Chương 63: Phân Chia Cấp Bậc
Dạ Vô Thanh
31/03/2023
Chúng ta không có trước tiên tới gần cương thi, mà chỉ đứng quan sát một chút, sau đó dùng kiếm gỗ đào giã cương thi vài cái.
Sau khi chúng tôi xác nhận cương thi đã thật sự bị bùa chú nổ chết, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Tôi và Phong Tuyết Hàn đặt mông ngồi dưới đất, chỉ cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
“Đinh Phàm, vừa rồi cám ơn cậu, nếu không có cậu, tôi đã chết rồi!” Phong Tuyết Hàn cười khổ nói.
Tôi lại lắc lắc đầu: “Đừng nói như vậy, trước đó cậu đã cứu tôi một lần!”
Vừa nói, chúng tôi vừa châm một điếu thuốc và hút hai hơi.
Thật sự là quá mệt mỏi, cảm giác toàn thân cũng không còn sức lực.
Mà bên trong linh đường, cũng rất hỗn loạn.
Tôi và Phong Tuyết Hàn nghỉ ngơi khoảng nửa giờ, sau đó bắt đầu thu dọn hậu quả.
Dù sao cảnh tượng này mà để cho Văn tiên sinh cùng Văn phu nhân nhìn thấy, chúng tôi cũng không thể biện minh được.
Chẳng lẽ chúng tôi nói cho bọn họ biết, tối hôm qua con gái của hai người đã biến thành cương thi? Cho nên mới làm thành như vậy?
Chỉ sợ chúng tôi nói ra chuyện này, cũng không có ai tin tưởng.
Sau khi đặt thi thể của Văn tiểu thư trở lại quan tài và thu dọn linh đường, lúc này tôi mới thở ra một hơi, cảm giác cả người đều trở nên nhẹ nhàng.
Kiểm tra thời gian, đã hơn bốn giờ sáng.
Không bao lâu nữa trời sẽ sáng, cho nên tôi và Phong Tuyết Hàn cũng không ngủ, cũng không đi đánh thức sư phụ cùng Độc đạo trưởng, liền ngồi ở một bên nói chuyện phiếm, chúng tôi muốn chờ đến sáng mai, kể cho bọn họ nghe về chuyện đã xảy ra.
Trải qua cuộc chiến đấu trước đó, mối quan hệ của tôi và Phong Tuyết Hàn đã được cải thiện rất nhiều.
Hơn nữa Phong Tuyết Hàn còn nói với tôi rằng sau một thời gian nữa, cậu ta và Độc đạo trưởng sẽ đến lò hỏa táng của Lão Tần gia định cư.
Nghe thấy điều này, tôi cảm thấy rất vui.
Độc đạo trưởng chính là người có bản lĩnh thật, ông còn lợi hại hơn cả sư phụ.
Nếu có Độc đạo trưởng ở đây, về sau có chuyện phiền phức không thể giải quyết, chỉ cần tìm Độc đạo trưởng là được rồi.
Không chỉ có như thế, từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ làm việc tang lễ, cũng không có bạn bè ở trong thị trấn.
Ngay cả những người bạn học cũ của tôi cũng tránh tôi, trốn tôi, cho rằng tôi là người xúi quẩy.
Mặc dù Phong Tuyết Hàn có chút cao ngạo và lạnh lùng, nhưng tính cách lại không tệ, hơn nữa chúng tôi còn có đề tài chung.
Về sau nếu Phong Tuyết Hàn đến thị trấn định cư, tôi sẽ có một người bạn cùng tuổi, nếu chúng tôi gặp phải những điều kỳ lạ, chúng tôi cũng có thể chiến đấu cùng nhau.
Hai chúng tôi càng nói chuyện, càng có cảm giác ăn ý, đương nhiên phần lớn người nói chuyện là tôi, Phong Tuyết Hàn là một chàng trai lạnh lùng, cậu ta rất ít nói chuyện.
Lúc này, Phong Tuyết Hàn mở miệng nói với tôi: “Đinh Phàm, có phải cậu chỉ mới bắt đầu tu luyện?”
Tôi sửng sốt một chút, cậu ta nói cũng không sai.
Bởi vì chuyện của mấy ngày trước, lúc này sư phụ mới bắt đầu truyền dạy bản lĩnh cho tôi, cho nên tôi trực tiếp gật gật đầu: “Đúng vậy! Trước khi bị ác quỷ quấn thân, sư phụ cũng không có truyền cho tôi bản lĩnh thật!”
