Chương 50: Dị không gian phổ thông ??
Toàn (Tire)
03/04/2021
"Cậu định đi làng hoa thật à" trong quá trình trò chuyện Bá Long biết tên thanh niên này tên Trương Phi, cô bé này tên Linh, trùng tên với Tú Linh, nhưng đứa bé tên Trúc Linh cơ, làm Bá Long hơi giật mình một chút.
"Tui có việc cần làm, thôi cảm ơn ông lần nữa nha, cần gì nhớ tìm tui à, tui đi ngay còn kịp trời tối" Bá Long cảm thấy nói chuyện với tên Trương Phi này rất hợp gu nên tám hơi nhiều, bây giờ đã 2 giờ chiều rồi, Bá Long cũng thấy cơ thể lấy lại 70 80% khả năng chiến đấu rồi, với kỹ năng của hắn thì dù cơ thể chỉ còn một nữa khả năng vận động thì chuyện chạy thoát vẫn là đơn giản, trừ khi là trường hợp bất khả kháng như trận bão kia thì hắn cũng chỉ còn cách co mình ôm đầu mặc cho gió bão cuống bay thôi, đấy cũng là lý do tại sao cơ thể hắn bị thương kỳ lạ như thế.
"Cẩn thận chút nha anh, khi nào rảnh nhớ tới thăm bọn em nhá" Trúc Linh hiện tại đã hiểu hơn về Bá Long nên không rén nữa.
*một lúc sau.
BRUMMMMMM.....
Tên Minh cuối cùng đã chạy về tới nơi mọi người đang trú, hắn ban đầu định tìm thêm chút vật tư nhưng lại nhớ bản thân bị quỷ ám nên chán nản mò đường về luôn.
"Về rồi, còn đem theo món đồ chơi này" tên Đại đi ra đón, trên người hắn mồ hôi nhễ nhại, trời đang rất nóng, bọn họ lại đông người nên chỉ có thể tiết kiệm nước tối đa chứ không dám dùng gì nhiều, chỉ uống là chủ yếu thôi.
"Tui bị quỷ ám ông ạ" tên Minh đá chóng lắc đầu bước xuống, cơ thể hắn đã sắp không chịu được rồi, đói khát đã lên đến đỉnh điểm rồi, tuy lúc nãy hắn kiệt sức, nhưng cũng vì khát mà thôi, thể chất tăng nên năng lượng tiêu hao cũng rất nhiều.
"Quỷ ám" tên Đại nói với giọng kỳ lạ.
"Ừ, nhìn nè" tên Minh gật nhẹ đầu rồi chỉ lên tảng đá trên đất, khi thu hút ánh mắt tên Đại tới hắn liền khờm xuống dùng tay phải định nhặt nó lên thì như kịch bản ban đầu, nó biến mất tại trận làm tên Đại giật mình, mặt tên Minh lại không hề đổi sắc, chuyện này hắn đã quen luôn rồi.
"Chuyện này, là cái vì vậy" tên Đại lắp bắp hô.
"Chẳng biết nữa, thôi, bên trong có gì ăn nhờ Quỳnh dọn ra đút tui ăn với, đói quá rồi" tên Minh không nghĩ nhiều nói, tự cảm thấy cạn năng lượng nên đầu óc hắn cũng tự giới hạn khả năng lại, hành động cũng chậm chạp hơn rồi, phấn khích quá cũng không tốt, khi ta được đưa đi ở vận tốc cao cơ thể sẽ đốt năng lượng nhanh hơn bình thường, vì vậy nên ngồi xe từ nãy tới hiện tại tên Minh mới bơ phờ như vậy.
"Quỳnh ơi, dọn cơm ra cho ông Minh ăn nè" tên Đại vừa dùng sức dẫn chiếc xe vào bóng mát, thật ra người bên trong đã sớm biết tên Minh về, nhưng họ không dư thể năng để ra xem, nhiệt độ không khí cũng đã lên tới 45 độ c rồi, họ quây quần bên nhau cùng quạt cho nhau, sinh hoạt khá vui vẻ.
"À...... Mệt thật" tên Minh ngồi phịch xuống chiếc ghế sô pha bụi bặm ngoài phòng khách căn nhà cũ kỹ này, uể oải cố tháo cái nhẫn trên tay ra, vừa đặt cái nhẫn xuống bàn thì.
