Chương 5: Dự Tiệc ( 2)
Bánh Mì Đậu Đỏ
09/06/2021
Cô vẫn nhàn nhã ngồi uống nước ép cam còn anh sau 1 lúc ngồi với cô thì lại cùng nói chuyện uống rượu với những đối tác và những nhân vật có tiếng trong thế giới ngầm. Dù là nói chuyện với họ nhưng anh vẫn quan sát được cô đang làm gì. Đang ngồi yên lành thì con gái của Tần tổng đi đến với ngữ khí không mấy thiện ý cô có thể nhận thấy người này không có ý tốt gì chắc lại thấy cô đi với anh nên mới như thế này, dù vậy cô vẫn bình thản ngồi không để ý đến sự xuất hiện này. Cô gái thấy bị cô bơ thì nắm chặt tay gằn giọng:
" Cô là gì của anh ấy? "
Cô ngó ngang ngó dọc sau đó chỉ tay vào mình: " Cô hỏi tôi? "
" Ở đây chỉ có cô với tôi không hỏi cô không lẽ tôi tự hỏi mình ? " - Cô gái chanh chua
" À tôi là vợ của anh ấy " - Cô bình thản trả lời
" À hóa ra cô là người cái người ép anh ấy cưới chỉ vì cái hôn ước quái đản từ thời ông già đáng chết kia của cô hả? " - Giọng nói chanh chua và xúc phạm đến ông của cô khiến cô tức giận dùng ánh mắt có thể giết người nhìn cô gái không biết tốt xấu kia : " Cô có gan thì nhắc lại lần nữa cho tôi " lời nói băng lãnh khiến cô ta sợ hãi nhưng vẫn tỏ ra không sợ gì cả vẫn vênh váo trêu tức cô.
" Tần Lam tôi đây không có gì mà không dám nhắc lại cả tôi nói cái ông già đáng chết... "
CHÁT ... 1 tiếng chát thanh thúy vang lên cô gái họ Tần kia bị đánh đến sưng đỏ 1 bên mặt, cũng may nơi này khuất tầm nhìn mọi người nên không ai biết. Tần Lam bị đánh đến say sẩm mặt mày ôm bên má bị cô đánh kia nhìn cô bằng ánh mắt căm phẫn
" Cô dám đánh tôi? "
" Cô là gì mà tôi không dám đánh? Cô nên nhớ cô có thể xúc phạm tôi như thế nào cũng được nhưng đừng bao giờ xúc phạm đến người thân của tôi nếu còn lần nữa tôi không chắc cái mạng này của cô còn đâu " - Cô cúi gần mặt Tần Lam nói khiến cô ta tái mặt nhưng vì tôn nghiêm lòng tự trọng không cho phép Tần Lam sợ hãi nên cô đã làm 1 điều mà đến bản thân cô cũng không ngờ tới được rằng cô ta dám làm.
" Con tiện nhân đê tiện dám đánh tôi , hôm nay tôi không giết chết cô thì tôi không mang họ Tần " - Nói xong cô ta lao đến túm tóc cô đánh cô không phản kháng mà chỉ giả vờ van xin vì cô biết bây giờ có rất nhiều khách mời đang nhìn. Mọi người thấy như vậy thì chẳng vào can mà cứ đứng nhìn, cô bị đánh sứt sát tay chân mặt mũi , tưởng cô ta sẽ dừng lại ai ngờ cô ta kéo cô ra sát lan can thuyền rồi không nương tay trực tiếp đẩy cô xuống. Một màn này khiến tất cả đều cả kinh, anh đang ở bên trong du thuyền nên không hề biết chuyện gì xảy ra cho đến khi thư ký vội vàng vào báo thì lúc này anh mới vội chạy ra
" TGĐ, phu nhân.. phu nhân "
" Phu nhân làm sao? "
" Phu nhân bị tiểu thư Tần đẩy xuống biển rồi "
Nghe đến đây anh chạy vội ra ngoài mọi người trong thuyền cũng vội chạy ra bên ngoài giờ rất hỗn loạn mọi người nháo nhào nhưng sợ đắc tội với tiểu thư kia nên không dám làm gì, cô lại không biết bơi cứ chới với ở dưới nước. Anh chạy đến thấy đám đông liền đi vào gặp ngay cảnh cô tiểu thư kia đang đứng cười nhìn xuống thấy cô bên dưới anh cả người tỏa ra sát khí không nói không rằng 1 cước đá bay cô tiểu thư kia xuống bản thân anh cũng nhảy xuống đưa cô lên bờ còn cô tiểu thư Tần Lam kia la hét bên dưới sau đó nhờ sự trợ giúp của vệ sĩ mà lên được bờ.
