Chương 17: Cô Ấy Tới
Dạ Vô Thanh
14/03/2023
Ở trên đường đi, mọi người đều trầm mặc, cũng không có nói chuyện.
Tôi lộ ra vẻ mặt nghi thần nghi quỷ, cảm giác ở đây ngoại trừ ba người chúng tôi còn có một người khác.
Mà sư phụ, trên đường đi chỉ dặn dò tôi vài câu.
Kêu tôi về sau đừng có nhìn video cùng hình ảnh tục tĩu, còn phải bảo trì khoảng cách với các cô gái trẻ tuổi.
Còn nói tôi nếu vi phạm những việc này, có khả năng sẽ chọc người kia không vui.
Sư phụ không nói rõ ràng, nhưng hiển nhiên người mà ông ấy đang ám chỉ chính là cô vợ quỷ mà tôi chưa gặp bao giờ.
Bất quá chuyện này mơ hồ đến nổi, hiện tại tôi cũng không dám tin tưởng.
Sau khi chúng tôi trở lại cửa hàng, thì đã hơn một giờ sáng.
Sư phụ kêu tôi đi nghỉ ngơi sớm, nói là phải dưỡng đủ tinh thần, đêm mai còn phải tiếp tục đối phó với vợ chồng quỷ đánh cá.
Nói xong, sư phụ liền muốn trở về phòng của chính mình.
Nhưng vào lúc này, trong phòng đã lạnh hơn vài phần, ngoài phòng truyền đến từng trận tiếng đập cửa “Đông, thịch thịch thịch”……
Vừa nghe thấy tiếng đập cửa, tôi cùng sư phụ đều sửng sốt, ngay sau đó liền nhìn về phía cửa phòng.
Suy nghĩ, hiện tại đã trễ thế này? Là ai đang đập cửa?
Sư phụ liền hét một tiếng về phía cửa: “Ai vậy!”
Nhưng vừa dứt lời, ngoài phòng đã vang lên giọng nói khàn khàn của một bà lão: “Đưa cơm!”
Tôi nghe thấy lời này, sững sờ tại chỗ.
Nhà tôi căn bản không có đặt cơm? Hiện tại đang là đêm khuya, lại mới từ bãi tha ma trở về, liền có người đưa cơm tới?
Nghĩ như thế nào đều có cảm giác không thích hợp, cho nên theo bản năng liền trả lời: “Nhà tôi không có đặt cơm, bà đưa sai rồi!”
Vừa nói ra lời này, ngoài phòng lại vang lên giọng nói của bà lão: “Không sai, tôi một đường đi theo, là muốn đưa cơm tới đây! Chỉ để xin một nén hương để ăn.”
Vừa nghe được lời này, sắc mặt của tôi “Bá” một tiếng liền thay đổi.
Chúng tôi mới từ bãi tha ma trở về, bà lão một đường đi theo, còn muốn xin hương để ăn?
Việc này, việc này rất rõ ràng, người đang đứng ở bên ngoài cũng không phải là người sống?
Ta chỉ cảm thấy kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, rất muốn mở miệng mắng chửi người ở bên ngoài.
Nhưng sư phụ lại giơ tay ngăn tôi lại: “Nếu người ta đã tới cửa chúc mừng, tự nhiên chúng ta cũng không thể chậm trễ. Tiểu Phàm, đi lấy hương!”
***hương***: nhang
Tôi nuốt nước miếng, nhanh chóng đi cầm hương.
Sư phụ thắp hương, cắm ở trước cửa.
Sau đó nói một câu với bà lão ngoài phòng: “Cám ơn cơm của bà, nhưng tôi không thể mở cửa chào đón, nhờ bà đặt ở cửa ra vào! Hương này cho bà.”
Vừa dứt lời ngoài phòng liền truyền tới tiếng cười “Ha ha ha”, ngay sau đó liền có khói nhẹ bốc lên, bay ra ngoài theo kẹt cửa, mà hương cung phụng, cũng lấy tốc độ rất nhanh mà đốt cháy.
Qua một hồi lâu, thấy ngoài phòng không còn động tĩnh, tôi liền thông qua kẹt cửa nhìn thoáng ra bên ngoài.
Phát hiện ngoài phòng cũng không có người nào, nhưng ở cửa lại có một ít cơm trắng.
Tôi dự định mở cửa ra nhìn xem, lại bị sư phụ ngăn lại.
