[Khải Nguyên] Bảo Bối Của Ông Trùm
Chương 108: Ổ, Thì Ra Cậu Cũng Nhạy Thông Tin
Vy Vy
16/09/2024
Buổi tối, Vương Tuấn Khải đợi Vương Nguyên ngủ say rồi mới thay quần áo cùng Mã Gia Kỳ đi đến gặp Nhạc Quân. Lúc Mã Gia Kỳ và Vương Tuấn Khải đến nơi thì đã xác của quân bộ nằm rãi rác gần đó, tất cả đều đã bị giết chết.
Vương Tuấn Khải nhíu mày liếc mắt nhìn xung quanh một lượt, vừa nhìn thấy bóng người ngồi gục ở phía sau một gốc cây cổ thụ lớn liền đi đến. Vương Tuấn Khải liếc mắt nhìn thấy người trước mặt là Nhạc Quân còn bị trúng một viên đạn ở ngay bụng thì nhíu mày.
Vương Tuấn Khải ngồi xuống kiểm tra xem người đã chết chưa, phát hiện Nhạc Quân còn thở liền đứng lên nói.
"Vẫn chưa chết, Gia Kỳ đưa cậu ta đến Bệnh Viện của Lý Gia đi. Gọi cho Thiên Trạch đến xử lý vết thương cho cậu ta đi."
Mã Gia Kỳ gật đầu rồi đỡ Nhạc Quân về phía xe của bọn họ, Vương Tuấn Khải không muốn bản thân mình dính máu của người khác vào người nên cũng đành lái xe thay cho Mã Gia Kỳ.
Với tốc độ lái xe của Vương Tuấn Khải thì không đến 20 phút bọn họ đã có mặt ở Bệnh Viện của Lý Gia rồi. Lúc Vương Tuấn Khải đến bệnh viện thì mọi thứ đã được Lý Thiên Trạch chuẩn bị sẵn, người vừa đến đã được đẩy vào phòng phấu thuật.
Ngồi trước cửa phòng phẩu thuật, Vương Tuấn Khải nhìn chăm chăm vào cửa phòng phầu thuật nói.
"Tên quân nhân chết bầm kia là đắt tội ai lại bị người ta ám sát như vậy chứ?"
"Anh có cần điều tra không?" Mã Gia Kỳ nói.
"Không cần đâu, tên đó mạng lớn như vậy không chết chắc là biết kẻ đứng sau rồi. Đợi tên đó tỉnh dậy hỏi là được rồi." Vương Tuấn Khải lắc đầu nói.
"Anh nghĩ, liệu có phải An Gia không?" Mã Gia Kỳ hỏi.
"An Gia sẽ không dám đâu."
Mã Gia Kỳ nghe vậy thì gật đầu, thôi thì đợi Nhạc Quân tỉnh lại thì sẽ biết liền thôi chứ bây giờ họ ngồi đây đoán già đoán non cũng vậy thôi.
"Anh về đây, cho người bảo vệ cậu ta đi. Sáng mai anh sẽ vào, để Nguyên Nguyên ở nhà một mình anh không yên tâm." Vương Tuấn Khải nói.
"Vâng, em sẽ cho người đến bảo vệ anh ta." Mã Gia Kỳ nói.
Vương Tuấn Khải gật đầu rồi cũng rời đi, tính ra số của tên Nhạc Quân kia cũng may mắng lắm, nếu anh đến trể thêm một chút tên đó đã đi chầu Diêm Vương rồi.
Vương Tuấn Khải về đến Nguyệt Thự đã hơn 1 giờ sáng, sợ Vương Nguyên giật mình nên Vương Tuấn Khải vào phòng nhẹ nhàng nhất có thể rồi nhanh chóng đi thay đồ. Nhưng vừa nằm xuống giường Vương Nguyên đã trở người ôm lấy Vương Tuẩn Khải càm ràm.
"Lần sau không được phép đi ra ngoài vào buổi tối nữa."
Vương Tuấn Khải vòng tay sang ôm Vương Nguyên vào lòng vỗ vỗ lưng cậu nói
"Nghe lời em, ngủ đi trễ rồi."
Vương Nguyên không trả lời anh, cậu chỉ vùi mặt sâu vào lòng ngực anh rồi mới ngoan ngoãn nằm yên.
Hơn 8 giờ sáng, Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên dùng cơm xong thì anh liền rời khỏi Nguyệt Thự mà đến
Bệnh Viện của Lý Gia. Vương Tuấn Khải đến Bệnh Viện của Lý Gia thì không vào thẳng phòng bệnh của Nhạc Quân luôn mà vào phòng làm việc của Lý Thiên Trạch ở Bệnh Viện trước. Sau khi đeo khẩu trang đội nón che kính đi khuôn mặt kia chỉ còn chừa lại đôi mắt thì mới đi đến phòng bệnh của Nhạc Quân.
