Chương 7
Tư An Nghiên
08/09/2023
Anh khá bất ngờ, không nghĩ cô sẽ hỏi vậy, giữ im lặng một lát, anh gật đầu: “ Năm đó anh đã quyết định sẽ ở bên em!” rồi tiếp tục nói: “ lúc em bỏ đi cũng đã đi tìm em.”
Hít sâu một hơi, cô lại hỏi: “Anh Hiên, anh có còn yêu Tống Hiểu Di không?”
Lăng Hiên chợt ngẩn người, năm năm nay ở bên Lăng phu nhân anh có còn yêu cô không? khi cô quản anh, anh cảm thấy thật phiền, nhưng khi cô không để ý đến anh nữa anh lại cảm thấy thật khó chịu, luôn thích tìm cách chọc cô giận, phải khiến cô chú ý mình mới cảm thấy thỏa mản. Kể từ lần Lăng phu nhân đi tìm trai bao ở quán bar đó, làm anh cảm thấy rất sợ hãi, nhưng từ sau hôm đó quan hệ của anh cùng Lăng phu nhân lại trở nên rất thân thiết.
Nhưng đây là yêu sao?
Không, tình yêu của anh đã cùng Đổng Tiểu Tuyết rời đi từ năm đó rồi. Cho nên đối với Lăng phu nhân là cảm giác gì? Chính anh cũng không biết.
Đổng Tiểu Tuyết cười châm biếm, cô không nhận được đáp án của anh. Cô đưa tay vuốt ve gương mặt của anh, dâng đôi môi của mình dán lên anh.
Lăng Hiên đang chìm vào suy nghĩ lại bất ngờ bị cô hôn đến, anh cứ thế đứng bất động cho đến khi hai người đã đi vào phòng, cô đã cởi đến chiếc nút áo thứ hai của mình ra thì anh mới tỉnh táo lại, đẩy cô ra muốn quay người muốn rời đi.
Nhưng cô lại nhào vào lòng anh, nước mắt giàn dụa: “Em không cần anh cho em danh phận, cũng không tranh dành anh với cô ấy,.. em chỉ muốn một đêm, chỉ đêm nay thôi, chúng ta cùng nhau... em muốn ở bên anh.”
Anh nhìn Đổng Tiểu Tuyết khóc đến đau lòng, tình cảm bị chia cắt từ 5 năm trước bổng chốc ùa về. Anh không kìm nén được, cúi xuống ngậm lấy đôi môi hồng, anh hôn cô mãnh liệt. Sau đó quần áo từ từ rơi xuống đất.
Hai người họ tận tình triền miên, đắm chìm vào cuộc hoan ái.
Đến khi kết thúc, anh mới thấy hối hận. Rõ ràng đang chuẩn bị làm một người chồng tốt, một người cha tốt, thế mà lại để xảy ra sự việc này.
Khoái cảm đến từ dục vọng ngắn ngủi nhưng sẽ để laị muôn vàn rắc rối.
--
Tối đến Lăng Hiên trở về nhà. Khi mở cửa, một giây nhìn thấy ánh mắt của Lăng phu nhân anh thật sự chột dạ.
Yên Yên từ trên ghế sofa lao đến: “Ba, ba đã về rồi!”
“Ừ!” Anh ngồi xổm xuống, ôm lấy cô bé.
Nhìn sang Lăng phu nhân đang ngồi dựa trên sopha, cô lên tiếng: “Tắm đi rồi ra ăn cơm, cơm tối vẩn để phần cho anh đấy.”
“Ừ! Vậy em và con tiếp tục xem ti vi đi, anh đi tắm trước.” Anh là đang trốn tránh ánh mắt của Lăng phu nhân, chẳng hiểu sao khi cô nhìn anh anh lại cảm thấy lo sợ.
--
Kể từ thời điểm kết hôn đến nay, khoảng thời gian gần đây là thời điểm bình yên nhất của cuộc hôn nhân giữa anh và Lăng phu nhân.
Vì trong lòng chột dạ nên ngoài việc thỉnh thoảng tụ tập cùng đám bạn, anh chỉ đến công ty, rồi về nhà làm người chồng tốt, người cha tốt.
