Chương 208
Duy Thành
01/06/2021
"Không thử một chút làm sao biết?" Cao Thanh Thu nhìn Vũ Minh Hân một cái tràn đầy tự tin, cầm khăn đi tắm rửa.
Ngày mai sẽ là quốc khánh, hai ngày nay cô luyện tập rất chăm chỉ, nghĩ sớm nghỉ ngơi một chút.
Vũ Minh Hân liếc một cái, nằm trên giường, cũng không biết có phải là vì quá muốn thắng Cao Thanh Thu quá không, hay là gần đây bị Cao Thanh Thu phản pháo quá nhiều, cô ta lại nằm mơ thấy Cao Thanh Thu giành giải nhất, đứng ở trên đài, bộ dáng đắc ý làm cho người ta nhìn đã nổi giận.
Buổi sáng lúc rời giường, tâm tình Vũ Minh Hân không tốt, cô ta rửa mặt xong ra cửa, cảm thấy cô ta không thể cứ như vậy ngồi chờ chết!
Lúc trước ở trường cấp ba, Cao Thanh Thu dùng thành tích để chèn ép cô ta, nhưng là bây giờ, cô ta sẽ không bao giờ trơ mắt để xảy ra chuyện như vậy.
Buổi chiều, Cao Thanh Thu mới vừa đi luyện tập xong, từ trên sân khấu đi xuống, Hồ Tiểu Tri đưa cho cô chai nước, "Thanh Thu này."
Cao Thanh Thu nhìn cô ta một cái, "Cảm ơn."
Trước kia ngày ngày đi theo Vũ Minh Hân, Hồ Tiểu Tri hiện tại ngược lại là mỗi ngày đều đi theo Cao Thanh Thu rồi.
Hội diễn văn nghệ Lần này, Hồ Tiểu Tri cũng không có tham gia bất kỳ tiết mục nào.
Vũ Minh Hân xếp hàng ở phía sau Cao Thanh Thu, cô ta nhìn thấy Cao Thanh Thu từ trên sân khấu xuống, lạnh lùng cười một tiếng.
Cô ta không khỏi không thừa nhận, Cao Thanh Thu hát nghe khá hay, nhưng mà, cô ta hiện tại không có chút sợ hãi nào. Cô ta sớm liền đã làm xong chuẩn bị, đừng nói để cho Cao Thanh Thu lấy giải nhất, ngay cả Top 5 cũng sẽ không cho cô lọt được vào.
Hồ Tiểu Tri nói với Cao Thanh Thu: "Chúng ta đi về nghỉ ngơi trước đi."
Diễn tập đã kết thúc, hiện tại nên bảo toàn trạng thái, chuẩn bị buổi tối biểu diễn mới đúng.
"Chờ một chút."
Cô biết, chờ hiện tại cái tiết mục này qua rồi, cái kế tiếp, chính là Vũ Minh Hân.
Hồ Tiểu Tri không thể làm gì khác hơn là cùng cô lưu lại.
Rất nhanh, liền đến Vũ Minh Hân lên sân khấu. Cô ta mặc trang phục biểu diễn, vóc người đẹp cực kì, một bên mấy nam sinh, đều ngơ ngác nhìn cô ta.
Mặc dù bình thường cảm thấy Lâm Vi xinh đẹp, nhưng Vũ Minh Hân vừa bắt đầu múa, liền như thiên nga trắng xinh đẹp, quả thật giống như công chúa.
Hồ Tiểu Tri đứng ở bên cạnh Cao Thanh Thu, nhìn Cao Thanh Thu, "Nhìn cô ta làm cái gì? Đừng xem!"
Cô ta hiện tại ghét Vũ Minh Hân ghét muốn chết, căn bản không muốn nhìn thấy Vũ Minh Hân gương mặt đó.
Cao Thanh Thu nói: "Không có gì, nhìn một chút cũng sẽ không thiếu mất miếng thịt."
Hồ Tiểu Tri không thể làm gì khác hơn là kiềm chế lại, cùng Cao Thanh Thu cùng nhau xem.
Mặc dù chỉ là diễn tập, nhưng Vũ Minh Hân múa rất nghiêm túc.
Cô ta muốn cho Cao Thanh Thu xem thật kỹ một chút, Cao Thanh Thu cùng cô ta chênh lệch ra sao. Muốn cho Cao Thanh Thu biết, mệnh sinh ra đã được định trước, vô luận Cao Thanh Thu cố gắng thế nào, cũng sẽ không vượt qua được.
Hồ Tiểu Tri nói: "Vũ Minh Hân múa đẹp quá!"
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Vũ Minh Hân phương diện này, đích xác rất lợi hại.
Cao Thanh Thu cũng cảm thấy Vũ Minh Hân múa rất đẹp, nhất là Vũ Minh Hân sau khi biểu diễn, đột nhiên cảm thấy, mình biểu diễn, có chút bình thường.
"Đi thôi." Hồ Tiểu Tri vẫn còn đang bị Vũ Minh Hân hấp dẫn, Cao Thanh Thu đã xoay người đi rồi, Hồ Tiểu Tri đuổi đi theo sát.
Vũ Minh Hân nhìn Cao Thanh Thu mặt mày xám xịt đi mất, không nhịn được nhếch môi, biết lợi hại của tôi chưa?
-
Cao Thanh Thu cùng Hồ Tiểu Tri mới vừa đi ra đi không bao lâu, chỉ nghe thấy Vũ Minh Hân thanh âm phách lối, "Cao Thanh Thu."
