Chương 22: Lấy xe đạp ?
Toàn (Tire)
03/04/2021
"Thì ra là vậy à" Bá Long vừa suy nghĩ vừa nói.
Sau khi cầm máu cho cô ấy thì Bá Long cũng hỏi một tí về việc tại sao chồng cô ấy biến thành tang thi thì cô ấy kể lại rằng.
Sau khi mà thiên thạch rơi thì cả nhà cô trốn biệt trong nhà, nhưng sáng ra thì cô mới nhớ là nhà chưa có mua đồ ăn nên chồng cô định đi chợ thay, thế là chồng cô đi ra chợ, nhưng ra tới chợ thì lại không có ai nên chồng cô đi tới tiệm tạp hóa gần nhà để mua đồ.
nhưng khi chồng cô đi trên đường thì lại bị một gã hôi thối tấn công chồng cô đã đánh chết người đó và chạy thục mạng về nhà, sau khi về thì chồng cô kể lại vụ việc vừa qua trong sợ hãi, sau đó chồng cô đưa vết thương mà bị gã đó cắn cho cô xem, cô quyết định băng bó vết thương cho anh ta nên đi lấy dụng cụ y tế, sau khi đi vào trong một tí rồi đi ra thì cô thấy chồng cô đang nằm trên đất và run rẩy, cô hơi sợ nên đã chạy tới định đỡ anh ta dậy nhưng bị anh ta quát là 'tránh ra' và cố đứng dậy mở cửa nhà kho và chạy vào trong góc mà run rẩy.
cô sợ lắm nhưng không dám lại vì chồng cô liên tục kêu cô đừng lại gần, sau đó cô đi vào bếp để nấu một tí nước gừng nóng cho chồng cô, nhưng khi cô đã làm xong và đem ra thì thấy chồng cô đang lững thững đi ra khỏi nhà kho và đang đi vào nhà, cô định lại để dìu anh ta nhưng khi tiến lại gần thì thấy trên người anh ta bốc lên mùi hôi thối nồng đậm, cô còn thấy trên vết thương lúc nãy, máu đã chuyển sang màu đen và thịt đã bầm tím rất kinh khủng, cô hơi hoảng sợ nên lên tiếng hỏi là anh có sao không nhưng khi nghe thấy âm thanh này thì chồng cô dừng lại và chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn, cô chỉ thấy tròng mắt anh ta đã chuyển toàn bộ thành màu xám xịt rất kinh dị, trên mặt nổi đầy gân đen, làn da thì tím tái.
khi chồng cô nhìn thấy cô thì đột nhiên gào lên và lao tới, cô rất hoảng nên quăng cái chén nước gừng xuống đất và chạy vào nhà, chồng cô vọt theo nhưng trời xui đất khiến làm cho anh ta đạp lên cái chén và trượt chân ngã ngửa, thằng con cô vừa dậy đi ra và cất tiếng kêu than đói, cô ôm thằng bé vào lòng rồi hướng cửa sau định chạy ra nhưng cửa đã khóa và chìa khóa để ngoài trước nhà, cô cắn răng thả thằng bé xuống và chạy nhanh ra, nhưng chồng cô đã loạn choạng đứng lên và lao tới lần nữa, cô chỉ thấy chồng mình sắp cắn được mình thì cửa nhà đã bị đá tung và có người lao vào, sau đó chồng cô cắn được cô thì khuôn mặt người trẻ tuổi vừa lao vào kia hơi biến sắc rồi chém bay đầu chồng cô và chém luôn tay bị cắn trúng của cô...........
"Vậy giờ chị tính như thế nào, đi theo bọn em tới nơi an toàn chứ, thế giới này không còn như hôm qua hôm kia đâu" Bá Long đã kể sơ qua tình trạng của thế giới hiện tại cho cô nghe và hắn cũng không nở bỏ mặt cô khi mà hắn đã cố cứu cô một lần mà lại bỏ lại một lần nữa.
"Tôi không rõ nữa, tôi không biết nên đi đâu nữa, thế giới này sẽ ác liệt như vậy sao, cậu không gạt tôi chứ" cô ấy hơi hoảng loạn sau khi nhớ lại vụ việc vừa xảy ra và nghe Bá Long kể.
"Chị đừng lo, bọn em sẽ giúp chị, nhưng bây giờ thì chị phải ở lại đây một đến hai ngày được không, bọn em đi cứu một người bạn ở gần bệnh viện rồi sẽ quay lại, sẽ nhanh thôi" Bá Long an ủi cô ấy và tháo ba lô trên lưng xuống và lấy ra 10 gói mì tôm để lên bàn rồi lấy ra thêm một chai nước suối 1 lít rưỡi để kế bên.
