Chương 83: Cô Văn Long ???
Toàn (Tire)
15/04/2021
KÉT....PHÌ......
Còn đang mơ màng thì Tú Linh giật mình, cái cổ máy to lớn kia kêu lên một tiếng rồi lại bắn ra hơi nước mù mịt, cổ máy to lớn chậm rãi mở ra, không như tưởng tượng của Tú Linh, không hề thấy có ai bước ra, Tú Linh nhíu mày đứng bật dậy, hơi nước xung quanh tản đi cô ấy mới chạy qua, thấy Bá Long vẫn nằm im thì thất vọng tràn trề, kiểm tra qua một loạt thì Tú Linh rõ ràng, Bá Long tuy không tỉnh lại nhưng vết thương lớn nhỏ đều biến mất, cả vài đoạn xương gãy cũng lành lại, "vẫn còn nhiều máy móc mà, không lẽ không giúp được gì sao" Tú Linh vẫn nhen nhóm một tia hi vọng, lại cõng Bá Long đi một vòng, thấy có cái máy khá giống với cái máy mà mình được đưa vào lúc mơ màng, nhớ lại một chút rồi quyết định đi vào trong đó.
"Cái này là chữ gì vậy, dường như mình chưa có trải nghiệm ghi nhớ loại này thì phải" Tú Linh nhướng mày lên nói thầm, không nghĩ ra ở đây còn có loại ngôn ngữ khác cái loại kia, nhìn khá giống chữ tượng hình, nhưng lại rất góc cạnh, đầu óc Tú Linh hoạt hơn nữa cũng không nhìn ra ý nghĩa của nó, "xuỳ xuỳ, tuỳ tiện mà làm vậy, chắc chắn những cổ máy này không có giết người đâu" nghĩ thế Tú Linh cũng phớt lờ bảng thông báo bên cạnh, trực tiếp đặt Bá Long lên giường rồi chọn tuỳ tiện một trong ba chức năng trên bảng điều khiển, lại thấy nó hiển thị thêm một bảng tuỳ chọn thêm, Tú Linh lại chọn một trong tám mươi nút nhỏ, xong cái máy kêu lên ầm ĩ rồi đưa giường có Bá Long nằm đi vào trong, lại như lúc nãy Tú Linh tiến tới góc tường mà ngồi tựa vào đó, cơ thể mệt mỏi nên nhìn cổ máy hoạt động một lúc sau lại ngủ quên mất.
Khoảng năm giờ sau...
Lúc này Bá Long đã có ý thức lại, não hắn đã hoạt động bình thường trở lại, nhưng hắn lại cảm thấy mình không có cơ thể, cảm giác đó khá kinh dị, nhưng do được một lúc rồi nên Bá Long không hoảng nữa, lâu lâu lại có một tia cảm giác từ cơ thể truyền lên, nhưng hắn lại không điều khiển được thân thể, chỉ có cảm giác như bị cù lét một cái vào thân thể rồi thân thể lại biến mất vậy, Bá Long bây giờ chỉ còn cách suy nghĩ về những trải nghiệm trong một tháng này, khá là kinh khủng, mạt thế ở thế giới này không giống với kiếp trước, tất nhiên là tất cả sự kiện vừa qua ở kiếp trước cũng có, nhưng phải rất lâu mới xảy ra, mà lực phá hủy cũng không lớn nhưng thế giới này, Bá Long không nghĩ hiện thực hắn đang sống là quá khứ của kiếp trước, do không hề có tý liên kết nào, mọi thứ đều có cường độ cao hơn kiếp trước ít nhất là ba lần, mà Bá Long sợ rằng còn lớn hơn nhiều con số ba lần này.
"Sẽ thế nào nếu mình không tới thế giới này, liệu thế giới này cũng sẽ như kiếp trước, mọi sự kiện đều chậm rãi trôi qua, liệu mình có phải thứ làm chệch quỹ đạo của thế giới này khiến nó chạy loạn, mọi thứ đều quá điên rồ, thật sự không dám tưởng tượng nữa" Bá Long tự nghĩ tự rùng mình, bất quá bây giờ hắn muốn cũng không rùng mình được nữa, đâu cảm nhận được cơ thể đâu mà rùng chứ.