“Khó trách! Nhưng cậu cũng rất lợi hại, trong một thời gian ngắn đã có thể thi triển thuật bùa chú! Ở trong nghề, cũng coi như đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất.” Phong Tuyết Hàn nói.
Nghe thấy lời nói của Phong Tuyết Hàn, tôi cười “He He” vài lần, nhưng cũng hỏi một câu: “Theo như lời nói của cậu, trong nghề còn có tiêu chuẩn tương xứng với bản lĩnh?”
Phong Tuyết Hàn “Ừ” một tiếng: “Đây là tự nhiên, bất kể nghề nghiệp nào cũng có cấp bậc. Bằng không chúng ta làm cách nào để phân chia thực lực và đạo hạnh?”
“Ồ! Vậy cậu nói cho tôi nghe một chút đi!” Tôi tò mò hỏi.
“Đạo môn của chúng ta được chia thành chín cấp, bây giờ cậu đang có cấp bậc thấp nhất ...……”
Đối với những điều này, tôi chưa từng nghe sư phụ nhắc đến. Lúc này nghe Phong Tuyết Hàn nhắc đến, tôi cảm thấy rất hứng thú.
Sau đó tôi hỏi: “Phong Tuyết Hàn, cậu nói nghề nghiệp của chúng ta có chín cấp, rốt cuộc chín cấp này là gì? Hiện tại đạo hạnh của cậu và Độc đạo trưởng đã đạt tới cấp bậc nào?”
Phong Tuyết Hàn cũng không có cười nhạo tôi, cậu ta nghiêm túc giải thích cho tôi.
Sau khi nghe xong, tôi đã có một chút hiểu biết về điều này.
Những người làm việc tang lễ như chúng tôi, nói trắng ra chính là dòng bên của đạo môn.
Hiện tại, để kiếm sống, người trong đạo môn cũng mở cửa hàng bán đồ tang lễ và bắt đầu làm kinh doanh.
Tôi và sư phụ cũng giống như vậy, chúng tôi tự xưng mình là người trừ tà.
Nhưng nếu nó được đưa vào đạo môn, thì chúng tôi cũng là một phần tử của đạo môn.
Mà bên trong hệ thống của đạo môn lại có chín cấp bậc, phân biệt là đạo đồng, đạo sĩ, đạo sư, đạo quân, đạo vương, đạo tông, đạo tôn, đạo thánh, đạo đế.
Sau khi chúng tôi xác nhận cương thi đã thật sự bị bùa chú nổ chết, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Tôi và Phong Tuyết Hàn đặt mông ngồi dưới đất, chỉ cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
“Đinh Phàm, vừa rồi cám ơn cậu, nếu không có cậu, tôi đã chết rồi!” Phong Tuyết Hàn cười khổ nói.
Tôi lại lắc lắc đầu: “Đừng nói như vậy, trước đó cậu đã cứu tôi một lần!”
Vừa nói, chúng tôi vừa châm một điếu thuốc và hút hai hơi.
Thật sự là quá mệt mỏi, cảm giác toàn thân cũng không còn sức lực.
Mà bên trong linh đường, cũng rất hỗn loạn.
Tôi và Phong Tuyết Hàn nghỉ ngơi khoảng nửa giờ, sau đó bắt đầu thu dọn hậu quả.
Dù sao cảnh tượng này mà để cho Văn tiên sinh cùng Văn phu nhân nhìn thấy, chúng tôi cũng không thể biện minh được.
Chẳng lẽ chúng tôi nói cho bọn họ biết, tối hôm qua con gái của hai người đã biến thành cương thi? Cho nên mới làm thành như vậy?
Chỉ sợ chúng tôi nói ra chuyện này, cũng không có ai tin tưởng.
Sau khi đặt thi thể của Văn tiểu thư trở lại quan tài và thu dọn linh đường, lúc này tôi mới thở ra một hơi, cảm giác cả người đều trở nên nhẹ nhàng.
Kiểm tra thời gian, đã hơn bốn giờ sáng.
Không bao lâu nữa trời sẽ sáng, cho nên tôi và Phong Tuyết Hàn cũng không ngủ, cũng không đi đánh thức sư phụ cùng Độc đạo trưởng, liền ngồi ở một bên nói chuyện phiếm, chúng tôi muốn chờ đến sáng mai, kể cho bọn họ nghe về chuyện đã xảy ra.
Trải qua cuộc chiến đấu trước đó, mối quan hệ của tôi và Phong Tuyết Hàn đã được cải thiện rất nhiều.