Xoảng......
"Cái gì vậy" tên Đại giật mình chạy vào hô lên.
"À à, không gì, vô tình làm vỡ kính thôi" tên Minh xoa xoa thái dương nói, lúc này hắn mới nhớ lại từ lúc lấy được cái nhẫn này thì mọi thứ đều loạn cả lên, chạm vào thứ gì thứ đó liền biến mất, hắn lại thò tay xuống chân bàn lấy cái nhẫn lên nhìn một chút.
Bây giờ hắn mới thấy rõ, màu sắc chủ đạo trên đó là màu tím sậm, ở giữa có 2 đường zíc zắc chạy song song, 1 cái màu tím đỏ một cái màu xanh lá nhạt, 2 đường này chạy giáp vòng xung quanh cái nhẫn, nó có thiết kế vuông vức góc cạnh nhìn rất đẹp, chỉ có làm tên Minh thắc mắc là tại sao nó lại nặng kinh khủng thế, loại kim loại nặng nhất con người từng biết đến là Osmi, nhưng có thể tích bằng cái nhẫn cũng chưa được 100g, vậy mà cái nhẫn lại có trọng lượng siêu kinh khủng, thật sự có cân sẽ biết cái nhẫn nặng tới 64.875g, thật sự kinh khủng cho một cái nhẫn bé như mắt mũi.
nhấn hơi mạnh cho từ Kinh Khủng thì phải =>>
"Cho tui mượng xem" tên Đại thấy tên Minh nhặt cái gì đó thì tò mò chạy lại xem.
"Cẩn thận, nó rất nặng" tên Minh vừa giữ vừa thả lỏng dần cho tên Đại quen với trọng lượng của cái nhẫn, tên Đại dần nhíu mày, quá nặng cho một cuộc tình.
"Thấy sao, đeo vào không, tui giúp cho" tên Minh lộ ra nụ cười nói, 80% là đang đùa.
"Thôi đi cha, gãy ngón tay con" tên Đại bỏ nhanh cái nhẫn lại vào tay tên Minh, tuy với thể chất hiện tại thì cảm nhận cái nhẫn cũng không quá nặng, chỉ hơn 20kg thôi, nhưng 20kg trên một ngón tay thì cũng quá khoa trương đi.
đang so sánh cảm nhận cân nặng với người bình thường nâng một vật 20kg nha
"Ha ha, thôi, không để ý nó nữa, ăn thôi" tên Minh đặt cái nhẫn kỳ lạ này lên ghế rồi nhìn qua hướng Như Quỳnh đang bưng 1 mâm cơm ra, nhìn lên cái bàn vỡ kính thì hơi nhíu mày.
"Chuyện gì thế này" Như Quỳnh nhẹ giọng hỏi.
"À không gì đâu, chỉ vô tình thôi, này, đút cho anh ăn với, đói quá rồi" tên Minh cười hì hì nói.
"Lớn già đầu mà còn đòi đút ăn" Như Quỳnh không từ chối mà chỉ nói nhẹ, vì cái khung bàn nhỏ hơn đường kính cái mâm nên Như Quỳnh để mâm lên đó thay cho mặt bàn luôn cho nhanh.
*một nơi khác.........
"Không ngờ cơ thể lại phục hồi tốt vậy, hazzzz, không biết bọn họ sao rồi" Bá Long vừa chạy như bay trên đường vừa nghĩ, chóc chóc lại thở dài vài cái.
Theo Bá Long biết thì nếu bình thường cơ thể bị thương do cơn bão kia chắc chắn ít nhất cũng 3 đến 5 ngày trên giường bồi bổ liên tục mới có hy vọng dậy nổi, ấy vậy mà mới hơn nữa ngày mà hắn đã chạy như bay thì bản thân hắn cũng không hiểu nổi, nhưng đây là chuyện tốt nên hắn cũng không nghĩ nhiều mà cứ nhắm hướng vọt đi vun vút.
"Kia rồi" Bá Long nhanh chóng giảm tốc độ lại, phía trước đã là khu thử nghiệm công nghệ trồng hoa trong nhà kín, theo như trí nhớ hắn thì một trong những cái nhà kín kia có chứa một cánh cổng vào dị không gian, duy chỉ có điều là hắn không biết nó đã xuất hiện chưa, kiếp trước đã bỏ lỡ mất nên bây giờ hắn thật muốn vào một lần.