Thầm cười khan khi nghĩ lại, cũng chưa chắc mọi thứ đều như hắn tưởng tượng, cũng có thể là do hắn nghĩ quá nhiều, người ta hoạt động bình thường thì không sao, mà đột nhiên ngồi xuống vài giờ không làm gì thì rất hay suy diễn viễn vong, Bá Long cũng hi vọng là mọi thứ vừa nghĩ ra đều là do mình nghĩ quá nhiều, nhưng hi vọng thì rất ít khi xảy ra.
Bá Long bây giờ không nghĩ nữa, cố gắng dọn dẹp toàn bộ ý nghĩ đang chạy trong đầu, tâm lặng như nước, hắn tập trung cảm nhận từng đợt sóng thần kinh truyền về não, theo tính toán lúc nãy thì trung bình là một phút sẽ có một đợt, mỗi đợt kéo dài tầm khoảng nữa giây, nhưng như thế cũng đủ để Bá Long cảm nhận thân thể của mình, mọi thứ khá kỳ lạ, hắn nghĩ Tú Linh đã làm gì đó khi mình bị ngất, có thể là tìm được một cổng dị không gian hay là gì đó, cũng có thể là một người có năng lực chữa trị kỳ lạ, nhưng hắn nghi ngờ là Tú Linh vô tình tìm được một cái dị không gian có công nghệ tương lai, cách chữa trị này khiến hắn có cảm giác là một cổ máy đang hoạt động bên ngoài cơ thể mình, nhưng theo cảm nhận chớp nhoáng thì hắn thấy cơ thể mình không ổn, không rõ vì sao nhưng hắn cứ có cảm giác rất kỳ lạ.
Cố gắng chịu được thêm vài giờ thì hắn mới biết cảm giác kỳ lạ kia là do đâu, bây giờ hắn đã có thể cảm nhận được thân thể mình, nhưng vẫn chưa thể điều khiển được nó, hắn cố gắng áp chế suy nghĩ trong đầu mình, hắn hi vọng cảm nhận của mình là sai, hy vọng đó đều là mình suy nghĩ nhiều, nhưng cảm giác này là thật, thân thể hắn, nó rất bé, cảm giác như đứa trẻ con mười tuổi vậy, Bá Long hoảng sợ, nếu thân thể bị nhỏ đi thì thôi, nếu sức lực sức đề kháng đều bị reset lại thành đứa nhóc thì xong, hắn coi như là mình đã chết còn hơn, đợt thiên thạch thứ hai sắp tới, nếu tới lúc đó thì một đứa nhóc mười tuổi không có cơ hội nào.
"Đau đầu rồi đây, nếu thật sự như vậy thì mình không sống nổi qua một ngày chứ nói gì đến việc trụ lại tới lúc thiên thạch rơi lần hai chứ, tinh thần lực của một đứa bé chắc chắn không đủ cho Hỗn Nguyên Huyền Thiếc nhét kẻ răng ấy chứ, bi kịch cho mình rồi, sống qua một đời phế vật, chết đi lần nữa cũng là do bản thân phế vật, trách ai được đây, haizzz" Bá Long tâm loạn như ma, hắn đang hồ nghi nhân sinh, không biết lão Thiên đưa mình tới thế giới này làm gì, sao hết lần này đến lần khác bản thân đều bị vùi dập tơi tả, liệt giường như cơm bữa, mất ăn mất ngủ liên tục, phải là chết đi từ lúc gặp con Xích Diệm Linh Hồ thì có phải quá tốt rồi không.
Nghĩ như vậy nhưng hắn không bi quan, cứ tới đâu tính tới đó thôi, nghĩ nhiều vậy cũng là do hắn rảnh rỗi quá, tới khi thoát ra khỏi cái máy này thì mấy thứ vừa nghĩ ra đều sẽ bị cuống trôi sạch sẽ thôi, đúng lúc này Bá Long sáng mắt ra, thân thể đã có thể điều động lực lượng, ngay lập tức hắn căng cơ thể ra, sau một khắc hắn liền thở phào nhẹ nhõm, thân thể vẫn mạnh mẽ, tinh thần lực vẫn dồi dào, năng lượng bên trong cơ thể bé nhỏ này lại như cái bể, nhưng một điều mà hắn đang quan tâm nhất, vì sao cơ thể mình lại bị teo nhỏ lại, vẫn đang suy tư thì cổ máy bao bọc thân thể hắn phát ra âm thanh ầm ầm, sau đó nó mở ra dần dần, vài tia sáng từ bên ngoài chíu rọi vào không gian u ám qua cái khe hở đang dần mở ra, do chói mắt nên Bá Long che mắt lại, nằm trong nơi tối tăm gần chục giờ nên khi đột ngột có ánh sáng mạnh Bá Long không thể không che mắt lại.
