Chương 1142: THẬT HỐI HẬN VÌ ĐÃ SINH CON
Duy Thành
02/06/2021
Hoa Ngọc Thành nhìn vẻ lo lắng ở trên mặt của cô, buông cô ra, anh đứng ở trước mặt của cô. Người đàn ông ở trong gương trông cao lớn, dường như có thể chống đỡ cả trần nhà, cổ áo sơ mi trắng bằng vải hơi mở ra, có một mùi vị quyến rũ khó tả thành lời.
Anh nhìn thoáng qua Cao Thanh Thu rồi mới rời khỏi nhà vệ sinh, đi ra ngoài tắt đồng hồ báo thức.
Cao Thanh Thu ngồi ở trên bồn, nhìn bộ đồ ngủ lộn xộn ở trên eo, mặt đỏ bừng.
Bị mình nhìn mà cũng cảm thấy ngượng ngùng, huống hồ gì lúc nãy bị anh nhìn thấy, ưm, còn hôn nữa chứ…
Cao Thanh Thu nhanh chóng kéo áo ngủ, bước xuống từ trên bồn rửa tay.
Cô chống đỡ ở trên bồn rửa tay, mở vòi nước ra bắt đầu rửa tay, nhịn không được mà nhíu lông mày.
Bởi vì buổi sáng bận rộn, cô lại có thói quen thích ngủ nướng, cho nên thường thì bọn họ rất ít thân mật với nhau vào lúc sáng, nhưng mà… anh có thể đừng quá hưng phấn được hay không hả?
Cao Thanh Thu cũng không hiểu tại sao, nếu như những người đàn ông khác sống với vợ mình hai ba năm, cảm giác mới mẻ đối với vợ của mình đã sớm trôi qua, nhưng mà Hoa Ngọc Thành lại không như vậy.
Anh mãi mãi đối với cô dục cầu bất mãn!
Quả thật chính là một con sói có cho ăn mãi cũng không no.
Ngoài cửa vang lên tiếng nói của Bóng Đèn Nhỏ: “Ba ơi, con muốn đi tiểu.”
Sau đó là âm thanh của Hoa Ngọc Thành ôm Bóng Đèn Nhỏ đi đến nhà vệ sinh.
Cao Thanh Thu vội vàng kiểm tra mình ở trong gương một chút, chỉnh sửa quần áo lại gọn càng, sợ bị nhìn ra cái gì đó khác thường.
Cũng không biết là do nguyên nhân có tật giật mình, luôn cảm thấy ở nơi đây có mùi, cho nên cô bật đèn thông gió lên.
Cô cầm bàn chải đánh răng, phết kem đánh răng lên, nhanh chóng rửa mặt…
Rất nhanh, Hoa Ngọc Thành liền ôm Bóng Đèn Nhỏ đi vào.
Thằng bé vẫn còn chưa tỉnh táo, hai mắt vẫn còn đang nhắm lại, dường như là Cao Thanh Thu có thể nhìn thấy được bản thân mình ngủ không ngon thông qua bộ dạng của thằng bé.
Hoa Ngọc Thành ôm Bóng Đèn Nhỏ đi đến cạnh bồn cầu: “Tiểu đi.”
Bóng Đèn Nhỏ mở mắt ra, nghe thấy âm thanh đánh răng, đầu nghiêng qua một bên, vừa rửa tay vừa chào hỏi với Cao Thanh Thu: “Mẹ ơi.”
“… ừm.” Cao Thanh Thu trả lời lại một cách mơ hồ, nhìn con trai của mình, cảm giác mặt càng đỏ hơn.
Ngược lại thì Hoa Ngọc Thành rất bình tĩnh, chỉ là ung dung giúp con trai đi tiểu, dường như tất cả những chuyện xảy ra trong nhà vệ sinh hồi nãy đều chỉ là do ảo giác của một mình cô.
