Chương 23:
Bắc Mạt Tịch
29/10/2024
Nghe được những lời này, Cố Vãn Ngâm liền cảm thấy buồn nôn đến muốn ói.
Mạt thế đã đủ gian nan rồi, vậy mà còn có loại súc sinh này làm tăng thêm khó khăn!
Mà bọn chúng lại cao to lực lưỡng, không ai có thể làm gì được...
Nhưng hôm nay, bọn chúng lại đến khiêu khích cô... Đây sẽ là sai lầm lớn nhất mà bọn chúng phạm phải trong đời.
"Nghe thấy chưa? Mau giao ba lô cho bọn anh!"
"Cút đi." Cố Vãn Ngâm lạnh lùng nói, "Tôi chỉ nói một lần, không cút, thì tự gánh lấy hậu quả."
Hai gã đàn ông như nghe được chuyện cười gì đó rất buồn cười, liền bật cười ha hả.
"Con nhóc này, đang nằm mơ à? Tao nói cho mày biết, tao là dị năng giả cấp ba! Ở đây không có ai có dị năng cấp cao hơn tao! Mày mà cũng dám ra oai với tao? Xem ra tao phải cho mày một bài học trước đã!"
Đúng lúc này, đột nhiên, một bóng người liền chắn trước mặt Cố Vãn Ngâm.
"Không được phép bắt nạt người khác!"
Không chỉ hai tên to con kia, mà ngay cả Cố Vãn Ngâm cũng sững sờ.
Cô nheo mắt nhìn kỹ, đứng trước mặt cô là một thiếu niên khoảng mười lăm mười sáu tuổi, đầu cạo trọc, rất gầy, nhưng lưng lại thẳng tắp.
"Hứa Thực, sao lại là mày nữa? Lần trước bị đánh chưa đủ à? Cút!"
Hứa Thực mím chặt môi, người hơi run rẩy, nhưng vẫn nghiến răng, không chịu tránh ra khỏi người Cố Vãn Ngâm.
Một trong hai tên to con vung tay tát cậu ngã xuống đất.
Tên to con vừa định cười ha hả thì đột nhiên một bóng người lao tới, đấm thẳng vào mặt hắn!
Cơn đau ập đến đột ngột, mặt tên to con bị đánh lệch sang một bên.
Trong một thoáng chốc, hắn ta choáng váng.
Mẹ kiếp, vậy mà có người dám đánh hắn!
Ngay cả mấy tên dị năng giả duy trì trật tự trong căn cứ Ánh Dương cũng không dám xen vào chuyện của hắn!
Tên to con còn lại cũng kinh ngạc nhìn Cố Vãn Ngâm.
Bởi vì, người vừa ra tay, chính là cô gái trông yếu đuối này!
Cố Vãn Ngâm cười lạnh một tiếng, vung vẩy nắm đấm.
Cơ thể này của cô thật ra sức lực rất lớn, có cảm giác như một nữ lực sĩ.
Chính vì thế mà nguyên chủ mới có thể mang theo Coca Hamburger sống sót hơn một năm trong mạt thế.
Tuy trước đây vẫn luôn suy dinh dưỡng nhưng gần đây đã được bồi bổ lại một chút rồi. Hơn nữa cú đấm vừa rồi, cô đã dùng toàn lực!
Là hai tên này gây sự trước, cho nên theo quy định của hệ thống, cô có thể ra tay!
"Con mẹ mày, đồ đĩ thối, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, hôm nay tao phải chơi chết mày!"
Tên to con bị đánh tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, vung nắm đấm đấm về phía Cố Vãn Ngâm!
Trong đám người đang xem, có người không nỡ nhìn, liền nhắm mắt lại——
Nhưng đợi mãi cũng không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cô gái như trong tưởng tượng, ngược lại là những người không nhắm mắt phải thốt lên kinh ngạc.
Đến khi họ kinh ngạc mở mắt ra, thì thấy tên to con kia vẫn duy trì tư thế vung nắm đấm, thân thể lại cứng đờ đứng im tại chỗ!
Còn cô gái kia, vẫn bình an vô sự đứng y nơi đó, khóe miệng nở nụ cười chế giễu, như thể đang cười nhạo sự bất lực của tên to con kia!
"Mày làm gì đấy?" Tên to con còn lại nhíu mày hỏi, "Đánh nó đi!"
"Tao không cử động được! Nắm đấm của tao không vung xuống được!"
"Mày nói nhảm gì đấy?"
Tên to con còn lại không tin tà, nhưng ngay khi hắn ta định ra tay với Cố Vãn Ngâm thì lại phát hiện, mình cũng không cử động được!
"Bọn họ, bọn họ sao không động đậy nữa?" Có người kinh ngạc hỏi.
"Vừa rồi tôi nghe thấy hắn ta nói không cử động được! Đây là chuyện gì thế?"
"Dị năng giả! Cô gái kia là dị năng giả!"
"Không thể nào, nhìn không ra mà? Hơn nữa, tên kia là dị năng giả cấp ba rồi, thế mà cô gái đó lại có thể khống chế hắn ta đến mức này, dị năng phải mạnh đến mức nào?"