Tới khi mắt hắn lần nữa lấy lại thị giác thì hắn bàng hoàng và hoang mang tột độ, bộ đồ lúc trước còn chật chội thì bây giờ nó rộng thùng thình, hai cánh tay thò ra thì trắng trẻo mềm mại, theo bản năng hắn sờ sờ lên mặt mình, khuôn mặt đẹp trai góc cạnh của hắn biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tròn tròn mềm mịn, sờ không thua gì mặt em bé cả, lại vô thức thò tay xuống đũng quần, sờ tới sờ lui cũng không thấy cái gì ngoài một cái quả ớt chim ỉa, cái thứ kia còn nhỏ hơn đầu ngón tay út, đau lòng quá đi thôi.
Còn đang sờ mó cơ thể mình thì lông tóc toàn thân hắn dựng đứng lên, do hắn cảm giác có một ánh mắt như thú săn mồi đang nhìn mình, lại theo bản năng ngước mặt lên nhìn phía trước, Tú Linh đang đứng bên đó, đôi mắt hữu thần nhưng vô ý nhìn vào mắt hắn, một giọt nước mắt rơi xuống, Tú Linh vỡ òa nhưng không bước tới với Bá Long, Bá Long bây giờ cũng lúng túng, chắc là một lỗi sai vô tình của Tú Linh nên cổ máy này đã cải tạo thân thể hắn bé lại.
"Anh không sao, vẫn mạnh khỏe đây" Bá Long lên tiếng để chấm dứt tràn cảnh khó xử này, nhưng khi lên tiếng hắn lại đỏ mặt lên, cái giọng nói the thé của đứa nhóc vang lên, cực kỳ buồn cười, Bá Long lúc này chỉ muốn cắn lưỡi chết đi cho rồi.
"Nhưng, nhưng, hình như là không ổn a" Tú Linh sụt sùi khó khăn nói, bây giờ cô ấy khó khăn sắp xếp câu chữ để diễn tả, nhưng thật sự là cô không biết nên diễn tả thế nào.
"Thôi bỏ qua đi, đây là một dị không gian à" Bá Long đánh trống lảng sang chuyện khác.
"Đúng là như vậy đó" Tú Linh cũng cố nén tâm tình khó chịu nói.
Bá Long điều khiển Hỗn Nguyên Huyền Thiếc tạo ra một bộ đồ con nít bao bọc thân thể rồi nhảy ra khỏi cổ máy, hắn bước ra ngoài nhìn một lượt thì vỗ đầu hô lên.
"Đây là máy điều chỉnh tuổi tác thân thể mà, nó không có tác dụng chữa trị đâu" đúng như Bá Long nói, cổ máy này không có tác dụng chữa trị vết thương trên cơ thể, nó chỉ có thể thay đổi tuổi tác của thân thể thôi, còn việc hắn tỉnh lại thì tám chín phần mười là nhờ Hỗn Nguyên Huyền Thiếc.
"Cái gì cơ, thật là như vậy" Tú Linh choáng váng hỏi lại, rõ ràng là nhìn bề ngoài cổ máy giống như đúc với cái máy chữa trị vết thương lúc mình thử nghiệm, thế mà cái máy này lại không phải cái đó.
"Thật sự là vậy a" Bá Long gật gù đáp lại, Bá Long có kiến thức nên nhìn phát biết ngay, có thể kiếp trước hắn không được dùng hết tất cả các loại máy móc này, nhưng phân biệt được thì vẫn có thể.
"Vậy anh có biết cách nào để khôi phục lại tuổi thật không" Tú Linh hy vọng là Bá Long sẽ có cách, nhưng không, hắn đang lắc đầu.
"Anh đã bị đánh dấu ấn ký rồi, những cổ máy có tác dụng tương tự sẽ không hoạt động được trên thân thể anh, chỉ có thể để cơ thể lớn dần lên theo tự nhiên, ít nhất là chỉ cần anh cung cấp nhiều năng lượng hơn thì tốc độ lớn lên sẽ nhanh hơn nhiều so với lúc bình thường" Bá Long khó khăn nói vừa cố làm quen với cổ thân thể bé tẹo này.