Cao Thanh Thu rất sợ Bóng Đèn Nhỏ sẽ quấn lấy mình, làm cho mình trê giờ không bước ra được cửa nhà, kết quả thằng bé vừa mới tiểu xong thì lại bị Hoa Ngọc Thành cho đi ngủ tiếp.
Hoa Ngọc Thành quay trở lại đứng ở bên cạnh của Cao Thanh Thu, Cao Thanh Thu nhìn anh từ trong gương, thấy anh đang nhìn chằm chằm vào mình, cô hỏi: “Sao vậy?”
Hoa Ngọc Thành nhìn miệng cô đầy bọt xà bông, đi đến ôm lấy cô từ phía sau lưng.
Nhìn từ trong gương, gương mặt của anh càng trở nên đẹp hơn.
Ngũ quan của Hoa Ngọc Thành mang theo vài phần góc cạnh, nhưng mà ánh mắt của anh nhìn Cao Thanh Thu lại vô cùng dịu dàng, loại tương phản này khiến cho Cao Thanh Thu – hội trưởng của vẻ bề ngoài cảm thấy chống đỡ không nổi.
Hoa Ngọc Thành nói: “Thật hối hận vì đã sinh con.”
“…” Mỗi lần chỉ cần sau khi việc thân mật bị đứt đoạn thì anh đều sẽ nói như thế.
Cao Thanh Thu nghiêm mặt nói: “Anh cũng là ba của người ta rồi, còn nói lời nói như thế này, không sinh con thì anh muốn như thế nào chứ?”
Hơn nữa, kể từ buổi sáng cô đã bị anh giày vò hơn hai tiếng đồng hồ rồi đó có được không hả.
Đối với Cao Thanh Thu mà nói, quả thật là trốn được một kiếp.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, cười cười, không có lên tiếng.
Đã ăn được thịt, đương nhiên là trong lòng của Hoa Ngọc Thành rất vui vẻ.
Cao Thanh Thu đánh răng xong thì bắt đầu rửa mặt, kiềm chế không được mà ngáp một cái: “Thức dậy quá sớm, bây giờ em còn cảm thấy hơi buồn ngủ.”
Sớm biết thì không bằng ngủ ngon thêm hai tiếng đồng hồ nữa, dù sao thì vẫn tốt hơn so với việc vận động với anh suốt hai tiếng đồng hồ.
Anh nhìn thoáng qua Cao Thanh Thu rồi mới rời khỏi nhà vệ sinh, đi ra ngoài tắt đồng hồ báo thức.
Cao Thanh Thu ngồi ở trên bồn, nhìn bộ đồ ngủ lộn xộn ở trên eo, mặt đỏ bừng.
Bị mình nhìn mà cũng cảm thấy ngượng ngùng, huống hồ gì lúc nãy bị anh nhìn thấy, ưm, còn hôn nữa chứ…
Cao Thanh Thu nhanh chóng kéo áo ngủ, bước xuống từ trên bồn rửa tay.
Cô chống đỡ ở trên bồn rửa tay, mở vòi nước ra bắt đầu rửa tay, nhịn không được mà nhíu lông mày.
Bởi vì buổi sáng bận rộn, cô lại có thói quen thích ngủ nướng, cho nên thường thì bọn họ rất ít thân mật với nhau vào lúc sáng, nhưng mà… anh có thể đừng quá hưng phấn được hay không hả?
Cao Thanh Thu cũng không hiểu tại sao, nếu như những người đàn ông khác sống với vợ mình hai ba năm, cảm giác mới mẻ đối với vợ của mình đã sớm trôi qua, nhưng mà Hoa Ngọc Thành lại không như vậy.
Anh mãi mãi đối với cô dục cầu bất mãn!
Quả thật chính là một con sói có cho ăn mãi cũng không no.
Ngoài cửa vang lên tiếng nói của Bóng Đèn Nhỏ: “Ba ơi, con muốn đi tiểu.”
Sau đó là âm thanh của Hoa Ngọc Thành ôm Bóng Đèn Nhỏ đi đến nhà vệ sinh.