"Cậu bé, lại đây, anh cho bánh nè" Bá Long còn móc ra thêm một gói bánh quy hướng cậu bé đang ôm chân mẹ nó mà đưa ánh mắt bất hảo nhìn hắn.
"Thôi đi, cậu cứ giữ lấy mà dùng, thằng bé nhát lắm" cô ấy nói vừa dùng tay phải còn lại xoa đầu thằng bé.
"À vậy thì em để trên bàn nha, tí cho em ăn đỡ đói nha, em đang gấp" Bá Long thấy hơi mất nhiều thời gian rồi nên hắn ta xin đi trước luôn.
"Ừ, em đi đi, cẩn thận nha" cô ấy cũng không cản hắn mà chỉ nói một câu quan tâm.
"Em sẽ cố làm nhanh để đưa chị rời khỏi đây sớm nhất" Bá Long cũng không biết nói gì nên quyết định tạm biệt luôn.
'Một lúc sau.
"Cậu định khi quay lại thì sẽ đem hai mẹ con họ cứu đi cùng không" tên Minh nãy giờ hoàn toàn không lên tiếng tới bây giờ mới nhỏ giọng hỏi.
"Cậu nghĩ sao, ta sẽ đem họ đi cùng không" Bá Long hỏi lại.
"À ừm, nếu ta thuận lợi thì đem họ theo chắc không vấn đề gì đâu nhỉ, nhưng nếu ta không thuận lợi thì chắc cũng khó mà đem họ đi cùng" tên Minh suy tư chóc lát rồi trả lời một câu mà ai cũng biết.
"Cậu không nói cũng không sao đâu" Bá Long cười khổ khi nghe câu trả lời của tên Minh.
"Cậu đói chưa, tui thấy hơi đói rồi, hay là ngừng tí ăn uống nha" tên Minh nói khi đi được một lúc nữa.
"Cậu thấy mệt thì ngừng tí cũng được" Bá Long hơi động ý niệm để cảm nhận đồng hồ sinh học thì thấy đã gần 12 giờ trưa rồi mà không tìm thấy chiếc xe đạp nào, thấy hơi đói nên cũng đáp ứng tên Minh luôn.
"Ăn gì bây giờ, mì gói hay thịt hộp, bánh mì hay bánh quy đây" tên Minh thả ba lô trên một vỉa hè cách xa dãy nhà xung quanh rồi thèm thuồng nói.
"Hazz, vài ngày nữa xem thử cậu còn yêu đời được vậy không" Bá Long nói thầm rồi cũng đặt mông ngồi cạnh rồi thò tay vào ba lô của tên Minh lấy ra một hộp bánh ngũ cốc và bóc ra ăn.
"Của cậu sao không lấy ra nà lấy bên tui" tên Minh vừa lôi cây bánh quy oreo ra vừa thắc mắc.
"Cậu còn yếu, nên giữ thể lực, tui khỏe hơn nên vác nhiều đồ hơn tí cũng không sao" Bá Long nói nhưng lại nhìn chằm chằm vào cái cửa thủy tinh ở bên kia đường và đứng dậy hô.
"Trời, nãy giờ không để ý, bên kia có cái tiệm bán xe đạp thể thao kìa" Bá Long nói vừa chỉ vào cái cửa hàng đối diện.
"Tui thấy nãy giờ nhưng định tí ăn xong rồi kêu ông, tui tưởng ông thấy trước tui chứ" tên Minh nói vừa nhai nhồm nhoàm cái bánh quy.
"Ừ, ăn xong rồi qua" Bá Long nói rồi lại ngồi xuống.
Cả hai nhanh chóng ăn hết phần của mình và uống nước.
"Hình như cửa không khóa" tên Minh vừa đẩy cái cửa thủy tinh vừa nói khẽ.
"Để tui vô trước cho" Bá Long nói vừa đưa tay cản ngang ngực tên Minh.
"Không có ai thì phải" tên Minh đi vô sau Bá Long vừa nhìn xung quanh một vòng rồi nói.
"Không có ai thì lấy một chiếc nhanh đi, ta không có quá nhiều thời gian đâu" Bá Long nói vừa nhấc một chiếc xe đạp thể thao màu đen ra khỏi hàng xe vài chục chiếc rồi dắt ra cửa.
"Màu xanh lá vậy" tên Minh xoa cằm một tí rồi cũng đưa ra quyết định, hắn trực tiếp nhấc chiếc xe lên như Bá Long rồi cũng đi ra cửa, nhưng lúc bày thì sâu bên trong cái cửa hàng này truyền ra một âm thanh trầm thấp.