"Vậy ạ, em hiểu rồi, tại em không biết cái gì mà đã làm lung tung, hại anh bị teo nhỏ lại" Tú Linh cúi đầu nói, cô ấy nghĩ lại thì thấy rất tiếc nuối, lúc cô ấy lựa chọn cổ máy này là không chút do dự, giống như là bị ma dắt vậy, khởi động cổ máy cũng trong vô thức, không suy nghĩ quá nhiều, cảm giác như ai khác làm chứ không phải mình.
"Thôi đi, anh ổn, hình như em đã cống hiến cho dị không gian một ít thành quả nên được trao cho đặc quyền phải không" Bá Long dễ dàng đoán được, do hắn biết chút ít về các loại dị không gian công nghệ tương lai này, tuy đoán được tám phần nhưng vẫn nên hỏi lại cho chắc chắn.
"Vâng, em mò mẫm một buổi chiều mới được, cảm thấy mình có chút nhận diện được loại ngôn ngữ này nên em định thử một chút, nhưng quyền hạn không đủ nên mỗi máy ở đây em chỉ có một lần sử dụng" Tú Linh chậm rãi nói.
"Được rồi, em đã dùng những máy nào rồi, có khi anh giúp được em nâng cấp thể chất đấy" Bá Long xoa xoa tay nói, cơ hội hiếm có, phải nghịch cho đã mới được, dị không gian kiểu này rất ít khi xuất hiện, nhưng dị không gian từ đâu có thì hắn không quan tâm.
"Hay là anh dùng đi, em không cần thiết lắm đâu, em mới dùng có hai máy thôi, một cái trong góc kia, nó chữa trị thân thể anh nhưng anh không tỉnh lại, tiếp đến em thử cái máy này" Tú Linh lắc đầu nói.
"Anh tự mình mạnh lên dễ lắm, nhưng em thì khó hơn, cứ để anh giúp em mạnh lên, em vừa an toàn anh cũng yên tâm hơn nhiều" Bá Long cảm thấy cơ thể bé tẹo này cũng không tồi, năng lượng cần để hoạt động ít hơn nhiều so với cơ thể lớn, chắc là khả năng hấp thụ viên năng lượng cũng sẽ mạnh hơn nhiều.
"Anh nói sao thì vậy đi" Tú Linh cảm thấy có lý nên không có từ chối, nghĩ lại mỗi lần chiến đấu mình đều đứng sau lưng Bá Long mà không làm gì được thì cũng hiểu.
"Đi thôi, qua bên kia, anh nhận ra cái máy này" Bá Long nhìn lướt qua rồi hô lên, hắn cất bước đi tới đó, nhưng hắn bị chặn lại không bước vào trong được.
"Để em" Tú Linh đỏ mặt nói vừa bế Bá Long lên, xong cô ấy nhẹ nhàng bước vào trong, Bá Long cạn lời luôn, vào trong Bá Long liền hướng dẫn cho Tú Linh thiết lập hệ thống,cuối cùng là cho cô ấy bước vào buồng của cổ máy, cổ máy này có tác dụng là nâng cao hiệu suất hấp thụ dinh dưỡng của hệ tiêu hóa và nâng cấp hệ miễn dịch cơ thể, tác dụng không lớn lắm, nhưng vẫn còn rất nhiều máy móc, nếu biết cách dùng tất cả thì Bá Long có thể cải tạo Tú Linh thành một người có tốc độ phát triển nhanh như gió.
