Khám Phá Mỹ Thực Tại Phủ Khai Phong
Chương 21:
Thiếu Địa Qua
12/02/2023
Huống hồ, Mã Băng nhịn không được liếc Tạ Ngọc liếc mắt một cái,trước đây hắn ta còn hoài nghi chính mình.
Hoắc Bình không nghĩ tới cô lại từ chối dứt khoát như vậy, “Mã……”
“Nếu như thế,” Tạ Ngọc đột nhiên ra tiếng nói, “Cô nương vạn sự bình an.”
Mã Băng vừa đi, Hoắc Bình liền khó hiểu nói: “Đại nhân?”
Không phải ngài khởi đầu sao?
Tạ Ngọc cũng không đáp, “Ngươi mang Từ đại nhân đi diện kiến bệ hạ, ta trở về Khai Phong Phủ bẩm báo đại nhân.”
Hoắc Bình: “Ngài không đi gặp bệ hạ sao?”
Tạ Ngọc lắc đầu, thế nhưng đại nghịch bất đạo* nói: “Hỏi nhiều, phiền.”
*đại nghịch bất đạo; đại nghịch vô đạo (tội do giai cấp phong kiến gán cho những ai chống lại sự thống trị và lễ giáo phong kiến.)。
Băng gạc trên mắt hắn mắt chưa gỡ xuống, nếu cấp cữu cữu nhìn thấy,lại hỏi rất nhiều về vết thương, nghĩ tới thôi liền đau đầu. Tuy nói chính mình trốn vào thành không được bao lâu, khả năng trốn là một ngày đi.
Hoắc Bình cùng Nguyên Bồi liền đều hi hi ha ha cười rộ lên.
Nghe nói đến chính mình, Từ Mậu Tài không dám phát ra tiếng nãy giờ, lúc này mới thật cẩn thận hỏi:
“Hạ quan* có tội trong người, không đi bái kiến phủ doãn^ đại nhân trước sao?”
*Các quan tự xưng khi nói chuyện với quan to hơn (hơn phẩm hàm) : hạ quan, ti chức, tiểu chức
^ Phủ doãn (chữ Hán: 府尹)[1][2] là chức danh trong hệ thống quan chế thời phong kiến, tương đương Tổng đốc, chức danh Phủ doãn chỉ áp dụng tại kinh đô.
Trước kia ông ta luôn ao ước được diện kiến bệ hạ, thế nhưng hiện tại lại hận không thể trễ lại một chút.
Tạ Ngọc nói: “Bệ hạ đã có lệnh triệu tập vào cung, ngay sau khi Từ đại nhân tới phải khẩn cấp đưa vào cung, không được có được xảy ra sai sót nào.”
Nói trắng ra,vấn đề thuốc phiện là thuộc phần giám sát, quản lí của đại nhân bọn họ, mà con mất dạy, lỗi của cha, giờ phút này Hoàng Thượng chỉ muốn gọi đầu sỏ gây tội tới mắng mỏ, trút giận mà thôi.
Từ Mậu Tài đã làm quan chức trong nhiều năm, cân nhắc một chút liền hiểu được suy nghĩ trong lòng Tạ Ngọc, trong lòng âm thầm kêu khổ, nhịn không được biện bạch lần nữa nói:
“Tạ đại nhân, ta tuy rằng dạy con không tốt, nhưng lần này……” Ông ta biết rõ ràng sự lợi hại của thuốc phiện, trước kia khi phát hiện nhi tử trộm hút còn nổi trận lôi đình, đem tất cả người xung quanh nó thay đổi sạch, lại còn loại bỏ một số người trong thành.
——————
Chúc mọi người năm mới vui vẻ ????????
Hoắc Bình không nghĩ tới cô lại từ chối dứt khoát như vậy, “Mã……”
“Nếu như thế,” Tạ Ngọc đột nhiên ra tiếng nói, “Cô nương vạn sự bình an.”
Mã Băng vừa đi, Hoắc Bình liền khó hiểu nói: “Đại nhân?”
Không phải ngài khởi đầu sao?
Tạ Ngọc cũng không đáp, “Ngươi mang Từ đại nhân đi diện kiến bệ hạ, ta trở về Khai Phong Phủ bẩm báo đại nhân.”
Hoắc Bình: “Ngài không đi gặp bệ hạ sao?”
Tạ Ngọc lắc đầu, thế nhưng đại nghịch bất đạo* nói: “Hỏi nhiều, phiền.”
*đại nghịch bất đạo; đại nghịch vô đạo (tội do giai cấp phong kiến gán cho những ai chống lại sự thống trị và lễ giáo phong kiến.)。
Băng gạc trên mắt hắn mắt chưa gỡ xuống, nếu cấp cữu cữu nhìn thấy,lại hỏi rất nhiều về vết thương, nghĩ tới thôi liền đau đầu. Tuy nói chính mình trốn vào thành không được bao lâu, khả năng trốn là một ngày đi.
Hoắc Bình cùng Nguyên Bồi liền đều hi hi ha ha cười rộ lên.
Nghe nói đến chính mình, Từ Mậu Tài không dám phát ra tiếng nãy giờ, lúc này mới thật cẩn thận hỏi:
“Hạ quan* có tội trong người, không đi bái kiến phủ doãn^ đại nhân trước sao?”
*Các quan tự xưng khi nói chuyện với quan to hơn (hơn phẩm hàm) : hạ quan, ti chức, tiểu chức
^ Phủ doãn (chữ Hán: 府尹)[1][2] là chức danh trong hệ thống quan chế thời phong kiến, tương đương Tổng đốc, chức danh Phủ doãn chỉ áp dụng tại kinh đô.
Trước kia ông ta luôn ao ước được diện kiến bệ hạ, thế nhưng hiện tại lại hận không thể trễ lại một chút.
Tạ Ngọc nói: “Bệ hạ đã có lệnh triệu tập vào cung, ngay sau khi Từ đại nhân tới phải khẩn cấp đưa vào cung, không được có được xảy ra sai sót nào.”
Nói trắng ra,vấn đề thuốc phiện là thuộc phần giám sát, quản lí của đại nhân bọn họ, mà con mất dạy, lỗi của cha, giờ phút này Hoàng Thượng chỉ muốn gọi đầu sỏ gây tội tới mắng mỏ, trút giận mà thôi.
Từ Mậu Tài đã làm quan chức trong nhiều năm, cân nhắc một chút liền hiểu được suy nghĩ trong lòng Tạ Ngọc, trong lòng âm thầm kêu khổ, nhịn không được biện bạch lần nữa nói:
“Tạ đại nhân, ta tuy rằng dạy con không tốt, nhưng lần này……” Ông ta biết rõ ràng sự lợi hại của thuốc phiện, trước kia khi phát hiện nhi tử trộm hút còn nổi trận lôi đình, đem tất cả người xung quanh nó thay đổi sạch, lại còn loại bỏ một số người trong thành.
——————
Chúc mọi người năm mới vui vẻ ????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.