Chương 3: Đây là nhà mình sao ?
Toàn (Tire)
03/04/2021
Khi hắn ta còn đang mơ màng thì có một giọng nói êm tai vang lên.
"nè bá long cậu định ước đến bao giờ vậy hả"
"cái gì" hắn cả kinh hô lên.
Suy nghĩ trong đầu "chuyện này là thứ gì nữa đây không lẽ lại là con yêu hồ đó làm nữa à, để ta coi ngươi có thể làm được gì ta"
Hắn từ từ mở mắt ra thì thấy xung quanh tối thui.
"kì vậy hazzz biết ngay là con yêu hồ này làm mà" Bá Long thầm oán hận.
Hắn nói to.
"muốn giết muốn ăn gì thì làm mau đi cần gì đùa giỡn hoài vậy con hồ li kia"
BỤP.... hắn ngây người khi nhìn những thứ xung quanh.
Lúc này trong phòng đột nhiên sáng trưng vì Như Quỳnh mở đèn.
"ê tụi bây lúc nãy tắt đèn, thằng long có bị đập đầu vào đâu không mà nó nói gì lạ vậy tụi bây, cái gì mà giết cái gì mà ăn, rồi còn hồ li tinh nữa nó đang chửi con Linh à" một cô gái trong nhóm nói nhỏ.
Thấy hắn ta sững sờ hồi lâu mà chưa nói gì chưa động đậy gì cả, Tú Linh mới đi lại huơ tay trước mặt hắn, hắn ta đột nhiên kích động la lên một tiếng và ôm Tú Linh thật chật và luôn miệng nói.
"em còn sống anh biết mà em còn sống phải không Linh, à đừng bao giờ rời bỏ anh nha"
Tú Linh giật mình theo quáng tính đẩy mạnh hắn ra rồi tát vô mặt bên phải hắn một cái thật mạnh, hắn trân người hai giây rồi lao người qua cửa sổ kính tần hai nhảy xuống đất, hắn tiếp đất một cách nhẹ nhàng và chạy thật nhanh vào một cái khu rẫy trồng cây bắp gần đó theo bản năng, cả đám giật mình chạy lại hướng cửa sổ xem nhưng chã thấy bóng dáng hắn đâu Tú Linh thì ngồi bệt xuống sàng nhà ôm mặt, cô ấy cũng không rõ chuyện gì xảy ra.
ta lượt bỏ một câu thoại không rõ ràng ở đây @_@!
Cả đám khi không thấy hắn đâu thì giật mình, chia một nửa ra tìm hắn còn lại con gái ở lại an ủi Tú Linh.
Hắn chạy một mạch ra bờ sông mà thầm nghĩ trông đầu "cơ thể gì thế này, chạy một chút mà mệt muốn đứt hơi" hắn chạy một mạch hai kilomet ra bờ sông khi tới hắn à lên một tiếng.
"nó còn đây ha ha ha" ở đó có một bãi cỏ xanh tuổi thơ, nơi đây có rất nhiều kỹ niệm đẹp.
Nằm xuống bãi cỏ gần bờ sông và thở phì phò vừa sắp xếp lại những gì đã trải nghiệm trong mười phút kì lạ này.
Đầu tiên là bị yêu hồ giết chết, chắc chắn là chết không thể chết hơn, nhưng mà lại không bị đày xuống địa ngục, mà lạ xuất hiện trong căng phòng quen thuộc, với những người bạn thân của hắn và có cả người yêu của hắn nữa, nhưng chuyện này là sao.
"AAAAAAAA... CHUYỆN NÀY LÀ SAOOOOOOO.......RỐT CUỘC CHUYỆN GÌ ĐÃ XẢY RA......." trong cơn kích động hắn đứng dậy kêu to rồi lại ngã ra sau xuống thở hổn hển.
"ê tui bây tao thấy nó rồi nè"
Một tiếng thì thầm trong một bụi rặm gần đó, hắn thì không nghe thấy tiếng nói đó chỉ là trực giác cho hắn biết là có thứ nhìn mình mà thôi, đứng bật dậy và hơi cúi người xuống đưa mắt nhìn về phía bụi cây đó, chậm rãi cúi người xuống nhặt lên một cành cây bạch đàn to bằng nửa cái cổ tay hắn, chậm rãi thủ thế chiến đấu, cả bọn định núp và xem bị gì không nhưng thấy hắn rống lên xong lại quay về phía bọn hắn núp và lụm một cây gỗ và thủ một tư thế kì lạ, cả bọn rất buồn cười nhưng không ai cười cả.
