc mặt Trình Ly vẫn như bình thường.
Tả Thanh Thanh mới thở phào một hơi.
Không bao lâu sau thì những người khác trong công ty cũng liên tục tới, so với sự náo nhiệt thường ngày, thì hôm nay lại yên tĩnh lạ thường, dường như ai cũng sợ nói sai câu gì.
Cho đến tận mười giờ sáng, Trình Ly đang xử lý bảng kế hoạch tiến độ thì bị Nhậm Khuông gọi vào phòng làm việc.
Nhậm Khuông thấy cô đi vào, chỉ tay về phía chiếc sô pha tiếp khách trong phòng:
"Em ngồi đi."
Trình Ly yên lặng ngồi xuống.
"Giữa em và Hứa Ký Hành đã xảy ra chuyện gì vậy?" Nhậm Khuông nhịn nửa ngày trời, cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.
Tuy rằng anh biết đây là chuyện riêng của Trình Ly, nhưng bây giờ Hứa Ký Hành là nhân viên bên Zarlink Capital , hiện đang đàm phán với công ty của họ về vòng tài trợ A +.
Hiện tại, về cơ bản thì hai bên vẫn chưa thống nhất được giá cả.
Nhậm Khuông định giá công ty ở ngưỡng 100 triệu USD, thế nhưng Zarlink Capital chỉ ra giá 400 triệu nhân dân tệ, khoảng cách định giá giữa hai bên gần gấp đôi.
May mắn là đôi bên vẫn còn chỗ để đàm phán và các cuộc đàm phán vẫn chưa đến mức sụp đổ.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, làm sao mà Nhậm Khuông không lo lắng cho được.
Trình Ly kể lại đúng như sự thật: "Như anh thấy đấy, anh ta ngoại tình rồi có bạn gái mới."
"Thằng chó, thứ cặn bã." Nhậm Khuông chửi thẳng không che đậy gì.
Nghe vậy, Trình Ly thật lòng rất cảm động, ít nhất vẫn còn Nhậm Khuông đứng về phía cô.
"Em biết công ty đang bàn chuyện hợp tác với Zarlink Capital, em nhất định sẽ không để chuyện tư của mình ảnh hưởng đến tình hình chung của công ty."
Trình Ly trịnh trọng nói.
Nhậm Khuông buông một tiếng thở dài:
"Anh còn sợ rằng em sẽ không nhịn được, dù sao thì ai mà gặp phải chuyện này cũng sẽ đều không chịu được thôi. Em có thể suy xét cho công ty thật sự quá tốt."
Trình Ly: "Vấn đề chính là em sợ rằng Hứa Ký Hành có thể sẽ đắn đo, điều này sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt cho chuyện hợp tác giữa hai bên."
"Thằng đó dám sao!" Nhậm Khuông đập bàn nổi giận đùng đùng:
"Cậu ta là cái thá gì, kể cả hạng mục này có do cậu ta phụ trách đi chăng nữa thì cậu ta cũng chẳng phải nhân vật quan trọng gì ở bên đó cả.
Nếu cậu ta thật sự dám nhân cơ hội này mà ép giá làm ngáng chân chúng ta, anh nhất định sẽ đích thân đi tìm chủ tịch của tập đoàn đó, khiến cậu ta không thể làm ở đó nữa."
Trình Ly gật đầu.
Nhậm Khuông nói: "Hứa Ký Hành không ngu đến mức vậy, dù sao đây cũng là dự án riêng của cậu ta. Nếu có chuyện gì anh sẽ nói chuyện riêng với cậu ta."
Nghe đến đây, Trình Ly cũng hiểu lập trường của Nhậm Khuông.
Trên phương diện cảm xúc cá nhân, anh ta chắc chắn sẽ kiên quyết đứng về phía Trình Ly.
Nhưng trên góc độ việc công, anh ta mong rằng Trình Ly có thể lo cho đại cục mà đặt ân oán cá nhân giữa cô và Hứa Ký Hành sang một bên.
Rời khỏi phòng làm việc, Trình Ly đi tới phòng rửa tay.
Không ngờ mới vừa vào sau vách ngăn thì nghe thấy tiếng truyền ra từ bên ngoài.
Nói tới những nơi tụ tập buôn chuyện đồn nhảm trong công ty thì chỉ có hai nơi, toilet và phòng giải khát, đúng là không chọn được nơi nào là hạng nhất nữa.
"Tôi thấy Trình Ly trâu thật đấy, gặp phải chuyện tối qua mà còn có thể tỏ ra như bình thường."
"Nếu không thì sao mà người ta có thể trở thành kiến trúc sư trưởng tương lai của công ty được."
"Chuyện này là thật á? Cô ấy mới có mấy tuổi chứ."
"Dư tổng đi rồi, trong những người ở lại cũng chỉ có cô ấy là có thể gánh vác trọng trách này thôi, huống chi cô ấy còn là nhân viên trực tiếp của Nhậm tổng, tất nhiên Nhậm tổng sẽ coi trọng cô ấy hơn rồi."
Sáng nay, khi vừa mở mắt ra thì cô đã cảm thấy đi làm chẳng khác gì đi xuống mồ.
E rằng chuyện tối qua đã bị lan truyền đi khắp công ty luôn rồi.
Điều kỳ lạ là cứ nhóm nào của công ty mà có mặt Trình Ly thì lại vô cùng yên tĩnh suốt từ tối qua.
Mọi ngày đám người này mà không có gì làm là sẽ spam trong nhóm.
Trình Ly gần như có thể tưởng tượng ra cảnh họ đang spam rầm rộ trong những hội nhóm khác.