lời tác giả: do mấy hôm nay ta mệt quá, đầu óc đâu đâu, không tập trung được, cơ thể thì mệt mỏi, vì vậy nên tới ngày hôm nay mới viết xong chương này, các ngươi chắc lâu quá rồi quên mất ta là ai luôn phải không, sắp tới ta chuẩn bị đi khám nghĩa vụ quân sự, ta hi vọng là sẽ trúng tuyển, nhưng khả năng không lớn, ta vẫn rất hi vọng là sẽ đi được, nếu không trúng tuyển thì ta sẽ đi làm thuê, tới đó thì chắc ta sẽ phải tạm dừng bộ truyện này, yên tâm đi, có cơ hội thì ta sẽ viết tiếp, không drop vĩnh viễn đâu, vì bộ truyện này là bộ đầu tay, cũng là bộ truyện tâm huyết của ta, ta cũng rất hóng viễn cảnh kết truyện, nó sẽ rất hoành tráng đấy
Còn đang mơ màng thì Tú Linh giật mình, cái cổ máy to lớn kia kêu lên một tiếng rồi lại bắn ra hơi nước mù mịt, cổ máy to lớn chậm rãi mở ra, không như tưởng tượng của Tú Linh, không hề thấy có ai bước ra, Tú Linh nhíu mày đứng bật dậy, hơi nước xung quanh tản đi cô ấy mới chạy qua, thấy Bá Long vẫn nằm im thì thất vọng tràn trề, kiểm tra qua một loạt thì Tú Linh rõ ràng, Bá Long tuy không tỉnh lại nhưng vết thương lớn nhỏ đều biến mất, cả vài đoạn xương gãy cũng lành lại, "vẫn còn nhiều máy móc mà, không lẽ không giúp được gì sao" Tú Linh vẫn nhen nhóm một tia hi vọng, lại cõng Bá Long đi một vòng, thấy có cái máy khá giống với cái máy mà mình được đưa vào lúc mơ màng, nhớ lại một chút rồi quyết định đi vào trong đó.
"Cái này là chữ gì vậy, dường như mình chưa có trải nghiệm ghi nhớ loại này thì phải" Tú Linh nhướng mày lên nói thầm, không nghĩ ra ở đây còn có loại ngôn ngữ khác cái loại kia, nhìn khá giống chữ tượng hình, nhưng lại rất góc cạnh, đầu óc Tú Linh hoạt hơn nữa cũng không nhìn ra ý nghĩa của nó, "xuỳ xuỳ, tuỳ tiện mà làm vậy, chắc chắn những cổ máy này không có giết người đâu" nghĩ thế Tú Linh cũng phớt lờ bảng thông báo bên cạnh, trực tiếp đặt Bá Long lên giường rồi chọn tuỳ tiện một trong ba chức năng trên bảng điều khiển, lại thấy nó hiển thị thêm một bảng tuỳ chọn thêm, Tú Linh lại chọn một trong tám mươi nút nhỏ, xong cái máy kêu lên ầm ĩ rồi đưa giường có Bá Long nằm đi vào trong, lại như lúc nãy Tú Linh tiến tới góc tường mà ngồi tựa vào đó, cơ thể mệt mỏi nên nhìn cổ máy hoạt động một lúc sau lại ngủ quên mất.
Khoảng năm giờ sau...
Lúc này Bá Long đã có ý thức lại, não hắn đã hoạt động bình thường trở lại, nhưng hắn lại cảm thấy mình không có cơ thể, cảm giác đó khá kinh dị, nhưng do được một lúc rồi nên Bá Long không hoảng nữa, lâu lâu lại có một tia cảm giác từ cơ thể truyền lên, nhưng hắn lại không điều khiển được thân thể, chỉ có cảm giác như bị cù lét một cái vào thân thể rồi thân thể lại biến mất vậy, Bá Long bây giờ chỉ còn cách suy nghĩ về những trải nghiệm trong một tháng này, khá là kinh khủng, mạt thế ở thế giới này không giống với kiếp trước, tất nhiên là tất cả sự kiện vừa qua ở kiếp trước cũng có, nhưng phải rất lâu mới xảy ra, mà lực phá hủy cũng không lớn nhưng thế giới này, Bá Long không nghĩ hiện thực hắn đang sống là quá khứ của kiếp trước, do không hề có tý liên kết nào, mọi thứ đều có cường độ cao hơn kiếp trước ít nhất là ba lần, mà Bá Long sợ rằng còn lớn hơn nhiều con số ba lần này.
"Sẽ thế nào nếu mình không tới thế giới này, liệu thế giới này cũng sẽ như kiếp trước, mọi sự kiện đều chậm rãi trôi qua, liệu mình có phải thứ làm chệch quỹ đạo của thế giới này khiến nó chạy loạn, mọi thứ đều quá điên rồ, thật sự không dám tưởng tượng nữa" Bá Long tự nghĩ tự rùng mình, bất quá bây giờ hắn muốn cũng không rùng mình được nữa, đâu cảm nhận được cơ thể đâu mà rùng chứ.