"Cậu nghĩ một cô gái, có thể sống sót trong mạt thế, lại là người bình thường sao?"
"Nhưng mà..."
Mạt thế đã đủ gian nan rồi, vậy mà còn có loại súc sinh này làm tăng thêm khó khăn!
Mà bọn chúng lại cao to lực lưỡng, không ai có thể làm gì được...
Nhưng hôm nay, bọn chúng lại đến khiêu khích cô... Đây sẽ là sai lầm lớn nhất mà bọn chúng phạm phải trong đời.
"Nghe thấy chưa? Mau giao ba lô cho bọn anh!"
"Cút đi." Cố Vãn Ngâm lạnh lùng nói, "Tôi chỉ nói một lần, không cút, thì tự gánh lấy hậu quả."
Hai gã đàn ông như nghe được chuyện cười gì đó rất buồn cười, liền bật cười ha hả.
"Con nhóc này, đang nằm mơ à? Tao nói cho mày biết, tao là dị năng giả cấp ba! Ở đây không có ai có dị năng cấp cao hơn tao! Mày mà cũng dám ra oai với tao? Xem ra tao phải cho mày một bài học trước đã!"
Đúng lúc này, đột nhiên, một bóng người liền chắn trước mặt Cố Vãn Ngâm.
"Không được phép bắt nạt người khác!"
Không chỉ hai tên to con kia, mà ngay cả Cố Vãn Ngâm cũng sững sờ.
Cô nheo mắt nhìn kỹ, đứng trước mặt cô là một thiếu niên khoảng mười lăm mười sáu tuổi, đầu cạo trọc, rất gầy, nhưng lưng lại thẳng tắp.
"Hứa Thực, sao lại là mày nữa? Lần trước bị đánh chưa đủ à? Cút!"
Hứa Thực mím chặt môi, người hơi run rẩy, nhưng vẫn nghiến răng, không chịu tránh ra khỏi người Cố Vãn Ngâm.
Một trong hai tên to con vung tay tát cậu ngã xuống đất.
Tên to con vừa định cười ha hả thì đột nhiên một bóng người lao tới, đấm thẳng vào mặt hắn!
Cơn đau ập đến đột ngột, mặt tên to con bị đánh lệch sang một bên.
Trong một thoáng chốc, hắn ta choáng váng.
Mẹ kiếp, vậy mà có người dám đánh hắn!
Ngay cả mấy tên dị năng giả duy trì trật tự trong căn cứ Ánh Dương cũng không dám xen vào chuyện của hắn!
Tên to con còn lại cũng kinh ngạc nhìn Cố Vãn Ngâm.
Bởi vì, người vừa ra tay, chính là cô gái trông yếu đuối này!
Cố Vãn Ngâm cười lạnh một tiếng, vung vẩy nắm đấm.
Cơ thể này của cô thật ra sức lực rất lớn, có cảm giác như một nữ lực sĩ.
Chính vì thế mà nguyên chủ mới có thể mang theo Coca Hamburger sống sót hơn một năm trong mạt thế.
Tuy trước đây vẫn luôn suy dinh dưỡng nhưng gần đây đã được bồi bổ lại một chút rồi. Hơn nữa cú đấm vừa rồi, cô đã dùng toàn lực!
Là hai tên này gây sự trước, cho nên theo quy định của hệ thống, cô có thể ra tay!
"Con mẹ mày, đồ đĩ thối, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, hôm nay tao phải chơi chết mày!"
Tên to con bị đánh tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, vung nắm đấm đấm về phía Cố Vãn Ngâm!
Trong đám người đang xem, có người không nỡ nhìn, liền nhắm mắt lại——
Nhưng đợi mãi cũng không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cô gái như trong tưởng tượng, ngược lại là những người không nhắm mắt phải thốt lên kinh ngạc.
Đến khi họ kinh ngạc mở mắt ra, thì thấy tên to con kia vẫn duy trì tư thế vung nắm đấm, thân thể lại cứng đờ đứng im tại chỗ!
Còn cô gái kia, vẫn bình an vô sự đứng y nơi đó, khóe miệng nở nụ cười chế giễu, như thể đang cười nhạo sự bất lực của tên to con kia!
"Mày làm gì đấy?" Tên to con còn lại nhíu mày hỏi, "Đánh nó đi!"
"Tao không cử động được! Nắm đấm của tao không vung xuống được!"
"Mày nói nhảm gì đấy?"
Tên to con còn lại không tin tà, nhưng ngay khi hắn ta định ra tay với Cố Vãn Ngâm thì lại phát hiện, mình cũng không cử động được!
"Bọn họ, bọn họ sao không động đậy nữa?" Có người kinh ngạc hỏi.
"Vừa rồi tôi nghe thấy hắn ta nói không cử động được! Đây là chuyện gì thế?"
"Dị năng giả! Cô gái kia là dị năng giả!"
"Không thể nào, nhìn không ra mà? Hơn nữa, tên kia là dị năng giả cấp ba rồi, thế mà cô gái đó lại có thể khống chế hắn ta đến mức này, dị năng phải mạnh đến mức nào?"
"Cậu nghĩ một cô gái, có thể sống sót trong mạt thế, lại là người bình thường sao?"
"Nhưng mà..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.