Cuối cùng cũng tới công ty, Trình Ly đặt túi lên bàn mở máy tính ra.
Chỉ lát sau, trợ lý Tả Thanh Thanh đã cầm ly cà phê vừa cười vừa nói đi tới, nhưng ngay khi nhìn thấy Trình Ly, nụ cười trên gương mặt cô đã vụt tắt.
"Chào buổi sáng, chị Ly Ly." Tả Thanh Thanh cười ha ha.
Chỉ là, trong lúc cười cô vẫn cẩn thận dè dặt quan sát sắc mặt Trình Ly.
"Chào buổi sáng." Sắc mặt Trình Ly vẫn như bình thường.
Tả Thanh Thanh mới thở phào một hơi.
Không bao lâu sau thì những người khác trong công ty cũng liên tục tới, so với sự náo nhiệt thường ngày, thì hôm nay lại yên tĩnh lạ thường, dường như ai cũng sợ nói sai câu gì.
Cho đến tận mười giờ sáng, Trình Ly đang xử lý bảng kế hoạch tiến độ thì bị Nhậm Khuông gọi vào phòng làm việc.
Nhậm Khuông thấy cô đi vào, chỉ tay về phía chiếc sô pha tiếp khách trong phòng:
"Em ngồi đi."
Trình Ly yên lặng ngồi xuống.
"Giữa em và Hứa Ký Hành đã xảy ra chuyện gì vậy?" Nhậm Khuông nhịn nửa ngày trời, cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.
Tuy rằng anh biết đây là chuyện riêng của Trình Ly, nhưng bây giờ Hứa Ký Hành là nhân viên bên Zarlink Capital , hiện đang đàm phán với công ty của họ về vòng tài trợ A +.
Hiện tại, về cơ bản thì hai bên vẫn chưa thống nhất được giá cả.
Nhậm Khuông định giá công ty ở ngưỡng 100 triệu USD, thế nhưng Zarlink Capital chỉ ra giá 400 triệu nhân dân tệ, khoảng cách định giá giữa hai bên gần gấp đôi.
May mắn là đôi bên vẫn còn chỗ để đàm phán và các cuộc đàm phán vẫn chưa đến mức sụp đổ.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, làm sao mà Nhậm Khuông không lo lắng cho được.
Trình Ly kể lại đúng như sự thật: "Như anh thấy đấy, anh ta ngoại tình rồi có bạn gái mới."
"Thằng chó, thứ cặn bã." Nhậm Khuông chửi thẳng không che đậy gì.
Nghe vậy, Trình Ly thật lòng rất cảm động, ít nhất vẫn còn Nhậm Khuông đứng về phía cô.
"Em biết công ty đang bàn chuyện hợp tác với Zarlink Capital, em nhất định sẽ không để chuyện tư của mình ảnh hưởng đến tình hình chung của công ty."
Trình Ly trịnh trọng nói.
Nhậm Khuông buông một tiếng thở dài:
"Anh còn sợ rằng em sẽ không nhịn được, dù sao thì ai mà gặp phải chuyện này cũng sẽ đều không chịu được thôi. Em có thể suy xét cho công ty thật sự quá tốt."
Trình Ly: "Vấn đề chính là em sợ rằng Hứa Ký Hành có thể sẽ đắn đo, điều này sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt cho chuyện hợp tác giữa hai bên."
"Thằng đó dám sao!" Nhậm Khuông đập bàn nổi giận đùng đùng:
"Cậu ta là cái thá gì, kể cả hạng mục này có do cậu ta phụ trách đi chăng nữa thì cậu ta cũng chẳng phải nhân vật quan trọng gì ở bên đó cả.
Nếu cậu ta thật sự dám nhân cơ hội này mà ép giá làm ngáng chân chúng ta, anh nhất định sẽ đích thân đi tìm chủ tịch của tập đoàn đó, khiến cậu ta không thể làm ở đó nữa."
Trình Ly gật đầu.
Nhậm Khuông nói: "Hứa Ký Hành không ngu đến mức vậy, dù sao đây cũng là dự án riêng của cậu ta. Nếu có chuyện gì anh sẽ nói chuyện riêng với cậu ta."
Nghe đến đây, Trình Ly cũng hiểu lập trường của Nhậm Khuông.
Trên phương diện cảm xúc cá nhân, anh ta chắc chắn sẽ kiên quyết đứng về phía Trình Ly.
Nhưng trên góc độ việc công, anh ta mong rằng Trình Ly có thể lo cho đại cục mà đặt ân oán cá nhân giữa cô và Hứa Ký Hành sang một bên.
Rời khỏi phòng làm việc, Trình Ly đi tới phòng rửa tay.
Không ngờ mới vừa vào sau vách ngăn thì nghe thấy tiếng truyền ra từ bên ngoài.
Nói tới những nơi tụ tập buôn chuyện đồn nhảm trong công ty thì chỉ có hai nơi, toilet và phòng giải khát, đúng là không chọn được nơi nào là hạng nhất nữa.
"Tôi thấy Trình Ly trâu thật đấy, gặp phải chuyện tối qua mà còn có thể tỏ ra như bình thường."
"Nếu không thì sao mà người ta có thể trở thành kiến trúc sư trưởng tương lai của công ty được."
"Chuyện này là thật á? Cô ấy mới có mấy tuổi chứ."
"Dư tổng đi rồi, trong những người ở lại cũng chỉ có cô ấy là có thể gánh vác trọng trách này thôi, huống chi cô ấy còn là nhân viên trực tiếp của Nhậm tổng, tất nhiên Nhậm tổng sẽ coi trọng cô ấy hơn rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.