Một tên trong bon khá đô con, lụm một viên đất sét khô, to bằng nắm tay ném về phía bụng Bá Long, nãy giờ tinh thần hắn căng cứng hết cỡ, khi vừa có dị động hắn vung mạnh cây nhánh cây bạch đàn, trúng vào cái cục đất sét khô này, một phát vung thì nó vở ra tan nát, nhưng hắn lại uốn lượn nhánh cây theo một đường quỷ dị và hất ngược lại bốn mảnh vỡ đất sét to bằng ngón tay cái, với tốc độ hơn 10m/s bay về phía lùm cây trong khi đó hắn nhảy mạnh qua bên phải 1 bước để né mảnh vỡ còn lại đang bay thẳng vào bụng hắn.
AAAAAAAAAAAA......×3
"đmm thằng lozzz này mày giết bọn tao à thằng chozz dizz mé mày" tên Đại ôm đầu nhảy ra ngoài la ó.
Ba bóng đen vụt ra khổi bụi lùm và vừa xoa đầu vừa chửi đổng lên ôm xòm.
"thằng Minh đâu rồi" tên Tùng phát hiện thiếu thiếu.
Ba thằng nhìn nhau một cái liền phóng vô lùm cây mà lục lọi.
"nó đây rồi, đm nó xỉu rồi mau mau kéo nó ra @_@" tên Phong mò được chân tên Minh.
Ba thằng kéo được tên Minh ra thì ngồi thở phì phò, còn tên hung thủ thì đang đứng ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra @_@???.
còn ở nhà hắn nơi mà hắn vừa chạy đi.
--------------------------------------------------
"ê tụi bây hình như trong nhà giờ chỉ toàn bọn con gái thôi" một tên nào đó trong nhóm người núp phía bên kia cái hẻm cạnh nhà.
"mình vào không đại ca" một tên khác nói bằng giọng nịnh nọt.
"vào nhanh rồi khống chế toàn bộ bọn nó cho tao, mày với mày và thằng kia thì khống chế toàn bộ, còn tao với bọn còn lại thì gom hết thứ gì có giá trị, được chưa" tên được gọi là đại ca liên tục phân công cho bọn còn lại.
"VÂN THƯA ĐẠI CA" cả lũ đồng thanh đáp.
Lũ ngu nói nhỏ thôi người ta nghe thấy bây giờ" đại ca hằng giọng quát khẽ.
Cả bọn đã theo dõi cái nhà của Bá Long từ lâu, ai biểu nhà hắn to quá làm gì.
"nè bá long cậu định ước đến bao giờ vậy hả"
"cái gì" hắn cả kinh hô lên.
Suy nghĩ trong đầu "chuyện này là thứ gì nữa đây không lẽ lại là con yêu hồ đó làm nữa à, để ta coi ngươi có thể làm được gì ta"
Hắn từ từ mở mắt ra thì thấy xung quanh tối thui.
"kì vậy hazzz biết ngay là con yêu hồ này làm mà" Bá Long thầm oán hận.
Hắn nói to.
"muốn giết muốn ăn gì thì làm mau đi cần gì đùa giỡn hoài vậy con hồ li kia"
BỤP.... hắn ngây người khi nhìn những thứ xung quanh.
Lúc này trong phòng đột nhiên sáng trưng vì Như Quỳnh mở đèn.
"ê tụi bây lúc nãy tắt đèn, thằng long có bị đập đầu vào đâu không mà nó nói gì lạ vậy tụi bây, cái gì mà giết cái gì mà ăn, rồi còn hồ li tinh nữa nó đang chửi con Linh à" một cô gái trong nhóm nói nhỏ.
Thấy hắn ta sững sờ hồi lâu mà chưa nói gì chưa động đậy gì cả, Tú Linh mới đi lại huơ tay trước mặt hắn, hắn ta đột nhiên kích động la lên một tiếng và ôm Tú Linh thật chật và luôn miệng nói.
"em còn sống anh biết mà em còn sống phải không Linh, à đừng bao giờ rời bỏ anh nha"
Tú Linh giật mình theo quáng tính đẩy mạnh hắn ra rồi tát vô mặt bên phải hắn một cái thật mạnh, hắn trân người hai giây rồi lao người qua cửa sổ kính tần hai nhảy xuống đất, hắn tiếp đất một cách nhẹ nhàng và chạy thật nhanh vào một cái khu rẫy trồng cây bắp gần đó theo bản năng, cả đám giật mình chạy lại hướng cửa sổ xem nhưng chã thấy bóng dáng hắn đâu Tú Linh thì ngồi bệt xuống sàng nhà ôm mặt, cô ấy cũng không rõ chuyện gì xảy ra.
ta lượt bỏ một câu thoại không rõ ràng ở đây @_@!
