Chương 1198: MUỐN CÔ RỜI KHỎI CÔNG TY
Duy Thành
02/06/2021
Hoa Ngọc Thành không phải là một người tốt, nhưng, dường như không có một chút sức đề kháng nào với Cao Thanh Thu, mỗi lần nhìn thấy Cao Thanh Thu, dường như anh lại bị mê hoặc đến mức thần hồn điên đảo.
Lý Sơn cũng bất lực về điều này.
May mắn Thanh Thu là người tốt, nếu như là một người xấu, cái này còn không phải ném anh Hoa đơn thuần của bọn họ vào trong hố lửa sao?
Trên xe, tối nay Hoa Ngọc Thành rất yên tĩnh, Cao Thanh Thu nhìn anh, nghĩ là anh mệt: “Có phải hai người đợi rất lâu rồi? Không phải em bảo hai người về trước sao.”
Cô vừa nói xong, Hoa Ngọc Thành đưa tay ra nắm lấy ngón tay cô.
Tay của Cao Thanh Thu rất nhỏ, ngón tay bị anh nắm có chút ngứa ngáy.
Cao Thanh Thu liếc nhìn anh, bị anh nắm chặt, cũng không lên tiếng.
Hơn 10h tối, trên đường không có nhiều xe, Cao Thanh Thu nghe thấy âm thanh xe chạy trên đường, nói với Hoa Ngọc Thành: “Hôm nay thật sự rất mệt! Trước đây không biết, làm mấy hoạt động như thế này lại mệt như vậy.”
Hoa Ngọc Thành nghe thấy Cao Thanh Thu nói vậy, rất lâu cũng không trả lời lại, Cao Thanh Thu nghi ngờ có phải là anh ngủ rồi.
Cô cũng không nghĩ nhiều, một lúc sau, cô nghe thấy Hoa Ngọc Thành nói: “Nếu như cảm thấy mệt vậy thì rời khỏi Đông Hằng đi, đến chỗ của anh. Đúng lúc công ty của anh đang có một chỗ trống, năng lực của em không tồi, anh sẽ sắp xếp cho em.”
Mặc dù anh biết, Cao Thanh Thu không thích mình dùng đặc quyền vì cô, cũng không muốn nhờ vào mối quan hệ với anh để kiếm một vị trí, nhưng bây giờ anh thật sự không kiềm chế được nữa.
Nghĩ đến cô và Cố Đinh Cẩn ngày nào cũng làm việc với nhau, cùng chiến đấu vì một mục tiêu, cho dù không có bất kỳ tình cảm cá nhân nào, Hoa Ngọc Thành cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Cao Thanh Thu nghe xong những lời Hoa Ngọc Thành nói, sững sờ: “Bây giờ?”
Hoa Ngọc Thành nói: “Ừ.”
Lời nói của anh, khiến Cao Thanh Thu có chút ngạc nhiên, mặc dù biết Hoa Ngọc Thành đã đặt ra mục tiêu cho cô, sau này sẽ để cô đi đến tổng công ty, trước đây cô cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ….Điện tử Đông Hằng vừa mới bắt đầu, bọn họ không dễ dàng gì mới có được một chút thành tích, nhìn thấy hi vọng, lúc này lại bảo cô rời đi?
Cao Thanh Thu không nỡ.
Cô nói với Hoa Ngọc Thành: “Bây giờ có phải là quá vội vàng không? Em cảm thấy công ty bây giờ rất tốt, có thể có được rất nhiều cơ hội để rèn luyện, hơn nữa, còn có rất nhiều chuyện vẫn chưa làm xong.”
Cô cũng không nghĩ nhiều, dù sao bình thường ngoài công việc thì cũng không liên lạc gì Cố Đinh Cẩn, hơn nữa gần đây Cố Đinh Cẩn cũng rất ít khi làm ra những chuyện khiến người khác hiểu nhầm.
Hầu hết thời gian ở công ty cũng cách cô rất xa, chỉ lúc làm việc mới nói chuyện một chút, còn thường xuyên mắng cô.
Chính như vậy, Cao Thanh Thu đều phải đội áp lực chịu đựng qua ngày, cô còn mong đợi một ngày nào đó có thể nhìn thấy Vũ Minh Hân vả mặt, Hoa Ngọc Thành đột nhiên nói muốn cô rời khỏi công ty.
Đương nhiên là cô không muốn rồi!
Hoa Ngọc Thành nghe thấy lời từ chối của Cao Thanh Thu, cau mày, anh nhớ trước đây Cao Thanh Thu vẫn luôn muốn rời khỏi công ty, vì không muốn gặp Cố Đinh Cẩn, nhưng bây giờ, anh chủ động nhắc đến, nhưng cô lại từ chối.
Nhìn thấy khoảng thời gian này, lúc mình không biết, cô và Cố Đinh Cẩn lại phát triển rất tốt!
Vì vậy muốn cô trở về cô lại không đồng ý.
Hoa Ngọc Thành nói: “Đến chỗ của anh, anh sẽ cho em cơ hội.”
“Không cần.” Cao Thanh Thu nói: “Em biết có anh ở đó chắc chắn em có thể trải qua rất tốt, nhưng….không dễ gì em mới thích ứng được với môi trường làm việc hiện tại, tạm thời không muốn rời đi.”
Điện tử Đông Hằng là cô và Lâm Vy tự mình đi vào mà không dựa vào bất kỳ quan hệ gì, bây giờ không dễ gì mới có một chút thành tích, nếu như đi đến chỗ Hoa Ngọc Thành, lại phải bắt đầu lại từ đầu.