Hơn nữa Phong Tuyết Hàn còn nói với tôi rằng sau một thời gian nữa, cậu ta và Độc đạo trưởng sẽ đến lò hỏa táng của Lão Tần gia định cư.
Nghe thấy điều này, tôi cảm thấy rất vui.
Độc đạo trưởng chính là người có bản lĩnh thật, ông còn lợi hại hơn cả sư phụ.
Nếu có Độc đạo trưởng ở đây, về sau có chuyện phiền phức không thể giải quyết, chỉ cần tìm Độc đạo trưởng là được rồi.
Không chỉ có như thế, từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ làm việc tang lễ, cũng không có bạn bè ở trong thị trấn.
Ngay cả những người bạn học cũ của tôi cũng tránh tôi, trốn tôi, cho rằng tôi là người xúi quẩy.
Mặc dù Phong Tuyết Hàn có chút cao ngạo và lạnh lùng, nhưng tính cách lại không tệ, hơn nữa chúng tôi còn có đề tài chung.
Về sau nếu Phong Tuyết Hàn đến thị trấn định cư, tôi sẽ có một người bạn cùng tuổi, nếu chúng tôi gặp phải những điều kỳ lạ, chúng tôi cũng có thể chiến đấu cùng nhau.
Hai chúng tôi càng nói chuyện, càng có cảm giác ăn ý, đương nhiên phần lớn người nói chuyện là tôi, Phong Tuyết Hàn là một chàng trai lạnh lùng, cậu ta rất ít nói chuyện.
Lúc này, Phong Tuyết Hàn mở miệng nói với tôi: “Đinh Phàm, có phải cậu chỉ mới bắt đầu tu luyện?”
Tôi sửng sốt một chút, cậu ta nói cũng không sai.
Bởi vì chuyện của mấy ngày trước, lúc này sư phụ mới bắt đầu truyền dạy bản lĩnh cho tôi, cho nên tôi trực tiếp gật gật đầu: “Đúng vậy! Trước khi bị ác quỷ quấn thân, sư phụ cũng không có truyền cho tôi bản lĩnh thật!”
“Khó trách! Nhưng cậu cũng rất lợi hại, trong một thời gian ngắn đã có thể thi triển thuật bùa chú! Ở trong nghề, cũng coi như đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất.” Phong Tuyết Hàn nói.
Nghe thấy lời nói của Phong Tuyết Hàn, tôi cười “He He” vài lần, nhưng cũng hỏi một câu: “Theo như lời nói của cậu, trong nghề còn có tiêu chuẩn tương xứng với bản lĩnh?”
Phong Tuyết Hàn “Ừ” một tiếng: “Đây là tự nhiên, bất kể nghề nghiệp nào cũng có cấp bậc. Bằng không chúng ta làm cách nào để phân chia thực lực và đạo hạnh?”
“Ồ! Vậy cậu nói cho tôi nghe một chút đi!” Tôi tò mò hỏi.
“Đạo môn của chúng ta được chia thành chín cấp, bây giờ cậu đang có cấp bậc thấp nhất ...……”
Đối với những điều này, tôi chưa từng nghe sư phụ nhắc đến. Lúc này nghe Phong Tuyết Hàn nhắc đến, tôi cảm thấy rất hứng thú.
Sau đó tôi hỏi: “Phong Tuyết Hàn, cậu nói nghề nghiệp của chúng ta có chín cấp, rốt cuộc chín cấp này là gì? Hiện tại đạo hạnh của cậu và Độc đạo trưởng đã đạt tới cấp bậc nào?”
Phong Tuyết Hàn cũng không có cười nhạo tôi, cậu ta nghiêm túc giải thích cho tôi.
Sau khi nghe xong, tôi đã có một chút hiểu biết về điều này.
Những người làm việc tang lễ như chúng tôi, nói trắng ra chính là dòng bên của đạo môn.
Hiện tại, để kiếm sống, người trong đạo môn cũng mở cửa hàng bán đồ tang lễ và bắt đầu làm kinh doanh.
Tôi và sư phụ cũng giống như vậy, chúng tôi tự xưng mình là người trừ tà.
Nhưng nếu nó được đưa vào đạo môn, thì chúng tôi cũng là một phần tử của đạo môn.
Mà bên trong hệ thống của đạo môn lại có chín cấp bậc, phân biệt là đạo đồng, đạo sĩ, đạo sư, đạo quân, đạo vương, đạo tông, đạo tôn, đạo thánh, đạo đế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.