Thầm cười khan khi nghĩ lại, cũng chưa chắc mọi thứ đều như hắn tưởng tượng, cũng có thể là do hắn nghĩ quá nhiều, người ta hoạt động bình thường thì không sao, mà đột nhiên ngồi xuống vài giờ không làm gì thì rất hay suy diễn viễn vong, Bá Long cũng hi vọng là mọi thứ vừa nghĩ ra đều là do mình nghĩ quá nhiều, nhưng hi vọng thì rất ít khi xảy ra.
Bá Long bây giờ không nghĩ nữa, cố gắng dọn dẹp toàn bộ ý nghĩ đang chạy trong đầu, tâm lặng như nước, hắn tập trung cảm nhận từng đợt sóng thần kinh truyền về não, theo tính toán lúc nãy thì trung bình là một phút sẽ có một đợt, mỗi đợt kéo dài tầm khoảng nữa giây, nhưng như thế cũng đủ để Bá Long cảm nhận thân thể của mình, mọi thứ khá kỳ lạ, hắn nghĩ Tú Linh đã làm gì đó khi mình bị ngất, có thể là tìm được một cổng dị không gian hay là gì đó, cũng có thể là một người có năng lực chữa trị kỳ lạ, nhưng hắn nghi ngờ là Tú Linh vô tình tìm được một cái dị không gian có công nghệ tương lai, cách chữa trị này khiến hắn có cảm giác là một cổ máy đang hoạt động bên ngoài cơ thể mình, nhưng theo cảm nhận chớp nhoáng thì hắn thấy cơ thể mình không ổn, không rõ vì sao nhưng hắn cứ có cảm giác rất kỳ lạ.
Cố gắng chịu được thêm vài giờ thì hắn mới biết cảm giác kỳ lạ kia là do đâu, bây giờ hắn đã có thể cảm nhận được thân thể mình, nhưng vẫn chưa thể điều khiển được nó, hắn cố gắng áp chế suy nghĩ trong đầu mình, hắn hi vọng cảm nhận của mình là sai, hy vọng đó đều là mình suy nghĩ nhiều, nhưng cảm giác này là thật, thân thể hắn, nó rất bé, cảm giác như đứa trẻ con mười tuổi vậy, Bá Long hoảng sợ, nếu thân thể bị nhỏ đi thì thôi, nếu sức lực sức đề kháng đều bị reset lại thành đứa nhóc thì xong, hắn coi như là mình đã chết còn hơn, đợt thiên thạch thứ hai sắp tới, nếu tới lúc đó thì một đứa nhóc mười tuổi không có cơ hội nào.
"Đau đầu rồi đây, nếu thật sự như vậy thì mình không sống nổi qua một ngày chứ nói gì đến việc trụ lại tới lúc thiên thạch rơi lần hai chứ, tinh thần lực của một đứa bé chắc chắn không đủ cho Hỗn Nguyên Huyền Thiếc nhét kẻ răng ấy chứ, bi kịch cho mình rồi, sống qua một đời phế vật, chết đi lần nữa cũng là do bản thân phế vật, trách ai được đây, haizzz" Bá Long tâm loạn như ma, hắn đang hồ nghi nhân sinh, không biết lão Thiên đưa mình tới thế giới này làm gì, sao hết lần này đến lần khác bản thân đều bị vùi dập tơi tả, liệt giường như cơm bữa, mất ăn mất ngủ liên tục, phải là chết đi từ lúc gặp con Xích Diệm Linh Hồ thì có phải quá tốt rồi không.
Nghĩ như vậy nhưng hắn không bi quan, cứ tới đâu tính tới đó thôi, nghĩ nhiều vậy cũng là do hắn rảnh rỗi quá, tới khi thoát ra khỏi cái máy này thì mấy thứ vừa nghĩ ra đều sẽ bị cuống trôi sạch sẽ thôi, đúng lúc này Bá Long sáng mắt ra, thân thể đã có thể điều động lực lượng, ngay lập tức hắn căng cơ thể ra, sau một khắc hắn liền thở phào nhẹ nhõm, thân thể vẫn mạnh mẽ, tinh thần lực vẫn dồi dào, năng lượng bên trong cơ thể bé nhỏ này lại như cái bể, nhưng một điều mà hắn đang quan tâm nhất, vì sao cơ thể mình lại bị teo nhỏ lại, vẫn đang suy tư thì cổ máy bao bọc thân thể hắn phát ra âm thanh ầm ầm, sau đó nó mở ra dần dần, vài tia sáng từ bên ngoài chíu rọi vào không gian u ám qua cái khe hở đang dần mở ra, do chói mắt nên Bá Long che mắt lại, nằm trong nơi tối tăm gần chục giờ nên khi đột ngột có ánh sáng mạnh Bá Long không thể không che mắt lại.