Nỗ lực mấy tháng nay cũng coi như là phí công vô ích.
Lý Sơn cũng bất lực về điều này.
May mắn Thanh Thu là người tốt, nếu như là một người xấu, cái này còn không phải ném anh Hoa đơn thuần của bọn họ vào trong hố lửa sao?
Trên xe, tối nay Hoa Ngọc Thành rất yên tĩnh, Cao Thanh Thu nhìn anh, nghĩ là anh mệt: “Có phải hai người đợi rất lâu rồi? Không phải em bảo hai người về trước sao.”
Cô vừa nói xong, Hoa Ngọc Thành đưa tay ra nắm lấy ngón tay cô.
Tay của Cao Thanh Thu rất nhỏ, ngón tay bị anh nắm có chút ngứa ngáy.
Cao Thanh Thu liếc nhìn anh, bị anh nắm chặt, cũng không lên tiếng.
Hơn 10h tối, trên đường không có nhiều xe, Cao Thanh Thu nghe thấy âm thanh xe chạy trên đường, nói với Hoa Ngọc Thành: “Hôm nay thật sự rất mệt! Trước đây không biết, làm mấy hoạt động như thế này lại mệt như vậy.”
Hoa Ngọc Thành nghe thấy Cao Thanh Thu nói vậy, rất lâu cũng không trả lời lại, Cao Thanh Thu nghi ngờ có phải là anh ngủ rồi.
Cô cũng không nghĩ nhiều, một lúc sau, cô nghe thấy Hoa Ngọc Thành nói: “Nếu như cảm thấy mệt vậy thì rời khỏi Đông Hằng đi, đến chỗ của anh. Đúng lúc công ty của anh đang có một chỗ trống, năng lực của em không tồi, anh sẽ sắp xếp cho em.”
Mặc dù anh biết, Cao Thanh Thu không thích mình dùng đặc quyền vì cô, cũng không muốn nhờ vào mối quan hệ với anh để kiếm một vị trí, nhưng bây giờ anh thật sự không kiềm chế được nữa.
Nghĩ đến cô và Cố Đinh Cẩn ngày nào cũng làm việc với nhau, cùng chiến đấu vì một mục tiêu, cho dù không có bất kỳ tình cảm cá nhân nào, Hoa Ngọc Thành cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Cao Thanh Thu nghe xong những lời Hoa Ngọc Thành nói, sững sờ: “Bây giờ?”
Hoa Ngọc Thành nói: “Ừ.”
Lời nói của anh, khiến Cao Thanh Thu có chút ngạc nhiên, mặc dù biết Hoa Ngọc Thành đã đặt ra mục tiêu cho cô, sau này sẽ để cô đi đến tổng công ty, trước đây cô cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ….Điện tử Đông Hằng vừa mới bắt đầu, bọn họ không dễ dàng gì mới có được một chút thành tích, nhìn thấy hi vọng, lúc này lại bảo cô rời đi?
Cao Thanh Thu không nỡ.
Cô nói với Hoa Ngọc Thành: “Bây giờ có phải là quá vội vàng không? Em cảm thấy công ty bây giờ rất tốt, có thể có được rất nhiều cơ hội để rèn luyện, hơn nữa, còn có rất nhiều chuyện vẫn chưa làm xong.”
Cô cũng không nghĩ nhiều, dù sao bình thường ngoài công việc thì cũng không liên lạc gì Cố Đinh Cẩn, hơn nữa gần đây Cố Đinh Cẩn cũng rất ít khi làm ra những chuyện khiến người khác hiểu nhầm.
Hầu hết thời gian ở công ty cũng cách cô rất xa, chỉ lúc làm việc mới nói chuyện một chút, còn thường xuyên mắng cô.
Chính như vậy, Cao Thanh Thu đều phải đội áp lực chịu đựng qua ngày, cô còn mong đợi một ngày nào đó có thể nhìn thấy Vũ Minh Hân vả mặt, Hoa Ngọc Thành đột nhiên nói muốn cô rời khỏi công ty.
Đương nhiên là cô không muốn rồi!
Hoa Ngọc Thành nghe thấy lời từ chối của Cao Thanh Thu, cau mày, anh nhớ trước đây Cao Thanh Thu vẫn luôn muốn rời khỏi công ty, vì không muốn gặp Cố Đinh Cẩn, nhưng bây giờ, anh chủ động nhắc đến, nhưng cô lại từ chối.
Nhìn thấy khoảng thời gian này, lúc mình không biết, cô và Cố Đinh Cẩn lại phát triển rất tốt!
Vì vậy muốn cô trở về cô lại không đồng ý.
Hoa Ngọc Thành nói: “Đến chỗ của anh, anh sẽ cho em cơ hội.”
“Không cần.” Cao Thanh Thu nói: “Em biết có anh ở đó chắc chắn em có thể trải qua rất tốt, nhưng….không dễ gì em mới thích ứng được với môi trường làm việc hiện tại, tạm thời không muốn rời đi.”
Điện tử Đông Hằng là cô và Lâm Vy tự mình đi vào mà không dựa vào bất kỳ quan hệ gì, bây giờ không dễ gì mới có một chút thành tích, nếu như đi đến chỗ Hoa Ngọc Thành, lại phải bắt đầu lại từ đầu.
Nỗ lực mấy tháng nay cũng coi như là phí công vô ích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.