Chương 124
Duy Thành
01/06/2021
Bị anh nhìn chằm chằm, Cao Thanh Thu có ý nghĩ muốn chạy.
"Tóc em hơi ướt, em phải đi làm khô." Cô tìm được cớ, Hoa Ngọc Thành cũng không có buông tay, anh cúi đầu xuống, tại tai của cô, mập mờ hôn một cái.
Anh cơ hồ không khống chế được dã tính trong máu của chính …
Nhưng mà, lý trí lại nói với anh, cô còn quá nhỏ, sẽ hù dọa, làm cô sợ.
Cao Thanh Thu bị Hoa Ngọc Thành hôn một cái, mặt nóng càng nghiêm trọng hơn. Cô nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, "chú..."
Nếu biết Hoa Ngọc Thành chỉ là đơn thuần mà muốn hôn cô một cái, nhưng Cao Thanh Thu vẫn là trở nên có chút khẩn trương.
Dù sao cô vẫn là một cô gái.
Hoa Ngọc Thành nói: "Đi lau tóc đi!"
"Được." Cao Thanh Thu đứng lên trực tiếp liền chạy trở về phòng tắm.
Hoa Ngọc Thành nhìn sách trong túi, nhíu mày một cái, gọi điện thoại cho Hoa Châu Du.
Người chị này của anh, thật là càng ngày càng không biết phải trái rồi.
Hoa Châu Du đang cùng Đinh Cẩn ăn cơm tối, nhận được điện thoại của Hoa Ngọc Thành, có chút ngoài ý muốn, "Thế nào?"
"Hôm nay chị tìm Thanh Thu à?" Hoa Ngọc Thành hỏi.
Hoa Châu Du nói: "Vốn là muốn hỏi một chút tình hình thân thể em, kết quả con bé cái gì cũng không biết. Có thể a! Đề phòng chị em liền coi như xong, liền vợ em đều đề phòng."
"Cơ thể em không có việc gì." Hoa Ngọc Thành ngữ khí nghiêm túc: "Đừng nói lung tung với Thanh Thu."
Hoa Châu Du chế nhạo nói: "Không nghĩ tới em trai chị đầu óc chậm chạp như vậy cũng có lúc biết thương hoa tiếc ngọc nha!"
"... Cúp máy đây." Nói xong lời muốn nói, Hoa Ngọc Thành cũng không muốn lãng phí thời gian.
Hoa Châu Du nói: "chị cùng cục cưng nhà chị đang dùng cơm, em có muốn dẫn Thanh Thu tới đây ăn bữa cơm không?"
Đinh Cẩn nghe đến Cao Thanh Thu, ngẩn người, tay đang gắp thức ăn ngừng lại, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Hoa Châu Du.
Hoa Ngọc Thành cự tuyệt đề nghị của Hoa Châu Du, "không cần, quá phiền toái."
Hiện tại cũng lúc này rồi, đi qua rồi trở lại, còn không biết đến lúc nào.
Dì Ngô đang làm bữa ăn tối, chờ Cao Thanh Thu sấy khô tóc liền có thể ăn rồi.
Hoa Ngọc Thành mới vừa cúp điện thoại,dì Ngô liền đi ra, "Ngọc Thành, ăn cơm!"
-
Thứ bảy, Hoa Ngọc Thành bởi vì chuyện công việc, đi ra ngoài một chuyến còn chưa có trở lại, chính Cao Thanh Thu trở về Nhà họ Hoa.
Cô vốn cho là, Đinh Cẩn cùng Vũ Minh Hân đến Đại Lý, sẽ không chạm mặt, kết quả vừa vào cửa, liền thấy Đinh Cẩn cùng Vũ Minh Hân đều ngồi ở trên ghế sa lon.
Trước đắc tội Hoa Châu Du, Vũ Minh Hân hôm nay là tới xin lỗi, còn đặc biệt mua quà qua tới, "dì ơi, cái này con tặng gì."
"Không cần." Hoa Châu Du một mặt lãnh đạm thờ ơ: "Tôi không thích những thứ này."
Chị hiện tại không thích Vũ Minh Hân, Vũ Minh Hân đưa quà, dĩ nhiên cũng không muốn nhận.
Vũ Minh Hân nói: "Chuyện lúc trước là cháu không tốt, cháu đã biết sai rồi, hy vọng dì có thể tha thứ cháu một lần."
Cô ta nói xin lỗi với thái độ rất thành khẩn, Hoa Châu Du nhìn Vũ Minh Hân, cũng không trả lời.
Đang lúc này, Cao Thanh Thu đi vào, nhìn thấy Cao Thanh Thu, gương mặt lạnh lùng của Hoa Châu Du lập tức trở nên ấm áp, "Thanh Thu về rồi à!"
Sự đối đãi khác biệt này khiến Vũ Minh Hân cảm thấy như bị trát vào tim.
Cô ta nhìn Đinh Cẩn bên cạnh, phát hiện sự chú ý của Đinh Cẩn, trong nháy mắt từ lúc Cao Thanh Thu xuất hiện, đã rơi vào trên người Cao Thanh Thu.
Ghen tỵ để cho móng tay của cô ta, đâm sâu vào lòng bàn tay...
Cao Thanh Thu bước qua dưới sự chào hỏi của Hoa Châu Du, ngồi ở bên cạnh Hoa Châu Du.
Mỗi khi đến lúc này, nhìn cô càng như là con gái ruột của Hoa Châu Du hơn, mà Đinh Cẩn mới là nhặt được.
