Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ
Chương 24: Tuyển Dụng Nhân Viên
Túy Như Quy
06/10/2023
Ngoại trừ Chu Thính Triều, Dương Hi Nguyệt, và bốn người Trần Giai Linh, Hạ Túy, mẹ con Tưởng Hàng ra, lục tục, nhà hàng khách sạn bên này có thêm vài vị khách, trong thôn cũng có người tới ủng hộ Trần Ôn Tửu.
Đương nhiên Trần Ôn Tửu trước đó đã nói qua giá cả của nhà hàng, nếu có người chê đắt thì có thể không đến ăn.
Cho nên hiện tại chỉ có người có chút tiền sẽ tới đây ăn một bữa, như vậy Trần Ôn Tửu cảm thấy thỏa mãn rồi, đương nhiên cô vẫn hy vọng người có tiền ở trong huyện thành hoặc là bên Lộc Thành bên cạnh sẽ tới nhà hàng của cô
Buổi trưa Trần Ôn Tửu cũng đi nhà hàng ăn cơm, cô làm quản lý nhà hàng có thể không cần trả tiền, hoặc là nói ba bữa ăn của nhân viên khách sạn không cần phải trả tiền, đồ ăn trong nhà hàng dù có đắt đến mấy thì nhân viên khách sạn cũng có thể ăn mà không cần lo lắng về việc trả tiền
Trần Ôn Tửu nhìn thực đơn màu xám còn chưa mở khóa có cá hồi, cá ngừ, tôm hùm lớn, phật nhảy tường vân vân, liền hy vọng có thể sớm mở khóa những món ăn này, đến lúc đó cô cũng có thể ăn miến phí
Hiện tại vẫn là ăn một số món ăn "bình thường" đi. Cánh gà tỏi cũng ngon, ,mà chân gà rút xương cũng mỹ vị.
Trần Ôn Tửu sau khi ăn cơm xong, lại trở về quầy lễ tân để trực.
Trần Ôn Tửu nghĩ khi nào cô mới có thể có một nhân viên quầy lễ tân giúp cô trông coi đây? Cho dù cô là quản lý, cô cũng không muốn ngày nào cũng phải ngồi ở quầy để trực.
Trần Ôn Tửu mở giao diện phần yêu cầu tuyển nhân viên bên trong hệ thống ra xem, từ khi biết lai lịch của mẹ con Trần Lan, cô nghĩ sau này tuyển nhân viên phải nghiêm khắc, đề phòng bọn họ đem chỗ kỳ dị của khách sạn nói ra.
Không biết hệ thống có cách gì, nhưng chắc chắn nó sẽ không để nhân viên cô tuyển dễ dàng đem chỗ khác lạ của khách nhân trong khách sạn nhà mình nói ra ngoài.
Sau đó Trần Ôn Tửu quả nhiên phát hiện điều khoản bên hướng dẫn nhân viên, chỉ cần ký hợp đồng sản phẩm hệ thống, nhân viên sẽ tự động bị hệ thống ước thúc, không thể nói ra bí mật của khách sạn. Mà khách của khách sạn đến từ các vị trí khác nhau, thuộc về cơ mật của khách sạn.
"Nói như vậy, tôi có thể tuyển nhân viên?" Trần Ôn Tửu nhìn hướng dẫn của nhân viên phía trên nói
"Tuyển nhân viên?" Trần Giai Linh ăn no mang theo con trai đi ra ngoài, sau khi nghe Trần Ôn Tửu lẩm bẩm liền tiến lại nói, "Em muốn tuyển nhân viên sao? Vị trí nào? ”
Trần Ôn Tửu nghe vậy thì ngẩng đầu lên nhìn chị họ nhà mình nói, "Chẳng lẽ chị muốn tới bên chỗ em làm việc? ”
Chị họ cô nếu nhìn thấy cô sẽ hỏi thăm một câu, lúc nói chuyện phiếm cũng không có chướng ngại quá lớn, nhưng mà nói chuyện phiếm sẽ không nói lâu —— chị gái cô chính là kiểu người hướng nội rất ít giao tiếp với bên ngoài, là kiểu người tích chữ như vàng.
Cho nên cô có chút không tin, chị họ sẽ dự định đến chỗ cô làm việc, lại còn là công việc như lễ tân cần phải giao tiếp với nhiều người.
Một người ngại giao tiếp mà để cho cô làm lễ tân khách sản? Nói đùa sao?
"Chị dĩ nhiên là không rồi" Trần Giai Linh bất đắc dĩ khoát tay nói, cô đã sớm từ bỏ việc ra ngoài làm việc, cô vẫn thích ở nhà làm chuyện mình thích.