" Vy nhi tỉnh lại đi " - Anh ôm cô trong lòng gọi tên cô liên tục lúc này trong lòng anh đang rất lo cho cô sợ cô xảy ra chuyện: " Tỉnh lại đi Vy nhi "
Cô ho sặc sụa dần dần mở mắt : " Nam " gọi được tên anh sau đó trực tiếp ngất đi anh vội bế cô vô trong cũng không quên kêu thư ký gọi bác sĩ, nhân viên trên thuyền rất nhanh đã mang 2 bộ đồ khô đến cho anh và cô. Sau khi anh thay đồ cho cả 2 xong thì bác sĩ cũng đến sau 1 hồi khám bác sĩ lên tiếng:
" Theo như tình hình này có thể đến đêm cô ấy sẽ phát sốt, lúc ấy nhớ để cô ấy ăn chút cháo trắng rồi uống thuốc này, những vết thương kia chỉ bị ngoài da bôi thuốc vào tránh không để dính nước là được "
" Được "
" Không còn gì tôi xin phép đi trước "
" Thư ký trần giúp tôi tiễn bác sĩ "
" Mời đi theo tôi "
Thư ký Trần tiễn bác sĩ ra về, ngồi nhìn cô nằm đấy những vết thương trên mặt trên tay khiến lòng anh dấy lên tia đau lòng. Bên ngoài ông Tần đang đứng đợi cùng cô con gái, thấy anh bước ra vội xin lỗi rối rít, anh không hề lên tiếng nhàn nhã ngồi xuống ghế chân vắt chéo lên nhau rồi thưởng thức rượu vang.
" Trần Tổng chuyện lúc nãy chắc chắn có chút hiểu lầm "
" Hiểu lầm? "
" Đúng vậy, là do cô ta ra tay với em trước cô ta còn đánh em nói em là người dơ bẩn " - Không để cho ba mình lên tiếng Tần Lam đã cướp lời ba để nói, anh chỉ nhếch môi cười lạnh khiến ba con họ lạnh người run rẩy
" Cô là gì của anh ấy? "
Cô ngó ngang ngó dọc sau đó chỉ tay vào mình: " Cô hỏi tôi? "
" Ở đây chỉ có cô với tôi không hỏi cô không lẽ tôi tự hỏi mình ? " - Cô gái chanh chua
" À tôi là vợ của anh ấy " - Cô bình thản trả lời
" À hóa ra cô là người cái người ép anh ấy cưới chỉ vì cái hôn ước quái đản từ thời ông già đáng chết kia của cô hả? " - Giọng nói chanh chua và xúc phạm đến ông của cô khiến cô tức giận dùng ánh mắt có thể giết người nhìn cô gái không biết tốt xấu kia : " Cô có gan thì nhắc lại lần nữa cho tôi " lời nói băng lãnh khiến cô ta sợ hãi nhưng vẫn tỏ ra không sợ gì cả vẫn vênh váo trêu tức cô.
" Tần Lam tôi đây không có gì mà không dám nhắc lại cả tôi nói cái ông già đáng chết... "
CHÁT ... 1 tiếng chát thanh thúy vang lên cô gái họ Tần kia bị đánh đến sưng đỏ 1 bên mặt, cũng may nơi này khuất tầm nhìn mọi người nên không ai biết. Tần Lam bị đánh đến say sẩm mặt mày ôm bên má bị cô đánh kia nhìn cô bằng ánh mắt căm phẫn
" Cô dám đánh tôi? "
" Cô là gì mà tôi không dám đánh? Cô nên nhớ cô có thể xúc phạm tôi như thế nào cũng được nhưng đừng bao giờ xúc phạm đến người thân của tôi nếu còn lần nữa tôi không chắc cái mạng này của cô còn đâu " - Cô cúi gần mặt Tần Lam nói khiến cô ta tái mặt nhưng vì tôn nghiêm lòng tự trọng không cho phép Tần Lam sợ hãi nên cô đã làm 1 điều mà đến bản thân cô cũng không ngờ tới được rằng cô ta dám làm.