Hắn cũng từng nghe nói một số cao thủ đỉnh cấp của nước nhà có từng tranh giành nhau tiến vào đây sứt đầu mẻ trán chưa thôi.
"Không có sao" Bá Long đứng từ bên ngoài nhìn vào liền biết, nhận ra cổng vào dị không gian không khó khăn gì, người bình thường chú ý đến liền nhận ra, nói chi đến con cáo Bá Long đây.
Đến nhà kín thứ 2 Bá Long vẫn như cũ, lắc nhẹ đầu rồi hướng cái nhà kín cuối cùng, từ xa nhìn tới Bá Long liền rõ ràng, chính là nơi này, mặc dù đã tìm thấy nhưng hắn lại nhíu mày, không phải có nguy hiểm gì mà là chính từ chiếc cổng, mặc dù chỉ từng nghe loáng thoáng từ mấy tay thợ săn trong rừng rỉ tai nhau, nhưng cộng với kinh nghiệm hiện tại thì hắn biết đa số dị không gian đều có độ nguy hiểm trên cấp 5.
Hắn nghe được là vùng dị không gian kia có độ nguy hiểm thấp thôi, nhưng cũng không nghe rõ là độ nguy hiểm so sánh với cấp mấy, cắn răng bước vào, đứng trước cánh cổng vào mà hắn lại hơi do dự, cố vắt hết thông tin nghe được từ kiếp trước, cuối cùng vẫn là một bước nhảy vào.
Vù..........
Đồng tử hắn dần co lại khi đã lấy lại được thị giác, phía trước hắn là một đống xác chết chất cao như núi, phía trên đó đang có một thân ảnh đang nghiêm trang đứng nhìn xuống, trên tay người đó là một thanh chiến đao to lớn......
Bá Long đứng thất thần vài giây mới dần thanh tỉnh lại, người kia rõ ràng đã chết từ lâu, nhìn quanh một lượt hắn liền nhớ ra, khung cảnh kinh khủng này cũng chỉ là một trong các loại thử thách tinh thần từ dị không gian đặc thù.
"Hừ..." Bá Long khịt mũi xem thường, doạ hắn à, không đủ đô, đây cũng không phải là chỉ doạ là chính, nó còn có thử thách lòng tham....v...v...mây...mây........ Bá Long kiên nhẫn chờ đợi một lúc, trong suốt quá trình đợi tâm hắn dường như bất biến, đây chính là những cách qua ải đơn giản nhất.
RẦMMMMMMMMM......... RỐNG......
Một lúc sau đúng như Bá Long dự tính, hắn được chuyển qua một nơi rộng rãi, làm Bá Long chú ý đến là một con tinh tinh to lớn đang gào rống phía xa, nó liên tục đập cánh tay to lớn nó xuống đất tạo ra những âm thanh chấn động vang rền.
"Tới đây" Bá Long hô lên rồi ngoắt tay.
RỐNG........HUỲNHHHH......
Con thú tức giận rống lên rồi nhổ ra một tảng đá to lớn ném mạnh qua Bá Long, nhìn chứ nghĩ Bá Long sẽ bị tảng đá này đập chết, nhưng Bá Long lại nhẹ nhàng dùng một tay chặng đứng, đây rõ ràng là ảo giác thôi, Bá Long lật tay lấy ra một thanh phi tiêu phóng ra một hướng khác, cứ nghĩ hắn làm bừa nhưng ngay lúc đó đã có âm thanh vỡ vụ vang lên, đằng xa có một cái máy chiếu công nghệ cao đã bị Bá Long phá hỏng, vì sao hắn lại biết thì phải xem lại, muốn tạo ra ảo giác cho một người thì phải công kích vào tinh thần họ rồi làm trò mới tạo ra được ảo giác, đây Bá Long ban đầu nghĩ nó là thật, nhưng khi nó quăng viên đá tới hắn liền nhận ra, sau đó mới chú ý chút xung quanh liền thấy có máy chiếu này.
Âm thanh vỡ nát vang lên thì môi trường xung quanh lại mơ hồ xong cuối cùng là hiện ra một căng phòng hình bán cầu, Bá Long còn chưa nhìn rõ tầm mắt lại hoa lên lần nữa.