Nhạc Quân không hề biết Vương Tuấn Khải chính là Karry, hơn nữa đám cưới của anh và Vương Nguyên Nhạc Quân phải đi huấn luyện không tham dự được nên việc thân phận của Vương Tuấn Khải Nhạc Quân vẫn chưa biết là điều đương nhiên.
Vương Tuẩn Khải vào phòng bệnh của Nhạc Quần, lúc này Nhạc Quần cũng đã tỉnh còn đang ăn cháo. Thấy Vương Tuần Khải đến thì khẽ cười nói.
"Cảm ơn vì đã cứu tôi." Nhạc Quân nói.
Nghe lời cảm ơn của Nhạc Quân thì Vương Tuấn Khải cũng chẳng mấy ngạc nhiên, vì nếu hắn tỉnh lại hỏi đại một trong mấy người được Mã Gia Kỳ phái đến liền biết là anh đã cứu hắn ngay ấy mà. Mà cho dù không hỏi thì cũng sẽ biết thôi vì hôm qua người hắn hẹn là anh mà.
"Không phải cảm ơn làm gì, chỉ có điều tôi muốn biết là ai lại có gan dám động vào tên có máu điên như cậu vậy?" Vương Tuấn Khải lạnh nhạt hỏi.
"Là người của Nam Thành, chắc là vụ việc của An Gia lần trước tôi và cậu bắt tay xử lý lô hàng lớn của bọn chúng đây mà." Nhạc Quân khẽ cười nói.
"Bỏ đi, hôm qua cậu tìm tôi là có việc gì?" Vương Tuấn Khải hỏi.
"Gần đây tôi nhận được tin tức người của Nam Cảnh trong nửa tháng đến sẽ đến đây nên nói với cậu một tiếng, nếu có vấn đề gì tôi có thể giúp cậu một tay."
"Thì ra là chuyện này, vừa hay tôi cũng có ý giống cậu. Chỉ là tống thêm vài người vào tù mà thôi." Vương Tuấn Khải khẽ nhếch môi nói.
"Ổ, thì ra cậu cũng nhạy thông tin."
"Lo dưỡng thương đi nhé, khi nào có việc người của tôi sẽ thông báo cho cậu chuẩn bị." Vương Tuấn Khải nói.
"Được thôi, hợp tác vui vẻ nhé đại ác ma." Nhạc Quân cười nói.
Vương Tuấn Khải không trả lời, chỉ gật đầu nhẹ một cái rồi cũng rời đi. Người của Nam Cảnh quả nhiên là đã có động thái rồi, xem ra anh phải đẩy nhanh tiến độ kế hoạch của mình rồi, còn có phải tìm Linh Chi Đỏ để giải độc cho Vương Nguyên nữa nên hiện tại anh không thể dây dưa hơn nữa.
Vương Tuấn Khải vào phòng làm việc của Lý Thiên Trạch, thay lại quần áo và nón rồi cũng rời khỏi bệnh viện.
Vương Tuấn Khải nhíu mày liếc mắt nhìn xung quanh một lượt, vừa nhìn thấy bóng người ngồi gục ở phía sau một gốc cây cổ thụ lớn liền đi đến. Vương Tuấn Khải liếc mắt nhìn thấy người trước mặt là Nhạc Quân còn bị trúng một viên đạn ở ngay bụng thì nhíu mày.
Vương Tuấn Khải ngồi xuống kiểm tra xem người đã chết chưa, phát hiện Nhạc Quân còn thở liền đứng lên nói.
"Vẫn chưa chết, Gia Kỳ đưa cậu ta đến Bệnh Viện của Lý Gia đi. Gọi cho Thiên Trạch đến xử lý vết thương cho cậu ta đi."
Mã Gia Kỳ gật đầu rồi đỡ Nhạc Quân về phía xe của bọn họ, Vương Tuấn Khải không muốn bản thân mình dính máu của người khác vào người nên cũng đành lái xe thay cho Mã Gia Kỳ.
Với tốc độ lái xe của Vương Tuấn Khải thì không đến 20 phút bọn họ đã có mặt ở Bệnh Viện của Lý Gia rồi. Lúc Vương Tuấn Khải đến bệnh viện thì mọi thứ đã được Lý Thiên Trạch chuẩn bị sẵn, người vừa đến đã được đẩy vào phòng phấu thuật.
Ngồi trước cửa phòng phẩu thuật, Vương Tuấn Khải nhìn chăm chăm vào cửa phòng phầu thuật nói.
"Tên quân nhân chết bầm kia là đắt tội ai lại bị người ta ám sát như vậy chứ?"
"Anh có cần điều tra không?" Mã Gia Kỳ nói.
"Không cần đâu, tên đó mạng lớn như vậy không chết chắc là biết kẻ đứng sau rồi. Đợi tên đó tỉnh dậy hỏi là được rồi." Vương Tuấn Khải lắc đầu nói.
"Anh nghĩ, liệu có phải An Gia không?" Mã Gia Kỳ hỏi.
"An Gia sẽ không dám đâu."
Mã Gia Kỳ nghe vậy thì gật đầu, thôi thì đợi Nhạc Quân tỉnh lại thì sẽ biết liền thôi chứ bây giờ họ ngồi đây đoán già đoán non cũng vậy thôi.