"Chị là hỏi cho em trai chị, hiện tại nó vừa vặn không có việc làm." Trần Giai Linh nói, " Em trai chị trước đây cũng là đầu bếp, nhưng mà so sánh tài nầu nướng không thể bằng Hạ đầu bếp được, nhưng mấy vị trí khác khằng định có thể làm được. ”
Đương nhiên Trần Ôn Tửu trước đó đã nói qua giá cả của nhà hàng, nếu có người chê đắt thì có thể không đến ăn.
Cho nên hiện tại chỉ có người có chút tiền sẽ tới đây ăn một bữa, như vậy Trần Ôn Tửu cảm thấy thỏa mãn rồi, đương nhiên cô vẫn hy vọng người có tiền ở trong huyện thành hoặc là bên Lộc Thành bên cạnh sẽ tới nhà hàng của cô
Buổi trưa Trần Ôn Tửu cũng đi nhà hàng ăn cơm, cô làm quản lý nhà hàng có thể không cần trả tiền, hoặc là nói ba bữa ăn của nhân viên khách sạn không cần phải trả tiền, đồ ăn trong nhà hàng dù có đắt đến mấy thì nhân viên khách sạn cũng có thể ăn mà không cần lo lắng về việc trả tiền
Trần Ôn Tửu nhìn thực đơn màu xám còn chưa mở khóa có cá hồi, cá ngừ, tôm hùm lớn, phật nhảy tường vân vân, liền hy vọng có thể sớm mở khóa những món ăn này, đến lúc đó cô cũng có thể ăn miến phí
Hiện tại vẫn là ăn một số món ăn "bình thường" đi. Cánh gà tỏi cũng ngon, ,mà chân gà rút xương cũng mỹ vị.
Trần Ôn Tửu sau khi ăn cơm xong, lại trở về quầy lễ tân để trực.
Trần Ôn Tửu nghĩ khi nào cô mới có thể có một nhân viên quầy lễ tân giúp cô trông coi đây? Cho dù cô là quản lý, cô cũng không muốn ngày nào cũng phải ngồi ở quầy để trực.
Trần Ôn Tửu mở giao diện phần yêu cầu tuyển nhân viên bên trong hệ thống ra xem, từ khi biết lai lịch của mẹ con Trần Lan, cô nghĩ sau này tuyển nhân viên phải nghiêm khắc, đề phòng bọn họ đem chỗ kỳ dị của khách sạn nói ra.
Không biết hệ thống có cách gì, nhưng chắc chắn nó sẽ không để nhân viên cô tuyển dễ dàng đem chỗ khác lạ của khách nhân trong khách sạn nhà mình nói ra ngoài.
Sau đó Trần Ôn Tửu quả nhiên phát hiện điều khoản bên hướng dẫn nhân viên, chỉ cần ký hợp đồng sản phẩm hệ thống, nhân viên sẽ tự động bị hệ thống ước thúc, không thể nói ra bí mật của khách sạn. Mà khách của khách sạn đến từ các vị trí khác nhau, thuộc về cơ mật của khách sạn.
"Nói như vậy, tôi có thể tuyển nhân viên?" Trần Ôn Tửu nhìn hướng dẫn của nhân viên phía trên nói
"Tuyển nhân viên?" Trần Giai Linh ăn no mang theo con trai đi ra ngoài, sau khi nghe Trần Ôn Tửu lẩm bẩm liền tiến lại nói, "Em muốn tuyển nhân viên sao? Vị trí nào? ”
Trần Ôn Tửu nghe vậy thì ngẩng đầu lên nhìn chị họ nhà mình nói, "Chẳng lẽ chị muốn tới bên chỗ em làm việc? ”
Chị họ cô nếu nhìn thấy cô sẽ hỏi thăm một câu, lúc nói chuyện phiếm cũng không có chướng ngại quá lớn, nhưng mà nói chuyện phiếm sẽ không nói lâu —— chị gái cô chính là kiểu người hướng nội rất ít giao tiếp với bên ngoài, là kiểu người tích chữ như vàng.
Cho nên cô có chút không tin, chị họ sẽ dự định đến chỗ cô làm việc, lại còn là công việc như lễ tân cần phải giao tiếp với nhiều người.
Một người ngại giao tiếp mà để cho cô làm lễ tân khách sản? Nói đùa sao?
"Chị dĩ nhiên là không rồi" Trần Giai Linh bất đắc dĩ khoát tay nói, cô đã sớm từ bỏ việc ra ngoài làm việc, cô vẫn thích ở nhà làm chuyện mình thích.
"Chị là hỏi cho em trai chị, hiện tại nó vừa vặn không có việc làm." Trần Giai Linh nói, " Em trai chị trước đây cũng là đầu bếp, nhưng mà so sánh tài nầu nướng không thể bằng Hạ đầu bếp được, nhưng mấy vị trí khác khằng định có thể làm được. ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.