"Đến rồi" mặt Bá Long trầm xuống một chút, lần này hắn bị đưa ra một đấu trường kỳ lạ, xung quanh có rất nhiều cửa nhỏ cao khoảng 1m50, còn có một cái lớn cao 3m nữa, tất cả đều đang đóng kín.
Rặc...tinh..tinh..tinh.......
Bá Long đang nhìn xung quanh thì có những âm thanh bánh răng vang lên, tất cả cánh cửa nhỏ dần dần nâng lên, còn chưa nâng được một nữa bên trong đã thò ra những chiếc móng vuốt sắc bén và những tiếng gào rú lạnh sống lưng.
Keng......
Bá Long không hề để ý mà nhìn chằm chằm lên trần nhà, đúng như hắn dự tính, nó đã rơi ra một kiện binh khí, ngay lập tức hắn đã nhảy lên chụp lấy, tới khi đáp xuống đất thì những con quái thú kia đã lao ra, lúc này Bá Long mới thấy rõ bọn nó, đó là một bầy thiết lang, bọn này to hơn con chó béc giê một chút, lông bọn nó màu bạc óng ánh, đặc biệt là đôi mắt đỏ rực dữ tợn.
Bá Long thuận tay vung thanh binh khí lên, đó là một thanh kiếm đá to nặng, nhưng Bá Long dễ dàng chém ra một đường, nhát chém cắt đôi 3 con thiết lang, đúng với tên của nó, 3 con bị chém ở miệng vết thương lồi ra rất nhiều dây điện và linh kiện máy móc hợp kim, điều này cũng trong tính toán của hắn, tả sung hữu đột xong vào giữa bầy thiết lang chém giết một hồi, tuy cơ thể hắn cũng dính vài vết cắt rất kinh nhưng cơ bản vết thương do móng vuốt loài sói máy này cũng không có độc tính hay virus nên Bá Long cũng không lo.
*15 phút sau.
"Hộc hộc hộc hộc" Bá Long hay tay vịnh thanh kiếm đá chóng dưới đất vừa thở hồng hộc, dưới sàn thì chất đầy xác và linh kiện máy móc rơi rụng đầy khắp nơi, nhưng vẫn còn 1 con còn vẫy vùng dưới mũi kiếm bị Bá Long gim trên đất, hắn cố tình chừa lại để nghĩ mệt vì hắn biết rõ, một khi đã tiêu diệt hết thì con boss sẽ ra, hắn đang chờ phục hồi lại tý thể lực rồi chiến tiếp.
Rầm....
Một lúc sau Bá Long dùng chân đạp vỡ đầu con thiết lang, hắn đang khá mệt mỏi nhưng cứ đứng nghĩ mệt mãi cũng không phải cách, một lúc nữa mà hết mệt mà thành đói thì lại nguy to.
thật ra thì ta đang đói chứ ko phải Bá Long
Rắc....tinh...tinh...tinh.....
Âm thanh máy móc lần nữa vang lên đều đều, cánh cửa lớn cũng dần được nâng lên, một chút ánh sáng le lói rọi vào lộ ra một đôi chân to lớn lực lưỡng, cái thân ảnh kia dần dần lộ ra, đó là một con sói lớn đứng thẳng lưng, nhìn qua chắc nó cũng cao gần 3m, lúc này Bá Long cũng dần nhíu mày lại, đó rõ ràng là một sinh vật sống, theo kinh nghiệm đánh giá sức mạnh của các loài khác nhau thì Bá Long đoán chừng con Bạch Lang Vương này cũng trên 60 lần thể chất, bản thân hắn hiện tại cũng chỉ phát huy được gần một nửa sức mạnh so với con sói kia thôi.
Tích.........vút......rầmmmmmmmmm...........
Một giọt mồ hôi Bá Long vừa chạm đất thì bóng dáng con thú cũng loé lên tung ra một đá văng thanh kiếm đá trong tay Bá Long đâm dính vào tường làm căn phòng run rẩy kịch liệt.
Vù......huỳnh......
Mắt thấy nó lại sắp đập cái tay đầy vuốt xuống Bá Long liền nhún người nhảy ra sau, móng vuốt con thú đập xuống đất vang lên âm thanh nặng nề.