Sau khi cầm máu cho cô ấy thì Bá Long cũng hỏi một tí về việc tại sao chồng cô ấy biến thành tang thi thì cô ấy kể lại rằng.
Sau khi mà thiên thạch rơi thì cả nhà cô trốn biệt trong nhà, nhưng sáng ra thì cô mới nhớ là nhà chưa có mua đồ ăn nên chồng cô định đi chợ thay, thế là chồng cô đi ra chợ, nhưng ra tới chợ thì lại không có ai nên chồng cô đi tới tiệm tạp hóa gần nhà để mua đồ.
nhưng khi chồng cô đi trên đường thì lại bị một gã hôi thối tấn công chồng cô đã đánh chết người đó và chạy thục mạng về nhà, sau khi về thì chồng cô kể lại vụ việc vừa qua trong sợ hãi, sau đó chồng cô đưa vết thương mà bị gã đó cắn cho cô xem, cô quyết định băng bó vết thương cho anh ta nên đi lấy dụng cụ y tế, sau khi đi vào trong một tí rồi đi ra thì cô thấy chồng cô đang nằm trên đất và run rẩy, cô hơi sợ nên đã chạy tới định đỡ anh ta dậy nhưng bị anh ta quát là 'tránh ra' và cố đứng dậy mở cửa nhà kho và chạy vào trong góc mà run rẩy.
cô sợ lắm nhưng không dám lại vì chồng cô liên tục kêu cô đừng lại gần, sau đó cô đi vào bếp để nấu một tí nước gừng nóng cho chồng cô, nhưng khi cô đã làm xong và đem ra thì thấy chồng cô đang lững thững đi ra khỏi nhà kho và đang đi vào nhà, cô định lại để dìu anh ta nhưng khi tiến lại gần thì thấy trên người anh ta bốc lên mùi hôi thối nồng đậm, cô còn thấy trên vết thương lúc nãy, máu đã chuyển sang màu đen và thịt đã bầm tím rất kinh khủng, cô hơi hoảng sợ nên lên tiếng hỏi là anh có sao không nhưng khi nghe thấy âm thanh này thì chồng cô dừng lại và chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn, cô chỉ thấy tròng mắt anh ta đã chuyển toàn bộ thành màu xám xịt rất kinh dị, trên mặt nổi đầy gân đen, làn da thì tím tái.
khi chồng cô nhìn thấy cô thì đột nhiên gào lên và lao tới, cô rất hoảng nên quăng cái chén nước gừng xuống đất và chạy vào nhà, chồng cô vọt theo nhưng trời xui đất khiến làm cho anh ta đạp lên cái chén và trượt chân ngã ngửa, thằng con cô vừa dậy đi ra và cất tiếng kêu than đói, cô ôm thằng bé vào lòng rồi hướng cửa sau định chạy ra nhưng cửa đã khóa và chìa khóa để ngoài trước nhà, cô cắn răng thả thằng bé xuống và chạy nhanh ra, nhưng chồng cô đã loạn choạng đứng lên và lao tới lần nữa, cô chỉ thấy chồng mình sắp cắn được mình thì cửa nhà đã bị đá tung và có người lao vào, sau đó chồng cô cắn được cô thì khuôn mặt người trẻ tuổi vừa lao vào kia hơi biến sắc rồi chém bay đầu chồng cô và chém luôn tay bị cắn trúng của cô...........
"Vậy giờ chị tính như thế nào, đi theo bọn em tới nơi an toàn chứ, thế giới này không còn như hôm qua hôm kia đâu" Bá Long đã kể sơ qua tình trạng của thế giới hiện tại cho cô nghe và hắn cũng không nở bỏ mặt cô khi mà hắn đã cố cứu cô một lần mà lại bỏ lại một lần nữa.
"Tôi không rõ nữa, tôi không biết nên đi đâu nữa, thế giới này sẽ ác liệt như vậy sao, cậu không gạt tôi chứ" cô ấy hơi hoảng loạn sau khi nhớ lại vụ việc vừa xảy ra và nghe Bá Long kể.
"Chị đừng lo, bọn em sẽ giúp chị, nhưng bây giờ thì chị phải ở lại đây một đến hai ngày được không, bọn em đi cứu một người bạn ở gần bệnh viện rồi sẽ quay lại, sẽ nhanh thôi" Bá Long an ủi cô ấy và tháo ba lô trên lưng xuống và lấy ra 10 gói mì tôm để lên bàn rồi lấy ra thêm một chai nước suối 1 lít rưỡi để kế bên.