Có lúc anh dạy Yên Yên làm bài tập, khi lại cùng Lăng phu nhân đưa con gái đi khu vui chơi, mỗi sáng cùng Lăng phu nhân đưa con gái đi trung tâm dạy thêm rồi cùng cô đến công ty, buổi tối về nhà cùng Lăng phu nhân vào bếp, khuya đến khi Yên Yên đã ngủ lại có thể cùng nằm trên một chiếc giường ôm lấy Lăng phu nhân chìm vào giấc mộng đẹp.
Thái độ của Lăng phu nhân đối với anh cũng không còn lạnh nhạt như trước. Cuộc hôn nhân của họ đang dần tốt đẹp lên.
Cho đến khi tin nhắn đó được gửi đến.
Khi anh đang ngồi trước bàn làm việc, điện thoại trên bàn bổng xuất hiện tiếng thông báo tin nhắn đến. Anh cầm di động lên, ấn mở tin nhắn kia, dòng chữ: “Em có thai rồi!” đập vào mắt anh.
Anh trầm tư suy nghĩ một lát, cuối cùng bấm số, ấn gọi: “Tiểu Tuyết, giờ em đang ở đâu? Chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện.”
Buổi trưa, hai người họ gặp mặt. Đổng Tiểu Tuyết chỉ giữ yên lặng nhìn anh.
“Em đã kiểm tra… chắc chắn chưa?” Vẻ mặt anh nghiêm trọng hỏi cô.
Đầu cô cúi thấp, dọng dịu dàng: “Đã kiểm tra tại nhà rồi,… nhưng chưa đến bệnh viện.”
Nghe cô nói, lúc này trong anh bổng xuất hiện một tia hi vọng cuối cùng, rằng cuộc hôn nhân của anh và Lăng phu nhân vẩn còn cơ hội cứu vãn được. Anh nhanh chóng đứng dậy, nhìn cô: “Anh đưa em đến bệnh viện kiểm tra.”
…
Sau khi từ phòng khám bước ra, anh cầm trên tay:
“Kết quả xét nghiệm máu, tuần thai thứ năm, chỉ số Progesterone thấp…”
Anh lúc này không suy nghĩ được gì, đầu anh rất loạn, anh chỉ biết cuộc hôn nhân giữa anh và Lăng phu nhân vừa mới tiến triển tốt đẹp hơn không bao lâu… bây giờ lại có thể sắp trở lại điểm xuất phát.
Hít sâu một hơi, cô lại hỏi: “Anh Hiên, anh có còn yêu Tống Hiểu Di không?”
Lăng Hiên chợt ngẩn người, năm năm nay ở bên Lăng phu nhân anh có còn yêu cô không? khi cô quản anh, anh cảm thấy thật phiền, nhưng khi cô không để ý đến anh nữa anh lại cảm thấy thật khó chịu, luôn thích tìm cách chọc cô giận, phải khiến cô chú ý mình mới cảm thấy thỏa mản. Kể từ lần Lăng phu nhân đi tìm trai bao ở quán bar đó, làm anh cảm thấy rất sợ hãi, nhưng từ sau hôm đó quan hệ của anh cùng Lăng phu nhân lại trở nên rất thân thiết.
Nhưng đây là yêu sao?
Không, tình yêu của anh đã cùng Đổng Tiểu Tuyết rời đi từ năm đó rồi. Cho nên đối với Lăng phu nhân là cảm giác gì? Chính anh cũng không biết.
Đổng Tiểu Tuyết cười châm biếm, cô không nhận được đáp án của anh. Cô đưa tay vuốt ve gương mặt của anh, dâng đôi môi của mình dán lên anh.
Lăng Hiên đang chìm vào suy nghĩ lại bất ngờ bị cô hôn đến, anh cứ thế đứng bất động cho đến khi hai người đã đi vào phòng, cô đã cởi đến chiếc nút áo thứ hai của mình ra thì anh mới tỉnh táo lại, đẩy cô ra muốn quay người muốn rời đi.
Nhưng cô lại nhào vào lòng anh, nước mắt giàn dụa: “Em không cần anh cho em danh phận, cũng không tranh dành anh với cô ấy,.. em chỉ muốn một đêm, chỉ đêm nay thôi, chúng ta cùng nhau... em muốn ở bên anh.”