"Linh trí thật kinh khủng" Bá Long thầm hô không ổn, con thú này quá thông minh, nó nắm giữ khả năng chiến đấu như con người thực thụ.
Rầmmmmmmmmm..........khục....
"Tui có việc cần làm, thôi cảm ơn ông lần nữa nha, cần gì nhớ tìm tui à, tui đi ngay còn kịp trời tối" Bá Long cảm thấy nói chuyện với tên Trương Phi này rất hợp gu nên tám hơi nhiều, bây giờ đã 2 giờ chiều rồi, Bá Long cũng thấy cơ thể lấy lại 70 80% khả năng chiến đấu rồi, với kỹ năng của hắn thì dù cơ thể chỉ còn một nữa khả năng vận động thì chuyện chạy thoát vẫn là đơn giản, trừ khi là trường hợp bất khả kháng như trận bão kia thì hắn cũng chỉ còn cách co mình ôm đầu mặc cho gió bão cuống bay thôi, đấy cũng là lý do tại sao cơ thể hắn bị thương kỳ lạ như thế.
"Cẩn thận chút nha anh, khi nào rảnh nhớ tới thăm bọn em nhá" Trúc Linh hiện tại đã hiểu hơn về Bá Long nên không rén nữa.
*một lúc sau.
BRUMMMMMM.....
Tên Minh cuối cùng đã chạy về tới nơi mọi người đang trú, hắn ban đầu định tìm thêm chút vật tư nhưng lại nhớ bản thân bị quỷ ám nên chán nản mò đường về luôn.
"Về rồi, còn đem theo món đồ chơi này" tên Đại đi ra đón, trên người hắn mồ hôi nhễ nhại, trời đang rất nóng, bọn họ lại đông người nên chỉ có thể tiết kiệm nước tối đa chứ không dám dùng gì nhiều, chỉ uống là chủ yếu thôi.
"Tui bị quỷ ám ông ạ" tên Minh đá chóng lắc đầu bước xuống, cơ thể hắn đã sắp không chịu được rồi, đói khát đã lên đến đỉnh điểm rồi, tuy lúc nãy hắn kiệt sức, nhưng cũng vì khát mà thôi, thể chất tăng nên năng lượng tiêu hao cũng rất nhiều.
"Quỷ ám" tên Đại nói với giọng kỳ lạ.
"Ừ, nhìn nè" tên Minh gật nhẹ đầu rồi chỉ lên tảng đá trên đất, khi thu hút ánh mắt tên Đại tới hắn liền khờm xuống dùng tay phải định nhặt nó lên thì như kịch bản ban đầu, nó biến mất tại trận làm tên Đại giật mình, mặt tên Minh lại không hề đổi sắc, chuyện này hắn đã quen luôn rồi.
"Chuyện này, là cái vì vậy" tên Đại lắp bắp hô.
"Chẳng biết nữa, thôi, bên trong có gì ăn nhờ Quỳnh dọn ra đút tui ăn với, đói quá rồi" tên Minh không nghĩ nhiều nói, tự cảm thấy cạn năng lượng nên đầu óc hắn cũng tự giới hạn khả năng lại, hành động cũng chậm chạp hơn rồi, phấn khích quá cũng không tốt, khi ta được đưa đi ở vận tốc cao cơ thể sẽ đốt năng lượng nhanh hơn bình thường, vì vậy nên ngồi xe từ nãy tới hiện tại tên Minh mới bơ phờ như vậy.
"Quỳnh ơi, dọn cơm ra cho ông Minh ăn nè" tên Đại vừa dùng sức dẫn chiếc xe vào bóng mát, thật ra người bên trong đã sớm biết tên Minh về, nhưng họ không dư thể năng để ra xem, nhiệt độ không khí cũng đã lên tới 45 độ c rồi, họ quây quần bên nhau cùng quạt cho nhau, sinh hoạt khá vui vẻ.
"À...... Mệt thật" tên Minh ngồi phịch xuống chiếc ghế sô pha bụi bặm ngoài phòng khách căn nhà cũ kỹ này, uể oải cố tháo cái nhẫn trên tay ra, vừa đặt cái nhẫn xuống bàn thì.
Xoảng......
"Cái gì vậy" tên Đại giật mình chạy vào hô lên.