Tới khi mắt hắn lần nữa lấy lại thị giác thì hắn bàng hoàng và hoang mang tột độ, bộ đồ lúc trước còn chật chội thì bây giờ nó rộng thùng thình, hai cánh tay thò ra thì trắng trẻo mềm mại, theo bản năng hắn sờ sờ lên mặt mình, khuôn mặt đẹp trai góc cạnh của hắn biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tròn tròn mềm mịn, sờ không thua gì mặt em bé cả, lại vô thức thò tay xuống đũng quần, sờ tới sờ lui cũng không thấy cái gì ngoài một cái quả ớt chim ỉa, cái thứ kia còn nhỏ hơn đầu ngón tay út, đau lòng quá đi thôi.
Còn đang sờ mó cơ thể mình thì lông tóc toàn thân hắn dựng đứng lên, do hắn cảm giác có một ánh mắt như thú săn mồi đang nhìn mình, lại theo bản năng ngước mặt lên nhìn phía trước, Tú Linh đang đứng bên đó, đôi mắt hữu thần nhưng vô ý nhìn vào mắt hắn, một giọt nước mắt rơi xuống, Tú Linh vỡ òa nhưng không bước tới với Bá Long, Bá Long bây giờ cũng lúng túng, chắc là một lỗi sai vô tình của Tú Linh nên cổ máy này đã cải tạo thân thể hắn bé lại.
"Anh không sao, vẫn mạnh khỏe đây" Bá Long lên tiếng để chấm dứt tràn cảnh khó xử này, nhưng khi lên tiếng hắn lại đỏ mặt lên, cái giọng nói the thé của đứa nhóc vang lên, cực kỳ buồn cười, Bá Long lúc này chỉ muốn cắn lưỡi chết đi cho rồi.
"Nhưng, nhưng, hình như là không ổn a" Tú Linh sụt sùi khó khăn nói, bây giờ cô ấy khó khăn sắp xếp câu chữ để diễn tả, nhưng thật sự là cô không biết nên diễn tả thế nào.
"Thôi bỏ qua đi, đây là một dị không gian à" Bá Long đánh trống lảng sang chuyện khác.
"Đúng là như vậy đó" Tú Linh cũng cố nén tâm tình khó chịu nói.
Bá Long điều khiển Hỗn Nguyên Huyền Thiếc tạo ra một bộ đồ con nít bao bọc thân thể rồi nhảy ra khỏi cổ máy, hắn bước ra ngoài nhìn một lượt thì vỗ đầu hô lên.
"Đây là máy điều chỉnh tuổi tác thân thể mà, nó không có tác dụng chữa trị đâu" đúng như Bá Long nói, cổ máy này không có tác dụng chữa trị vết thương trên cơ thể, nó chỉ có thể thay đổi tuổi tác của thân thể thôi, còn việc hắn tỉnh lại thì tám chín phần mười là nhờ Hỗn Nguyên Huyền Thiếc.
"Cái gì cơ, thật là như vậy" Tú Linh choáng váng hỏi lại, rõ ràng là nhìn bề ngoài cổ máy giống như đúc với cái máy chữa trị vết thương lúc mình thử nghiệm, thế mà cái máy này lại không phải cái đó.
"Thật sự là vậy a" Bá Long gật gù đáp lại, Bá Long có kiến thức nên nhìn phát biết ngay, có thể kiếp trước hắn không được dùng hết tất cả các loại máy móc này, nhưng phân biệt được thì vẫn có thể.
"Vậy anh có biết cách nào để khôi phục lại tuổi thật không" Tú Linh hy vọng là Bá Long sẽ có cách, nhưng không, hắn đang lắc đầu.
"Anh đã bị đánh dấu ấn ký rồi, những cổ máy có tác dụng tương tự sẽ không hoạt động được trên thân thể anh, chỉ có thể để cơ thể lớn dần lên theo tự nhiên, ít nhất là chỉ cần anh cung cấp nhiều năng lượng hơn thì tốc độ lớn lên sẽ nhanh hơn nhiều so với lúc bình thường" Bá Long khó khăn nói vừa cố làm quen với cổ thân thể bé tẹo này.