Anh nhìn Đổng Tiểu Tuyết khóc đến đau lòng, tình cảm bị chia cắt từ 5 năm trước bổng chốc ùa về. Anh không kìm nén được, cúi xuống ngậm lấy đôi môi hồng, anh hôn cô mãnh liệt. Sau đó quần áo từ từ rơi xuống đất.
Hai người họ tận tình triền miên, đắm chìm vào cuộc hoan ái.
Đến khi kết thúc, anh mới thấy hối hận. Rõ ràng đang chuẩn bị làm một người chồng tốt, một người cha tốt, thế mà lại để xảy ra sự việc này.
Khoái cảm đến từ dục vọng ngắn ngủi nhưng sẽ để laị muôn vàn rắc rối.
--
Tối đến Lăng Hiên trở về nhà. Khi mở cửa, một giây nhìn thấy ánh mắt của Lăng phu nhân anh thật sự chột dạ.
Yên Yên từ trên ghế sofa lao đến: “Ba, ba đã về rồi!”
“Ừ!” Anh ngồi xổm xuống, ôm lấy cô bé.
Nhìn sang Lăng phu nhân đang ngồi dựa trên sopha, cô lên tiếng: “Tắm đi rồi ra ăn cơm, cơm tối vẩn để phần cho anh đấy.”
“Ừ! Vậy em và con tiếp tục xem ti vi đi, anh đi tắm trước.” Anh là đang trốn tránh ánh mắt của Lăng phu nhân, chẳng hiểu sao khi cô nhìn anh anh lại cảm thấy lo sợ.
--
Kể từ thời điểm kết hôn đến nay, khoảng thời gian gần đây là thời điểm bình yên nhất của cuộc hôn nhân giữa anh và Lăng phu nhân.
Vì trong lòng chột dạ nên ngoài việc thỉnh thoảng tụ tập cùng đám bạn, anh chỉ đến công ty, rồi về nhà làm người chồng tốt, người cha tốt.
Có lúc anh dạy Yên Yên làm bài tập, khi lại cùng Lăng phu nhân đưa con gái đi khu vui chơi, mỗi sáng cùng Lăng phu nhân đưa con gái đi trung tâm dạy thêm rồi cùng cô đến công ty, buổi tối về nhà cùng Lăng phu nhân vào bếp, khuya đến khi Yên Yên đã ngủ lại có thể cùng nằm trên một chiếc giường ôm lấy Lăng phu nhân chìm vào giấc mộng đẹp.
Thái độ của Lăng phu nhân đối với anh cũng không còn lạnh nhạt như trước. Cuộc hôn nhân của họ đang dần tốt đẹp lên.
Cho đến khi tin nhắn đó được gửi đến.
Khi anh đang ngồi trước bàn làm việc, điện thoại trên bàn bổng xuất hiện tiếng thông báo tin nhắn đến. Anh cầm di động lên, ấn mở tin nhắn kia, dòng chữ: “Em có thai rồi!” đập vào mắt anh.
Anh trầm tư suy nghĩ một lát, cuối cùng bấm số, ấn gọi: “Tiểu Tuyết, giờ em đang ở đâu? Chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện.”
Buổi trưa, hai người họ gặp mặt. Đổng Tiểu Tuyết chỉ giữ yên lặng nhìn anh.
“Em đã kiểm tra… chắc chắn chưa?” Vẻ mặt anh nghiêm trọng hỏi cô.
Đầu cô cúi thấp, dọng dịu dàng: “Đã kiểm tra tại nhà rồi,… nhưng chưa đến bệnh viện.”
Nghe cô nói, lúc này trong anh bổng xuất hiện một tia hi vọng cuối cùng, rằng cuộc hôn nhân của anh và Lăng phu nhân vẩn còn cơ hội cứu vãn được. Anh nhanh chóng đứng dậy, nhìn cô: “Anh đưa em đến bệnh viện kiểm tra.”
…
Sau khi từ phòng khám bước ra, anh cầm trên tay:
“Kết quả xét nghiệm máu, tuần thai thứ năm, chỉ số Progesterone thấp…”
Anh lúc này không suy nghĩ được gì, đầu anh rất loạn, anh chỉ biết cuộc hôn nhân giữa anh và Lăng phu nhân vừa mới tiến triển tốt đẹp hơn không bao lâu… bây giờ lại có thể sắp trở lại điểm xuất phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.