Cả đám khi không thấy hắn đâu thì giật mình, chia một nửa ra tìm hắn còn lại con gái ở lại an ủi Tú Linh.
Hắn chạy một mạch ra bờ sông mà thầm nghĩ trông đầu "cơ thể gì thế này, chạy một chút mà mệt muốn đứt hơi" hắn chạy một mạch hai kilomet ra bờ sông khi tới hắn à lên một tiếng.
"nó còn đây ha ha ha" ở đó có một bãi cỏ xanh tuổi thơ, nơi đây có rất nhiều kỹ niệm đẹp.
Nằm xuống bãi cỏ gần bờ sông và thở phì phò vừa sắp xếp lại những gì đã trải nghiệm trong mười phút kì lạ này.
Đầu tiên là bị yêu hồ giết chết, chắc chắn là chết không thể chết hơn, nhưng mà lại không bị đày xuống địa ngục, mà lạ xuất hiện trong căng phòng quen thuộc, với những người bạn thân của hắn và có cả người yêu của hắn nữa, nhưng chuyện này là sao.
"AAAAAAAA... CHUYỆN NÀY LÀ SAOOOOOOO.......RỐT CUỘC CHUYỆN GÌ ĐÃ XẢY RA......." trong cơn kích động hắn đứng dậy kêu to rồi lại ngã ra sau xuống thở hổn hển.
"ê tui bây tao thấy nó rồi nè"
Một tiếng thì thầm trong một bụi rặm gần đó, hắn thì không nghe thấy tiếng nói đó chỉ là trực giác cho hắn biết là có thứ nhìn mình mà thôi, đứng bật dậy và hơi cúi người xuống đưa mắt nhìn về phía bụi cây đó, chậm rãi cúi người xuống nhặt lên một cành cây bạch đàn to bằng nửa cái cổ tay hắn, chậm rãi thủ thế chiến đấu, cả bọn định núp và xem bị gì không nhưng thấy hắn rống lên xong lại quay về phía bọn hắn núp và lụm một cây gỗ và thủ một tư thế kì lạ, cả bọn rất buồn cười nhưng không ai cười cả.
Một tên trong bon khá đô con, lụm một viên đất sét khô, to bằng nắm tay ném về phía bụng Bá Long, nãy giờ tinh thần hắn căng cứng hết cỡ, khi vừa có dị động hắn vung mạnh cây nhánh cây bạch đàn, trúng vào cái cục đất sét khô này, một phát vung thì nó vở ra tan nát, nhưng hắn lại uốn lượn nhánh cây theo một đường quỷ dị và hất ngược lại bốn mảnh vỡ đất sét to bằng ngón tay cái, với tốc độ hơn 10m/s bay về phía lùm cây trong khi đó hắn nhảy mạnh qua bên phải 1 bước để né mảnh vỡ còn lại đang bay thẳng vào bụng hắn.
AAAAAAAAAAAA......×3
"đmm thằng lozzz này mày giết bọn tao à thằng chozz dizz mé mày" tên Đại ôm đầu nhảy ra ngoài la ó.
Ba bóng đen vụt ra khổi bụi lùm và vừa xoa đầu vừa chửi đổng lên ôm xòm.
"thằng Minh đâu rồi" tên Tùng phát hiện thiếu thiếu.
Ba thằng nhìn nhau một cái liền phóng vô lùm cây mà lục lọi.
"nó đây rồi, đm nó xỉu rồi mau mau kéo nó ra @_@" tên Phong mò được chân tên Minh.
Ba thằng kéo được tên Minh ra thì ngồi thở phì phò, còn tên hung thủ thì đang đứng ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra @_@???.
còn ở nhà hắn nơi mà hắn vừa chạy đi.
--------------------------------------------------
"ê tụi bây hình như trong nhà giờ chỉ toàn bọn con gái thôi" một tên nào đó trong nhóm người núp phía bên kia cái hẻm cạnh nhà.
"mình vào không đại ca" một tên khác nói bằng giọng nịnh nọt.
"vào nhanh rồi khống chế toàn bộ bọn nó cho tao, mày với mày và thằng kia thì khống chế toàn bộ, còn tao với bọn còn lại thì gom hết thứ gì có giá trị, được chưa" tên được gọi là đại ca liên tục phân công cho bọn còn lại.
"VÂN THƯA ĐẠI CA" cả lũ đồng thanh đáp.
Lũ ngu nói nhỏ thôi người ta nghe thấy bây giờ" đại ca hằng giọng quát khẽ.
Cả bọn đã theo dõi cái nhà của Bá Long từ lâu, ai biểu nhà hắn to quá làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.