Cao Thanh Thu vội vàng kiểm tra mình ở trong gương một chút, chỉnh sửa quần áo lại gọn càng, sợ bị nhìn ra cái gì đó khác thường.
Cũng không biết là do nguyên nhân có tật giật mình, luôn cảm thấy ở nơi đây có mùi, cho nên cô bật đèn thông gió lên.
Cô cầm bàn chải đánh răng, phết kem đánh răng lên, nhanh chóng rửa mặt…
Rất nhanh, Hoa Ngọc Thành liền ôm Bóng Đèn Nhỏ đi vào.
Thằng bé vẫn còn chưa tỉnh táo, hai mắt vẫn còn đang nhắm lại, dường như là Cao Thanh Thu có thể nhìn thấy được bản thân mình ngủ không ngon thông qua bộ dạng của thằng bé.
Hoa Ngọc Thành ôm Bóng Đèn Nhỏ đi đến cạnh bồn cầu: “Tiểu đi.”
Bóng Đèn Nhỏ mở mắt ra, nghe thấy âm thanh đánh răng, đầu nghiêng qua một bên, vừa rửa tay vừa chào hỏi với Cao Thanh Thu: “Mẹ ơi.”
“… ừm.” Cao Thanh Thu trả lời lại một cách mơ hồ, nhìn con trai của mình, cảm giác mặt càng đỏ hơn.
Ngược lại thì Hoa Ngọc Thành rất bình tĩnh, chỉ là ung dung giúp con trai đi tiểu, dường như tất cả những chuyện xảy ra trong nhà vệ sinh hồi nãy đều chỉ là do ảo giác của một mình cô.
Cao Thanh Thu rất sợ Bóng Đèn Nhỏ sẽ quấn lấy mình, làm cho mình trê giờ không bước ra được cửa nhà, kết quả thằng bé vừa mới tiểu xong thì lại bị Hoa Ngọc Thành cho đi ngủ tiếp.
Hoa Ngọc Thành quay trở lại đứng ở bên cạnh của Cao Thanh Thu, Cao Thanh Thu nhìn anh từ trong gương, thấy anh đang nhìn chằm chằm vào mình, cô hỏi: “Sao vậy?”
Hoa Ngọc Thành nhìn miệng cô đầy bọt xà bông, đi đến ôm lấy cô từ phía sau lưng.
Nhìn từ trong gương, gương mặt của anh càng trở nên đẹp hơn.
Ngũ quan của Hoa Ngọc Thành mang theo vài phần góc cạnh, nhưng mà ánh mắt của anh nhìn Cao Thanh Thu lại vô cùng dịu dàng, loại tương phản này khiến cho Cao Thanh Thu – hội trưởng của vẻ bề ngoài cảm thấy chống đỡ không nổi.
Hoa Ngọc Thành nói: “Thật hối hận vì đã sinh con.”
“…” Mỗi lần chỉ cần sau khi việc thân mật bị đứt đoạn thì anh đều sẽ nói như thế.
Cao Thanh Thu nghiêm mặt nói: “Anh cũng là ba của người ta rồi, còn nói lời nói như thế này, không sinh con thì anh muốn như thế nào chứ?”
Hơn nữa, kể từ buổi sáng cô đã bị anh giày vò hơn hai tiếng đồng hồ rồi đó có được không hả.
Đối với Cao Thanh Thu mà nói, quả thật là trốn được một kiếp.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, cười cười, không có lên tiếng.
Đã ăn được thịt, đương nhiên là trong lòng của Hoa Ngọc Thành rất vui vẻ.
Cao Thanh Thu đánh răng xong thì bắt đầu rửa mặt, kiềm chế không được mà ngáp một cái: “Thức dậy quá sớm, bây giờ em còn cảm thấy hơi buồn ngủ.”
Sớm biết thì không bằng ngủ ngon thêm hai tiếng đồng hồ nữa, dù sao thì vẫn tốt hơn so với việc vận động với anh suốt hai tiếng đồng hồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.