"À à, không gì, vô tình làm vỡ kính thôi" tên Minh xoa xoa thái dương nói, lúc này hắn mới nhớ lại từ lúc lấy được cái nhẫn này thì mọi thứ đều loạn cả lên, chạm vào thứ gì thứ đó liền biến mất, hắn lại thò tay xuống chân bàn lấy cái nhẫn lên nhìn một chút.
Bây giờ hắn mới thấy rõ, màu sắc chủ đạo trên đó là màu tím sậm, ở giữa có 2 đường zíc zắc chạy song song, 1 cái màu tím đỏ một cái màu xanh lá nhạt, 2 đường này chạy giáp vòng xung quanh cái nhẫn, nó có thiết kế vuông vức góc cạnh nhìn rất đẹp, chỉ có làm tên Minh thắc mắc là tại sao nó lại nặng kinh khủng thế, loại kim loại nặng nhất con người từng biết đến là Osmi, nhưng có thể tích bằng cái nhẫn cũng chưa được 100g, vậy mà cái nhẫn lại có trọng lượng siêu kinh khủng, thật sự có cân sẽ biết cái nhẫn nặng tới 64.875g, thật sự kinh khủng cho một cái nhẫn bé như mắt mũi.
nhấn hơi mạnh cho từ Kinh Khủng thì phải =>>
"Cho tui mượng xem" tên Đại thấy tên Minh nhặt cái gì đó thì tò mò chạy lại xem.
"Cẩn thận, nó rất nặng" tên Minh vừa giữ vừa thả lỏng dần cho tên Đại quen với trọng lượng của cái nhẫn, tên Đại dần nhíu mày, quá nặng cho một cuộc tình.
"Thấy sao, đeo vào không, tui giúp cho" tên Minh lộ ra nụ cười nói, 80% là đang đùa.
"Thôi đi cha, gãy ngón tay con" tên Đại bỏ nhanh cái nhẫn lại vào tay tên Minh, tuy với thể chất hiện tại thì cảm nhận cái nhẫn cũng không quá nặng, chỉ hơn 20kg thôi, nhưng 20kg trên một ngón tay thì cũng quá khoa trương đi.
đang so sánh cảm nhận cân nặng với người bình thường nâng một vật 20kg nha
"Ha ha, thôi, không để ý nó nữa, ăn thôi" tên Minh đặt cái nhẫn kỳ lạ này lên ghế rồi nhìn qua hướng Như Quỳnh đang bưng 1 mâm cơm ra, nhìn lên cái bàn vỡ kính thì hơi nhíu mày.
"Chuyện gì thế này" Như Quỳnh nhẹ giọng hỏi.
"À không gì đâu, chỉ vô tình thôi, này, đút cho anh ăn với, đói quá rồi" tên Minh cười hì hì nói.
"Lớn già đầu mà còn đòi đút ăn" Như Quỳnh không từ chối mà chỉ nói nhẹ, vì cái khung bàn nhỏ hơn đường kính cái mâm nên Như Quỳnh để mâm lên đó thay cho mặt bàn luôn cho nhanh.
*một nơi khác.........
"Không ngờ cơ thể lại phục hồi tốt vậy, hazzzz, không biết bọn họ sao rồi" Bá Long vừa chạy như bay trên đường vừa nghĩ, chóc chóc lại thở dài vài cái.
Theo Bá Long biết thì nếu bình thường cơ thể bị thương do cơn bão kia chắc chắn ít nhất cũng 3 đến 5 ngày trên giường bồi bổ liên tục mới có hy vọng dậy nổi, ấy vậy mà mới hơn nữa ngày mà hắn đã chạy như bay thì bản thân hắn cũng không hiểu nổi, nhưng đây là chuyện tốt nên hắn cũng không nghĩ nhiều mà cứ nhắm hướng vọt đi vun vút.
"Kia rồi" Bá Long nhanh chóng giảm tốc độ lại, phía trước đã là khu thử nghiệm công nghệ trồng hoa trong nhà kín, theo như trí nhớ hắn thì một trong những cái nhà kín kia có chứa một cánh cổng vào dị không gian, duy chỉ có điều là hắn không biết nó đã xuất hiện chưa, kiếp trước đã bỏ lỡ mất nên bây giờ hắn thật muốn vào một lần.