" Con tiện nhân đê tiện dám đánh tôi , hôm nay tôi không giết chết cô thì tôi không mang họ Tần " - Nói xong cô ta lao đến túm tóc cô đánh cô không phản kháng mà chỉ giả vờ van xin vì cô biết bây giờ có rất nhiều khách mời đang nhìn. Mọi người thấy như vậy thì chẳng vào can mà cứ đứng nhìn, cô bị đánh sứt sát tay chân mặt mũi , tưởng cô ta sẽ dừng lại ai ngờ cô ta kéo cô ra sát lan can thuyền rồi không nương tay trực tiếp đẩy cô xuống. Một màn này khiến tất cả đều cả kinh, anh đang ở bên trong du thuyền nên không hề biết chuyện gì xảy ra cho đến khi thư ký vội vàng vào báo thì lúc này anh mới vội chạy ra
" TGĐ, phu nhân.. phu nhân "
" Phu nhân làm sao? "
" Phu nhân bị tiểu thư Tần đẩy xuống biển rồi "
Nghe đến đây anh chạy vội ra ngoài mọi người trong thuyền cũng vội chạy ra bên ngoài giờ rất hỗn loạn mọi người nháo nhào nhưng sợ đắc tội với tiểu thư kia nên không dám làm gì, cô lại không biết bơi cứ chới với ở dưới nước. Anh chạy đến thấy đám đông liền đi vào gặp ngay cảnh cô tiểu thư kia đang đứng cười nhìn xuống thấy cô bên dưới anh cả người tỏa ra sát khí không nói không rằng 1 cước đá bay cô tiểu thư kia xuống bản thân anh cũng nhảy xuống đưa cô lên bờ còn cô tiểu thư Tần Lam kia la hét bên dưới sau đó nhờ sự trợ giúp của vệ sĩ mà lên được bờ.
" Vy nhi tỉnh lại đi " - Anh ôm cô trong lòng gọi tên cô liên tục lúc này trong lòng anh đang rất lo cho cô sợ cô xảy ra chuyện: " Tỉnh lại đi Vy nhi "
Cô ho sặc sụa dần dần mở mắt : " Nam " gọi được tên anh sau đó trực tiếp ngất đi anh vội bế cô vô trong cũng không quên kêu thư ký gọi bác sĩ, nhân viên trên thuyền rất nhanh đã mang 2 bộ đồ khô đến cho anh và cô. Sau khi anh thay đồ cho cả 2 xong thì bác sĩ cũng đến sau 1 hồi khám bác sĩ lên tiếng:
" Theo như tình hình này có thể đến đêm cô ấy sẽ phát sốt, lúc ấy nhớ để cô ấy ăn chút cháo trắng rồi uống thuốc này, những vết thương kia chỉ bị ngoài da bôi thuốc vào tránh không để dính nước là được "
" Được "
" Không còn gì tôi xin phép đi trước "
" Thư ký trần giúp tôi tiễn bác sĩ "
" Mời đi theo tôi "
Thư ký Trần tiễn bác sĩ ra về, ngồi nhìn cô nằm đấy những vết thương trên mặt trên tay khiến lòng anh dấy lên tia đau lòng. Bên ngoài ông Tần đang đứng đợi cùng cô con gái, thấy anh bước ra vội xin lỗi rối rít, anh không hề lên tiếng nhàn nhã ngồi xuống ghế chân vắt chéo lên nhau rồi thưởng thức rượu vang.
" Trần Tổng chuyện lúc nãy chắc chắn có chút hiểu lầm "
" Hiểu lầm? "
" Đúng vậy, là do cô ta ra tay với em trước cô ta còn đánh em nói em là người dơ bẩn " - Không để cho ba mình lên tiếng Tần Lam đã cướp lời ba để nói, anh chỉ nhếch môi cười lạnh khiến ba con họ lạnh người run rẩy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.