Chương 60
Duy Thành
03/08/2019
Dáng vẻ chột dạ của Vũ Minh Hân, nào có giống như người bị người khác cướp mất bạn trai, ngược lại giống như kẻ làm chuyện trái lương tâm thì hơn.
Cao Thanh Thu cũng không định cứ như vậy bỏ qua cho cô ta, cô bị oan uổng lâu như vậy, bây giờ, chỉ muốn được giải thích.
Cô nhìn Vũ Minh Hân, nói: "Nếu mọi người đều ở đây, chi bằng cậu nói một chút, tôi rốt cuộc có cướp bạn trai cậu hay không?"
Vũ Minh Hân cứng đờ, tất cả tất cả bạn học đang nhìn mình.
Cô ta vốn là cướp Đinh Cẩn, cảm thấy đuối lý, sợ người khác nói ra nói vào, mới cố ý vu cho Cao Thanh Thu, để mọi người cảm thấy Cao Thanh Thu mới chính là người xấu.
Thế nhưng bây giờ, Đinh Cẩn ở đây, cô ta lại không thể trợn mắt nói dối: "Không có chuyện đó."
Lúc nói lời này, Vũ Minh Hân nắm chặt quả đấm, hôm nay gọi Cao Thanh Thu tới đây, cô ta vốn là có tính toán khác, nhưng Cao Thanh Thu lại một mực phá hủy kế hoạch của cô ta.
Hơn nữa, bản thân còn bị buộc thay Cao Thanh Thu giải thích, thật khiến cô ta tức chết.
Cao Thanh Thu cười một tiếng, "Mọi người cũng nghe được rồi, tôi nói mọi người không tin, Vũ Minh Hân tự nói, mọ người tin rồi chứ!"
"Nhưng là..." Giang Đình Đình là bạn tốt của Vũ Minh Hân, thấy Vũ Minh Hân nói như vậy, cảm thấy rất khó hiểu: "Lần trước không phải chính miệng cậu với nói tôi, Cao Thanh Thu đoạt Đinh Cẩn hay sao!"
Bởi vì Vũ Minh Hân nói vậy, Giang Đình Đình mới đi nói với các bạn học khắp nơi, bất bình thay Vũ Minh Hân.
Bây giờ Vũ Minh Hân nói vậy, Giang Đình Đình hoàn toàn không hiểu nổi.
Đối mặt với đồng đội heo này, Vũ Minh Hân thật sự không biết nói gì, sở dĩ cô ta nói với Giang Đình Đình là bởi vì biết Giang Đình Đình miệng rộng, chỉ cần nói cho Giang Đình Đình, chẳng khác nào nói cho tất cả mọi người.
Lại không nghĩ tới, Giang Đình Đình sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra chuyện này.
Trương Tâm Dao cười một tiếng, nhìn Vũ Minh Hân: "Bạn học, cậu hình như cũng có chút không phúc hậu nha! Cậu và Cao Thanh Thu không phải bạn tốt sao?"
"Tôi không nói như thế." Trước mặt nhiều người như vậy, Vũ Minh Hân đương nhiên là phủ nhận.
Cô ta nhìn Giang Đình Đình, không muốn để ý tới người phụ nữ ngu ngốc này nữa!
Cao Thanh Thu ngồi ở một bên, vốn đã nghĩ nếu như Vũ Minh Hân nói bậy nói bạ, sẽ có biện pháp gì phơi bày mặt mũi của cô ta, không nghĩ tới Vũ Minh Hân dễ dàng liền thừa nhận như vậy.
Bất luận thế nào, thấy Vũ Minh Hân mất mặt, cô liền rất vui vẻ.
Đinh Cẩn nhìn Vũ Minh Hân, cũng không nói thêm gì.
Rất nhanh liền bị các bạn học nam kêu đi, cậu ta hôm nay có vẻ không cao hứng lắm.
Vũ Minh Hân biết cậu ta đang tức giận, cũng không dám đi tới quấy rầy cậu ta, chỉ ngồi xuống ở bên cạnh.
Nhân lúc Thầy giáo La còn chưa tới, Cao Thanh Thu đi vào phòng vệ sinh, vừa vặn Trương Tâm Dao cũng ở đó, cô đi tới, cười với Trương Tâm Dao một tiếng: "Cám ơn."
"Cám ơn cái gì?" Trương Tâm Dao nói: "Tôi chỉ là không thích loại phụ nữ như Vũ Minh Hân, trước mặt một kiểu sau lưng lại trở mặt."
Cô dĩ nhiên cũng từng bị Vũ Minh Hân nói xấu, cho nên khó chịu với Vũ Minh Hân đã rất lâu.
Cao Thanh Thu cười một tiếng, "Bất luận thế nào, vẫn là cám ơn cậu."
Vũ Minh Hân cho rằng cô ta diễn kỹ không chê vào đâu được, thực tế, cô ta có thể gạt được người khác một lúc nào đó, nhưng không thể gạt người ta cả đời.
Cao Thanh Thu rửa tay xong liền cùng Trương Tâm Dao quay lại phòng ăn, Thầy giáo La đã đến, thấy Cao Thanh Thu, vội vàng gọi cô lại: "Cao Thanh Thu."
"Thầy giáo La." Cao Thanh Thu nhẹ nhàng đi tới, Thầy giáo La đối với cô thật sự rất tốt, là người thầy giỏi nhất cô từng học trong suốt bao năm qua
Thầy giáo La đeo kính, vóc người cao gầy, vỗ vỗ Đinh Cẩn đứng bên cạnh một cái, vừa cười với Cao Thanh Thu: "Hai đứa thi không tệ, không để thầy thất vọng."
