Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ
Chương 31:
Túy Như Quy
06/10/2023
20:20 tối, nhà hàng Ôn Tửu
" Rụp rụp - ngon quá... Cái này gọi là mì sao? Nó rất ngon, tôi chưa bao giờ ăn thứ gì ngon như vậy... Đồ ăn tự nhiên ngon như vậy sao? "
Một thanh niên khoảng hai mươi tuổi ngồi ở trên bàn cắm cúi ăn mì trong bát, như thể đã tám trăm năm chưa ăn vậy.
"Sợi mì này cũng ngon quá, rau xanh này cũng quá ngon... Đây là thịt sao? Thịt sao lại ngon như vậy không? "
Trong lúc ăn, thiếu niên bày tỏ suy nghĩ và thắc mắc, cậu thật sự cảm thấy đồ ăn trong quán rất ngon, cậu chưa bao giờ biết rằng đồ ăn tự nhiên lại ngon như vậy.
Lúc này Trần Ôn Tửu có hứng thú với thiếu niên này, nhìn dáng vẻ của cậu, hẳn không phải là không phải ở thế giới này, chắc là khách đến từ thế giới khác như mẹ con Trần Lan, nhìn trang phục của thiếu niên trước mặt, cô đoán không phải đến từ cổ đại.
Nếu không phải từ thời cổ đại, còn nói mấy câu như chưa bao giờ ăn đồ ngon như vậy, rồi "thực phẩm tự nhiên", Trần Ôn Tửu từng xem qua không ít tiểu thuyết cô đoán chắc cậu thanh niên này đến từ tương lai, thời đại tinh tế.
ở mấy tiểu thuyết tinh tế, hay dùng mỹ thực để xây dựng cốt truyện chính, trên tinh cầu đều đa số là không có đồ ăn phong phú. Hoặc là trên tinh cầu không có động thực vật, hoặc nữa là người trên tinh cầu không theo đuôi mỹ thực dẫn tới đồ ăn dần biến mất, và sau đó chờ nhân vật chính đi qua và bắt đầu kiếm được nhiều tiền nhờ thực phẩm tự nhiên như ở Trái Đất.
Trần Ôn Tửu rất tò mò về tình huống của thiếu niên trước mặt, điều quan trọng nhất là cô cực kỳ khao khát khoa học kỹ thuật được miêu tả trong truyện về tinh tế - chẳng hạn như tàu vũ trụ, chẳng hạn như chuyển phát nhanh tốc độ siêu cao mà các hành tinh khác nhau và thậm chí các thiên hà khác nhau có thể nhận được trong vài phút và vài giờ, cũng như các trò chơi ba chiều và cơ giáp.
Trần Ôn Tửu không phải là một cô gái thích xem phim chiến tranh, và cô không phải là một cô gái có bất kỳ nỗi ám ảnh nào với vũ khí, nhưng cơ giáp thì thật sự quá ngầu luôn.
Những cơ giáp trong phim hoạt hình khi cô còn nhỏ rồi cả siêu nhân biến hình trong phim hoạt hình "Thần sao vũ trụ" từ thời thơ ấu của cô, ngoại hình của họ cũng quá đẹp trai.
Do đó, sở dĩ Trần Ôn Tửu thích cơ giáp nhìn khuôn mặt và xem vẻ ngoài của cơ giáp có ngầu hay không. Vì thế cô cực kỳ yêu thích cơ giáp, đặc biệt là mấy loại có hình dạng ngầu ngầu một chút
Trần Ôn Tửu ngồi ở bàn bên cạnh thiếu niên, nhìn hắn, chống cằm hỏi: "Cậu chưa từng ăn qua đồ ăn như thế này sao? Đồ ăn ở chỗ cậu không ngon như chỗ tôi à? "
Trên thực tế, Trần Ôn Tửu cũng có chút lo lắng thiếu niên này là người tinh tế có ẩm thực kém phát triển, bây giờ hắn lại ăn đồ ăn do Hạ Túy làm vậy sau này hắn còn có thể ăn được đồ ăn do người bình thường làm ra sao? Hạ Túy chính là siêu đầu bếp đó, người ở đây còn khen ngợi không dứt cơ mà.
"Chỗ chúng tôi cũng không nhiều đồ ăn như vậy, đồ ăn tự nhiên cũng có nhưng mà phải có tiền và có quyền mới được ăn" Cậu nói mà không ngẩng đầu lên.
