Chương 155: Chuyện Gì Cũng Gọi Đến Cho Lốp Dự Phòng
Vô Tội Quốc Độ
02/05/2023
Cậu ta tính gọi điện cho biên kịch Lưu hỏi thăm một chút để báo cáo cho Lý Tư Mục, coi như cũng là giúp đỡ cô ta.
Nhưng ngoài ý muốn nghe được chuyện Trình Diệu Khôn bán nhà vì bạn gái mới, còn muốn đi đến nơi ở của bạn gái để làm ăn, cậu ta choáng váng.
“Anh Lưu, anh nói đùa à?”
“Tôi đùa cậu làm gì, chính miệng anh Trình của cậu nói mà… Đúng rồi, cậu ấy không nói cho cậu sao?”
“À… Anh ấy quay lại cũng không gọi cho em, em vô tình nhìn thấy bài đăng của chị dâu nên mới biết anh Trình quay về rồi.”
Biên tập Lưu bỗng cảm thấy mình nói hớ rồi, vội cười cười: “À, chắc cậu ấy cũng vội đi mất rồi, buổi chiều hôm qua còn nhanh chóng dọn hết đồ đạc đi.”
“À…” Lý Phong cười cười, “Đúng rồi anh Lưu, bạn gái anh Trình là ai?”
“Ở thành phố J, thời gian trước cậu ấy có đến đó du lịch, vô tình ở lại nhà nghỉ của cô gái đó, sau đó hai người quen nhau.”
Thành phố J? Nhà nghỉ?
Lý Phong nhíu mày nhưng vẫn cười ha hả: “Thì ra là vậy… Nghe lãng mạn thật.”
“Đúng là rất lãng mạn, nghe cậu ấy kể như vậy, tôi đây còn muốn viết ra kịch bạn dựa trên câu chuyện có thật này! Ha ha ha —”
“Ha ha ha —”
Lý Phong cũng cười, khách sáo nói thêm vài câu với biên kịch Lưu rồi tắt máy, gọi đến cho Lý Tư Mục kể về chuyện này.
Lý Tư Mục nghe xong, Trình Diệu Khôn không chỉ có đứa con gái khác mà còn vì cô ấy bán nhà, cô ta điên lên!
“Anh nói cái gì?!”
Nghe ra được giọng nói không giữ được bình tĩnh từ đối phương, Lý Phong hơi nghiêng đầu, nheo mắt lại.
“Em hỏi anh đó? Nghe không?! Alo —”
“Mục Mục, bình tĩnh lại một chút.”
“Bình tĩnh?! Bây giờ anh ấy bán nhà để ở với người khác mà anh kêu em bình tĩnh được à?! Sao có thể bình tĩnh được?!”
Lý Phong nghe vậy, biết bây giờ cô ta không được tỉnh táo.
“Hai người đã chia tay rồi…”
“Đó là anh ấy nói! Em không đồng ý!”
“Cái này không phải là chuyện em có muốn đồng ý hay không.”
“Em mặc kệ! Em không đồng ý thì không xảy ra!”
Lý Phong cố nhịn cảm xúc của mình, muốn tự tát bản thân một cái.
Vì sao cậu ta lại cố yêu một người như vậy chứ?!
“Lý Tư Mục, có một số việc đã xảy ra thì không có thể hàn gắn lại! Không phải trái đất này quay quanh em!”
“À.” Lý Tư Mục cười khẩy, “Vậy sao anh suốt ngày quấn lấy tôi?”
“Vì ông đây thật sự yêu em!”
“Tôi cũng yêu Trình Diệu Khôn, vậy sao anh quấn được tôi mà không cho tôi quấn lấy Trình Diệu Khôn?!”
“…” Cậu ta vậy mà không cãi được?!
Lý Phong không muốn nói gì nữa, trong lòng lạnh lẽo, tay cầm điện thoại cũng hơi run.
Bỗng đầu dây bên kia phát ra tiếng khóc khó nhịn, tâm tình Lý Phong bỗng mềm xuống.
“Sao vậy?” Cậu ta đau lòng bất đắc dĩ hỏi, sao bây giờ lại khóc rồi.
“Lý Phong… Vì sao, vì sao anh chấp nhận em, nhưng anh ấy thì không cơ chứ?”
“…Anh không phải anh ấy, anh ấy cũng không phải là anh.”
“Giúp em một lần nữa được không?”
“Em muốn anh làm gì?”
“Em muốn gặp anh ấy, trực tiếp hỏi rõ ràng…”
“Lần trước không phải đã nói rõ qua điện thoại sao?”
“Không! Nếu không gặp mặt nói chuyện, em chết không nhắm mắt!”
“…”
“Lý Phong, giúp em tìm anh ấy nhé? Cầu xin anh!”
“Mục Mục, em có thể đừng như vậy không?”
Biết cậu ta muốn từ chối, Lý Tư Mục nâng mày lên.
“Lý Phong! Chắc anh quên rồi, ngày trước lúc ngủ với em đã đồng ý với em chuyện gì nhớ không?”
