Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết Lòng
Chương 19: Hóa ra anh thích mẫu người như vậy
Mộc Y Y
22/08/2018
Lâm Triệt nói: “Nhưng mà anh có tiền thì cũng không có quan hệ gì với tôi, dù sao chúng ta sớm muộn vẫn sẽ ly hôn."
Cố Tĩnh Trạch cười: “Coi như là cô thức thời."
Lâm Triệt ngồi lên xe của anh, vừa nhìn gò má hoàn mỹ kia của anh, độ cong cằm đẹp như vậy, gương mặt giống như một pho tượng điêu khắc, cô nhìn mà hơi sửng sốt.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô rồi dời ánh mắt xuống chân cô.
Lộ ra một chút quần màu trắng bên trong, hình dáng rõ ràng.
Anh cau mày: “Phụ nữ có thể ngồi ra dáng một chút được không."
Lâm Triệt sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn váy mình, vội vàng khép hai chân lại.
Thật là, nhất thời quên mất là mình mặc váy.
Ngẩng đầu lên, nhìn Cố Tĩnh Trạch bằng ánh mắt chê bai, cô im lặng nói: “Cũng không phải là chưa từng xem qua."
"..." Vẻ mặt anh tuấn của Cố Tĩnh Trạch tối sầm: “Cô có thể có chút dáng vẻ phụ nữ hay không."
"Nếu tôi có một chút dáng vẻ anh sẽ không ly hôn với tôi sao?" Cô ngay thẳng hùng hồn hỏi ngược lại, khiến cho Cố Tĩnh Trạch sửng sốt một chút.
Vẫn là lần đầu tiên có một người phụ nữ dám nói như vậy với anh, như vậy khiến cho anh nhất thời không thích ứng được.
"Lâm tiểu thư, tôi chẳng qua là hy vọng hôn nhân của hai chúng ta có thể khiến cho đối phương thoải mái một chút, có phải cô cũng nên có một chút trách nhiệm ở đây hay không, dù sao chuyện này cũng bởi vì cô mà nên."
"Ha ha, nói rất hay, giống như là đêm hôm đó tôi bắt anh cởi quần áo tôi ấy nhỉ, tôi chẳng qua là làm cho anh cứng lên, cũng không bắt anh cởi hết của tôi đâu."
"..." Đôi mắt của Cố Tĩnh Trạch càng lộ vẻ sâu thẳm: “Nhưng hình như tôi nhớ là cô cũng rất hưởng thụ, cuối cùng ôm tôi không buông, cũng là cô, tôi còn nhớ, thời điểm cô động tình, thích nhất cắn ngón tay mình, đỏ mặt thật giống như có thể nhỏ ra máu đấy."
Trên mặt Lâm Triệt lúc này vô cùng đỏ, trong ánh mắt soi mói của anh, mặt nóng như muốn cháy.
"Tôi... tôi... tôi... tôi... làm sao không nhớ, là ảo giác của anh đi, tôi nhớ rõ ràng rất đau, bởi vì anh mới là lần đầu tiên, cái gì cũng không hiểu, một chút ôn nhu cũng không có."
"A." Mặt anh đột nhiên sáp lại gần, lập tức dán vào trước mặt cô, nhìn gương mặt đỏ ửng, cảm thấy cô mềm mại như vậy, hương vị phụ nữ mơ hồ tản ra, tròng mắt sâu thẳm, đôi mắt đen nhánh, mang theo chút hài hước.
Lâm Triệt tiến lại gần, nhìn ánh mắt sâu thẳm của anh, sâu không thấy đáy.
Khoảng cách kéo gần, bỗng nhiên làm cho không khí trong xe nóng bỏng, như là có gì đó khả nghi lên men, nhiệt độ cơ thể anh truyền tới, khiến cho cô chân thật cảm nhận được, đó là một đàn ông thật sự.
"Nhìn xem, chính là cái dáng vẻ này." Anh cười nhìn sắc mặt cô: “Nếu không chúng ta thử lại cho cô nhìn một chút?"
Lâm Triệt gạt tay anh ra, lập tức ngồi lại như cũ, giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra vậy, mỗi người nhìn về một phía bên ngoài cửa sổ.
Chẳng qua là nhiệt độ trong xe, vẫn có thể cảm nhận được như cũ, đang chậm rãi nóng lên.
Mặt Lâm Triệt thật là nóng đến không chịu được, thậm chí không dám quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh.
Cô là làm sao có thể quên, đó là lần đầu tiên của cô, cứ như vậy đen đủi bị mất, chính mình bị chơi đùa gần chết.
