Chương 761
Duy Thành
01/06/2021
Anh phát hiện Cao Thanh Thu tính khí thật sự quá tốt, khả năng đây cũng là nguyên nhân bọn họ rất ít gây gổ cãi nhau.
Có thể Vũ Minh Hân chính là cái dằm trong tim cô, cho nên chuyện này không thể nhanh chóng đi qua được.
Anh tiến vào phòng tắm, nhìn thấy Cao Thanh Thu ở nơi đó pha xong nước, " Được rồi đấy!"
Thấy cô chuẩn bị ra ngoài, Hoa Ngọc Thành nói: " Lấy hộ quần áo ngủ của anh vào đây."
Hoa Ngọc Thành cho là mình sai bảo cô như vậy thì ít nhất cô sẽ kháng nghị, sẽ chủ động nói chuyện với anh.
Ai biết, Cao Thanh Thu vẫn ngoan ngoãn làm theo, không nói không rằng.
"..."
Chẳng nhẽ cô không tức giận sao?
Chỉ chớp mắt, Cao Thanh Thu đã đem quần áo ngủ của anh vào, đặt ở trên giá.
Thấy cô muốn đi, Hoa Ngọc Thành cũng không kiềm chế được nữa, nắm tay cô.
"..."
Trong lòng Cao Thanh Thu lộp bộp một cái, nhìn về phía anh, gắng gượng hỏi: " Anh làm gì vậy?"
Hoa Ngọc Thành nghiêm túc nhìn cô, ngay sau đó đưa tay kéo cô vào trong ngực, dò hỏi: "Giận anh à?"
" Em giận gì chứ." Anh đột nhiên ôm ấp, kéo gần khoảng cách đang tại giận dỗi của hai người.
Cao Thanh Thu thiếu chút nữa thì mềm lòng, vội vàng khắc chế bản thân nói ra. Nhưng cô lại không cam tâm, cô tự nói với bản thân:
Cao Thanh Thu, sao mày hèn thế! Sao chưa chi gì đã chịu thua, giơ cờ trắng đầu hàng rồi?
Hoa Ngọc Thành không xác định được suy nghĩ trong lòng của cô lúc này, hỏi: "Ngày mai em có đi Thân thành với anh nữa không?"
Anh rất lo lắng cô bởi vì chuyện của Vũ Minh Hân mà giận dỗi anh, không muốn đi sang bên kia cùng anh nữa.
Cao Thanh Thu cảm thấy khá kỳ quái, cô nhìn anh nói, "Đã lúc nào em bảo em không đi nữa sao?"
Hoa Ngọc Thành dừng một chút, cho nên... Là mình cả nghĩ quá rồi sao?
Cô ấy vẫn đi?
Tảng đá lớn ở trong lòng lập tức rơi xuống.
Anh thanh tĩnh lại, cười nói: " Anh còn tưởng rằng em đang vì chuyện của Vũ Minh Hân mà không muốn đi Thân Thành với anh nữa."
Nụ cười của anh rất đẹp mắt, Cao Thanh Thu thiếu chút nữa thì bị mê hoặc rồi.
Cô bĩu môi, nhìn ra chỗ khác, "Trong mắt anh em là người nhỏ mọn như vậy sao?"
Cô là người có nguyên tắc.
Nếu đã đồng ý chuyện gì với người khác thì sẽ không bao giờ lật lọng.
muốn làm em tức chết đấy chứ!
Đúng là vì chuyện của Vũ Minh Hân mà cô có chút không vui thật, nhưng không vì vậy mà cô thấy đổi lời hứa?
Hoa Ngọc Thành cười nói: " Cả ngày hôm qua em không chịu nói chuyện với anh, hôm nay lại vùi đầu vào công việc. Anh cho là... Bảo bối nhà chúng ta không muốn để ý đến anh nữa."
Từ trong những gì mà anh vừa nói, Cao Thanh Thu nghe ra được sự lo lắng bất an của anh.
Một người đàn ông trầm ổn giống như anh mà cũng có lúc biết sợ hãi sao?
Giọng nói của Cao Thanh Thu không tự chủ mềm nhũn ra, cô giải thích: " Anh nghĩ linh tinh cái gì thế, lần này em đi theo anh, ít nhất cũng phải đi nửa tháng, có một số việc trước khi đi em phải xử lý xong."