Cao Thanh Thu cũng không định cứ như vậy bỏ qua cho cô ta, cô bị oan uổng lâu như vậy, bây giờ, chỉ muốn được giải thích.
Cô nhìn Vũ Minh Hân, nói: "Nếu mọi người đều ở đây, chi bằng cậu nói một chút, tôi rốt cuộc có cướp bạn trai cậu hay không?"
Vũ Minh Hân cứng đờ, tất cả tất cả bạn học đang nhìn mình.
Cô ta vốn là cướp Đinh Cẩn, cảm thấy đuối lý, sợ người khác nói ra nói vào, mới cố ý vu cho Cao Thanh Thu, để mọi người cảm thấy Cao Thanh Thu mới chính là người xấu.
Thế nhưng bây giờ, Đinh Cẩn ở đây, cô ta lại không thể trợn mắt nói dối: "Không có chuyện đó."
Lúc nói lời này, Vũ Minh Hân nắm chặt quả đấm, hôm nay gọi Cao Thanh Thu tới đây, cô ta vốn là có tính toán khác, nhưng Cao Thanh Thu lại một mực phá hủy kế hoạch của cô ta.
Hơn nữa, bản thân còn bị buộc thay Cao Thanh Thu giải thích, thật khiến cô ta tức chết.
Cao Thanh Thu cười một tiếng, "Mọi người cũng nghe được rồi, tôi nói mọi người không tin, Vũ Minh Hân tự nói, mọ người tin rồi chứ!"
"Nhưng là..." Giang Đình Đình là bạn tốt của Vũ Minh Hân, thấy Vũ Minh Hân nói như vậy, cảm thấy rất khó hiểu: "Lần trước không phải chính miệng cậu với nói tôi, Cao Thanh Thu đoạt Đinh Cẩn hay sao!"
Bởi vì Vũ Minh Hân nói vậy, Giang Đình Đình mới đi nói với các bạn học khắp nơi, bất bình thay Vũ Minh Hân.
Bây giờ Vũ Minh Hân nói vậy, Giang Đình Đình hoàn toàn không hiểu nổi.
Đối mặt với đồng đội heo này, Vũ Minh Hân thật sự không biết nói gì, sở dĩ cô ta nói với Giang Đình Đình là bởi vì biết Giang Đình Đình miệng rộng, chỉ cần nói cho Giang Đình Đình, chẳng khác nào nói cho tất cả mọi người.
Lại không nghĩ tới, Giang Đình Đình sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra chuyện này.
Trương Tâm Dao cười một tiếng, nhìn Vũ Minh Hân: "Bạn học, cậu hình như cũng có chút không phúc hậu nha! Cậu và Cao Thanh Thu không phải bạn tốt sao?"
"Tôi không nói như thế." Trước mặt nhiều người như vậy, Vũ Minh Hân đương nhiên là phủ nhận.
Cô ta nhìn Giang Đình Đình, không muốn để ý tới người phụ nữ ngu ngốc này nữa!
Cao Thanh Thu ngồi ở một bên, vốn đã nghĩ nếu như Vũ Minh Hân nói bậy nói bạ, sẽ có biện pháp gì phơi bày mặt mũi của cô ta, không nghĩ tới Vũ Minh Hân dễ dàng liền thừa nhận như vậy.
Bất luận thế nào, thấy Vũ Minh Hân mất mặt, cô liền rất vui vẻ.
Đinh Cẩn nhìn Vũ Minh Hân, cũng không nói thêm gì.
Rất nhanh liền bị các bạn học nam kêu đi, cậu ta hôm nay có vẻ không cao hứng lắm.
Vũ Minh Hân biết cậu ta đang tức giận, cũng không dám đi tới quấy rầy cậu ta, chỉ ngồi xuống ở bên cạnh.
Nhân lúc Thầy giáo La còn chưa tới, Cao Thanh Thu đi vào phòng vệ sinh, vừa vặn Trương Tâm Dao cũng ở đó, cô đi tới, cười với Trương Tâm Dao một tiếng: "Cám ơn."
"Cám ơn cái gì?" Trương Tâm Dao nói: "Tôi chỉ là không thích loại phụ nữ như Vũ Minh Hân, trước mặt một kiểu sau lưng lại trở mặt."
Cô dĩ nhiên cũng từng bị Vũ Minh Hân nói xấu, cho nên khó chịu với Vũ Minh Hân đã rất lâu.
Cao Thanh Thu cười một tiếng, "Bất luận thế nào, vẫn là cám ơn cậu."
Vũ Minh Hân cho rằng cô ta diễn kỹ không chê vào đâu được, thực tế, cô ta có thể gạt được người khác một lúc nào đó, nhưng không thể gạt người ta cả đời.
Cao Thanh Thu rửa tay xong liền cùng Trương Tâm Dao quay lại phòng ăn, Thầy giáo La đã đến, thấy Cao Thanh Thu, vội vàng gọi cô lại: "Cao Thanh Thu."
"Thầy giáo La." Cao Thanh Thu nhẹ nhàng đi tới, Thầy giáo La đối với cô thật sự rất tốt, là người thầy giỏi nhất cô từng học trong suốt bao năm qua
Thầy giáo La đeo kính, vóc người cao gầy, vỗ vỗ Đinh Cẩn đứng bên cạnh một cái, vừa cười với Cao Thanh Thu: "Hai đứa thi không tệ, không để thầy thất vọng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.