"Vậy ạ, em hiểu rồi, tại em không biết cái gì mà đã làm lung tung, hại anh bị teo nhỏ lại" Tú Linh cúi đầu nói, cô ấy nghĩ lại thì thấy rất tiếc nuối, lúc cô ấy lựa chọn cổ máy này là không chút do dự, giống như là bị ma dắt vậy, khởi động cổ máy cũng trong vô thức, không suy nghĩ quá nhiều, cảm giác như ai khác làm chứ không phải mình.
"Thôi đi, anh ổn, hình như em đã cống hiến cho dị không gian một ít thành quả nên được trao cho đặc quyền phải không" Bá Long dễ dàng đoán được, do hắn biết chút ít về các loại dị không gian công nghệ tương lai này, tuy đoán được tám phần nhưng vẫn nên hỏi lại cho chắc chắn.
"Vâng, em mò mẫm một buổi chiều mới được, cảm thấy mình có chút nhận diện được loại ngôn ngữ này nên em định thử một chút, nhưng quyền hạn không đủ nên mỗi máy ở đây em chỉ có một lần sử dụng" Tú Linh chậm rãi nói.
"Được rồi, em đã dùng những máy nào rồi, có khi anh giúp được em nâng cấp thể chất đấy" Bá Long xoa xoa tay nói, cơ hội hiếm có, phải nghịch cho đã mới được, dị không gian kiểu này rất ít khi xuất hiện, nhưng dị không gian từ đâu có thì hắn không quan tâm.
"Hay là anh dùng đi, em không cần thiết lắm đâu, em mới dùng có hai máy thôi, một cái trong góc kia, nó chữa trị thân thể anh nhưng anh không tỉnh lại, tiếp đến em thử cái máy này" Tú Linh lắc đầu nói.
"Anh tự mình mạnh lên dễ lắm, nhưng em thì khó hơn, cứ để anh giúp em mạnh lên, em vừa an toàn anh cũng yên tâm hơn nhiều" Bá Long cảm thấy cơ thể bé tẹo này cũng không tồi, năng lượng cần để hoạt động ít hơn nhiều so với cơ thể lớn, chắc là khả năng hấp thụ viên năng lượng cũng sẽ mạnh hơn nhiều.
"Anh nói sao thì vậy đi" Tú Linh cảm thấy có lý nên không có từ chối, nghĩ lại mỗi lần chiến đấu mình đều đứng sau lưng Bá Long mà không làm gì được thì cũng hiểu.
"Đi thôi, qua bên kia, anh nhận ra cái máy này" Bá Long nhìn lướt qua rồi hô lên, hắn cất bước đi tới đó, nhưng hắn bị chặn lại không bước vào trong được.
"Để em" Tú Linh đỏ mặt nói vừa bế Bá Long lên, xong cô ấy nhẹ nhàng bước vào trong, Bá Long cạn lời luôn, vào trong Bá Long liền hướng dẫn cho Tú Linh thiết lập hệ thống,cuối cùng là cho cô ấy bước vào buồng của cổ máy, cổ máy này có tác dụng là nâng cao hiệu suất hấp thụ dinh dưỡng của hệ tiêu hóa và nâng cấp hệ miễn dịch cơ thể, tác dụng không lớn lắm, nhưng vẫn còn rất nhiều máy móc, nếu biết cách dùng tất cả thì Bá Long có thể cải tạo Tú Linh thành một người có tốc độ phát triển nhanh như gió.
lời tác giả: do mấy hôm nay ta mệt quá, đầu óc đâu đâu, không tập trung được, cơ thể thì mệt mỏi, vì vậy nên tới ngày hôm nay mới viết xong chương này, các ngươi chắc lâu quá rồi quên mất ta là ai luôn phải không, sắp tới ta chuẩn bị đi khám nghĩa vụ quân sự, ta hi vọng là sẽ trúng tuyển, nhưng khả năng không lớn, ta vẫn rất hi vọng là sẽ đi được, nếu không trúng tuyển thì ta sẽ đi làm thuê, tới đó thì chắc ta sẽ phải tạm dừng bộ truyện này, yên tâm đi, có cơ hội thì ta sẽ viết tiếp, không drop vĩnh viễn đâu, vì bộ truyện này là bộ đầu tay, cũng là bộ truyện tâm huyết của ta, ta cũng rất hóng viễn cảnh kết truyện, nó sẽ rất hoành tráng đấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.