"Cậu bé, lại đây, anh cho bánh nè" Bá Long còn móc ra thêm một gói bánh quy hướng cậu bé đang ôm chân mẹ nó mà đưa ánh mắt bất hảo nhìn hắn.
"Thôi đi, cậu cứ giữ lấy mà dùng, thằng bé nhát lắm" cô ấy nói vừa dùng tay phải còn lại xoa đầu thằng bé.
"À vậy thì em để trên bàn nha, tí cho em ăn đỡ đói nha, em đang gấp" Bá Long thấy hơi mất nhiều thời gian rồi nên hắn ta xin đi trước luôn.
"Ừ, em đi đi, cẩn thận nha" cô ấy cũng không cản hắn mà chỉ nói một câu quan tâm.
"Em sẽ cố làm nhanh để đưa chị rời khỏi đây sớm nhất" Bá Long cũng không biết nói gì nên quyết định tạm biệt luôn.
'Một lúc sau.
"Cậu định khi quay lại thì sẽ đem hai mẹ con họ cứu đi cùng không" tên Minh nãy giờ hoàn toàn không lên tiếng tới bây giờ mới nhỏ giọng hỏi.
"Cậu nghĩ sao, ta sẽ đem họ đi cùng không" Bá Long hỏi lại.
"À ừm, nếu ta thuận lợi thì đem họ theo chắc không vấn đề gì đâu nhỉ, nhưng nếu ta không thuận lợi thì chắc cũng khó mà đem họ đi cùng" tên Minh suy tư chóc lát rồi trả lời một câu mà ai cũng biết.
"Cậu không nói cũng không sao đâu" Bá Long cười khổ khi nghe câu trả lời của tên Minh.
"Cậu đói chưa, tui thấy hơi đói rồi, hay là ngừng tí ăn uống nha" tên Minh nói khi đi được một lúc nữa.
"Cậu thấy mệt thì ngừng tí cũng được" Bá Long hơi động ý niệm để cảm nhận đồng hồ sinh học thì thấy đã gần 12 giờ trưa rồi mà không tìm thấy chiếc xe đạp nào, thấy hơi đói nên cũng đáp ứng tên Minh luôn.
"Ăn gì bây giờ, mì gói hay thịt hộp, bánh mì hay bánh quy đây" tên Minh thả ba lô trên một vỉa hè cách xa dãy nhà xung quanh rồi thèm thuồng nói.
"Hazz, vài ngày nữa xem thử cậu còn yêu đời được vậy không" Bá Long nói thầm rồi cũng đặt mông ngồi cạnh rồi thò tay vào ba lô của tên Minh lấy ra một hộp bánh ngũ cốc và bóc ra ăn.
"Của cậu sao không lấy ra nà lấy bên tui" tên Minh vừa lôi cây bánh quy oreo ra vừa thắc mắc.
"Cậu còn yếu, nên giữ thể lực, tui khỏe hơn nên vác nhiều đồ hơn tí cũng không sao" Bá Long nói nhưng lại nhìn chằm chằm vào cái cửa thủy tinh ở bên kia đường và đứng dậy hô.
"Trời, nãy giờ không để ý, bên kia có cái tiệm bán xe đạp thể thao kìa" Bá Long nói vừa chỉ vào cái cửa hàng đối diện.
"Tui thấy nãy giờ nhưng định tí ăn xong rồi kêu ông, tui tưởng ông thấy trước tui chứ" tên Minh nói vừa nhai nhồm nhoàm cái bánh quy.
"Ừ, ăn xong rồi qua" Bá Long nói rồi lại ngồi xuống.
Cả hai nhanh chóng ăn hết phần của mình và uống nước.
"Hình như cửa không khóa" tên Minh vừa đẩy cái cửa thủy tinh vừa nói khẽ.
"Để tui vô trước cho" Bá Long nói vừa đưa tay cản ngang ngực tên Minh.
"Không có ai thì phải" tên Minh đi vô sau Bá Long vừa nhìn xung quanh một vòng rồi nói.
"Không có ai thì lấy một chiếc nhanh đi, ta không có quá nhiều thời gian đâu" Bá Long nói vừa nhấc một chiếc xe đạp thể thao màu đen ra khỏi hàng xe vài chục chiếc rồi dắt ra cửa.
"Màu xanh lá vậy" tên Minh xoa cằm một tí rồi cũng đưa ra quyết định, hắn trực tiếp nhấc chiếc xe lên như Bá Long rồi cũng đi ra cửa, nhưng lúc bày thì sâu bên trong cái cửa hàng này truyền ra một âm thanh trầm thấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.