" Rụp rụp - ngon quá... Cái này gọi là mì sao? Nó rất ngon, tôi chưa bao giờ ăn thứ gì ngon như vậy... Đồ ăn tự nhiên ngon như vậy sao? "
Một thanh niên khoảng hai mươi tuổi ngồi ở trên bàn cắm cúi ăn mì trong bát, như thể đã tám trăm năm chưa ăn vậy.
"Sợi mì này cũng ngon quá, rau xanh này cũng quá ngon... Đây là thịt sao? Thịt sao lại ngon như vậy không? "
Trong lúc ăn, thiếu niên bày tỏ suy nghĩ và thắc mắc, cậu thật sự cảm thấy đồ ăn trong quán rất ngon, cậu chưa bao giờ biết rằng đồ ăn tự nhiên lại ngon như vậy.
Lúc này Trần Ôn Tửu có hứng thú với thiếu niên này, nhìn dáng vẻ của cậu, hẳn không phải là không phải ở thế giới này, chắc là khách đến từ thế giới khác như mẹ con Trần Lan, nhìn trang phục của thiếu niên trước mặt, cô đoán không phải đến từ cổ đại.
Nếu không phải từ thời cổ đại, còn nói mấy câu như chưa bao giờ ăn đồ ngon như vậy, rồi "thực phẩm tự nhiên", Trần Ôn Tửu từng xem qua không ít tiểu thuyết cô đoán chắc cậu thanh niên này đến từ tương lai, thời đại tinh tế.
ở mấy tiểu thuyết tinh tế, hay dùng mỹ thực để xây dựng cốt truyện chính, trên tinh cầu đều đa số là không có đồ ăn phong phú. Hoặc là trên tinh cầu không có động thực vật, hoặc nữa là người trên tinh cầu không theo đuôi mỹ thực dẫn tới đồ ăn dần biến mất, và sau đó chờ nhân vật chính đi qua và bắt đầu kiếm được nhiều tiền nhờ thực phẩm tự nhiên như ở Trái Đất.
Trần Ôn Tửu rất tò mò về tình huống của thiếu niên trước mặt, điều quan trọng nhất là cô cực kỳ khao khát khoa học kỹ thuật được miêu tả trong truyện về tinh tế - chẳng hạn như tàu vũ trụ, chẳng hạn như chuyển phát nhanh tốc độ siêu cao mà các hành tinh khác nhau và thậm chí các thiên hà khác nhau có thể nhận được trong vài phút và vài giờ, cũng như các trò chơi ba chiều và cơ giáp.
Trần Ôn Tửu không phải là một cô gái thích xem phim chiến tranh, và cô không phải là một cô gái có bất kỳ nỗi ám ảnh nào với vũ khí, nhưng cơ giáp thì thật sự quá ngầu luôn.
Những cơ giáp trong phim hoạt hình khi cô còn nhỏ rồi cả siêu nhân biến hình trong phim hoạt hình "Thần sao vũ trụ" từ thời thơ ấu của cô, ngoại hình của họ cũng quá đẹp trai.
Do đó, sở dĩ Trần Ôn Tửu thích cơ giáp nhìn khuôn mặt và xem vẻ ngoài của cơ giáp có ngầu hay không. Vì thế cô cực kỳ yêu thích cơ giáp, đặc biệt là mấy loại có hình dạng ngầu ngầu một chút
Trần Ôn Tửu ngồi ở bàn bên cạnh thiếu niên, nhìn hắn, chống cằm hỏi: "Cậu chưa từng ăn qua đồ ăn như thế này sao? Đồ ăn ở chỗ cậu không ngon như chỗ tôi à? "
Trên thực tế, Trần Ôn Tửu cũng có chút lo lắng thiếu niên này là người tinh tế có ẩm thực kém phát triển, bây giờ hắn lại ăn đồ ăn do Hạ Túy làm vậy sau này hắn còn có thể ăn được đồ ăn do người bình thường làm ra sao? Hạ Túy chính là siêu đầu bếp đó, người ở đây còn khen ngợi không dứt cơ mà.
"Chỗ chúng tôi cũng không nhiều đồ ăn như vậy, đồ ăn tự nhiên cũng có nhưng mà phải có tiền và có quyền mới được ăn" Cậu nói mà không ngẩng đầu lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.