Sư phụ nói đây có thể là một con quỷ đi ngang qua đây, gặp chuyện vui thì bị câu tới, kêu tôi đừng để ý, nhanh chóng đi vào phòng ngủ, đừng nghĩ nhiều.
Nghe đến đó, tôi chỉ cảm thấy đen mặt. Chưa nhìn thấy cô vợ quỷ, chỉ nhìn thấy một quỷ bà bà.
Cuộc sống về sau, chỉ sợ không tốt.
Ngay sau đó, sư phụ thở dài, liền xoay người rời đi.
Sư phụ rời đi, tôi trở về phòng ngủ với tâm trạng lo lắng.
Nhưng sau khi tôi ngủ thiếp đi, lại mơ một giấc mộng.
Tôi mơ thấy một cô gái, cô gái đó mặc một bộ quần áo rất thời trang, đứng cạnh giường tôi, cầm điện thoại di động của tôi và nhìn vào thứ gì đó.
Mơ hồ nghe được: Hừ! Nhiều phụ nữ như vậy, tra nam chết tiệt, tra nam chết tiệt, xóa xóa ……
Khi tôi tỉnh dậy khỏi giấc mơ, đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Tôi nhịn không được liếc mắt nhìn đầu giường một cái, cảm thấy giấc mơ của mình quá chân thật, làm tôi có chút sợ hãi.
Thấy di động của mình ở trên đầu giường, liền giơ tay cầm lại đây, theo thói quen tôi mở ra WeChat của mình.
Kết quả sau khi tôi mở WeChat, trong nháy mắt cả người đều trợn tròn mắt.
Phát hiện bên trong có rất nhiều thông tin đã bị xóa bỏ, mấy trăm người bạn tốt của tôi, hiện tại chỉ còn lại trên dưới một trăm người, hơn nữa đều là nam, ngay cả dì Lưu giao cơm hộp ở trên trấn cũng bị xóa.
Không chỉ vậy, tên trên mạng của tôi là “Tuyệt Mệnh Tiên Sinh”, đã bị người sửa lại, biến thành “Tuyệt Mệnh Tra Nam”.
Nhìn thấy những thứ này, trong đầu tôi “Ong” một tiếng nổ vang, cả người đều choáng váng.
Giấc mơ tối hôm qua của tôi, kia, kia không phải là mơ.
Cô ấy đến nhưng đã rời đi rồi ……
Tôi lộ ra vẻ mặt nghi thần nghi quỷ, cảm giác ở đây ngoại trừ ba người chúng tôi còn có một người khác.
Mà sư phụ, trên đường đi chỉ dặn dò tôi vài câu.
Kêu tôi về sau đừng có nhìn video cùng hình ảnh tục tĩu, còn phải bảo trì khoảng cách với các cô gái trẻ tuổi.
Còn nói tôi nếu vi phạm những việc này, có khả năng sẽ chọc người kia không vui.
Sư phụ không nói rõ ràng, nhưng hiển nhiên người mà ông ấy đang ám chỉ chính là cô vợ quỷ mà tôi chưa gặp bao giờ.
Bất quá chuyện này mơ hồ đến nổi, hiện tại tôi cũng không dám tin tưởng.
Sau khi chúng tôi trở lại cửa hàng, thì đã hơn một giờ sáng.
Sư phụ kêu tôi đi nghỉ ngơi sớm, nói là phải dưỡng đủ tinh thần, đêm mai còn phải tiếp tục đối phó với vợ chồng quỷ đánh cá.
Nói xong, sư phụ liền muốn trở về phòng của chính mình.
Nhưng vào lúc này, trong phòng đã lạnh hơn vài phần, ngoài phòng truyền đến từng trận tiếng đập cửa “Đông, thịch thịch thịch”……
Vừa nghe thấy tiếng đập cửa, tôi cùng sư phụ đều sửng sốt, ngay sau đó liền nhìn về phía cửa phòng.
Suy nghĩ, hiện tại đã trễ thế này? Là ai đang đập cửa?
Sư phụ liền hét một tiếng về phía cửa: “Ai vậy!”
Nhưng vừa dứt lời, ngoài phòng đã vang lên giọng nói khàn khàn của một bà lão: “Đưa cơm!”
Tôi nghe thấy lời này, sững sờ tại chỗ.
Nhà tôi căn bản không có đặt cơm? Hiện tại đang là đêm khuya, lại mới từ bãi tha ma trở về, liền có người đưa cơm tới?
