Chương 43: Lo Lắng
Mi Yêu Yêu
16/10/2022
Cô lúc trước liền phát hiện lão gia tử yêu thích đồ ăn ngon, muốn phát huy trù nghệ hiếu kính lão nhân gia. Mà nấu ăn dùng cô liền dùng nước suối không gian, tuy rằng như vậy sẽ giảm công hiệu nước suối, nhưng điều trị thân thể như vậy là đủ rồi.
Tạ Miêu không nghĩ tới vết thương Lục Minh Viễn nghiêm trọng như vậy, xem ra muốn giúp Lục Minh Viễn càng nhanh khôi phục vết thương, chỉ có thể trực tiếp cho anh uống nước suối, nước suối không gian trực tiếp dùng để uống mới có hiệu quả tốt nhất.
Chỉ là nước suối này có hương vị đặc biệt, mà Lục Minh Viễn nhạy bén như vậy sớm hay muộn cũng sẽ phát hiện bất thường, nhưng hiện tại cũng không biện pháp khác, hơn nữa Tạ Miêu cũng nguyện ý tin tưởng anh.
Nhìn thấy từ lúc lên xe cô đều ngẩn người, Lục Minh Viễn suy đoán cô gái nhỏ là vì lo lắng cho thưng thế của mình, trong lòng xẹt qua có chút hơi ấm áp, nhưng cũng không đành lòng nhìn cô tiếp tục lo lắng.
“Không cần lo lắng, tôi sẽ nghe lời dặn của bác sĩ, tĩnh dưỡng thật tốt.”
Nhìn đối phương giãn mày ra, anh lại tiếp tục nói: “Kỳ thật tôi đã sớm nghĩ tới, nếu không thể khôi phục, về sau có thể chuyển công tác, tôi hiện tại đang xem một ít sách phương diện lý luận quân sự.”
Không biết vì cái gì, đối với người trong nhà anh đều không có nói, nhưng đối với cô gái nhỏ nói ra, chỉ hy vọng gương mặt cô giãn ra.
Tạ Miêu quả nhiên không hề nhíu mày, mà là dùng ánh mắt bội phục nhìn đối phương, vì nội tâm anh cường đại cùng quả cảm.
“Lục đại ca, tin tưởng tôi, anh nhất định sẽ khôi phục như lúc ban đầu!” Cô tin tưởng công hiệu nước suối.
Lục Minh Viễn có chút buồn cười, chính anh đều không tin, bất quá nhìn đối phương bộ dáng lời thề son sắt, anh cũng liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Khuôn mặt nhỏ của cô gái như sáng lên, ấm áp nội tâm của anh.
Tuy rằng dọc đường đi bởi vì tài xế ở phía trước bọn họ không có nói nhiều, nhưng hai người đều cảm giác bọn họ càng thêm gần một chút, hết thảy đều không nói gì.
Hai người cũng chưa nhìn thấy phía trước tài xế kia biểu tình có chút kinh ngạc còn có chút vui mừng, Lục Minh Viễn tảng băng tan chảy, còn biết dỗ con gái, bộ dáng nhỏ nhẹ dịu dàng kia, thật là mở rộng tầm mắt.
Về đến nhà, phát hiện lão gia tử còn chưa có trở về, Lý tẩu một mình ở đó quét tước vệ sinh.
Tạ Miêu cùng Lý tẩu chào hỏi sau đó lại vội vàng đi phòng bếp đun nước ấm cho Lục Minh Viễn, cũng nhân cơ hội bỏ thêm chút nước suối không gian ở bên trong.
Tạ Miêu không nghĩ tới vết thương Lục Minh Viễn nghiêm trọng như vậy, xem ra muốn giúp Lục Minh Viễn càng nhanh khôi phục vết thương, chỉ có thể trực tiếp cho anh uống nước suối, nước suối không gian trực tiếp dùng để uống mới có hiệu quả tốt nhất.
Chỉ là nước suối này có hương vị đặc biệt, mà Lục Minh Viễn nhạy bén như vậy sớm hay muộn cũng sẽ phát hiện bất thường, nhưng hiện tại cũng không biện pháp khác, hơn nữa Tạ Miêu cũng nguyện ý tin tưởng anh.
Nhìn thấy từ lúc lên xe cô đều ngẩn người, Lục Minh Viễn suy đoán cô gái nhỏ là vì lo lắng cho thưng thế của mình, trong lòng xẹt qua có chút hơi ấm áp, nhưng cũng không đành lòng nhìn cô tiếp tục lo lắng.
“Không cần lo lắng, tôi sẽ nghe lời dặn của bác sĩ, tĩnh dưỡng thật tốt.”
Nhìn đối phương giãn mày ra, anh lại tiếp tục nói: “Kỳ thật tôi đã sớm nghĩ tới, nếu không thể khôi phục, về sau có thể chuyển công tác, tôi hiện tại đang xem một ít sách phương diện lý luận quân sự.”
Không biết vì cái gì, đối với người trong nhà anh đều không có nói, nhưng đối với cô gái nhỏ nói ra, chỉ hy vọng gương mặt cô giãn ra.
Tạ Miêu quả nhiên không hề nhíu mày, mà là dùng ánh mắt bội phục nhìn đối phương, vì nội tâm anh cường đại cùng quả cảm.
“Lục đại ca, tin tưởng tôi, anh nhất định sẽ khôi phục như lúc ban đầu!” Cô tin tưởng công hiệu nước suối.
Lục Minh Viễn có chút buồn cười, chính anh đều không tin, bất quá nhìn đối phương bộ dáng lời thề son sắt, anh cũng liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Khuôn mặt nhỏ của cô gái như sáng lên, ấm áp nội tâm của anh.
Tuy rằng dọc đường đi bởi vì tài xế ở phía trước bọn họ không có nói nhiều, nhưng hai người đều cảm giác bọn họ càng thêm gần một chút, hết thảy đều không nói gì.
Hai người cũng chưa nhìn thấy phía trước tài xế kia biểu tình có chút kinh ngạc còn có chút vui mừng, Lục Minh Viễn tảng băng tan chảy, còn biết dỗ con gái, bộ dáng nhỏ nhẹ dịu dàng kia, thật là mở rộng tầm mắt.
Về đến nhà, phát hiện lão gia tử còn chưa có trở về, Lý tẩu một mình ở đó quét tước vệ sinh.
Tạ Miêu cùng Lý tẩu chào hỏi sau đó lại vội vàng đi phòng bếp đun nước ấm cho Lục Minh Viễn, cũng nhân cơ hội bỏ thêm chút nước suối không gian ở bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.