Khám Phá Mỹ Thực Tại Phủ Khai Phong
Chương 30:
Thiếu Địa Qua
15/02/2023
Nguyên Bồi ngẩn ra, đó là sự thật.
Tưởng tượng theo cách như vậy, nếu lỡ như gặp phải xác người thật cũng không có vấn đề gì.
Cũng không biết vì sao, Tạ Ngọc rất muốn thở dài, vì thế anh ta khẽ thở dài một tiếng, sau đó hỏi người tới báo án, “Các ngươi nói hung thủ rất kiêu ngạo ương ngạnh và rất hung ác đúng không?”
Người báo án cùng đồng bạn đồng thời chỉ hướng Mã Băng, “Chính là tặc bà nương này!”
Xong rồi,tiểu cô nương này hình như có quen biết với người Phủ Khai Phong, liệu, vụ án của lão lục còn có thể giải quyết không?
Mã Băng: “……”
Tạ Ngọc: “……”
Người báo án lấy hết dũng khí nhỏ giọng hô: “Thiên, thiên tử phạm pháp cũng sẽ bị trừng phạt giống người dân thường, vị đại nhân này, ngài, ngài cũng không thể thiên vị a!”
Ba người còn lại đều gật đầu, cảm thấy trong cơ thể cuối cùng có chút tự tin, sôi nổi phụ họa nói:
“Chí phải!”
“Cho dù là người Phủ Khai Phong cũng phải giải thích thoả đáng”
Tạ Ngọc hiếm thấy mà trầm mặc một lát, dứt khoát không nhìn mấy gương mặt kia nữa, chỉ hỏi Mã Băng,
“Mã cô nương, sự thật đến tột cùng như thế nào?”
Nguyên Bồi vẫn đang dẫn người đi khám nghiệm tử thi bớt chút thời gian nói,
“Mới vừa rồi chúng ta nghe nói ngươi muốn độc chết bọn họ”
Ai lại để cho mấy đại nam nhân chỉ dám đứng ở chỗ này khóc rồi chỉ chỉ, đây cũng là bất đắc dĩ cử chỉ sao.
Mã Băng ho khan một tiếng, “Nhất thời tình thế cấp bách……”
Cô đem câu chuyện vừa rồi kể lại từ đầu đến cuối, lại chỉ vào mấy cái dấu chân kia nói: “Ta cảm thấy cái này rất có khả năng chính là dấu chân của hung thủ, chiều cao ước chừng khoảng năm thước ba tấc, có lẽ đùi phải có điểm thọt……”
Mã Băng mới vừa nói xong, liền thấy mấy người Tạ Ngọc ánh mắt sáng quắc nhìn lại đây, trong mắt tràn đầy kinh ngạc ngoài ý muốn.
“Làm sao ngươi có thể phân biệt dấu chân?”
Này, cái này chẳng lẽ có gì đặc biệt sao?”
Mã Băng đứng dậy, vỗ vỗ hai bàn tay trắng mềm, đầu ngón tay dính vài miếng mỡ liền trở nên sạch sẽ.
Biểu tình cùng ngữ khí của cô vô cùng nhẹ nhàng, phảng phất điều này chỉ đơn giản như ăn cơm uống nước, khiến cho những người từ Phủ Khai Phong Phủ và mấy người ở đối diện trong nháy mắt sinh ra một loại cảm xúc vớ vẩn:
“Nếu các ngươi không rành việc này,thật sự là phụ sự tín nhiệm của triều đình.”
Nha dịch thường phụ trách việc điều tra hiện trường là người đầu tiên hoàn hồn trở lại, “Lời này của cô nương sai rồi, nhận dạng dấu chân chính là một môn cực kì cao thâm, nếu muốn học một cách tử tế thì mất rất nhiều năm tháng
Tưởng tượng theo cách như vậy, nếu lỡ như gặp phải xác người thật cũng không có vấn đề gì.
Cũng không biết vì sao, Tạ Ngọc rất muốn thở dài, vì thế anh ta khẽ thở dài một tiếng, sau đó hỏi người tới báo án, “Các ngươi nói hung thủ rất kiêu ngạo ương ngạnh và rất hung ác đúng không?”
Người báo án cùng đồng bạn đồng thời chỉ hướng Mã Băng, “Chính là tặc bà nương này!”
Xong rồi,tiểu cô nương này hình như có quen biết với người Phủ Khai Phong, liệu, vụ án của lão lục còn có thể giải quyết không?
Mã Băng: “……”
Tạ Ngọc: “……”
Người báo án lấy hết dũng khí nhỏ giọng hô: “Thiên, thiên tử phạm pháp cũng sẽ bị trừng phạt giống người dân thường, vị đại nhân này, ngài, ngài cũng không thể thiên vị a!”
Ba người còn lại đều gật đầu, cảm thấy trong cơ thể cuối cùng có chút tự tin, sôi nổi phụ họa nói:
“Chí phải!”
“Cho dù là người Phủ Khai Phong cũng phải giải thích thoả đáng”
Tạ Ngọc hiếm thấy mà trầm mặc một lát, dứt khoát không nhìn mấy gương mặt kia nữa, chỉ hỏi Mã Băng,
“Mã cô nương, sự thật đến tột cùng như thế nào?”
Nguyên Bồi vẫn đang dẫn người đi khám nghiệm tử thi bớt chút thời gian nói,
“Mới vừa rồi chúng ta nghe nói ngươi muốn độc chết bọn họ”
Ai lại để cho mấy đại nam nhân chỉ dám đứng ở chỗ này khóc rồi chỉ chỉ, đây cũng là bất đắc dĩ cử chỉ sao.
Mã Băng ho khan một tiếng, “Nhất thời tình thế cấp bách……”
Cô đem câu chuyện vừa rồi kể lại từ đầu đến cuối, lại chỉ vào mấy cái dấu chân kia nói: “Ta cảm thấy cái này rất có khả năng chính là dấu chân của hung thủ, chiều cao ước chừng khoảng năm thước ba tấc, có lẽ đùi phải có điểm thọt……”
Mã Băng mới vừa nói xong, liền thấy mấy người Tạ Ngọc ánh mắt sáng quắc nhìn lại đây, trong mắt tràn đầy kinh ngạc ngoài ý muốn.
“Làm sao ngươi có thể phân biệt dấu chân?”
Này, cái này chẳng lẽ có gì đặc biệt sao?”
Mã Băng đứng dậy, vỗ vỗ hai bàn tay trắng mềm, đầu ngón tay dính vài miếng mỡ liền trở nên sạch sẽ.
Biểu tình cùng ngữ khí của cô vô cùng nhẹ nhàng, phảng phất điều này chỉ đơn giản như ăn cơm uống nước, khiến cho những người từ Phủ Khai Phong Phủ và mấy người ở đối diện trong nháy mắt sinh ra một loại cảm xúc vớ vẩn:
“Nếu các ngươi không rành việc này,thật sự là phụ sự tín nhiệm của triều đình.”
Nha dịch thường phụ trách việc điều tra hiện trường là người đầu tiên hoàn hồn trở lại, “Lời này của cô nương sai rồi, nhận dạng dấu chân chính là một môn cực kì cao thâm, nếu muốn học một cách tử tế thì mất rất nhiều năm tháng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.