“…” Nhớ chứ… Chờ Trình Diệu Khôn ra tù, hai người sẽ không còn quan hệ nữa, về sau cô ta muốn cái gì, cậu ta cũng phải đồng ý…
A, không sai, cậu ta cũng chỉ là cái lốp xe dự phòng…
Nhưng ngoài ý muốn nghe được chuyện Trình Diệu Khôn bán nhà vì bạn gái mới, còn muốn đi đến nơi ở của bạn gái để làm ăn, cậu ta choáng váng.
“Anh Lưu, anh nói đùa à?”
“Tôi đùa cậu làm gì, chính miệng anh Trình của cậu nói mà… Đúng rồi, cậu ấy không nói cho cậu sao?”
“À… Anh ấy quay lại cũng không gọi cho em, em vô tình nhìn thấy bài đăng của chị dâu nên mới biết anh Trình quay về rồi.”
Biên tập Lưu bỗng cảm thấy mình nói hớ rồi, vội cười cười: “À, chắc cậu ấy cũng vội đi mất rồi, buổi chiều hôm qua còn nhanh chóng dọn hết đồ đạc đi.”
“À…” Lý Phong cười cười, “Đúng rồi anh Lưu, bạn gái anh Trình là ai?”
“Ở thành phố J, thời gian trước cậu ấy có đến đó du lịch, vô tình ở lại nhà nghỉ của cô gái đó, sau đó hai người quen nhau.”
Thành phố J? Nhà nghỉ?
Lý Phong nhíu mày nhưng vẫn cười ha hả: “Thì ra là vậy… Nghe lãng mạn thật.”
“Đúng là rất lãng mạn, nghe cậu ấy kể như vậy, tôi đây còn muốn viết ra kịch bạn dựa trên câu chuyện có thật này! Ha ha ha —”
“Ha ha ha —”
Lý Phong cũng cười, khách sáo nói thêm vài câu với biên kịch Lưu rồi tắt máy, gọi đến cho Lý Tư Mục kể về chuyện này.
Lý Tư Mục nghe xong, Trình Diệu Khôn không chỉ có đứa con gái khác mà còn vì cô ấy bán nhà, cô ta điên lên!
“Anh nói cái gì?!”
Nghe ra được giọng nói không giữ được bình tĩnh từ đối phương, Lý Phong hơi nghiêng đầu, nheo mắt lại.
“Em hỏi anh đó? Nghe không?! Alo —”
“Mục Mục, bình tĩnh lại một chút.”
“Bình tĩnh?! Bây giờ anh ấy bán nhà để ở với người khác mà anh kêu em bình tĩnh được à?! Sao có thể bình tĩnh được?!”
Lý Phong nghe vậy, biết bây giờ cô ta không được tỉnh táo.
“Hai người đã chia tay rồi…”
“Đó là anh ấy nói! Em không đồng ý!”
“Cái này không phải là chuyện em có muốn đồng ý hay không.”
“Em mặc kệ! Em không đồng ý thì không xảy ra!”
Lý Phong cố nhịn cảm xúc của mình, muốn tự tát bản thân một cái.
Vì sao cậu ta lại cố yêu một người như vậy chứ?!
“Lý Tư Mục, có một số việc đã xảy ra thì không có thể hàn gắn lại! Không phải trái đất này quay quanh em!”
“À.” Lý Tư Mục cười khẩy, “Vậy sao anh suốt ngày quấn lấy tôi?”
“Vì ông đây thật sự yêu em!”
“Tôi cũng yêu Trình Diệu Khôn, vậy sao anh quấn được tôi mà không cho tôi quấn lấy Trình Diệu Khôn?!”
“…” Cậu ta vậy mà không cãi được?!
Lý Phong không muốn nói gì nữa, trong lòng lạnh lẽo, tay cầm điện thoại cũng hơi run.
Bỗng đầu dây bên kia phát ra tiếng khóc khó nhịn, tâm tình Lý Phong bỗng mềm xuống.
“Sao vậy?” Cậu ta đau lòng bất đắc dĩ hỏi, sao bây giờ lại khóc rồi.
“Lý Phong… Vì sao, vì sao anh chấp nhận em, nhưng anh ấy thì không cơ chứ?”
“…Anh không phải anh ấy, anh ấy cũng không phải là anh.”
“Giúp em một lần nữa được không?”
“Em muốn anh làm gì?”
“Em muốn gặp anh ấy, trực tiếp hỏi rõ ràng…”
“Lần trước không phải đã nói rõ qua điện thoại sao?”
“Không! Nếu không gặp mặt nói chuyện, em chết không nhắm mắt!”
“…”
“Lý Phong, giúp em tìm anh ấy nhé? Cầu xin anh!”
“Mục Mục, em có thể đừng như vậy không?”
Biết cậu ta muốn từ chối, Lý Tư Mục nâng mày lên.
“Lý Phong! Chắc anh quên rồi, ngày trước lúc ngủ với em đã đồng ý với em chuyện gì nhớ không?”
“…” Nhớ chứ… Chờ Trình Diệu Khôn ra tù, hai người sẽ không còn quan hệ nữa, về sau cô ta muốn cái gì, cậu ta cũng phải đồng ý…
A, không sai, cậu ta cũng chỉ là cái lốp xe dự phòng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.