Hắn cũng từng nghe nói một số cao thủ đỉnh cấp của nước nhà có từng tranh giành nhau tiến vào đây sứt đầu mẻ trán chưa thôi.
"Không có sao" Bá Long đứng từ bên ngoài nhìn vào liền biết, nhận ra cổng vào dị không gian không khó khăn gì, người bình thường chú ý đến liền nhận ra, nói chi đến con cáo Bá Long đây.
Đến nhà kín thứ 2 Bá Long vẫn như cũ, lắc nhẹ đầu rồi hướng cái nhà kín cuối cùng, từ xa nhìn tới Bá Long liền rõ ràng, chính là nơi này, mặc dù đã tìm thấy nhưng hắn lại nhíu mày, không phải có nguy hiểm gì mà là chính từ chiếc cổng, mặc dù chỉ từng nghe loáng thoáng từ mấy tay thợ săn trong rừng rỉ tai nhau, nhưng cộng với kinh nghiệm hiện tại thì hắn biết đa số dị không gian đều có độ nguy hiểm trên cấp 5.
Hắn nghe được là vùng dị không gian kia có độ nguy hiểm thấp thôi, nhưng cũng không nghe rõ là độ nguy hiểm so sánh với cấp mấy, cắn răng bước vào, đứng trước cánh cổng vào mà hắn lại hơi do dự, cố vắt hết thông tin nghe được từ kiếp trước, cuối cùng vẫn là một bước nhảy vào.
Vù..........
Đồng tử hắn dần co lại khi đã lấy lại được thị giác, phía trước hắn là một đống xác chết chất cao như núi, phía trên đó đang có một thân ảnh đang nghiêm trang đứng nhìn xuống, trên tay người đó là một thanh chiến đao to lớn......
Bá Long đứng thất thần vài giây mới dần thanh tỉnh lại, người kia rõ ràng đã chết từ lâu, nhìn quanh một lượt hắn liền nhớ ra, khung cảnh kinh khủng này cũng chỉ là một trong các loại thử thách tinh thần từ dị không gian đặc thù.
"Hừ..." Bá Long khịt mũi xem thường, doạ hắn à, không đủ đô, đây cũng không phải là chỉ doạ là chính, nó còn có thử thách lòng tham....v...v...mây...mây........ Bá Long kiên nhẫn chờ đợi một lúc, trong suốt quá trình đợi tâm hắn dường như bất biến, đây chính là những cách qua ải đơn giản nhất.
RẦMMMMMMMMM......... RỐNG......
Một lúc sau đúng như Bá Long dự tính, hắn được chuyển qua một nơi rộng rãi, làm Bá Long chú ý đến là một con tinh tinh to lớn đang gào rống phía xa, nó liên tục đập cánh tay to lớn nó xuống đất tạo ra những âm thanh chấn động vang rền.
"Tới đây" Bá Long hô lên rồi ngoắt tay.
RỐNG........HUỲNHHHH......
Con thú tức giận rống lên rồi nhổ ra một tảng đá to lớn ném mạnh qua Bá Long, nhìn chứ nghĩ Bá Long sẽ bị tảng đá này đập chết, nhưng Bá Long lại nhẹ nhàng dùng một tay chặng đứng, đây rõ ràng là ảo giác thôi, Bá Long lật tay lấy ra một thanh phi tiêu phóng ra một hướng khác, cứ nghĩ hắn làm bừa nhưng ngay lúc đó đã có âm thanh vỡ vụ vang lên, đằng xa có một cái máy chiếu công nghệ cao đã bị Bá Long phá hỏng, vì sao hắn lại biết thì phải xem lại, muốn tạo ra ảo giác cho một người thì phải công kích vào tinh thần họ rồi làm trò mới tạo ra được ảo giác, đây Bá Long ban đầu nghĩ nó là thật, nhưng khi nó quăng viên đá tới hắn liền nhận ra, sau đó mới chú ý chút xung quanh liền thấy có máy chiếu này.
Âm thanh vỡ nát vang lên thì môi trường xung quanh lại mơ hồ xong cuối cùng là hiện ra một căng phòng hình bán cầu, Bá Long còn chưa nhìn rõ tầm mắt lại hoa lên lần nữa.