Nghĩ như thế nào đều có cảm giác không thích hợp, cho nên theo bản năng liền trả lời: “Nhà tôi không có đặt cơm, bà đưa sai rồi!”
Vừa nói ra lời này, ngoài phòng lại vang lên giọng nói của bà lão: “Không sai, tôi một đường đi theo, là muốn đưa cơm tới đây! Chỉ để xin một nén hương để ăn.”
Vừa nghe được lời này, sắc mặt của tôi “Bá” một tiếng liền thay đổi.
Chúng tôi mới từ bãi tha ma trở về, bà lão một đường đi theo, còn muốn xin hương để ăn?
Việc này, việc này rất rõ ràng, người đang đứng ở bên ngoài cũng không phải là người sống?
Ta chỉ cảm thấy kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, rất muốn mở miệng mắng chửi người ở bên ngoài.
Nhưng sư phụ lại giơ tay ngăn tôi lại: “Nếu người ta đã tới cửa chúc mừng, tự nhiên chúng ta cũng không thể chậm trễ. Tiểu Phàm, đi lấy hương!”
***hương***: nhang
Tôi nuốt nước miếng, nhanh chóng đi cầm hương.
Sư phụ thắp hương, cắm ở trước cửa.
Sau đó nói một câu với bà lão ngoài phòng: “Cám ơn cơm của bà, nhưng tôi không thể mở cửa chào đón, nhờ bà đặt ở cửa ra vào! Hương này cho bà.”
Vừa dứt lời ngoài phòng liền truyền tới tiếng cười “Ha ha ha”, ngay sau đó liền có khói nhẹ bốc lên, bay ra ngoài theo kẹt cửa, mà hương cung phụng, cũng lấy tốc độ rất nhanh mà đốt cháy.
Qua một hồi lâu, thấy ngoài phòng không còn động tĩnh, tôi liền thông qua kẹt cửa nhìn thoáng ra bên ngoài.
Phát hiện ngoài phòng cũng không có người nào, nhưng ở cửa lại có một ít cơm trắng.
Tôi dự định mở cửa ra nhìn xem, lại bị sư phụ ngăn lại.
Sư phụ nói đây có thể là một con quỷ đi ngang qua đây, gặp chuyện vui thì bị câu tới, kêu tôi đừng để ý, nhanh chóng đi vào phòng ngủ, đừng nghĩ nhiều.
Nghe đến đó, tôi chỉ cảm thấy đen mặt. Chưa nhìn thấy cô vợ quỷ, chỉ nhìn thấy một quỷ bà bà.
Cuộc sống về sau, chỉ sợ không tốt.
Ngay sau đó, sư phụ thở dài, liền xoay người rời đi.
Sư phụ rời đi, tôi trở về phòng ngủ với tâm trạng lo lắng.
Nhưng sau khi tôi ngủ thiếp đi, lại mơ một giấc mộng.
Tôi mơ thấy một cô gái, cô gái đó mặc một bộ quần áo rất thời trang, đứng cạnh giường tôi, cầm điện thoại di động của tôi và nhìn vào thứ gì đó.
Mơ hồ nghe được: Hừ! Nhiều phụ nữ như vậy, tra nam chết tiệt, tra nam chết tiệt, xóa xóa ……
Khi tôi tỉnh dậy khỏi giấc mơ, đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Tôi nhịn không được liếc mắt nhìn đầu giường một cái, cảm thấy giấc mơ của mình quá chân thật, làm tôi có chút sợ hãi.
Thấy di động của mình ở trên đầu giường, liền giơ tay cầm lại đây, theo thói quen tôi mở ra WeChat của mình.
Kết quả sau khi tôi mở WeChat, trong nháy mắt cả người đều trợn tròn mắt.
Phát hiện bên trong có rất nhiều thông tin đã bị xóa bỏ, mấy trăm người bạn tốt của tôi, hiện tại chỉ còn lại trên dưới một trăm người, hơn nữa đều là nam, ngay cả dì Lưu giao cơm hộp ở trên trấn cũng bị xóa.
Không chỉ vậy, tên trên mạng của tôi là “Tuyệt Mệnh Tiên Sinh”, đã bị người sửa lại, biến thành “Tuyệt Mệnh Tra Nam”.
Nhìn thấy những thứ này, trong đầu tôi “Ong” một tiếng nổ vang, cả người đều choáng váng.
Giấc mơ tối hôm qua của tôi, kia, kia không phải là mơ.
Cô ấy đến nhưng đã rời đi rồi ……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.