Bụm chặt gò má, trong lòng cô buồn bực suy nghĩ, thật đỏ như vậy sao?
Cố Tĩnh Trạch cười: “Coi như là cô thức thời."
Lâm Triệt ngồi lên xe của anh, vừa nhìn gò má hoàn mỹ kia của anh, độ cong cằm đẹp như vậy, gương mặt giống như một pho tượng điêu khắc, cô nhìn mà hơi sửng sốt.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô rồi dời ánh mắt xuống chân cô.
Lộ ra một chút quần màu trắng bên trong, hình dáng rõ ràng.
Anh cau mày: “Phụ nữ có thể ngồi ra dáng một chút được không."
Lâm Triệt sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn váy mình, vội vàng khép hai chân lại.
Thật là, nhất thời quên mất là mình mặc váy.
Ngẩng đầu lên, nhìn Cố Tĩnh Trạch bằng ánh mắt chê bai, cô im lặng nói: “Cũng không phải là chưa từng xem qua."
"..." Vẻ mặt anh tuấn của Cố Tĩnh Trạch tối sầm: “Cô có thể có chút dáng vẻ phụ nữ hay không."
"Nếu tôi có một chút dáng vẻ anh sẽ không ly hôn với tôi sao?" Cô ngay thẳng hùng hồn hỏi ngược lại, khiến cho Cố Tĩnh Trạch sửng sốt một chút.
Vẫn là lần đầu tiên có một người phụ nữ dám nói như vậy với anh, như vậy khiến cho anh nhất thời không thích ứng được.
"Lâm tiểu thư, tôi chẳng qua là hy vọng hôn nhân của hai chúng ta có thể khiến cho đối phương thoải mái một chút, có phải cô cũng nên có một chút trách nhiệm ở đây hay không, dù sao chuyện này cũng bởi vì cô mà nên."
"Ha ha, nói rất hay, giống như là đêm hôm đó tôi bắt anh cởi quần áo tôi ấy nhỉ, tôi chẳng qua là làm cho anh cứng lên, cũng không bắt anh cởi hết của tôi đâu."
"..." Đôi mắt của Cố Tĩnh Trạch càng lộ vẻ sâu thẳm: “Nhưng hình như tôi nhớ là cô cũng rất hưởng thụ, cuối cùng ôm tôi không buông, cũng là cô, tôi còn nhớ, thời điểm cô động tình, thích nhất cắn ngón tay mình, đỏ mặt thật giống như có thể nhỏ ra máu đấy."
Trên mặt Lâm Triệt lúc này vô cùng đỏ, trong ánh mắt soi mói của anh, mặt nóng như muốn cháy.
"Tôi... tôi... tôi... tôi... làm sao không nhớ, là ảo giác của anh đi, tôi nhớ rõ ràng rất đau, bởi vì anh mới là lần đầu tiên, cái gì cũng không hiểu, một chút ôn nhu cũng không có."
"A." Mặt anh đột nhiên sáp lại gần, lập tức dán vào trước mặt cô, nhìn gương mặt đỏ ửng, cảm thấy cô mềm mại như vậy, hương vị phụ nữ mơ hồ tản ra, tròng mắt sâu thẳm, đôi mắt đen nhánh, mang theo chút hài hước.
Lâm Triệt tiến lại gần, nhìn ánh mắt sâu thẳm của anh, sâu không thấy đáy.
Khoảng cách kéo gần, bỗng nhiên làm cho không khí trong xe nóng bỏng, như là có gì đó khả nghi lên men, nhiệt độ cơ thể anh truyền tới, khiến cho cô chân thật cảm nhận được, đó là một đàn ông thật sự.
"Nhìn xem, chính là cái dáng vẻ này." Anh cười nhìn sắc mặt cô: “Nếu không chúng ta thử lại cho cô nhìn một chút?"
Lâm Triệt gạt tay anh ra, lập tức ngồi lại như cũ, giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra vậy, mỗi người nhìn về một phía bên ngoài cửa sổ.
Chẳng qua là nhiệt độ trong xe, vẫn có thể cảm nhận được như cũ, đang chậm rãi nóng lên.
Mặt Lâm Triệt thật là nóng đến không chịu được, thậm chí không dám quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh.
Cô là làm sao có thể quên, đó là lần đầu tiên của cô, cứ như vậy đen đủi bị mất, chính mình bị chơi đùa gần chết.
Bụm chặt gò má, trong lòng cô buồn bực suy nghĩ, thật đỏ như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.