"Anh về đây, cho người bảo vệ cậu ta đi. Sáng mai anh sẽ vào, để Nguyên Nguyên ở nhà một mình anh không yên tâm." Vương Tuấn Khải nói.
"Vâng, em sẽ cho người đến bảo vệ anh ta." Mã Gia Kỳ nói.
Vương Tuấn Khải gật đầu rồi cũng rời đi, tính ra số của tên Nhạc Quân kia cũng may mắng lắm, nếu anh đến trể thêm một chút tên đó đã đi chầu Diêm Vương rồi.
Vương Tuấn Khải về đến Nguyệt Thự đã hơn 1 giờ sáng, sợ Vương Nguyên giật mình nên Vương Tuấn Khải vào phòng nhẹ nhàng nhất có thể rồi nhanh chóng đi thay đồ. Nhưng vừa nằm xuống giường Vương Nguyên đã trở người ôm lấy Vương Tuẩn Khải càm ràm.
"Lần sau không được phép đi ra ngoài vào buổi tối nữa."
Vương Tuấn Khải vòng tay sang ôm Vương Nguyên vào lòng vỗ vỗ lưng cậu nói
"Nghe lời em, ngủ đi trễ rồi."
Vương Nguyên không trả lời anh, cậu chỉ vùi mặt sâu vào lòng ngực anh rồi mới ngoan ngoãn nằm yên.
Hơn 8 giờ sáng, Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên dùng cơm xong thì anh liền rời khỏi Nguyệt Thự mà đến
Bệnh Viện của Lý Gia. Vương Tuấn Khải đến Bệnh Viện của Lý Gia thì không vào thẳng phòng bệnh của Nhạc Quân luôn mà vào phòng làm việc của Lý Thiên Trạch ở Bệnh Viện trước. Sau khi đeo khẩu trang đội nón che kính đi khuôn mặt kia chỉ còn chừa lại đôi mắt thì mới đi đến phòng bệnh của Nhạc Quân.
Nhạc Quân không hề biết Vương Tuấn Khải chính là Karry, hơn nữa đám cưới của anh và Vương Nguyên Nhạc Quân phải đi huấn luyện không tham dự được nên việc thân phận của Vương Tuấn Khải Nhạc Quân vẫn chưa biết là điều đương nhiên.
Vương Tuẩn Khải vào phòng bệnh của Nhạc Quần, lúc này Nhạc Quần cũng đã tỉnh còn đang ăn cháo. Thấy Vương Tuần Khải đến thì khẽ cười nói.
"Cảm ơn vì đã cứu tôi." Nhạc Quân nói.
Nghe lời cảm ơn của Nhạc Quân thì Vương Tuấn Khải cũng chẳng mấy ngạc nhiên, vì nếu hắn tỉnh lại hỏi đại một trong mấy người được Mã Gia Kỳ phái đến liền biết là anh đã cứu hắn ngay ấy mà. Mà cho dù không hỏi thì cũng sẽ biết thôi vì hôm qua người hắn hẹn là anh mà.
"Không phải cảm ơn làm gì, chỉ có điều tôi muốn biết là ai lại có gan dám động vào tên có máu điên như cậu vậy?" Vương Tuấn Khải lạnh nhạt hỏi.
"Là người của Nam Thành, chắc là vụ việc của An Gia lần trước tôi và cậu bắt tay xử lý lô hàng lớn của bọn chúng đây mà." Nhạc Quân khẽ cười nói.
"Bỏ đi, hôm qua cậu tìm tôi là có việc gì?" Vương Tuấn Khải hỏi.
"Gần đây tôi nhận được tin tức người của Nam Cảnh trong nửa tháng đến sẽ đến đây nên nói với cậu một tiếng, nếu có vấn đề gì tôi có thể giúp cậu một tay."
"Thì ra là chuyện này, vừa hay tôi cũng có ý giống cậu. Chỉ là tống thêm vài người vào tù mà thôi." Vương Tuấn Khải khẽ nhếch môi nói.
"Ổ, thì ra cậu cũng nhạy thông tin."
"Lo dưỡng thương đi nhé, khi nào có việc người của tôi sẽ thông báo cho cậu chuẩn bị." Vương Tuấn Khải nói.
"Được thôi, hợp tác vui vẻ nhé đại ác ma." Nhạc Quân cười nói.
Vương Tuấn Khải không trả lời, chỉ gật đầu nhẹ một cái rồi cũng rời đi. Người của Nam Cảnh quả nhiên là đã có động thái rồi, xem ra anh phải đẩy nhanh tiến độ kế hoạch của mình rồi, còn có phải tìm Linh Chi Đỏ để giải độc cho Vương Nguyên nữa nên hiện tại anh không thể dây dưa hơn nữa.
Vương Tuấn Khải vào phòng làm việc của Lý Thiên Trạch, thay lại quần áo và nón rồi cũng rời khỏi bệnh viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.