Khám Phá Mỹ Thực Tại Phủ Khai Phong
Chương 38:
Thiếu Địa Qua
17/02/2023
Chán sống sao?!
Thấy nhi tử bảo vệ chính mình như vậy, trong lòng Tạ Hiển trong được an ủi, vung tay lên một cách đầy hào hùng vạn trượng, “Bọn chuột nhắt mà thôi, không cần để ý.”
Số người ghét ông ấy nhiều như cá diếc qua sông, tiểu tử kia là cái thá gì! Chẳng qua ông không ưa cha của tên kia, nên mới đến đây thể hiện oai khí một chút.
Thôi thôi, hiếm khi nhi tử mới trở về, ông không cần tiếp tục làm người ác như vậy nữa.
Hừ, ngày mai thượng triều ông sẽ bị chỉ trích đại loại như “Không biết dạy con,nhục mạ mệnh quan triều đình ở bên đường, làm nhục trưởng công chúa, coi rẻ hoàng quyền”
Nhi tử có việc chính sự cần làm không tiện trì hoãn, Tạ Hiển liền gọi người dắt ngựa tới, hai cha con đi song song về hướng Phủ Khai Phong.
“Tại sao hôm nay lại có án tử?”
Tạ Ngọc ừ một tiếng, “Nạn nhân là một tên lưu manh.”
Nếu xem xét một cách kĩ càng, chỉ là một tên lưu manh râu ria mà thôi, có lẽ khi hắn chết sẽ có không ít bá tánh vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Nhưng nếu như ở trên đất Phủ Khai Phong xảy ra án mạng, vậy nhất định phải có cái công đạo.
Để đi đến Phủ Khai Phong thì phải qua con đường Huyền Vũ, là một trong bốn con đường chủ chốt ở bên trong thành, dọc đường có rất nhiều cửa hàng trải rộng, cực kì náo nhiệt.
Ở Đại Lộc nơi các vị quan lại thượng triều****, lúc này chưa đến giờ Tỵ, nên có rất nhiều vị quan viên ra ngoài kiếm ăn, trên cả con đường đi tới, Tạ Hiển không biết đã chào hỏi với bao nhiêu đồng liêu^^.
****Thời cổ đại, các vị đại thần mỗi ngày phải dậy từ sáng sớm tinh mơ, đứng đợi bên ngoài Ngọ Môn để chờ Hoàng thượng "mở họp", việc này được gọi là thượng triều hoặc là buổi chầu sớm.
^^Bạn cùng làm quan với nhau thời xưa.
“Thời buổi rối loạn a!” Tạ Hiển lắc đầu, “ Ta đã nghe nói về án tử của Từ Mậu Tài, đúng thật chuyện này có chút khó giải quyết, mùa xuân con người dễ nóng tính, ngươi nhớ rõ phải kêu người chuẩn bị thêm mấy chén trà để thanh nhiệt”
Nhi tử của Từ Mậu Tài đã phát điên ở văn hội, thậm chí kinh động đến thánh thượng, thu hút một đám người ở đâu đến buộc tội. Lại có nghe được có bá tánh đến tố giác, nói Từ Mậu Tài ngầm đồng ý cho nhi tử hoành hành ngang ngược ở bên ngoài, chiếm đoạt đất ruộng của bá tánh.
Nếu có người nào dám đi đến Phủ Khai Phong để khẩn cầu, đều bị nha dịch của tri châu ngăn chặn lại…… Địa phương nơi mà bá tánh không có cách nào để vào thiên đình, đã sớm đã khổ từ lâu rồi.
Thấy nhi tử bảo vệ chính mình như vậy, trong lòng Tạ Hiển trong được an ủi, vung tay lên một cách đầy hào hùng vạn trượng, “Bọn chuột nhắt mà thôi, không cần để ý.”
Số người ghét ông ấy nhiều như cá diếc qua sông, tiểu tử kia là cái thá gì! Chẳng qua ông không ưa cha của tên kia, nên mới đến đây thể hiện oai khí một chút.
Thôi thôi, hiếm khi nhi tử mới trở về, ông không cần tiếp tục làm người ác như vậy nữa.
Hừ, ngày mai thượng triều ông sẽ bị chỉ trích đại loại như “Không biết dạy con,nhục mạ mệnh quan triều đình ở bên đường, làm nhục trưởng công chúa, coi rẻ hoàng quyền”
Nhi tử có việc chính sự cần làm không tiện trì hoãn, Tạ Hiển liền gọi người dắt ngựa tới, hai cha con đi song song về hướng Phủ Khai Phong.
“Tại sao hôm nay lại có án tử?”
Tạ Ngọc ừ một tiếng, “Nạn nhân là một tên lưu manh.”
Nếu xem xét một cách kĩ càng, chỉ là một tên lưu manh râu ria mà thôi, có lẽ khi hắn chết sẽ có không ít bá tánh vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Nhưng nếu như ở trên đất Phủ Khai Phong xảy ra án mạng, vậy nhất định phải có cái công đạo.
Để đi đến Phủ Khai Phong thì phải qua con đường Huyền Vũ, là một trong bốn con đường chủ chốt ở bên trong thành, dọc đường có rất nhiều cửa hàng trải rộng, cực kì náo nhiệt.
Ở Đại Lộc nơi các vị quan lại thượng triều****, lúc này chưa đến giờ Tỵ, nên có rất nhiều vị quan viên ra ngoài kiếm ăn, trên cả con đường đi tới, Tạ Hiển không biết đã chào hỏi với bao nhiêu đồng liêu^^.
****Thời cổ đại, các vị đại thần mỗi ngày phải dậy từ sáng sớm tinh mơ, đứng đợi bên ngoài Ngọ Môn để chờ Hoàng thượng "mở họp", việc này được gọi là thượng triều hoặc là buổi chầu sớm.
^^Bạn cùng làm quan với nhau thời xưa.
“Thời buổi rối loạn a!” Tạ Hiển lắc đầu, “ Ta đã nghe nói về án tử của Từ Mậu Tài, đúng thật chuyện này có chút khó giải quyết, mùa xuân con người dễ nóng tính, ngươi nhớ rõ phải kêu người chuẩn bị thêm mấy chén trà để thanh nhiệt”
Nhi tử của Từ Mậu Tài đã phát điên ở văn hội, thậm chí kinh động đến thánh thượng, thu hút một đám người ở đâu đến buộc tội. Lại có nghe được có bá tánh đến tố giác, nói Từ Mậu Tài ngầm đồng ý cho nhi tử hoành hành ngang ngược ở bên ngoài, chiếm đoạt đất ruộng của bá tánh.
Nếu có người nào dám đi đến Phủ Khai Phong để khẩn cầu, đều bị nha dịch của tri châu ngăn chặn lại…… Địa phương nơi mà bá tánh không có cách nào để vào thiên đình, đã sớm đã khổ từ lâu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.