Nói tới chỗ này, Cao Thanh Thu liền có chút không vui, phàn nàn nói: "Hôm nay em mò đến công ty của em làm cái gì? Anh có biết taij anh mà công việc của em chưa làm xong không?"
Hoa Ngọc Thành nhíu mày, " Anh tưởng em giận."
Cho nên anh đương nhiên phải đi dỗ dành vợ anh!
" Em tức giận anh liền đi làm loạn đúng không?" Cao Thanh Thu nhìn anh chằm chằm, bất mãn ra mặt.
Hoa Ngọc Thành cưng chiều cười ra tiếng, " Em không tức giận là tốt rồi. Anh còn đang suy nghĩ xem phải làm như thế nào để em hết giận. Hôm nay anh đến công ty của em mà còn chẳng thèm liếc anh lấy một cái."
" Em không để ý tới anh khi nào hả?Không phải em ra đón anh rồi sao?" Cao Thanh Thu kỳ quái nhìn anh.
" Em nói với vài câu, sau đó đã ném anh cho người khác còn gì, không phải sao?"
Hoa Ngọc Thành cảm thấy mình bị bỏ rơi!
"..." Cao Thanh Thu phát hiện anh hoàn toàn hiểu sai tất cả, "Lúc ấy em đang bận viện, em biết anh là muốn tới đón em nên mới vội vàng thu xếp mọi việc để về với anh! Ai biết anh còn kéo cả công ty đi liên hoan, lamf em không kịp xử lý nốt."
Nói xong câu này, Cao Thanh Thu lại nghĩ tới cái gì đó, cô quay sang nhìn anh.
Cho nên, hôm nay anh đến công ty là bởi vì hiểu lầm cô đang tức giận, sợ cô không để ý tới anh, cho nên mới đi tìm cô sao?
Từ trước đến giờ bọn họ có mâu thuẫn gì, đều là cô đi dỗ dành anh!
Lần này, cũng coi là anh đang dỗ dành cô đi?
Chỉ có điều, Ông xã à, anh xác định anh đang đi dỗ dành vợ chứ không phải làm cô bị tức chết sao?
Có thể Vũ Minh Hân chính là cái dằm trong tim cô, cho nên chuyện này không thể nhanh chóng đi qua được.
Anh tiến vào phòng tắm, nhìn thấy Cao Thanh Thu ở nơi đó pha xong nước, " Được rồi đấy!"
Thấy cô chuẩn bị ra ngoài, Hoa Ngọc Thành nói: " Lấy hộ quần áo ngủ của anh vào đây."
Hoa Ngọc Thành cho là mình sai bảo cô như vậy thì ít nhất cô sẽ kháng nghị, sẽ chủ động nói chuyện với anh.
Ai biết, Cao Thanh Thu vẫn ngoan ngoãn làm theo, không nói không rằng.
"..."
Chẳng nhẽ cô không tức giận sao?
Chỉ chớp mắt, Cao Thanh Thu đã đem quần áo ngủ của anh vào, đặt ở trên giá.
Thấy cô muốn đi, Hoa Ngọc Thành cũng không kiềm chế được nữa, nắm tay cô.
"..."
Trong lòng Cao Thanh Thu lộp bộp một cái, nhìn về phía anh, gắng gượng hỏi: " Anh làm gì vậy?"
Hoa Ngọc Thành nghiêm túc nhìn cô, ngay sau đó đưa tay kéo cô vào trong ngực, dò hỏi: "Giận anh à?"
" Em giận gì chứ." Anh đột nhiên ôm ấp, kéo gần khoảng cách đang tại giận dỗi của hai người.
Cao Thanh Thu thiếu chút nữa thì mềm lòng, vội vàng khắc chế bản thân nói ra. Nhưng cô lại không cam tâm, cô tự nói với bản thân:
Cao Thanh Thu, sao mày hèn thế! Sao chưa chi gì đã chịu thua, giơ cờ trắng đầu hàng rồi?
Hoa Ngọc Thành không xác định được suy nghĩ trong lòng của cô lúc này, hỏi: "Ngày mai em có đi Thân thành với anh nữa không?"