"Đến rồi" mặt Bá Long trầm xuống một chút, lần này hắn bị đưa ra một đấu trường kỳ lạ, xung quanh có rất nhiều cửa nhỏ cao khoảng 1m50, còn có một cái lớn cao 3m nữa, tất cả đều đang đóng kín.
Rặc...tinh..tinh..tinh.......
Bá Long đang nhìn xung quanh thì có những âm thanh bánh răng vang lên, tất cả cánh cửa nhỏ dần dần nâng lên, còn chưa nâng được một nữa bên trong đã thò ra những chiếc móng vuốt sắc bén và những tiếng gào rú lạnh sống lưng.
Keng......
Bá Long không hề để ý mà nhìn chằm chằm lên trần nhà, đúng như hắn dự tính, nó đã rơi ra một kiện binh khí, ngay lập tức hắn đã nhảy lên chụp lấy, tới khi đáp xuống đất thì những con quái thú kia đã lao ra, lúc này Bá Long mới thấy rõ bọn nó, đó là một bầy thiết lang, bọn này to hơn con chó béc giê một chút, lông bọn nó màu bạc óng ánh, đặc biệt là đôi mắt đỏ rực dữ tợn.
Bá Long thuận tay vung thanh binh khí lên, đó là một thanh kiếm đá to nặng, nhưng Bá Long dễ dàng chém ra một đường, nhát chém cắt đôi 3 con thiết lang, đúng với tên của nó, 3 con bị chém ở miệng vết thương lồi ra rất nhiều dây điện và linh kiện máy móc hợp kim, điều này cũng trong tính toán của hắn, tả sung hữu đột xong vào giữa bầy thiết lang chém giết một hồi, tuy cơ thể hắn cũng dính vài vết cắt rất kinh nhưng cơ bản vết thương do móng vuốt loài sói máy này cũng không có độc tính hay virus nên Bá Long cũng không lo.
*15 phút sau.
"Hộc hộc hộc hộc" Bá Long hay tay vịnh thanh kiếm đá chóng dưới đất vừa thở hồng hộc, dưới sàn thì chất đầy xác và linh kiện máy móc rơi rụng đầy khắp nơi, nhưng vẫn còn 1 con còn vẫy vùng dưới mũi kiếm bị Bá Long gim trên đất, hắn cố tình chừa lại để nghĩ mệt vì hắn biết rõ, một khi đã tiêu diệt hết thì con boss sẽ ra, hắn đang chờ phục hồi lại tý thể lực rồi chiến tiếp.
Rầm....
Một lúc sau Bá Long dùng chân đạp vỡ đầu con thiết lang, hắn đang khá mệt mỏi nhưng cứ đứng nghĩ mệt mãi cũng không phải cách, một lúc nữa mà hết mệt mà thành đói thì lại nguy to.
thật ra thì ta đang đói chứ ko phải Bá Long
Rắc....tinh...tinh...tinh.....
Âm thanh máy móc lần nữa vang lên đều đều, cánh cửa lớn cũng dần được nâng lên, một chút ánh sáng le lói rọi vào lộ ra một đôi chân to lớn lực lưỡng, cái thân ảnh kia dần dần lộ ra, đó là một con sói lớn đứng thẳng lưng, nhìn qua chắc nó cũng cao gần 3m, lúc này Bá Long cũng dần nhíu mày lại, đó rõ ràng là một sinh vật sống, theo kinh nghiệm đánh giá sức mạnh của các loài khác nhau thì Bá Long đoán chừng con Bạch Lang Vương này cũng trên 60 lần thể chất, bản thân hắn hiện tại cũng chỉ phát huy được gần một nửa sức mạnh so với con sói kia thôi.
Tích.........vút......rầmmmmmmmmm...........
Một giọt mồ hôi Bá Long vừa chạm đất thì bóng dáng con thú cũng loé lên tung ra một đá văng thanh kiếm đá trong tay Bá Long đâm dính vào tường làm căn phòng run rẩy kịch liệt.
Vù......huỳnh......
Mắt thấy nó lại sắp đập cái tay đầy vuốt xuống Bá Long liền nhún người nhảy ra sau, móng vuốt con thú đập xuống đất vang lên âm thanh nặng nề.
"Linh trí thật kinh khủng" Bá Long thầm hô không ổn, con thú này quá thông minh, nó nắm giữ khả năng chiến đấu như con người thực thụ.
Rầmmmmmmmmm..........khục....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.