Cao Thanh Thu dừng bước lại, nhìn thấy Vũ Minh Hân mới vừa biểu diễn xong hướng mình đi tới.
Ngày mai sẽ là quốc khánh, hai ngày nay cô luyện tập rất chăm chỉ, nghĩ sớm nghỉ ngơi một chút.
Vũ Minh Hân liếc một cái, nằm trên giường, cũng không biết có phải là vì quá muốn thắng Cao Thanh Thu quá không, hay là gần đây bị Cao Thanh Thu phản pháo quá nhiều, cô ta lại nằm mơ thấy Cao Thanh Thu giành giải nhất, đứng ở trên đài, bộ dáng đắc ý làm cho người ta nhìn đã nổi giận.
Buổi sáng lúc rời giường, tâm tình Vũ Minh Hân không tốt, cô ta rửa mặt xong ra cửa, cảm thấy cô ta không thể cứ như vậy ngồi chờ chết!
Lúc trước ở trường cấp ba, Cao Thanh Thu dùng thành tích để chèn ép cô ta, nhưng là bây giờ, cô ta sẽ không bao giờ trơ mắt để xảy ra chuyện như vậy.
Buổi chiều, Cao Thanh Thu mới vừa đi luyện tập xong, từ trên sân khấu đi xuống, Hồ Tiểu Tri đưa cho cô chai nước, "Thanh Thu này."
Cao Thanh Thu nhìn cô ta một cái, "Cảm ơn."
Trước kia ngày ngày đi theo Vũ Minh Hân, Hồ Tiểu Tri hiện tại ngược lại là mỗi ngày đều đi theo Cao Thanh Thu rồi.
Hội diễn văn nghệ Lần này, Hồ Tiểu Tri cũng không có tham gia bất kỳ tiết mục nào.
Vũ Minh Hân xếp hàng ở phía sau Cao Thanh Thu, cô ta nhìn thấy Cao Thanh Thu từ trên sân khấu xuống, lạnh lùng cười một tiếng.
Cô ta không khỏi không thừa nhận, Cao Thanh Thu hát nghe khá hay, nhưng mà, cô ta hiện tại không có chút sợ hãi nào. Cô ta sớm liền đã làm xong chuẩn bị, đừng nói để cho Cao Thanh Thu lấy giải nhất, ngay cả Top 5 cũng sẽ không cho cô lọt được vào.
Hồ Tiểu Tri nói với Cao Thanh Thu: "Chúng ta đi về nghỉ ngơi trước đi."
Diễn tập đã kết thúc, hiện tại nên bảo toàn trạng thái, chuẩn bị buổi tối biểu diễn mới đúng.
"Chờ một chút."
Cô biết, chờ hiện tại cái tiết mục này qua rồi, cái kế tiếp, chính là Vũ Minh Hân.
Hồ Tiểu Tri không thể làm gì khác hơn là cùng cô lưu lại.
Rất nhanh, liền đến Vũ Minh Hân lên sân khấu. Cô ta mặc trang phục biểu diễn, vóc người đẹp cực kì, một bên mấy nam sinh, đều ngơ ngác nhìn cô ta.
Mặc dù bình thường cảm thấy Lâm Vi xinh đẹp, nhưng Vũ Minh Hân vừa bắt đầu múa, liền như thiên nga trắng xinh đẹp, quả thật giống như công chúa.
Hồ Tiểu Tri đứng ở bên cạnh Cao Thanh Thu, nhìn Cao Thanh Thu, "Nhìn cô ta làm cái gì? Đừng xem!"
Cô ta hiện tại ghét Vũ Minh Hân ghét muốn chết, căn bản không muốn nhìn thấy Vũ Minh Hân gương mặt đó.
Cao Thanh Thu nói: "Không có gì, nhìn một chút cũng sẽ không thiếu mất miếng thịt."
Hồ Tiểu Tri không thể làm gì khác hơn là kiềm chế lại, cùng Cao Thanh Thu cùng nhau xem.
Mặc dù chỉ là diễn tập, nhưng Vũ Minh Hân múa rất nghiêm túc.
Cô ta muốn cho Cao Thanh Thu xem thật kỹ một chút, Cao Thanh Thu cùng cô ta chênh lệch ra sao. Muốn cho Cao Thanh Thu biết, mệnh sinh ra đã được định trước, vô luận Cao Thanh Thu cố gắng thế nào, cũng sẽ không vượt qua được.
Hồ Tiểu Tri nói: "Vũ Minh Hân múa đẹp quá!"
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Vũ Minh Hân phương diện này, đích xác rất lợi hại.
Cao Thanh Thu cũng cảm thấy Vũ Minh Hân múa rất đẹp, nhất là Vũ Minh Hân sau khi biểu diễn, đột nhiên cảm thấy, mình biểu diễn, có chút bình thường.
"Đi thôi." Hồ Tiểu Tri vẫn còn đang bị Vũ Minh Hân hấp dẫn, Cao Thanh Thu đã xoay người đi rồi, Hồ Tiểu Tri đuổi đi theo sát.
Vũ Minh Hân nhìn Cao Thanh Thu mặt mày xám xịt đi mất, không nhịn được nhếch môi, biết lợi hại của tôi chưa?
-
Cao Thanh Thu cùng Hồ Tiểu Tri mới vừa đi ra đi không bao lâu, chỉ nghe thấy Vũ Minh Hân thanh âm phách lối, "Cao Thanh Thu."
Cao Thanh Thu dừng bước lại, nhìn thấy Vũ Minh Hân mới vừa biểu diễn xong hướng mình đi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.