Anh rất lo lắng cô bởi vì chuyện của Vũ Minh Hân mà giận dỗi anh, không muốn đi sang bên kia cùng anh nữa.
Cao Thanh Thu cảm thấy khá kỳ quái, cô nhìn anh nói, "Đã lúc nào em bảo em không đi nữa sao?"
Hoa Ngọc Thành dừng một chút, cho nên... Là mình cả nghĩ quá rồi sao?
Cô ấy vẫn đi?
Tảng đá lớn ở trong lòng lập tức rơi xuống.
Anh thanh tĩnh lại, cười nói: " Anh còn tưởng rằng em đang vì chuyện của Vũ Minh Hân mà không muốn đi Thân Thành với anh nữa."
Nụ cười của anh rất đẹp mắt, Cao Thanh Thu thiếu chút nữa thì bị mê hoặc rồi.
Cô bĩu môi, nhìn ra chỗ khác, "Trong mắt anh em là người nhỏ mọn như vậy sao?"
Cô là người có nguyên tắc.
Nếu đã đồng ý chuyện gì với người khác thì sẽ không bao giờ lật lọng.
muốn làm em tức chết đấy chứ!
Đúng là vì chuyện của Vũ Minh Hân mà cô có chút không vui thật, nhưng không vì vậy mà cô thấy đổi lời hứa?
Hoa Ngọc Thành cười nói: " Cả ngày hôm qua em không chịu nói chuyện với anh, hôm nay lại vùi đầu vào công việc. Anh cho là... Bảo bối nhà chúng ta không muốn để ý đến anh nữa."
Từ trong những gì mà anh vừa nói, Cao Thanh Thu nghe ra được sự lo lắng bất an của anh.
Một người đàn ông trầm ổn giống như anh mà cũng có lúc biết sợ hãi sao?
Giọng nói của Cao Thanh Thu không tự chủ mềm nhũn ra, cô giải thích: " Anh nghĩ linh tinh cái gì thế, lần này em đi theo anh, ít nhất cũng phải đi nửa tháng, có một số việc trước khi đi em phải xử lý xong."
Nói tới chỗ này, Cao Thanh Thu liền có chút không vui, phàn nàn nói: "Hôm nay em mò đến công ty của em làm cái gì? Anh có biết taij anh mà công việc của em chưa làm xong không?"
Hoa Ngọc Thành nhíu mày, " Anh tưởng em giận."
Cho nên anh đương nhiên phải đi dỗ dành vợ anh!
" Em tức giận anh liền đi làm loạn đúng không?" Cao Thanh Thu nhìn anh chằm chằm, bất mãn ra mặt.
Hoa Ngọc Thành cưng chiều cười ra tiếng, " Em không tức giận là tốt rồi. Anh còn đang suy nghĩ xem phải làm như thế nào để em hết giận. Hôm nay anh đến công ty của em mà còn chẳng thèm liếc anh lấy một cái."
" Em không để ý tới anh khi nào hả?Không phải em ra đón anh rồi sao?" Cao Thanh Thu kỳ quái nhìn anh.
" Em nói với vài câu, sau đó đã ném anh cho người khác còn gì, không phải sao?"
Hoa Ngọc Thành cảm thấy mình bị bỏ rơi!
"..." Cao Thanh Thu phát hiện anh hoàn toàn hiểu sai tất cả, "Lúc ấy em đang bận viện, em biết anh là muốn tới đón em nên mới vội vàng thu xếp mọi việc để về với anh! Ai biết anh còn kéo cả công ty đi liên hoan, lamf em không kịp xử lý nốt."
Nói xong câu này, Cao Thanh Thu lại nghĩ tới cái gì đó, cô quay sang nhìn anh.
Cho nên, hôm nay anh đến công ty là bởi vì hiểu lầm cô đang tức giận, sợ cô không để ý tới anh, cho nên mới đi tìm cô sao?
Từ trước đến giờ bọn họ có mâu thuẫn gì, đều là cô đi dỗ dành anh!
Lần này, cũng coi là anh đang dỗ dành cô đi?
Chỉ có điều, Ông xã à, anh xác định anh đang đi dỗ dành vợ chứ không phải làm cô bị tức chết sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.