"Tóc em hơi ướt, em phải đi làm khô." Cô tìm được cớ, Hoa Ngọc Thành cũng không có buông tay, anh cúi đầu xuống, tại tai của cô, mập mờ hôn một cái.
Anh cơ hồ không khống chế được dã tính trong máu của chính …
Nhưng mà, lý trí lại nói với anh, cô còn quá nhỏ, sẽ hù dọa, làm cô sợ.
Cao Thanh Thu bị Hoa Ngọc Thành hôn một cái, mặt nóng càng nghiêm trọng hơn. Cô nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, "chú..."
Nếu biết Hoa Ngọc Thành chỉ là đơn thuần mà muốn hôn cô một cái, nhưng Cao Thanh Thu vẫn là trở nên có chút khẩn trương.
Dù sao cô vẫn là một cô gái.
Hoa Ngọc Thành nói: "Đi lau tóc đi!"
"Được." Cao Thanh Thu đứng lên trực tiếp liền chạy trở về phòng tắm.
Hoa Ngọc Thành nhìn sách trong túi, nhíu mày một cái, gọi điện thoại cho Hoa Châu Du.
Người chị này của anh, thật là càng ngày càng không biết phải trái rồi.
Hoa Châu Du đang cùng Đinh Cẩn ăn cơm tối, nhận được điện thoại của Hoa Ngọc Thành, có chút ngoài ý muốn, "Thế nào?"
"Hôm nay chị tìm Thanh Thu à?" Hoa Ngọc Thành hỏi.
Hoa Châu Du nói: "Vốn là muốn hỏi một chút tình hình thân thể em, kết quả con bé cái gì cũng không biết. Có thể a! Đề phòng chị em liền coi như xong, liền vợ em đều đề phòng."
"Cơ thể em không có việc gì." Hoa Ngọc Thành ngữ khí nghiêm túc: "Đừng nói lung tung với Thanh Thu."
Hoa Châu Du chế nhạo nói: "Không nghĩ tới em trai chị đầu óc chậm chạp như vậy cũng có lúc biết thương hoa tiếc ngọc nha!"
"... Cúp máy đây." Nói xong lời muốn nói, Hoa Ngọc Thành cũng không muốn lãng phí thời gian.
Hoa Châu Du nói: "chị cùng cục cưng nhà chị đang dùng cơm, em có muốn dẫn Thanh Thu tới đây ăn bữa cơm không?"
Đinh Cẩn nghe đến Cao Thanh Thu, ngẩn người, tay đang gắp thức ăn ngừng lại, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Hoa Châu Du.
Hoa Ngọc Thành cự tuyệt đề nghị của Hoa Châu Du, "không cần, quá phiền toái."
Hiện tại cũng lúc này rồi, đi qua rồi trở lại, còn không biết đến lúc nào.
Dì Ngô đang làm bữa ăn tối, chờ Cao Thanh Thu sấy khô tóc liền có thể ăn rồi.
Hoa Ngọc Thành mới vừa cúp điện thoại,dì Ngô liền đi ra, "Ngọc Thành, ăn cơm!"
-
Thứ bảy, Hoa Ngọc Thành bởi vì chuyện công việc, đi ra ngoài một chuyến còn chưa có trở lại, chính Cao Thanh Thu trở về Nhà họ Hoa.
Cô vốn cho là, Đinh Cẩn cùng Vũ Minh Hân đến Đại Lý, sẽ không chạm mặt, kết quả vừa vào cửa, liền thấy Đinh Cẩn cùng Vũ Minh Hân đều ngồi ở trên ghế sa lon.
Trước đắc tội Hoa Châu Du, Vũ Minh Hân hôm nay là tới xin lỗi, còn đặc biệt mua quà qua tới, "dì ơi, cái này con tặng gì."
"Không cần." Hoa Châu Du một mặt lãnh đạm thờ ơ: "Tôi không thích những thứ này."
Chị hiện tại không thích Vũ Minh Hân, Vũ Minh Hân đưa quà, dĩ nhiên cũng không muốn nhận.
Vũ Minh Hân nói: "Chuyện lúc trước là cháu không tốt, cháu đã biết sai rồi, hy vọng dì có thể tha thứ cháu một lần."
Cô ta nói xin lỗi với thái độ rất thành khẩn, Hoa Châu Du nhìn Vũ Minh Hân, cũng không trả lời.
Đang lúc này, Cao Thanh Thu đi vào, nhìn thấy Cao Thanh Thu, gương mặt lạnh lùng của Hoa Châu Du lập tức trở nên ấm áp, "Thanh Thu về rồi à!"
Sự đối đãi khác biệt này khiến Vũ Minh Hân cảm thấy như bị trát vào tim.
Cô ta nhìn Đinh Cẩn bên cạnh, phát hiện sự chú ý của Đinh Cẩn, trong nháy mắt từ lúc Cao Thanh Thu xuất hiện, đã rơi vào trên người Cao Thanh Thu.
Ghen tỵ để cho móng tay của cô ta, đâm sâu vào lòng bàn tay...
Cao Thanh Thu bước qua dưới sự chào hỏi của Hoa Châu Du, ngồi ở bên cạnh Hoa Châu Du.
Mỗi khi đến lúc này, nhìn cô càng như là con gái ruột của Hoa Châu Du hơn, mà Đinh Cẩn mới là nhặt được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.